Overlord
Quyển 5 - Chương 2-2: Giai đoạn
Leng keng. Âm thanh của kim loại va đập vào nhau.
Sau khi đã xác nhận rằng trong túi không còn gì nữa, Ainz xếp những đồng tiền vàng lấp lánh thành từng hàng chỉnh tề trên mặt bàn
Cậu đặt đồng vàng và đồng bạc thành một đống 10 miếng và tính toán.
Mặc dù đã tính đi tính lại nhiều lần, Ainz vẫn nhặt chiếc túi lên và nhìn vào bên trong.
Không cần phải nói, nó trống rỗng- sau khi xác nhận lần thứ hai, Ainz tiện tay ném cái túi sang một bên và ôm lấy đầu của mình.
“Không đủ…Chỗ này không đủ…”
Khuôn mặt con người của cậu được tạo ra từ ảo ảnh trở nên nhăn nhó. Tất nhiên, núi tiền xu ở trước mặt cậu là một gia tài nhỏ. Đó là một số tiền mà một người bình thường từ thế giới này dù mất cả đời cũng sẽ không kiếm được. Nhưng từ cái nhìn chúa tể Lăng mộ ngầm vĩ đại Nazarick, kẻ duy nhất kiếm ra tiền của thế giới này, thì số tiền này thiếu trầm trọng và là vấn đề cần lo lắng.
Cảm xúc của Ainz khi vượt quá một ngưỡng nhất định sẽ bị áp chế lại. Ví dụ, nếu cậu hoảng loạn do chỉ còn lại một đồng bạc duy nhất, tâm trí của cậu sẽ ngay lập tức bình tĩnh trở lại. Tuy nhiên hiện nay, tác dụng này không kích hoạt vì tâm trí của cậu vẫn biết rằng còn một số tiền vàng trong ngân khố. Điều này để lại cho cậu một cảm giác lo lắng.
Ainz lắc lắc cái đầu và chia số tiền vàng ở phía trước của cậu thành các cột dựa trên những đống tiền sẽ được chi tiêu vào việc gì
“Thứ nhất, đây là nguồn vốn bổ sung cho Sebas.”
Biểu cảm trên khuôn mặt Ainz cứng lại khi thấy đống tiền giảm đi một ít
“Tiếp theo là…dựa theo yêu cầu của Cocytus, cung cấp chi phí viện trợ cho việc khôi phục các làng Lizardmen cũng như các công cụ cần thiết…”
Mặc dù nó không cần nhiều như trước, nhưng núi tiền một lần nữa sút đi và chỉ còn lại một vài đồng tiền vàng.
“… Về các nguồn cung cấp cho các làng Lizardmen, chỉ cần mua đồ từ Công hội Mạo hiểm giả nếu lợi dụng danh nghĩa của một mạo hiểm giả cấp Adamantium. Có lẽ sẽ được giảm giá một chút một chút…vì vậy cứ quyết như vậy đi? “
Cậu lấy lại một vài đồng tiền vàng từ đống vàng dành cho Cocytus.
“… Có lẽ mình nên tìm một thương gia làm nhà tài trợ… như vậy khi làm một mạo hiểm giả sẽ có một khoản thu ổn định “
Mạo hiểm giả cấp Adamantium, tính cả Ainz ở trong thì Vương Quốc này chỉ có 3 người. Vì vậy mà đôi khi cậu phải nhận nhiệm vụ từ những thương nhân. Ainz ước rằng có thể nhận loại nhiệm vụ này nhiều hơn, vì nó rất dễ dàng và mang lại nhiều lợi ích. Tuy nhiên, cậu lại luôn lưỡng lự khi làm mấy cái đó
Cậu lo sợ rằng người dân và mạo hiểm giả khác sẽ xem Momon là một người tham lam, sẵn sàng nhận tất cả nhiệm vụ chỉ vì tiền
Ainz đã lên kế hoạch khiên cho tất cả mọi người đều tán tụng hình tượng anh hùng của Momon, chỉ cần thời cơ đến, Ainz Ooal Gown sẽ trở thành một cái tên nổi tiếng. Để kế hoạch này thành công, Ainz luôn phải chú ý đến đánh giá của người khác về bản thân cậu.
“Nhưng… mình không có tiền. Có lẽ mình không nên ở lại trong một quán trọ như thế này. “
Ainz nhìn quanh căn phòng lộng lẫy.
Đây là phòng lộng lẫy nhất của quán trọ tốt nhất trong E-Rantel. Số tiền cho căn phòng này là rất lớn. Vì nó Ainz không cần nghỉ ngơi nên nó thật vô dụng với cậu, cậu muốn sử dụng số tiền này đề thuê một căn phòng khác.
Các bữa ăn cũng như vậy. Bởi cậu không cần ăn nên những bữa ăn xa hoa do nhà trọ cung cấp cũng chả có ý nghĩa gì. Sẽ tốt hơn nếu từ chối bữa ăn đó và tiết kiệm tiền cơm.
Tuy nhiên, Ainz biết rất rõ rằng cậu không thể làm vậy.
Ainz là, không, Momon là mạo hiểm giả cấp Adamantium duy nhất của thành phố này. Một người như vậy không thể lấy một quán trọ giá rẻ làm nơi cư trú cho mình
Các nhu cầu thiết yếu của cuộc sống là một trong những cách dễ dàng nhất trong việc so sánh mình với những người khác. Một mạo hiểm giả cấp Adamantium phải ăn mặc và ở một nhà trọ phù hợp với cấp bậc của bản thân
Cái này được gọi là hư vinh và thể hiện.
Đó là lý do tại sao Ainz không thể ở các nhà trọ bình dân ngay cả khi cậu biết rằng thật lãng phí tiền cho điều này.
“Nếu Công hội mạo hiểm giả nghĩ rằng mình rất có giá trị thì liệu họ có nên trả tiền trọ cho mình không nhỉ… Haa… mình đoán họ sẽ làm điều đó nếu mình đề nghị.”
Nhưng cậu không muốn nhận ân huệ từ người khác. Cho đến bây giờ, khi nhận được các yêu cầu khẩn cẩn, cậu luôn lập tức hành động và làm việc để mọi người sẽ mắc nợ cậu. Cậu muốn mọi người mắc nợ cậu thật nhiều. Lãng phí vào một vấn đề tầm thường thế này sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của cậu.
“Ah ~ Mình đang rất túng quẫn. Mình nên làm gì bây giờ? Sau cùng, có lẽ mình nhận một vài nhiệm vụ…? Nhưng gần đây không có nhiệm vụ nào đáng giá cả. Và nếu như nhận quá nhiều nhiệm vụ có lẽ sẽ gây phản cảm với các mạo hiểm giả khác… “
Cậu muốn đưa Ainz Ooal Gown trở thành một truyền thuyền vĩnh cửu, tất nhiên không phải tiếng xấu lan xa mà là lưu danh muôn đời. Ainz làm một động tác thở dài và tính tiền chi tiêu của mình trong đầu từ những đồng xu còn lại.
“Nói đến tiền, tiền lương của những thủ vệ nên làm thế nào?”
Ainz suy nghĩ trong khi ngả người ra ghế và nhìn lên trần nhà.
Những Thủ vệ nhấn mạnh rằng họ không cần cái được gọi là tiền lương, được phục vụ Đấng Tối Cao mà là niềm vui lớn nhất của họ, làm sao họ có thể nhận tiền được.
Nhưng từ quan điểm Ainz, cậu đặt câu hỏi liệu nó có ổn không cho khi cậu đơn giản chấp nhận ý tốt của họ. Phải có phần thưởng để bù đắp công sức đã bỏ ra
Ngay cả khi những Thủ vệ khăng khăng nói rằng lòng trung thành với Đấng Tối Cao là phần thưởng tốt nhất, nhưng Ainz rất khó chấp nhận điều đó
Có thể nó chỉ là cái suy nghĩ đã làm việc cho công ti thì phải trả tiền lương của riêng cậu. Tuy nhiên, cậu không thể từ bỏ quan điểm lao động thì phải có thù lao.
Tiền lương có thể làm cho những đứa nhóc vô tri kia sa đọa. Ngay cả như vậy thì cậu vẫn nghĩ nó có giá trị thử nghiệm
“Câu hỏi đặt ra là mình sẽ thưởng cho họ những gì.”
Đôi mắt cậu chuyển từ trần nhà xuống vài đồng tiền vàng còn lại trên bàn.
“Nếu xem những Thủ vệ là người đứng đầu bộ phận của một công ty, họ sẽ có mức lương tối thiểu là 15 triệu Yên hàng năm… Shalltear, Cocytus, Aura, Mare, Demiurge… chắc Albedo sẽ cần nhiều hơn một chút? Vì vậy, nhân với sáu và… Hmm, không có biện pháp. Mình không thể gom được nhiều tiền như vậy “
Ainz ôm đầu suy nghĩ và đột nhiên mở to mắt.
“Có rồi! Mình có thể thay thế nó bằng cái khác! Đồng tiền đó chỉ có thể được sử dụng trong Nazarick – làm một cái gì đó giống tiền giấy đồ chơi trẻ em và nó có giá trị tương đương với ¥ 100,000! “
Sau một hồi suy nghĩ, Ainz cau mày một lần nữa.
Nhưng họ có thể sử dụng tiền này để làm gì?
Tất cả các cơ sở trong Nazarick được miễn phí. Ngay cả khi cậu nghĩ về việc đúc tiền xu, cậu không thể nghĩ nó sẽ được dùng vào việc gì
“Có thể sử dụng nó để mua các vật phẩm từ thế giới này?”
Ainz so sánh hàng hóa chung của thế giới này với những thứ ở Nazarick và nghi ngờ liệu có Thủ vệ nào muốn vật phẩm ngoại giới không.
(note: ngoại giới chỉ thế giới bên ngoài Nazarick)
“Nhưng nếu mình bắt đầu tính phí cho những thứ được miễn phí từ trước đến giờ, nó sẽ phản tác dụng…mình nên làm những gì đây…”
Sau khi suy nghĩ một hồi, Ainz đã đưa ra một ý tưởng tuyệt vời.
“Phải rồi! Mình có thể hỏi các Thủ vệ nghĩ gì về nó a. Chỉ cần hỏi nếu có tiền thì họ muốn mua thứ gì, như vậy thì không phải ổn rồi sao! “
Ainz lẩm bẩm một cách hạnh phúc về ý tưởng tốt đẹp của cậu, nụ cười của cậu đột nhiên trở nên đắng chát.
“Dù sao…”
Cậu nhận ra rằng cậu đang nói chuyện với chính mình nhiều hơn và thường xuyên hơn.
Cậu biết rằng nó bắt đầu nhiều hơn khi trò chơi gần kết thúc, những đồng bạn trong guild không còn xuất hiện nữa khiến cậu cảm thấy cô đơn. Nhưng tại sao cậu vẫn thích lẩm bẩm một mình dù cho các NPC đã xuất hiện ý chí và có khả năng tự mình hành động?
Có lẽ nó đã trở thành một thói quen, vẫn…
“Bởi vì mình vẫn một mình…”
Ainz nở một nụ cười cô đơn.
Tất nhiên, nói cậu vẫn cảm thấy cô đơn khi các NPC luôn ở bên cạnh cậu có chút bất công với họ. Nhưng cậu cũng đã nghĩ như vậy; rằng việc đóng vai Ainz Ooal Gown, người lãnh đạo của 41 Đấng tối cao – người mà những Thủ vệ luôn mong muốn, có lẽ đã bóp chết nhân cách của Suzuki Satoru.
Ainz thở dài và quay sang nhìn lại vào các đồng tiền trên bàn. Cậu nghe thấy âm thanh gõ cửa
Sau một thời gian ngắn, cánh cửa mở ra. Người đi vào đúng như dụ đoán của cậu – Narberal Gamma, Ainz nhếch một bên mép lên, tạo thành một khuôn mặt trông như thể cậu đang nhìn xuống một người nào đó.
Ảo ảnh cấp thấp của Ainz có thể trực tiếp thể hiện rõ cảm xúc của bản thân lên trên bề mặt. Bởi vậy cậu có khả năng tạo ra biểu hiện không phù hợp dành cho người thống trị Nazarick. Đó là lý do cậu luyện tập vô số biểu hiện khác nhau ở phía trước gương để bất cứ khi nào xuất hiện trước mặt mọi người, đặc biệt là Narberal, cậu có thể có vẻ trang nghiêm hơn. Cậu đã có rất nhiều rắc rối khi thực hành làm biểu hiện khuôn mặt
“Làm sao vậy, Nabel.”
Cậu hỏi cô với cái giọng giả vờ
“Vâng, Momon-sa… san.”
“…Dường như từ “-sama” vẫn thường xuất hiện. Dù sao cũng có chút khó khăn khi bỏ đi một thói quen. Ít nhất khi ta nhắc nhở thì cô cũng nên tạm thời sửa chữa. Ta đoán ta phải từ bỏ nỗ lực đó. Ah, đừng cúi đầu, ta không hề tức giận. Dù sao nó cũng cách xưng hô tôn kính mà cô dành cho ta… được rồi, có vẻ tốt bởi vì dường như những người khác bao gồm các Hội trưởng Công hội đang hiểu lầm về chúng ta. Vì vậy có chuyện gì vậy? “
“Vâng, quặng sắt mà người ra lệnh cho đám thương nhân đã đến.”
Nó không phải là một mệnh lệnh, mìnhi chỉ muốn mua nó bình thường….
Tuy trong đầu suy nghĩ như vậy nhưng biểu hiện trang nghiêm của cậu vẫn không thay đổi
“Ta hiểu rồi… những quặng sắt từ được lấy đâu? Có phải nó thu thập từ tất cả tám địa điểm không? “
“Thần xin lỗi. Thần đã không hỏi nhiều như vậy. “
“…Tốt rồi. Ta có rất nhiều tiền. Mặc dù ta không biết nó được tập hợp từ bao nhiêu nơi, nhưng ta đủ tiền để mua tất cả. “
Ainz tự tin đem những đồng tiền xu trên bàn cho hết vào một cái túi và ném nó xuống chân của Narberal. Cậu quan sát cái túi tiền được cô ấy cung kính nhặt lên
“Thần hiểu rồi, nhưng thần có thể hỏi người một câu hỏi không?”
“Có liên quan đến lý do tại sao ta mua quặng sắt từ các địa điểm khác nhau?”
Narberal gật đầu, Ainz giải thích rõ ràng cho cô
“Đó là vì ta có thể quăng chúng vào Box Exchange [Rương đổi tiền???]. Nói cách khác, ta muốn điều tra xem các địa điểm khai thác khoáng sản khác nhau thì giá tiền có thay đổi hay không “
Exchange Box không bị ảnh hưởng bởi hình dáng của vật phẩm. Ví dụ, nếu đem một bức tượng đá tinh xảo ném vào, nó sẽ bỏ qua chi phí gia công bức tượng và giá trị của bức tượng chỉ bằng một hòn đá có cùng trọng lượng. Sau đó, sẽ kiểm tra được các thành phần khác biệt, phẩm chất khác biệt- trong vật liệu. Đó là lý do tại sao cậu lại mua quặng sắt từ các địa điểm khác nhau.
” Nabel cô cũng biết, chiếc rương sẽ thẩm định giá cho dù chỉ là một bông lúa mạch.”
Mặc dù mình đã cho vào đó một lượng lớn lúa mạch vào đó, thật vất vả mới nhận được một đồng vàng – Ainz nói lầu bầu trong đầu
Đã như thế thì chỉ cần dùng số lượng lớn bù lại, ngay sau đó cậu nghĩ đến tạo ra những cánh đồng lúc mạch rông lớn ở ngoại vi Narazick
Sử dụng Golems và Undead sẽ cho phép họ tạo ra những cánh đồng rộng lớn. Tất nhiên, đã có vô số những trở ngại trước khi đạt đến điểm đó.
“Thần hiểu rồi. Như vậy, thần sẽ tiến hành thu mua chúng càng sớm càng tốt “.
“Phải, nhưng nên cảnh giác một chút. Không có gì đảm bảo rằng cô sẽ không bị tấn công. Nếu điều đó xảy ra… cô hiểu phải làm gì, đúng không? “
“Sử dụng Shadow Demon (Ám ánh Ác ma) làm lá chắn, từ bỏ việc thu thập thông tin, ưu tiên an toàn của mình lên trên tất cả và toàn lực tiến hành rút lui. Sau đó thần sẽ rút vê Nazarick được giả xây dựng bởi Aura-sama, cung cấp thông tin sai cho địch. “
“Chính xác. Hãy ưu tiên an toàn của cô. Không bao giờ dùng những con đường mà có thể dễ dàng bị tấn công hoặc nơi vắng vẻ. Và ngay cả khi con người nói chuyện với cô hay chọc cô, cũng không cần đánh họ gần chết. Nói thế nào đi nữa ta đã khá sốc khi người đàn ông lần trước vừa khóc vừa cầu xin ta cứu hắn, chỉ vì ông ta cố gắng đến gần cô. Cô cũng phải kiểm soát sát ý của mình. Có thể bóp nát tay của tên ăn trộm những không thể lần nào cũng làm vậy được. Ngoài ra, hạn chế gọi người khác là đồ côn trùng. Nói cách khác, cố gắng không làm tổn thương hoặc giết người. Sau cùng chúng ta là những nhà thám hiểm vĩ đại nhất, Momon và Nabel của nhóm[Hắc]. “
Thấy Narberal biểu hiện rằng cô ấy đã hiểu, Ainz gật đầu sau khi không nghĩ ra được điều gì nên nhắc nhở nữa
“…Hừm. Đại khái cứ như vậy đi. Như vậy đi đi, Nabel. “
Narberal cúi đầu thi lễ và rời khỏi phòng. Ainz đưa mắt nhìn bóng lưng cô ấy, mặc dù không có phổi, nhưng vẫn thờ ra một tiếng nặng nề
“…Cứ lúc thiếu tiền thì lại có một đống việc cần chi tiêu. Chết tiệt. “
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!