Yêu bản thân ...
Chương 10 : Tôi và cô ấy chỉ là bạn thôi !
– Cậu là ai? Sao dám xen ngang vào chuyện của tôi?
– Tôi chỉ là người mới chuyển trường thôi , nhưng tôi không thích cô đánh người khác !
Chất giọng nhẹ nhàng thốt lên khiến tôi nhìn chằm chằm vào cậu ta mãi . Rốt cuộc cậu ta là ai mà cả gan dám xen vào top đánh nhau cơ chứ ? Nếu là người bình thường thì chẳng kẻ nào ngu ngốc mà dám làm anh hùng xen vào đâu …
Cô ta cười trong sự khoái chí với người con trai gan dạ này . Xem ra , cuối cùng cũng có một hot boy chuyển trường nữa đây . Nhưng cô ta cũng không muốn phiền phức nên mới nói trong sự cười khẩy của bản thân cô ta.
– Cậu đừng nhiều chuyện … Không phải chuyện của cậu!_Cô ta nhíu mày nói.
– Nhưng tại sao cô lại đánh người khác chứ ?
Cậu ta khó hiểu , muốn xem thử đã có chuyện gì xảy ra .
Hắn thì im lặng quan sát người con trai này , nhưng lại thấy rất quen thuộc .
– Đó là chuyện của bọn tôi , tránh ra !!
Cô ta hét lên như không muốn phiền phức . Đẩy cậu ta ra một nơi . Rồi tiến đến tôi để đánh . Cô ta định tát tôi nhưng tôi né kịp , cũng đáp trả cho cô ta một cái bạt tay lúc trước đã đánh tôi ! . Cậu ta kéo tay tôi lại như không muốn tôi đánh nhau .
– Nè , đừng đánh nữa !!
Top của ả thấy vậy cũng hoang mang nhìn nhau , không biết cái tên này là ai . Mà lại bên vực cho tôi nhiều đến thế . Cô ta như tức điên lên mà ra hiệu cho đám bạn nói.
– Đánh 2 đứa đó cho tao!_Cô ta nói to
Nói rồi , top đó xông vào đánh bọn tôi . Cậu ta đẩy tôi ra rồi một mình đánh nhau sao?…
Tôi chỉ biết đứng đó , định tiếp cậu ta nhưng hắn vội ngăn lại . Nói .
– Để cho cậu ấy đánh đi !_Hắn nói nhỏ bên tai tôi.
– Hả ? … Nhưng cậu ấy sao đánh lại ?
– Cậu ấy là võ sinh Taekwondo đó !
Hắn nói . Làm tôi cảm thấy kính nể cậu ta nhưng tại sao hắn lại biết cơ chứ ? Hay là hắn là bạn của người đã xen vào ? . Tôi quan sát tiếp tục , đúng như hắn nói . Cậu ta rất giỏi võ . Chỉ mới khoảng tầm 2p đã hạ gục đám của cô ta . Làm tôi ngưỡng mộ vô cùng .
Cô ta nhìn lũ bạn xung quanh nằm đau đớn , vội nói trong sự bực bội
– Đúng là lũ ăn hại!!
Cậu ta nói trong sự vui vẻ .
– Nếu vậy thì đã đánh xong rồi nhé !
– Được lắm , tao sẽ không để tụi mày yên đâu !
Cô ta và đám người kia chạy đi .
Còn người con trai đó vội đi lại chỗ tôi và hắn đứng . Hắn như hành động ôm cậu ta làm tôi tròn mắt. Thấy tôi tròn mắt nên hắn vội nói .
– Đây là bạn thân của tôi , Thái Anh , mới chuyển trường !
– Chào cậu , tôi là Đặng Ngọc Như . Vui vì gặp cậu!
– Vâng … Mà cậu là gì của Nhật Hào dợ???_Cậu ta cười nói chọc tôi.
– Chỉ là bạn thôi !_Hắn nói.
Cậu nói của hắn khiến tôi đau điếng lòng . Chỉ là bạn?… Cảm thấy như xa lạ . Khuôn mặt tôi trở nên buồn bã hơn . Làm cho Thái Anh lo lắng hỏi.
– Mặt cậu , sao vậy?
– À không có gì , chỉ là mình hơi mệt tí thôi !_Tôi cố cười nói vui.
Hắn nhìn tôi bằng cặp mắt khác lạ so với trước , cặp mắt như không cảm xúc . Khó gần hơn . Tôi chỉ cười nhẹ .
Đúng rồi , tôi và hắn chỉ là diễn kịch thôi . Giờ, đã hoàn tất xong màn kịch thì sẽ lộ bản tính thật thôi . Hắn ta có yêu tôi đâu mà bảo người yêu ? Tôi còn mù quáng yêu hắn rồi tưởng tượng như một con khờ , tưởng hắn sẽ bảo vệ mình . Ai ngờ , lại là bạn của hắn xen ngang chứ có phải hắn đâu . Nếu như không có Thái Anh , chắc cậu ta cũng chẳng can ngăn gì đâu .
Tôi tự cười bản thân mình . Thái Anh nói .
– Hay là nhân lúc gặp mặt , chúng ta đi ăn đi !
– Ừ … cũng được đó!
Nghe đến ăn , tôi không có tâm trạng , vội nói .
– Xin lỗi , nhưng hai người đi ăn đi … Tôi mệt lắm , tôi muốn về …
– Tiếc quá , cậu không đi sao?_Thái Anh nói .
– Ừ , lúc khác nhé…
Tôi mệt mỏi mà bước đi . Chạy xe chậm rãi về nhà . Về đến như muốn nằm ngay trên giường . Nước mắt tôi từ đâu rơi xuống . Tôi cũng chả hay nữa . Nhớ đến câu nói vô tình của hắn khiến tôi như muốn khóc lớn hơn . Con bạn Lam Nhi của tôi nói đúng , yêu hắn . Tôi chả được gì cả , chỉ càng thêm đau lòng hơn . Nhưng làm sao tôi lại không thể ngừng yêu hắn ? Hắn cho tôi uống bùa mê thuốc lú gì không biết . Tôi chỉ cảm thấy tâm trạng cũng không khác nỗi gì .
Luật lệ của cuộc sống là vậy . Người mình yêu say đắm thì chẳng yêu mình , người yêu mình say đám thì mình chả thèm quan tâm , cứ như một con ngốc , yêu mù quáng một người chả bao giờ nhìn mình hay quan tâm đến mình cả …
– Hết chương 10 –
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!