Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về! - Chương 113: Dương Nhược Băng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
53


Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!


Chương 113: Dương Nhược Băng


Thấy Trầm Tịch Dương tiến về phía mình, theo bản năng Kính Thiên Dương lùi hẫng về đằng sau một bước, “Ah…”

Vẻ hoảng sợ trong đáy mắt của Kính Thiên Dương không thoát khỏi tầm nhìn của Trầm Tịch Dương.

Cô khẽ thở dài, mình đáng sợ vậy sao?

“Cô, cô định làm gì?”

Trầm Tịch Dương mím môi, bàn tay thon dài giúp Kính Thiên Dương chỉnh nếp gấp trên thân váy.

“Chiếc váy này hơi chật so với số đo của cô, thành ra chỗ này nhăn vào rồi đây, tôi chỉ giúp Kính Phó tổng đây sửa chút thôi mà. Lần sau nên mặc vừa đồ với bản thân, đừng nên cố quá sẽ thành quá cố!”

Dứt lời Trầm Tịch Dương gật đầu chào Trầm Mộc Tích, sau đó xoay người đi lên phía Bạch Khánh Chi.

“Chúng ta đi thôi! Hôm nay làm nỡ quá nhiều thời gian quý giá của Bạch nữ thần rồi! Thật ngại…”

Bạch Khánh Chi bĩu môi, con nhỏ này cũng biết ngại sao?

Hôm nay chẳng phải hố cho Kính Thiên Dương một phát nhớ đời đó sao!

Lần này Bạch Khánh Chi không cô độc bước đi trên thảm đỏ như mọi lần, bên cạnh cô ấy đã có Trầm Tịch Dương đi cùng.

Thân ảnh hai cô gái sánh vai nhau, một lạnh lùng một kiêu sa, một bí ẩn một tinh tế, tạo lên một bức tranh toàn bích.

Hai người nhàn nhã bước đi từng bước như dạo chơi vườn hoa ở nhà, mỗi một cứ động nhỏ đều khiến cho người ta chẳng thể nào rời mắt.

Thảm đỏ hôm nay bị hai người làm cho kinh diễm tới thất sắc….

Mãi đến khi Trầm Tịch Dương và Bạch Khánh Chi khuất bóng một lúc ai nấy mới hoàn hồn.

Các minh tinh hôm nay tới đây vốn muốn kiếm chút nổi bật để được đăng lên báo, giờ thì hay rồi, bình thường chỉ có một mình Bạch Khánh Chi, giờ cô ta lại kiếm đâu người bạn yêu nghiệt vậy cơ chứ!

Thật xui xẻo!

Vào trong đại sảnh lễ trao giải, Bạch Khánh Chi trêu đùa, “Cứ đi thảm đỏ vài lần nữa có khi danh xưng Bạch nữ thần này phải đổi thành Trầm nữ thần quá!”

“Fan của cậu chắc đè tớ không còn mảnh giáp nào luôn ấy chứ!”

Thanh âm của Bạch Khánh Chi bỗng nhiên trở lên nghiêm túc, “Cậu….. không có ý định quay lại giới giải trí sao?”

“Vậy thì sẽ có một đoàn antifan mắng tớ già rồi mà không biết xấu hổ quá!”

“Tớ nói thật, với tài năng của cậu….”

“Hì, cảm ơn cậu, giờ tớ thích yên bình hơn. Mà nhà thiết kế cũng chẳng yên bình cho lắm, thôi tớ đã quyết định bước đi trên con đường này rồi.”

“Ừm, vậy tớ tôn trọng quyết định của cậu.”

“Cậu đi trước đi, tên của tớ nằm ở phía bên trái. Cậu được đề cử giải chắc nằm ở phía trung tâm khán đài.”

“Vậy tớ đi trước. Cuối ngày gặp lại.”

Trầm Tịch Dương gật đầu, nhìn lướt ra phía cửa thì thấy Kính Thiên Dương đang bước vào, trên mặt nở không nổi một nụ cười, haizz xem ra việc cô là JA đem đến kích thích không nhỏ.

“Dương Nhược Băng!”

Cơ thể Trầm Tịch Dương theo quán tính khẽ khựng lại. Đã rất lâu rồi không có ai gọi cô bằng cái tên này……

Kể từ sau khi ra nước ngoài, cô đã thay tên đổi họ theo tên ở tổ chức, lấy họ Trầm của sư phụ mình.

Một cái tên cứ ngỡ đã bị chôn vùi trong quá khứ giờ bỗng chốc sống lại, là ai có thể biết được……

_____________

Ai nào mọi người:X nhân vật đã từng xuất hiện…..

#UyenToTo

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN