Hai người ở trên đài nói chuyện, người ở dưới đài đều trợn tròn mắt, đây là tỉ thí sao? Nói chuyện yêu đương thì giống hơn.
– Nếu như có cơ hội ta sẽ gặp lại ngươi.
Nhạc Thành cũng không hiểu tại sao mình lại nói lời nói này, nói xong hắn mới cảm thấy hơi không ổn.
– Thật sao, ngươi không gạt ta chứ?
Yến Hiểu Kỳ cười cao hứng, đôi mắt màu lam khiến cho Nhạc Thành khẽ giật mình, Yến Hiểu Kỳ quả nhiên là một cô gái tuyệt sắc.
– Dĩ nhiên.
Nhạc Thành khẽ gật đầu, nói không chừng sau này mình có đại thành, đối với Yến Hiểu Kỳ, Nhạc Thành cũng yêu mến, mỹ nữ tuyệt sắc này, Nhạc Thành dĩ nhiên không muốn làm loại người như Liễu Hạ Huệ.
– Được rồi, ngươi không đến thăm ta, ta sẽ tìm ngươi tính sổ.
Yến Hiểu Kỳ nói với Nhạc Thành, thần sắc vẫn phong tình vạn chủng.
– Chúng ta còn tỉ thí, ngươi mau ra tay đi.
Nhạc Thành thấy ánh mắt kỳ quái của mọi người nhìn mình thì lúc này mới nhớ tới mình đang tỉ thí.
– Không cần đấu, dù sao ta cũng không đánh lại ngươi, hơn nữa ngươi còn phải đối phó với Hoàng Khắc Lương, ngươi nếu như tiêu hao thực lực với ta thì không thắng được hắn.
Yến Hiểu Kỳ nói xong không đợi Nhạc Thành lên tiếng liền xoay người về phía trọng tài mà nói:
– Ta nhận thua.
– Cái này…
Nhạc Thành muốn nói điều gì đó nhưng sau đó Yến Hiểu Kỳ đã đi về phía Yến gia, Nhạc Thành thấy vậy cũng chỉ có thể cười khổ.
Hai người này không đấu với nhau Yến Hiểu Kỳ đã tuyên bố đầu hàng khiến cho mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhìn thần sắc thái độ của hai người vừa rồi khiến cho mọi người suy đoán quan hệ của cả hai nhất định không tầm thường, Nhạc Tử Sơn, Nhạc Tử Phong cũng khó hiểu, đây thật là kỳ quái.
– Di phụ, Hiều Kỳ tỷ tỷ thích biểu ca cho nên sẽ không tỉ thí với huynh ấy.
Tô Hân Nhi cười cười mà nói với Nhạc Tử Sơn.
Nghe thấy lời nói của Tô Hân Nhi, hai người cũng lộ ra một nụ cười, tiểu ny tử của Yến gia này thật không tệ, nếu như có thể thành duyên với Nhạc Thành thì thật là xứng đôi.
Nguồn truyện: Truyện FULLNgười của Yên gia nghe Yến Hiểu Kỳ tuyên bố đầu hàng nhưng sau đó khi Yến Hiểu Kỳ thấp giọng nói gì đó thì mọi người liền bình thường trở lại.
Nhạc Thành lúc này đã lọt vào trận chung kết, không còn là Nhạc Thành phế vật năm xưa nữa.
– Hừ để ta thu thập ngươi.
Hoàng Khắc Lương lạnh lùng đi tới trong trường, tiếp theo chính là cuộc đối chiến giữa bọn họ.
Người trên đài tuyên bố bắt đầu hai người đã chính thức đối chiến với nhau. Tuy biểu hiện của Nhạc Thành khiến cho mọi người kinh hãi không thôi, nhưng Hoàng Khắc Lương cũng không để trong lòng, lá bài tẩy của hắn chính là tam phẩm Luyện Dược sư.
– Nhạc Thành hôm nay ngươi phải trả giá cho đệ đệ của ta.
Hoàng Khắc Lương hướng về phía Nhạc Thành mà lạnh nhạt nói.
– Vậy phải xem xem ngươi có năng lực như vậy không, Hoàng gia các ngươi đánh lén ta, ngươi cũng phải trả giá.
Nhạc Thành cũng lạnh nhạt nói, Hoàng gia dám đánh lén mình, mối thù này nhất định phải trả.
– Trong mắt ta, ngươi cũng chỉ là tên phế vật mà thôi.
Hoàng Khắc Lương khẽ nắm lấy trường kiếm màu trắng, đấu khí rung rung, trường kiếm mang theo đấu khí ngưng tụ kiếm quang, không hề khách khí mà bổ về phía Nhạc Thành.
Nhạc Thành cùng với Hoàng Khắc Lương đối chiến khiến cho tất cả mọi người phải tạm dừng hô hấp, một người là ngựa ô, một người là đệ nhất thiên tài của Hoàng gia, hai người này đối chiến hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người.
– Lục tinh đại đấu sư.
Vừa ra tay, Nhạc Thành đã biết tu vi của đối phương, lục tinh đại đấu sư không cách nào tạo thành uy hiếp với Nhạc Thành, hiện tại Nhạc Thành còn biết đối phương là nhị phẩm luyện dược sư, đối với chuyện này Nhạc Thành hơi cố kỵ.
Thân ảnh của Nhạc Thành mau chóng lui về phía sau, bàn tay ngưng kết thành một thủ ấn, Đoạt Hồn Chỉ mạnh mẽ bắn về phía Hoàng Khắc Lương, đồng thời xung quanh người cũng bố trí thành công một Hộ Thân cương quyền, bởi vì không biết Luyện dược sư có thủ đoạn gì cho nên Nhạc Thành không dám khinh thường.
– Hừ.
Hoàng Khắc Lương hừ lạnh một tiếng, lập tức tránh công kích cua Nhạc Thành, không biết từ khi nào trong tay của hắn đã có một ngọn lửa nóng bỏng, hướng về phía Nhạc Thành mà thôn phệ.
– Hỏa diễm thật là lợi hại.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, hỏa diễm trên người của Hoàng Khắc Lương không phải là hỏa diễm bình thường, khí tức vô cùng cường hãn, đây chính là Đan Hỏa của Luyện dược sư, xem ra đối phương có thể tạo ra hỏa diễm mạnh như vậy thì đã không còn là Luyện dược sư nhị phẩm nữa mà đã tấn cấp lên làm tam phẩm.
– Vô Thượng Chân hỏa.
Với lửa Nhạc Thành không sợ, Vô Thượng Chân Hỏa của hắn cũng không phải là thứ tầm thường, trong tay hắn biến ảo ra một thủ ấn kỳ dị, bàn tay Nhạc Thành tràn ngập lửa nóng bỏng, nghênh đón về phía Đan Hỏa.
– Xèo.
Hai luồng hỏa diễm chạm vào nhau, không khí chung quanh liền trở nên nóng bỏng, trong không khí truyền tới một khí tức lửa nóng, hai thứ này cũng không phải là hỏa diễm bình thường, một thứ chính là Đan hỏa của Luyện Dược sư một thứ chính là Vô Thượng Chân hỏa, hai luồng hỏa diễm đều điên cuồng chạm vào nhau.
– Nhạc Thành lần này nhất định phải thua, vì Hoàng Khắc Lương đã là Luyện Dược sư tam phẩm.
– Ta thấy cũng khó nói, hỏa diễm mà Nhạc Thành dùng cũng không hề yếu hơn Hoàng Khắc Lương, ta thấy Nhạc Thành cũng là một luyện dược sư.
Những người xem tranh luận, bọn họ không ngờ hai người này lại lợi hại như thế, đặc biệt hiện tại Hoàng Khắc Lương đã là một luyện dược sư tam phẩm, khiến cho Nhạc Thành cũng hơi toát mồ hôi lạnh.
Nhìn thấy Hoàng Khắc Lương đã đạt tới tu vi tam phẩm luyện dược sư Nhạc Tử Sơn cũng hơi chú ý, tam phẩm luyện dược sư, đan hỏa của nó có thể chống lại nhất tinh đấu linh, Nhạc Thành dù có thân thể hoàng long chỉ sợ cũng sẽ gặp nguy hiểm, dù sao Đan Hỏa cũng không phải là công kích bình thường.
Nhạc Tử Phong thì không hề lo lắng, Nhạc Thành chính là luyện dược sư tứ phẩm, một luyện dược sư tam phẩm làm sao có thể làm gì được hắn. Nếu Nhạc Tử Phong biết Nhạc Thành vì một số nguyên nhân đặc thù mới có thể luyện chế đan dược tứ phẩm thì hắn cũng không nhẹ nhàng như vậy.
Hoàng Khắc Lương nhìn thấy hỏa diễm của Nhạc Thành có thẻ chống lại mình thì cũng hơi kinh ngạc, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, Đan Hỏa của mình ngay cả ma pháp hỏa hệ cũng không chống lại được, chẳng lẽ đối phương cũng là một luyện dược sư? Không thể, hắn không cảm nhận được khí tức Luyện Dược sư trên người của Nhạc Thành.
Chống lại Đan hỏa của Hoàng Khắc Lương, Nhạc Thành đã cố gắng hết sức, Vô Thượng chân hỏa chính là do chân khí của mình ngưng tụ lại, tuy lợi hại nhưng cực kỳ tiêu hao chân khí, nếu tiếp tục thì với mình sẽ có bất lợi to lớn.
Hoàng Khắc Lương cũng không biết Nhạc Thành làm thế nào, Đan Hỏa của hắn cũng tiêu hao không ít Linh hồn lực, tất cả đều toàn bộ nhờ vào linh hồn lực của hắn khống chế.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!