Hắc Phong Thần Đạo - Chương 101: Dốc hết lực lượng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
47


Hắc Phong Thần Đạo


Chương 101: Dốc hết lực lượng


Truyền tống thật sự là thủ đoạn mà Long Kinh Thiên ít thấy, chỉ có một lần hắn được chứng kiến, cũng ngay tại Lưu Vân Tông này, lúc diễn ra Khai Thiên Điển lễ. Truyền tống là thủ đoạn dịch chuyển cực nhanh, xuyên qua khoảng cách không gian cực lớn, có thể coi như phá bỏ giới hạn thời không bình thường. Nhưng truyền tống không dễ hình thành như vậy, yêu cầu cực cao từ trận pháp đến tài liệu, ngay cả Lưu Vân Tông tốn công bố trí tế đàn lúc trước cũng không phải là truyền tống trận hoàn chỉnh vì khoảng cách giữa bọn họ và Thái Thiên Tiên Môn quá mức xa xôi, dù lấy đơn vị vũ trụ cũng khó mà tính toán được, tế đàn đó mượn lấy uy lực kinh người của Ngũ linh thiên thạch nhưng chỉ đóng vai trò là một điểm đánh dấu mà thôi, truyền tống chủ lực đích thực đóng tại Thái Thiên Tiên Môn, chỉ đến đẳng cấp của bọn họ mới có tài lực bố trí ra vũ trụ truyền tống trận tạo ra cổng dịch chuyển.

Còn thủ đoạn của Tử Minh Tôn Giả là hết sức đơn sơ, lão dùng tài liệu cực kì quý giá chế tạo trận pháp mô phỏng truyền tống nhưng chỉ dịch chuyển được trong một đoạn mấy vạn dặm, so với truyền tống trận thực sự kém xa, dù vậy, yếu tố tiện lợi và bất ngờ lúc này lại phát huy được kì diệu. Qua đây cũng có thể thấy lão không tiếc hao tổn để hạ gục Lưu Vân Tông, bảo vật tiên tổ là cực kì quý giá.

Tình huống có chút thay đổi nhưng Long Kinh Thiên vẫn giữ bình tĩnh khá tốt, dù toàn bộ nhân lực của đối phương đến đây thì đã sao, bọn họ vẫn có nhân số đông hơn, vả lại, nếu phát hiện tình hình không đúng, dù Kim Sơn Tự không muốn vẫn phải điều động đến đây viện trợ, dù sao lúc trước Long Kinh Thiên lấy uy thế hai nhà liên hợp ra chèn ép đổi lấy sự tán thành của Kim Sơn Tự đứng ra ngăn chặn viện quân của Tuyết Vực, thệ ước đã kí, bọn họ là không thể làm trái. Hắn vẫn tự tin:

– Rất tốt, nếu đã đến hết đây thì thuận tiện tiêu diệt một thể.

– Khục khục ha ha ha…

Lúc này đột nhiên Liễu Thanh từ trong Vân lôi trận cười to:

– Long Kinh Thiên, ai tiêu diệt ai, ngươi hỏi Thiên Túc đạo hữu rồi hẵng nói.

Long Kinh Thiên nghe vậy sắc mặt chợt biến, Thiên Túc Vương vốn là con bài sắp đặt kĩ lưỡng của bọn hắn, nhưng nghe Liễu Thanh nói như vậy dường như có điều bất thường. Gương mặt hắn âm trầm đáng sợ:

– Thiên Túc Vương, hắn nói vậy là ý gì?

Thiên Túc Vương nhìn đội ngũ áo đen một hồi, rồi đột nhiên dẫn quân đến bên Hắc Mục Chân Nhân cười nói:

– Long Bang Chủ, thật sự có lỗi, ta chỉ là bỏ chỗ tối đi ra chỗ sáng mà thôi.

