Tu Chân Giả Tại Dị Thế - Chương 48: Chính là một yêu nghiệt
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
161


Tu Chân Giả Tại Dị Thế


Chương 48: Chính là một yêu nghiệt


Khối đá bạch sắc kiểm tra linh hồn lực được Nhạc Thành rót linh hồn vào lập tức xuất hiện một lam sắc quang mang năm vòng, điều này cho thấy linh hồn lực của Nhạc Thành đã đạt tới tứ phẩm Luyện Dược sư đỉnh phong hoặc là ngũ phẩm luyện dược sư sơ cấp. Linh hồn lực đạt đến tình trạng này đã cho kết quả Nhạc Thành là một ngũ phẩm luyện dược sư.
Một người mười chín tuổi đã là ngũ phẩm luyện dược sư, Hàn Nguyệt liền cảm thấy chấn động, đây không phải là người mà là yêu nghiệt, người bình thường làm sao có thể có thiên phú được như vậy, người này quả thật chỉ có thể sánh với Yêu nghiệt. Nguồn: https://truyenfull.vn
Nhạc Thành kỳ thực vẫn không sử dụng toàn bộ linh hồn lực, có linh hồn cảnh giới ở kiếp trước mà nói, Nhạc Thành hiện tại so với lục phẩm luyện dược sư còn mạnh hơn, chỉ là tu vi hiện tại của hắn không có cách nào vận khởi toàn bộ linh hồn lực của mình mà thôi.
– Nhạc Thành, ta cho ngươi biết, vô luận thế nào ngươi cũng phải đến đấu khí học viện với ta.
Hàn Nguyệt kích động nói với Nhạc Thành, đây quả thực là cảnh giới siêu việt thiên tài, mười chín tuổi đã là ngũ phẩm luyện dược sư, bát tinh đại đấu sư.
– Không được, ta tạm thời không đi được.
Nhạc Thành nói, hiện tại mình phải đi Song Hải Tử một chuyến, còn có ước hẹn ba năm với Thanh Dương môn sắp đến.
-Ngươi còn có chuyện gì mà không được, ngươi phải đi cùng với ta.
Hàn Nguyệt nói, yêu nghiệt thế này tuyệt đối không thể để hắn chạy.
– Ta còn có chuyện muốn làm, thật sự không được.
Nhạc Thành cũng không biết tại sao mà Hàn Nguyệt lại kích động như vậy.
– Vậy ngươi muốn thế nào mới đi theo ta?
Hàn Nguyệt cơ hồ dùng một ngữ khí cầu khẩn để nói với Nhạc Thành.
– Nếu như Nguyệt tỷ thật sự muốn tại hạ đi thì hai năm sau tại hạ sẽ tới học viện Đấu Khí, bằng không tại hạ sẽ không đi.
Nhạc Thành cũng tính toán rằng đấu khí học viện tạm thời mình không thể đi, chủ yếu là vì ước hẹn ba năm với Thanh Dương môn không thể lỡ.
– Ngươi.
Hàn Nguyệt nhìn chằm chằm vào Nhạc Thành, nếu như Nhạc Thành không muốn đi thì mình cũng không thể trói hắn mà mang đi, một lát sau Hàn Nguyệt đành phải bất đắc dĩ mà nói:
– Được, hai năm sau ngươi phải tới đấu khí học viện, là học viện đệ tử,ta sẽ sắp xếp cho ngươi, chỉ có điều hai năm sau nếu như ngươi khong đến thì ta sẽ bị ngươi hại thê thảm.
Đấu khí học viện chưa từng có đệ tử nào nhập học mà đã xin nghỉ, hơn nữa còn là hai năm. Hàn Nguyệt đồng ý dĩ nhiên là bị trách phạt, tuy nhiên đối phương là thiên tài trong thiên tài có lẽ học viện đấu khí cũng không trách Hàn Nguyệt.
– Không vấn đề gì, hai năm sau ta sẽ tới.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hai năm trời như vậy đã là đủ với mình rồi.
– Cho ngươi, đây chính là yêu bài của Đấu Khí học viện.
Hàn Nguyệt bất đắc dĩ đưa cho Nhạc Thành một yêu bài màu đen, chỉ có thể dựa vào nó mới gia nhập đấu khí học viện.
Lúc Nhạc Thành rời khỏi gian phòng của Hàn Nguyệt thì trời cũng đã sáng, chuyện tối hôm qua xảy ra Nhạc Thành cũng phải đành chịu.
Đối với việc học viện ma pháp và học viện đấu khí chiêu sinh, Nhạc Thành có thể không có hứng thú nhưng mới sáng sớm ở Nhạc gia đã có một đội ngũ thật dài, đều là những người tới kiểm tra đoa lường đấu khí, hi vọng mình có thể tiến vào học viện.
Nhạc Thành tìm tới Nhạc Tử Sơn, nói rằng mình muốn ra ngoài tu luyện trong một thời gian ngắn. Nhạc Tử Sơn cũng không phản đối, chỉ có trong tu luyện mới có thể nhanh chóng đốt phá, cho nên chỉ dặn Nhạc Thành phải chiếu cố chính mình.
Sau đó Nhạc Thành đi tới chào tạm biệt Tô Hân nhi, Nhạc Tử Phong và Nhạc Kiều, Phùng Tẩu. Lần này mình đi Song Hải tử cũng không phải thời gian ngắn, cũng phải đến nửa năm mới quay về.
Tô Hân Nhi muốn đi cùng với Nhạc Thành nhưng không được, nước mắt nàng nhanh chóng chảy ra.
Trước ánh mắt của mọi người, Nhạc Thành rời khỏi Nhạc gia đi tới Song Hải Tử. Nhạc Tử Sơn nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành thì không kìm được mà nước mắt đảo quanh hốc mắt, đứa con của mình chọn rời khỏi nhà, Nhạc Tử Sơn cũng không phải đối, đây chính là đứa con duy nhất của mình, có huyết mạch đấu đế, tương lai của Nhạc gia đều phải dựa vào hắn.
Song Tử Hải nằm ở phía bắc lập anh trấn, đó là một nơi vô cùng hỗn loạn, các thế lực hỗn tạp vô cùng, trong hải vực thường xuyên xuất hiện ma thú, tu vi thực lực thấp nhất cũng rát nguy hiểm. Chỉ có điều vẫn có rất nhiều Đấu Sư, Ma pháp sư, luyện dược sư tiến vào Song Tử hải. Chỗ đó tuy nguy hiểm vô cùng nhưng những vật trân quý cũng có rất nhiều, nội đan tam giai mãnh thú có thể bán được ba trăm kim tệ, nếu là nội đan mãnh thú tứ giai thì có thể nói là giá trên trời.
Luyện Dược sư cũng thích đi song tử hải, bởi vì nơi này không thiếu tài liệu luyện đan, hơn nữa ở đây cũng thường xuyên xuất hiện thiên tài địa bảo. Song Tử Hải có diện tích mấy trăm vạn dặm vuông, hai hòn đảo so với Thất Tinh thành còn lớn hơn mấy chục lần, đương nhiên Song Tử Hải cũng không thiếu cao thủ, truyền thuyết còn có Đấu hoàng cùng với ma pháp sư lục cấp.
Một đội ngũ cho thuê xe ngựa, trong đó có một hắc y ngồi ở trên đó. Đi Song Tử Hải cũng không phải là chuyện ba năm vài ngay cho nên mọi người đều bỏ ra ít tiền để thuê xe ngựa.
Nhạc Thành rời khỏi Lập Anh Trấn xong đã chạm phải một đội ngũ cho thuê xe ngựa đi tới Song Tử Hải.
Lính đánh thuê là một nghề đặc thù, cũng là do đấu sư và ma pháp sư tạo thành, chuyên môn vận chuyển hàng hóa hoặc bảo vệ người tới một địa phương nào đó. Tuy nhiên lính đánh thuê là một nghề rất nguy hiểm, bình thường nếu như không có chuyện gì thì người khác cũng không thuê bọn họ.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN