Tớ phải rời xa cậu rồi!
Chương 6: Cảm thấy tội lỗi.
” Đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ bây giờ chúng ta có nhiệm vụ gì vậy? Ăn cướp sao? “
” Không phải nói ra thì cũng hơi tàn nhẫn ta chỉ là giết một con trâu thôi với lại lấy ba giọt máu của nó. “
” Sao cơ, quá đơn giản rồi! “
” Nó rất to đấy! “
” Đại tỷ đừng coi thường bọn muội như thế. Thật ra nhóm bọn muội tuy là học sinh nhưng đều là người trong giang hồ. Tuyệt đối không có chuyện yếu đuối.”
” Trong giang hồ sao? vậy chẳng phải…”
” Đúng vậy. Tỷ chính là đại tỷ của bang Hoàng gia. “
Hoàng gia sao, cô chằng phải cũng ở bộ tộc hoàng gia. Cái này cũng là quá trùng hợp đi. Cũng chẳng biết bang này hoạt động như thế nào nữa!
” Bang của chúng ta ờm…Hzzz thật khó nói! “
” Đại tỷ à muội biết tỷ định nói gì rồi! Bang chúng ta hoạt động cực kì tốt, không phải loại dễ bắt nạt, bang mình đứng thứ 2. Bang đứng nhất là Chim ưng. “
Chim ưng chẳng phải là kí hiệu cho thái tử của hành tinh cô ư, cái này mà cũng trùng hợp được. Thật lợi hại.
” Đại tỷ à con trâu đó ở đâu? chỉ cần Tam muội ra tay là được rồi không cần phiền đến đại tỷ. “
” Vậy được nhà đó ngay ở kia, tỷ sẽ chờ ở đây.”
Năm phút sau cô đã thấy tam muội đi ra cầm theo cái lọ.
” Đại tỷ, muội về rồi. Đây, ba giọt máu.”
Lập tức cô nhận lấy rồi đổ ba giọt máu vào tín vật nhà họ nông. Lập tức tín vật đen xì rồi vụn nát. Cô lúc này mới để ý hai muội muội của mình cũng chứng kiến nhưng lạ lẫm khi họ chẳng có phản ứng ngạc nhiên nào.
” Nhưng mà con trâu đó chêta thật rồi sao? “
” Vâng! “
” Cảm thấy thật tội lỗi! “
” Tội lỗi ư? Đại tỷ đang chừng phạt kẻ xấu thôi mà. “
” Sao lại nói vậy? “
” Đó là nhà của ông trưởng thôn. Ông ta cực kỳ xấu tính. Muội không giết ông ta là may lắm rồi. “
” Thì ra là vậy. “
” À tỷ mai là ngày nghỉ, tỷ có đi chơi không? “
” Tỷ cũng không biết. “
” Vậy sao? Mai bang chúng ta có cuộc hẹn đấu với bang chim ưng đó. Sáng mai bọn muội sẽ qua đón tỷ. Lần nào chúng ta đấu cũng thua hết nên tỷ chuẩn bị tâm tình tốt lên nha! “
” Được. “
Vốn dĩ mai cô định đi tìm nhân lực của bộ tộc cá nhưng đành hoãn lại. Mới ngày đầu ở đây đã tiêu diệt được nhân lực họ nông. Như vậy cũng quá tốt rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!