Long Kinh Thiên tái mặt vì tức giận, kế hoạch của hắn vốn kĩ lưỡng không ngờ lúc này lại xảy ra biến cố lớn như vậy. Truyền tống trận thì thôi đi, đây coi như là thủ đoạn cao minh của đối thủ dù khiến hắn có chút trở tay không kịp nhưng cũng có chút nằm trong dự đoán, dù sao lão quỷ kia không bao giờ đơn giản, nhưng sự phản bội của Thiên Túc Vương quả thực là khiến hắn cực kì kinh ngạc và phẫn nộ, cảm giác như bị đâm một dao sau lưng khiến gương mặt hắn không khỏi vặn vẹo.

– Thiên Túc, ngươi dám phản bội ta?

Thiên Túc Vương có chút chột dạ, nhưng nghĩ tới chỗ tốt mà Tử Minh Tôn Giả đã hứa hẹn hắn cũng lười suy nghĩ thêm:

– Long Bang Chủ, nói ngươi tài bồi ta bất quá là muốn lợi dụng, tính tình của ngươi ai mà chẳng rõ là một hạng tham lam ác độc, một lòng muốn thôn tính yêu cung. Ta đây là không muốn trợ ngươi làm ác mà thôi.

Long Kinh Thiên sắc mặt càng lúc càng đen, hắn lấy ra một khỏa ngọc bích nắm trong tay rồi nói:

– Ngươi như vậy là muốn chết! Đừng quên tính mạng của ngươi còn nằm trong tay ta.

Thiên Túc Vương hơi căng thẳng, nhưng ngẫm nghĩ một chút liền nói:

– Chẳng sợ nói cho ngươi biết, chút thủ đoạn của ngươi là vô hiệu.

Long Kinh Thiên mặt mày đáng sợ nói:

– Thật sao?

Thiên Túc Vương liếm môi cười lạnh:

– Ngươi có thể thử.

– Được, ngươi có thể chết!

Long Kinh Thiên quát lớn, đồng thời hắn cũng bóp nát ngọc bích trong tay.

Bụp…

Đúng lúc đó Thiên Túc Vương bên ngoài liền bị trùng kích mạnh mẽ, thật giống như bị một búa vào đầu, thất khiếu liền ứa máu, thân hình lung lay muốn đổ, nhưng gã không cảm thấy đau đớn mà cười to:

– Ha ha ha ha, Long Kinh Thiên, ngươi quá khinh thường thiên hạ rồi.

Long Kinh Thiên lúc này mới thật sự hoảng sợ:

– Chuyện này sao có thể, ngươi lại không chết?

Trên tay gã chính là Tỏa thần phù nắm giữ Tỏa thần ấn đã niêm vào thức hải của Thiên Túc Vương thật lâu trước đó nhằm nắm chắc khống chế, chỉ cần ngọc phù vỡ nát thì Tỏa thần ấn liền bạo nổ tất đánh nát thức hải của Thiên Túc Vương, khiến hắn chắc chắn sẽ chết. Nhưng lúc này, ngọc phù vỡ nát, nhưng Thiên Túc Vương rõ ràng chẳng những không chết mà còn có thể nói chuyện bình thường. Điều này thật khiến Long Kinh Thiên tâm phiền ý loạn, mọi chuyện dần dần trôi đi khỏi khống chế của hắn.

Lục tục trong tay Thiên Túc Vương xuất hiện thêm nhiều ngọc phù khác, hắn chẳng nói thêm mà trực tiếp nổ nát. Liền đó trong hàng ngũ lãnh đạo yêu tộc bên trên cũng liên tục xuất hiện yêu tu bị trùng kích, máu tràn thất khiếu, nhưng một tên cũng không có bỏ mạng, mà ngược lại bọn họ càng là cười to liên tục.

– Long Kinh Thiên a, một chút thủ đoạn của ngươi chỉ cần Tử Minh tiền bối phất tay liền hóa giải, ngươi thật nghĩ có thể khống chế chúng ta được sao, ha ha ha!

Long Kinh Thiên nghiến răng nghiến lợi:

– Lão tặc quỷ, quả thực đã xem thường ngươi.

Hắc Mục Chân Nhân lúc này mới xen vào:

– Cảm giác lật thuyền trong mương không tệ phải không, nếu các ngươi chịu quy hàng chúng ta có thể mở ra một con đường sống.

Long Kinh Thiên dù gặp nhiều đả kích nhưng chỉ sau một lát liền lấy lại bình tĩnh:

– Ta công nhận các ngươi có thể khiến ta cảm thấy bất ngờ như vậy thật không tệ, nhưng các ngươi nghĩ chỉ như vậy có thể áp chế ta sao?

Lần này đến lượt phe ma giáo đăm chiêu, hai lần lật bàn khiến họ chiếm được nhiều ưu thế, nhưng nói muốn tiêu diệt hoàn toàn phe Võ Thần Đảo ở đây thì có chút miễn cưỡng. Dù binh lực chênh lệch nhưng muốn trấn áp đối phương thì cái giá phải trả là không hề nhỏ, hơn nữa điều kiện lúc này cũng không thích hợp, ai ngờ Lưu Vân Tông lại ra được một cái vân trận lợi hại như thế này cơ chứ. Nếu trước khi phá trận mà xảy ra xung đột tất nhiên sẽ dẫn đến việc tổn thất lực lượng, như vậy việc phá trận sẽ gặp cản trở rất lớn, mà nếu việc này kéo dài khiến viện quân của Võ Thần Đảo đến kịp thì tình huống giằng co lực lượng lặp lại sẽ không tốt. Nghĩ kĩ một hồi, chỉ có trước phá trận này đi rồi sau đó nghĩ kế tiêu diệt đối phương cũng không muộn, Tử Minh Tôn Giả lên tiếng:

– Long Bang Chủ, cũng chẳng phải bổn tọa muốn trấn áp các ngươi, chỉ là nơi đất khách quê người chiếm một chút chủ động mới có quyền nói chuyện. Lúc này lực lượng hai bên đã tập trung đầy đủ vậy thì nên dốc toàn lực công phá trận này, sau khi san bằng Lưu Vân Tông chúng ta hãy bàn tiếp, ngươi thấy thế nào.

Long Kinh Thiên nghe vậy liền cân nhắc một hai. Lần này ra quân đã tính toán cẩn thận nhưng không ngờ lại sinh ra quá nhiều biến số khiến lực lượng Võ Thần Đảo rơi vào bất lợi, dù hắn vẫn còn nắm giữ chút lực lượng ẩn giấu nhưng dù có dùng đến vẫn không thể đảm bảo bọn họ chiếm được lợi thế gì, như vậy trước tiên chỉ có thể thỏa hiệp rồi nói sau. Nghĩ vậy hắn bèn nói:

– Tốt, nếu không san bằng nơi này thì có nói gì cũng vô ích.

Liên minh trước đó sắp tan vỡ giờ lại một lần nữa ngại ngùng khôi phục. Hai vị lãnh tụ liền hạ lệnh cho nhân mã của mình đồng thời tiến công vân trận.

Cũng vừa lúc đó, đột nhiên trong vân trận xảy ra biến cố. Nói chính xác là nơi Hồng Lăng Ba đang khôi phục, khi bên ngoài có hiệu lệnh công kích, bỗng nhiên nàng xoay người vung một chưởng đánh thẳng vào phía sau.

Bùm…

Một yêu tộc bị chấn hộc máu văng ra, nhưng trên tay hắn đã hình thành lang thủ lại móc theo một đống máu thịt từ trong thân Hồng Lăng Ba kéo ra khiến giữa ngực nàng tạo thành một lỗ lớn, máu tươi phun xối xả. Không ngờ nàng lại bị ám toán, cũng may nguy hiểm vừa hiện nàng liền lách người đi một chút bèn không ngay cả trái tim cũng bị đào ra. Dù là yêu mộc nhưng khi đã hóa nhân hình thì tính mạng cũng bị phụ thuộc rất nhiều vào tâm tạng, yêu khí cố hóa, một khi trái tim bị trộm đi thì nàng phải chết không thể nghi ngờ. Lúc này, cho dù thoát khỏi tử vong nhưng huyết khí của nó có thể nhìn thấy đang cấp tốc suy kiệt, cho dù là trước đó đấu với Thiên Túc Vương chịu thương thế cũng không bằng một phần bây giờ.

Sắc mặt nàng tái nhợt đáng sợ, hơn nữa còn kèm theo kinh hoàng, vì không chỉ mỗi mình nàng bị ám toán. Trong đoàn đội chỉ còn hơn ngàn người không ngờ một lúc liền có hơn trăm người bị ám toán bỏ mạng ngay tại chỗ.

– Ma Lang trưởng lão, ngươi…

Hồng Lăng Ba phẫn nộ cùng cực, nhưng nàng chưa kịp dứt lời thì lang yêu kia lại tiếp tục tấn công muốn ngay trong ưu thế lấy mạng của nàng. Đám yêu tu vừa yên lặng lập tức loạn thành một đoàn. Đột nhiên tầm đó, mấy yêu tu nhảy ra không chút do dự phóng công kích như vũ bão vào chỗ thiếu niên đang nhắm mắt thúc dục trận pháp bên kia.

Ầm ầm ầm ầm, cho dù có là kim thiết nham thạch thì dưới công kích bạo tạc kia cũng bị đập thành cám vụn.

Khói bụi tung tóe.

Công kích chỉ trong chốc lát liền đi qua.

Nhưng bất ngờ là chỗ trận pháp lúc trước chẳng có một ai cả mà chỉ thấy một cái trận bàn vỡ nát. Mấy người đánh lén liền nhìn nhau:

– Bị lừa rồi, đó chỉ là ảo ảnh.

Đột nhiên dưới chân đám yêu tu bỗng mọc ra vô số dây leo rễ cây nhắm thẳng vào bọn họ mà trói lại. Nhưng tu vi bọn họ không thấp, trừ mấy người bị thương không thể trở mình ra thì hầu hết mấy yêu tu khác đều kịp nhảy lên tránh ra dây leo. Nhưng lúc này, vân khí ập xuống, đoàn người chẳng mấy chốc bị phân cắt mất đi đối thủ, chỉ còn vân lôi vô tận.

Bên ngoài nhìn vào, vân trận đột nhiên biến màu, vân khí lan tràn một tầng huyết sắc. Như bị kích thích, vân khí đột nhiên cuồng bạo, tốc độ hấp thu vân khí thiên địa liền gia tăng gấp mấy lần. Vân trận trước đó bị đánh xơ xác liền lấy tốc độ mắt thường có thể thấy không những khôi phục nhanh chóng mà còn cấp tốc mở rộng.

Ào ào ào ào…

Vân khí như bão tràn vào không ngừng, thiên địa biến sắc, trời đất cũng nhiễm một tầng âm u nặng nề.

Bọn người Hắc Mục Chân Nhân thấy tình thế không ổn liền cấp tốc lùi lại miễn bị vân trận nuốt chửng, nhưng chỉ lùi lại một chút, cả đoàn người liền bị một bức tường vô hình ngăn chặn.

Lập tức bọn họ quay sang đánh vào bích chướng vô hình, nhưng không gian chỉ lan tỏa vài gợn sóng rồi tiêu thất. Hắc Mục Chân Nhân biến sắc:

– Là Thủy mạc kết giới, chúng ta bị Thủy mạc kết giới chặn lại rồi.

Tử Minh Tôn Giả sắc mặt biến trầm, nhưng con ngươi huyết sắc lại rực lên sát khí đáng sợ.

Bên ngoài thủy mạc lúc này hiện lên bóng dáng của sáu người, nhìn kĩ chính là Minh Dương Chân Nhân cùng năm vị thái thượng trưởng lão lúc trước. Bọn họ không biết từ lúc nào đã lẻn ra bên ngoài, không ngờ lại một lần nữa bố trí ra kết giới. Ấn quyết dục động không ngừng, trán toát mồ hôi nhưng bọn họ không chút chậm trễ, thủy mạc kết giới đột nhiên như một chiếc lưới dần dần thu lại.

Thủy mạc thu hẹp mà vân trận không ngừng bành trướng, chẳng mấy chốc, dù có công kích kịch liệt đến đâu, bọn Hắc Mục Chân Nhân liền bị vân lôi nuốt chửng.

Ầm ầm ầm ầm… xoẹt đùng xoẹt đùng…

Vân Lôi trận nhiễm huyết quang đột nhiên cuồng bạo, cương lôi sinh ra mạnh mẽ gấp bội. Không những vậy, vân trận lúc này sinh ra lôi ảnh, dù không mang đến công kích nhưng xen vào lôi điện thực sự liền khiến chúng nhân trong đó không thể phân biệt thật giả mà liên tục chịu thiệt.

Lôi điện oanh kích không ngừng, liên tục có kẻ bị rơi rụng bị kéo vào sâu trong lòng đất.

Thủy mạc sau một lúc dồn ép liên ổn định, sáu người Minh Dương Chân Nhân cũng nhờ vậy mà rảnh tay gia nhập chiến trường. Không còn phân tán như trước, bọn họ sáu người hợp lực chỉ nhắm một mục tiêu công kích, đầu tiên là cường giả tầng thứ Đạo thai, từng người từng người bị oanh kích lăn lộn trên mặt đất rồi bị nuốt vào. Đạo thai rồi đến Đạo nguyên, dù có mạnh mẽ nhưng dưới sự công kích của sáu cường giả thì bọn họ cũng chịu không nổi, từng người từng người bị mạnh mẽ trấn áp.

Lôi điện không ngừng sinh ra, tầng thứ Trúc cơ hoàn toàn không có sức phòng thủ mà bị lôi điện chấn ngất, tầng thứ chân linh dù mạnh mẽ hơn nhưng ăn vào hàng trăm hàng ngàn đợt công kích cũng là chịu không nổi mà rơi rụng.

Vân Lôi Hóa Sát Trận sinh biến cuồng bạo ngay cả hai kẻ mạnh mẽ như Tử Minh Tôn Giả hay Long Kinh Thiên cũng không dám xem thường. Nhưng điều đáng sợ hơn là sự vây công của sáu vị cường giả, trôi qua mấy canh giờ, đến lượt Long Kinh Thiên chịu khổ. Dù bản thân hắn phòng ngự mạnh mẽ, chiến lực cường hoành nhưng mấy người Lưu Vân Tông cũng không yếu, lại còn hợp công, dưới sự hỗ trợ của trận pháp, chẳng mấy chốc bọn họ liền đánh cho Long Kinh Thiên không còn mặt mũi, liền bị trấn áp dưới lòng đất.

Còn Tử Minh Tôn Giả, thủ đoạn của lão rất nhiều, nhất là trận pháp rồi phù chú liên tục đánh ra từng đợt từng đợt mạnh mẽ, khiến bọn người Minh Dương Chân Nhân vô cùng vất vả, lấy thương đổi thương đến hai ngày mới trấn áp được. Cũng may mắn lão là kẻ cuối cùng.

Rốt cục khi trên không chỉ còn lại vài người, Minh Dương Chân Nhân, năm vị thái thượng trưởng lão cùng Thiên yêu cung chủ Hồng Lăng Ba thì vân trận lúc này mới từ từ tiêu tán. Hồng Lăng Ba thương thế tuy nặng nhưng khi vân trận bùng nổ lại không ảnh hưởng tới nàng khiến nàng có thời gian trị liệu, lúc này sắc mặt đã khá hơn, nhưng thuộc hạ của nàng, toàn bộ yêu tu vì phòng ngừa biến cố đã bị trấn áp toàn bộ.

Đột nhiên Minh Dương Chân Nhân cực nhanh lao xuống, trong vân khí rớt xuống một bóng người được hắn tiếp được. Hồng Lăng Ba nhìn kĩ, chỉ thấy một kẻ gầy trơ xương như bị hút khô, da thịt rạn nứt nhăn nheo, kinh khủng là trên lưng lại cắm lấy năm trận kỳ đang lập lòe huyết văn. Nhìn kĩ, nàng nhận ra đây hình như là thiếu niên lúc trước vừa vào trận liền gặp, nhưng không ngờ lúc này lại tàn tạ như vậy, huyết khí đã khô cạn, dường như là bị trận kì trên lưng mạnh mẽ rút đi, sinh cơ chỉ còn một đường.

Minh Dương Chân Nhân biểu tình trầm trọng, móc ra vài khỏa đan dược cưỡng ép nhét vào miệng thiếu niên rồi lao thẳng xuống núi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN