Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh - Chương 55: PN 13: Cách thức tổ chức hôn lễ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
175


Em Là Niềm Kiêu Hãnh Của Anh


Chương 55: PN 13: Cách thức tổ chức hôn lễ


“… Vậy liền tính là cầu hôn à?” Chị Linh nín thở hỏi.

“Đương nhiên! Cũng rõ ràng như vậy rồi…” Hiếm khi Kiều Tinh Tinh ngượng ngùng, giọng cũng nhỏ đi.

Chị Linh: “…”

Cái này đặc biệt sao đặc biệt rõ ràng chỗ nào cơ!

“Cho nên em liền dễ dàng đồng ý rồi?” Chị nghĩ đến khả năng đó, hoảng sợ hỏi: “Hai đứa không phải đi lĩnh chứng rồi chứ?”

Kiều Tinh Tinh liếc nhìn chị, “Sao có thể!”

“Vậy là tốt rồi vậy là tốt rồi, chị biết thầy Vu không phải là con người không đáng tin cậy như vậy.” Chị Linh thở phào nhẹ nhõm.

“Bọn em dự định cuối tuần trở về gặp người nhà, ừm, xem như là đính hôn nha!” Kiều Tinh Tinh ngại ngùng, “Chị đi với bọn em chứ.”

“Hai đứa đính hôn chị đi làm gì?” lời là nói như vậy, nhưng Kiều Tinh Tinh ở thời khắc quan trọng trong cuộc đời mời chị làm chứng, vẫn làm lòng chị thấy thỏa mãn.

” Chị đây cần bắt đầu chuẩn bị hôn lễ?” Các phương diện hôn lễ của minh tinh, người đại diện cần làm có thể nói là nhiều hơn cả bậc cha mẹ rồi.

“Đúng vậy.”

“Vậy cũng tốt.” Trong đầu chị Linh đã bắt đầu tính toán sân bãi, khách quý, truyền thông, tìm ai đặt áo cưới, tìm nhiếp ảnh gia nào, quà đáp lễ cho khách, có cần tiền tài trợ không… Vô số chuyện này cũng cần chuẩn bi trong một năm. “Các em muốn tổ chức như thể nào? Đã chọn được thời gian chưa?”

“Kiểu nào thì em chưa nghĩ ra, thời gian…” Kiều Tinh Tinh suy nghĩ một chút, “Chờ quay xong bộ phim sắp tới?”

Mắt chị Linh tối sầm lại, không nhịn được rống to một tiếng, “Bộ phim sắp tới chỉ có 20 tập em quay trong 2 tháng, hai tháng chuẩn bị xong hôn lễ? Có phải em đã từng kết hôn đâu!” (ý là cưới cần 2)

… Cô liền tùy tiện nói vậy, kích động như vậy làm gì.

Sau khi bị chị Linh nắm tay than thở khóc lóc kể lể một hồi, Kiều Tinh Tinh cũng tỉnh táo hơn, bắt đầu nhận thức tới bản thân là một “tiểu hoa”, hôn lễ không thể dễ đàng như vậy.

Không nói tới phóng viên truyền thông, sân bãi cũng là vấn đề lớn. Làm trong nước a, cực kỳ dễ lộ tin tức dẫn tới vây xem, làm ở nước ngoài chỉ có thể bãi bỏ, đơn vị thầy Vu bảo mật, một năm chỉ có thể xuất ngoại một lần, hộ chiếu cũng không ở trong tay.

Kiều Tinh Tinh lún sâu trong khổ não, đợi gặp bố mẹ hai bên, kỳ nghỉ kết thúc vẫn không nghĩ ra phương án hoàn mỹ. Thẳng đến một ngày, cô chú ý tới tài khoản chính thức của đơn vị Vu Đồ đăng một bài chiêu mộ.

Cô vừa mở ra xem, lập tức kích động chuyển tiếp cho Vu Đồ.

Vu Đồ:…

Kiều Tinh Tinh lười đánh chữ, gọi sang, “Nhanh đi báo danh.”

Vu Đồ bất đắc dĩ, “Đừng làm rộn.”

“Em không náo loạn nha, nghiêm túc.” Cô thao thao bất tuyệt một đống lý do, khi chưa thỏa mãn muốn nói tiếp thì bên ngoài dường như có người đang gọi cô, Kiều Tinh Tinh đáp lại sau đó nói với anh, “Em đi quay phim đây, anh nhớ rõ đi báo danh, chỉ có 20 suất, đơn vị các anh nhiều người như vậy, chậm liền không giành được.”

Nói xong cô liền vội vã cúp máy, để lại một mình Vu Đồ ở bên kia cầm điện thoại không biết phải làm sao.

Lúc Vu Đồ nghe điện thoại đang ăn cơm ở nhà ăn với Quan Tại, Quan Tại uống canh: “Sao vậy, đây là?”

Vu Đồ cất điện thoại; “Chuyện hôn lễ.”

Quan Tại nhất thời hứng thú: “Hai người làm thế nào? Anh còn chưa tham gia hôn lễ của minh tinh, có phải sẽ làm rất long trọng? Anh có cần mặc âu phục không?”

“… Cô ấy bảo em đi báo danh hôn lễ tập thể của đơn vị.”

Quan Tại suýt chút nữa sặc canh: “Gì cơ?”

Đúng vậy, Kiều Tinh Tinh gửi cho Vu Đồ bài đăng từ tài khoản chính thức của đơn vị, “Hôn lễ tập thể chiêu mộ.”

Cô ở trong điện thoại di động kích động nói một đống điểm tốt của hôn lễ tập thể. Ví dụ như —

“Không cần quan tâm truyền thông, sẽ không bị soi mói chi tiết của hôn lê, tiệc rượu không cần chính mình đặt, khách quý cũng chỉ cần mời vài người thân cận nhất, đây không phải hôn lễ trong mơ thì đâu mới là hôn lễ trong mơ? Em thực sự quá tri kỉ, chị Linh biết chắc sẽ cảm động phát khóc.”

“Ý tưởng của minh tinh lớn nhà cậu thực sự là đi mây về gió, chẳng qua hai người cũng không hẹn mà hợp, trước đi cậu đi tham gia hôn lễ đồng nghiệp, không phải cũng nói như vậy bớt việc bớt lo còn gì.”

Vu Đồ nhíu mày: “Em nói như vậy lúc nào?”

Quan Tại: “Mấy năm trước đó!”

Vu Đồ không hề có ấn tượng.

Quan Tại cắn bánh bao, “Vậy cậu đi báo danh?”

“Báo danh gì chứ.” Vu Đồ vô cùng bình tĩnh nói, “Buổi tối cô ấy liền nghĩ đến phương thức khác.”

Dù sao phương án tổ chức hôn lễ của Kiều tiểu thư đã từ bờ biến tới bãi cỏ đến khách sạn rồi lại về bờ biển rồi.

Không ngờ lần này Kiều Tinh Tinh lại vô cùng kiên quyết, khi gọi video buổi tối liền truy hỏi anh, biết được anh còn chưa đi báo danh, tha thiết thúc giục anh đi sớm một chút.

Ngày hôm sau lại hỏi anh, Vu Đồ bất đắc dĩ nói, “Ghi danh liền không thể thay đổi, bằng không sẽ lãng phí cơ hội của người khác, em có xác định em sẽ không thay đổi ý định?”

Kiều Tinh liền suy nghĩ ba ngày, sau đó vẻ mặt nghiêm túc thể hiện bản thân đã suy nghĩ kỹ càng, Vu Đồ cũng sớm có chuẩn bị: “Cô chú với bên chị Linh thì sao? Họ đồng ý thì anh liền không thành vấn đề.”

Vu Đồ cảm thấy ba Kiều mẹ Kiều cùng chị Linh dù sao cũng sẽ không đồng ý, nhưng một tuần sau, khi chị Linh cùng ba Kiều mẹ Kiều lần lượt gọi điện nói như vậy rất đặc biệt cũng khá được, Vu Đồ rốt cuộc nhận ra, Kiều Tinh Tinh nghiêm túc, cô còn thuyết phục ba mẹ và người đại diện!

Hôm nay anh hiếm khi không tập trung tinh thần công tác, đã sớm tan ca.

Về đến nhà, Vu Đồ ngồi trên ghế salon, không được tập trung.

Bất tri bất giác, nhà của anh đã thay đổi rất nhiều. Rèm cửa bị cô đổi sang màu khác, trước ghế salon được trải thảm, trên ghế salon đặt nhiều gối ôm đủ màu, xung quanh nhà cô bày lên cây xanh và hoa tươi. Cô đem căn nhà vốn dĩ lạnh lẽo nhạt nhẽo, bài trí thành một ngôi nhà lãng mạn đẹp đẽ.

Cô vẫn luôn yêu cái đẹp như vậy, uống trà muốn một cái ly đẹp, ăn cũng muốn bày biện thật đẹp, ngày lễ nhất định phải có không khí, dường như bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu đều có thể biến ra ngọn nến và hoa tươi.

Cho nên sao cô có thể thực sự muốn tham gia một hôn lễ tập thể.

Vu Đồ lấy điện thoại di động, ở trên mạng tìm được một video anh đã thấy hai năm trước.

Anh mở ra, trong video, Kiều Tinh Tinh mỉm cười tiếp nhận phỏng vấn. Video chạy tới phút thứ bảy, người phỏng vấn hỏi: “Vậy nếu như bản thân kết hôn, có nghĩ bản thân muốn một hôn lễ như thế nào chưa? Hôn lễ trong mộng tưởng ra sao?”

“Hôn lễ trong mộng tưởng a, để tôi nghĩ xem, nhất định phải rất rất lãng mạn, bày đầy hoa tươi, mời rất nhiều bạn bè…”

Vu Đồ dựa vào ghế salon, nhìn đi nhìn lại đoạn này, sau đó bỗng nhiên đứng dậy, cầm chìa khóa xe xuống lầu, lái xe vào trong màn đêm.

Kiêu Tinh Tinh mở cửa phòng khách sạn thấy Vu Đồ thực sự sợ ngây người, “Sao anh lại qua đây? Lẽ nào ngày mai là cuối tuần?”

Cô không chắc chắn mà muốn đi lấy điện thoại xác nhận.

Vu Đồ kéo cô, đóng cửa lại, trực tiếp hỏi: “Tại sao lại muốn tham gia hôn lễ tập thể?”

Kiều Tinh Tinh sửng sốt, “Anh đi hơn 200km qua đây, chỉ để hỏi em chuyện này?”

“Em đã nói hôn lễ mơ ước của mình nhất định phải lãng mạn, bày đầy hoa tươi, mời rất nhiều bằng hữu, Tinh Tinh…”

“Đợi đã.” Kiều Tinh Tinh cắt lời anh, “Em nói vậy lúc nào?”

” Năm 2015, phỏng vấn khi đại ngôn nhẫn cưới.”

Kiều Tinh Tinh cạn lời, “Chuyện này anh cũng tin? Phỏng vấn bị hỏi vấn đề kiểu này khẳng định chỉ có thể ở hiện trường bịa ra rồi.”

Vu Đồ một bước cũng không nhường, “Em muốn tổ chức hôn lễ như thế nào?”

Kiều Tinh Tinh bình tĩnh, hỏi: “Có phải anh cảm thấy em đang suy nghĩ tới tình trạng kinh tế của anh nên mới muốn tham gia hôn lễ tập thể?”

Vu Đồ nhìn cô, “Tinh Tinh, anh muốn làm mọi thứ anh có thể.”

Kiều Tinh Tinh nhìn vào mắt anh, đột nhiên cười lên, “Cám ơn anh. Em muốn gả cho anh, anh đương nhiên nên vì em làm mọi thứ anh có thể. Thế nhưng lần này, em thật sự chỉ muốn một hôn lễ đơn thuần mà thôi.”

“Anh biết mà, em ở sân khấu nơi danh lợi có vạn người nhìn xem, kết hôn phải cân nhắc quá nhiều chuyện. Muốn giữ bí mật, nhưng muốn xử lý chuyện này liền không có khả năng. Muốn chỉ mời vài người bạn thân thiết, nhưng e rằng đã có người trong lòng trách móc. Cuối cùng, toàn bộ hôn lễ có lẽ sẽ biến thành nơi xã giao, chúng mình cần cùng người ta chụp ảnh xã giao không ngừng, e rằng chỉ tùy tiện xuất hiện vấn đề nhỏ cũng sẽ bị đưa lên hotsearch. Nhưng nếu như chúng mình tham dự hôn lễ tập thể của đơn vị anh, mấy vấn đề này sẽ không tồn tại. Chúng ta có thể đơn thuần làm một đôi cô dâu chú rể, mặc dù cùng rất nhiều đôi vợ chồng cùng kết hôn, thế nhưng em lại cảm thấy như vậy mới là chỉ có hai người chúng mình, một với một, một lòng một ý, không có ồn ào phiền nhiễu, không cần quan tâm dư luận hay xã giao.”

“Hơn nữa coi như cùng nhiều người cử hành hôn lễ thì có sao đâu, trên thế giới này mỗi ngày đều có rất nhiều nhiều người đồng thời kết hôn đó thôi, chúng ta cũng chỉ là một đôi (vợ) chồng bình thường trong rất nhiều người đó… ừm, vợ chồng trẻ nha!”

Kiều Tinh Tinh bị tự mình nói tới nụ cười, viền mắt không khỏi nóng lên.

“Hôn lễ là chuyện của hai người, là anh cho em, cũng là em cho anh.” Kiều Tinh Tinh viền mắt ửng đỏ nhìn anh, cực kỳ nghiêm túc nói: “Hôn lễ như vậy, anh sẽ cảm thấy tủi thân sao?”

– ——————————

Ye: Edit xong chương này mình chỉ muốn nói “Kiều Tinh Tinh thực sự có quyền được kiêu ngạo!”

– ———

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN