Yêu bản thân ...
Chương 6 : Bạn gái tạm thời???
Tôi được đánh thức bởi cái đồng hồ ấy , ngồi dậy , vươn vai , khẽ ” ahh ” 1 tiếng .
Cánh vai tôi đau và nặng nề , chắc là hôm qua học nhiều quá nên bây giờ mới đau . Thân thể tôi rất là tiểu thư , làm việc nặng hay nhẹ cũng đều đau lưng hay cánh tay , chân . Tôi cũng không biết tôi được di truyền từ ai nữa =)))).
Tôi đứng dậy nhẹ nhàng , rồi VSCN , thay đồ và chuẩn bị cặp . Vừa bước xuống lầu , đã thấy mẹ . Mẹ tôi chuẩn bị đồ ăn , vừa thấy tôi , bà tươi cười như lời chào buổi sáng , Tôi cũng đáp trả bằng cái nụ cười tự nhiên .Wow , mùi thơm hấp dẫn đến lạ thường , bụng tôi đã đánh trống rồi . Không ăn cũng không sao . Nhưng mà cũng gần trễ rồi , mình đã hứa với mẹ hôm nay sẽ ăn cùng bà , không thể nào quên lời hứa được .
Bà vội nói .
– Nếu không ăn thì đừng nhẹ mặt mẹ !_Bà ra lệnh cho tôi .
– Dạ vâng , hôm nay con đâu có đi đâu , con ăn với mẹ rồi sẽ đi học !
Bà vội mừng rồi cười , bới cho tôi một chén cơm đầy . Nấu cho tôi toàn đồ ăn ngon
Bà cằn nhằn nhưng tôi vẫn cười
– Nếu muốn học thì phải ăn có sức chứ . Con phải ăn hết nhé !
– Vâng ._Tôi cười.
Vừa ăn , vừa gắp cho mẹ vài món . Nhìn mẹ cũng hơi gầy , tôi cũng buồn lắm .
Tôi và mẹ nói chuyện vui vẻ .
Ăn xong , tôi vội chào mẹ đi học . Rồi , tôi lấy xe đạp , chạy lon ton đến trường . Ngày nào cũng vậy .
Tới trường , tôi cất xe đạp rồi chạy nhanh vào lớp , sợ trễ học nên tôi nhắm mắt nhắm mũi chạy . Đụng trúng một người , vội xin lỗi.
– Mình xin lỗi , nhưng mình gấp lắm!_Cuối mặt
– Không sao …
Giọng nói này sao lại quen quen vậy ?? , nghe ở đâu rồi . Nhưng tôi cũng chưa kịp nhìn cậu ta là ai , vì tôi phải nhặt lại sách vở vừa rớt dưới đất .
Giọng nói này nghe rất trầm và nam tính , nhưng lại ấm áp vô cùng , nhưng đối với tôi , sao lại có cảm giác lạ lạ và khắc sâu quá vậy?
Tôi cố ngước lên nhìn .
Tròn mắt . Người tôi vừa đụng trúng , không ai khác ngoài hắn . Tôi im thinh thích , mặt đỏ hơn gất , vội quay đầu lại rồi nhặt cặp vở.
– X… xin phép …
Chưa nói xong , tôi chạy vào lớp . Còn hơn vận động viên .
Tim đập thình thịch như muốn ngất xỉu . Nhỏ thấy tôi như trời trồng . Nó kéo cổ tay áo tôi một cái
Tôi quay sang nhìn nó , nó chu môi lên , nói bằng cái giọng hết sức là nổi cả da gà da vịt .
– Như ơi , sao thấy mặt mày hớn hở thế kia ? Có chuyện gì vui kể cho bạn bè nghe coi =))
– Có gì đâu.
– Thật không?_Nhìn tôi rồi tò mò.
– Thật mà .
Tôi nói dối trắng trợn nhìn nó , nó cũng hơi không tin khi vẻ mặt tôi hơi có phần giả tạo .
Nhỏ biết , tôi nói dối khi nào và nói thật khi nào nhưng nó không có để tâm tới . Nhỏ muốn tôi nói gì thì nói .
Thà nói dối , còn hơn bảo là đụng trúng hắn rồi được nói chuyện với hắn . Thảo nào cũng sẽ bị bảo là yêu hắn cho mà xem , tới lúc đó lọt vào tay của mấy đứa nhiều chuyện thì chắc tôi cũng nổi hơn quá . Thà im lặng tốt hơn nhiều , sợ đến đó , hắn biết thì tôi cũng chẳng có mặt mũi nào để gặp hắn , cũng chắc phải chuyển trường quá.
Nhỏ cất giọng sau một lúc lâu.
– Vậy thôi , tao đi học bài …
– Ừm , cứ đi đi . Tao đội ơn mày suốt đời.
Nhỏ quay sang lườm tôi một cái . Ù ui , lườm nhau là niềm vui của chúng tôi .
Thế là đang quay quay học bài . Thì thấy hắn đang bước vào lớp mình .
Thế là con bạn tôi nó cực ghét hắn nên nói ngay.
– Ê ê , sao tự nhiên vào lớp tôi vậy ???
– Tôi muốn gặp bạn …
– Bạn ??? Kiếm ai ?_Nó nhíu mày
– Gặp Ngọc Như …_Nhìn tôi.
Tôi giật mình , quả thật không sai . Hắn đang gọi tôi . Là tên tôi .
Mà sao hắn kiếm tôi làm gì? , tôi cũng không biết hắn gọi tôi nhằm nói chuyện gì nhưng gặp trước cái đã . Tôi đứng dậy . Còn con bạn tôi , nó nhìn tôi với vẻ mặt , mày là ai ? Sao lại chơi chung với ” tiểu mỹ thụ ” từ khi nào?.
Hắn cũng bước đi , ra hiệu cho tôi đi theo . Tôi chỉ khó hiểu nhưng cũng đi .
/ Trên sân thượng /
Hắn vẫn gương mặt lạnh lùng ấy nhìn tôi .
Tôi mở lời trước.
– Bộ có chuyện gì sao mà kiếm tôi ??_Tôi nói.
– À , tôi muốn nhờ cậu một chuyện .
– Chuyện gì?_Tôi ngạc nhiên.
– Cậu có thể làm bạn gái tạm thời của tôi được không??
– Hả ???
Tôi tròn xoe hai mắt nhìn hắn . Hắn nói thật hay nói chơi vậy ???
Sao lại nhờ tôi , mà hắn có chuyện gì sao mà phải nhờ đến tôi giúp …
Tôi vẫn trưng bộ mặt ấy .
– Cậu nói giỡn à?
– Nhìn tôi có giỡn hay không???
– … Thật ư?
– Ừ . Chỉ là tạm thời thôi .
– Vì sao???
– Vì tôi bị người yêu cũ , cô ta cứ đi theo tôi hoài … nên tôi mới cần cậu giúp . Có được không??
– À … cũng được , tạm thời chắc cũng không sao …
Tôi nói vậy thôi chứ vui lắm . Làm bạn gái hắn một lần , đó là điều ước của tôi bấy lâu , giờ tôi có thể thực hiện được rồi . Tôi phải bắt lấy cơ hội này. Không thể buông , không thể từ chối.
Hắn gật gật rồi bước đi .
– Thế cảm ơn cậu trước !!!
Nói rồi , hắn bước đi . Còn tôi thì cười tươi từ lúc nào . Tôi cũng bước theo hắn rồi về lớp .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!