Hảo Sủng Em, Nữ Phụ Của Anh
Chương 1
Trong một căn phòng [ VIP ] của bệnh viện dành cho vương tôn quý tộc, có một bóng dáng nhỏ nhắn của một cô gái đang nằm lặng yên trên giường.
Cô gái xinh như thiên sứ. Sự tinh khiết của cô làm cho mọi thứ xung quanh mờ nhạt. Cô có làn da trắng noãn mịn màng, ẩn ẩn còn thấy phát ra ánh sáng. Mái tóc dài đen mượt như dải lụa trân quý xỏa tung trên chiếc giường trắng tinh. Mày lá liễu, đôi mi dài cong cong như cánh bướm đang nhắm lại lặng im không động. Cái mũi khéo léo như tác phẩm tâm đắc nhất của thượng đế. Đôi môi nhỏ nhắn, căn mọng như quả dâu tây làm cho người ta muốn hung hăng khi dễ một phen.
Cô nằm đó, lặng im như một pho tượng thiên sứ không sự sống.
…….
Sau một giấc ngủ sản khoái, dao dao thức dậy tưởng đập vào sẽ là trần nhà đen có treo chùm đèn thủy tinh quen thuộc như thường lệ, nhưng rất tiếc là không phải, trước mắt cô là một trần nhà màu trắng xa lạ, xung quanh còn thoang thoảng vị thuốc.
Dao dao hốt hoảng ngồi dậy nhìn xung quanh.
Trong căn phòng rộng lớn đều là màu trắng là chủ đạo. Xung quanh được trang trí rất đơn giảng. Có một bộ đo nhiệt tim và ống vô nước biển cạnh giường cô đang nằm, một chiếc giường trống và một phòng tắm. Một chiếc máy lạnh, một cái tv thật lớn và còn vài bức tranh nghệ thuận treo xung quanh.
Đây là đâu ?
Là bệnh viện ?
Nhưng sao mình lại ở đây ?
…..
Có rất nhiều câu hỏi trong đầu của dao dao, nhưng tạm gạt chuyện đó qua một bên.
Dao dao phát hiện ra bàn tay của mình có điểm không đúng lắm.
Bàn tay này rất mịn và trắng, thậm chí còn rất nhỏ nhắn. Tuy vậy nhưng những ngón tay rất thon dài và đẹp, tuyệt không giống bàn tay từ nhỏ đã cầm dao bóp cò súng của cô.
Chuyện gì đã xảy ra với bàn tay của mình ?
Chuyện gì đã xảy ra với bàn tay của mình ?
Rất hoảng hốt nhưng dao dao vẫn cố bình tĩnh lại, cô đi vào phòng tắm để rửa mặt cho tỉnh táo, đồng thời cũng xem xem mình có phải là bị teo nhỏ giống conan rồi không ( t/g: pó tay _(-_- )_ )
Nhưng khi dao dao nhìn thấy bóng hình trong gương thì triệt để ngẩn ngơ.
Trong phút chốc, cô tưởng rằng mình đã thấy được thiên sứ.
Mái tóc dài đen mượt như dải lụa bao vây thân hình nhỏ nhắn xen lẫn với làn da trắng mịn màng. Mày lá liễu. Đôi mi dài cong cong như cánh bướm. Cái mũi khéo léo. Đôi môi nhỏ nhắn không tô son mà vẫn đỏ mọng. Đặc biệt làm cho người ta chú ý nhất chính là đôi mắt tím to long lanh như giọt nước, đôi mắt hút hồn đan xen lẫn trong sáng. Vừa mị hoặc mà cũng vừa tinh khiết, hai thứ trái ngược nhau nhưng ngoài ý muốn rất hòa hợp, làm tôn lên vẻ đẹp của cô hơn nữa.
Dao dao tay run run chạm vào gương, thiên sứ trong gương cũng làm hành động giống y hệt cô.
Chẳng lẽ …đây là mình ?
Nhưng mà…sao mình lại biến thành như vậy được ?
Dao dao vẫn không tin, đưa tay lên véo má của mình, thiên sứ trong gương cũng làm hành động y hệt cô.
Dao dao giơ tay lên ngoắc ngoắc, thiên sứ cũng giơ tay lên ngoắc ngoắc….
…..
Sau một lúc lâu, dao dao cuối cùng cũng chắp nhận thiên sứ trong gương chính là bản thân cô. ( khả năng thích ứng thật là đáng sợ (-_-)P )
Dao dao bước đến giường chờ đợi, chờ đợi những kí ức của thân chủ ập đến với cô.
Còn lí do cô biết thì do cô có một đứa em gái là lý nguyệt nguyệt ( thật ra muội tính đặt tên cho tỷ là lý ca ca còn nguyệt nguyệt là lý dao dao, nghe vậy nó hợp hơn ca – dao. DD: * cầm dao * hửm… T/g : í, muội nhầm, là lý bà chằn, à không, lý mĩ nhi haha…) rất mê tiểu thuyết, suốt ngày đi loanh quanh cô kể các cuốn tiểu thuyết nó đã đọc, kinh nghiệm xuyên không…v..v.. Nên có thể nói cô không đọc tiểu thuyết mà kinh nghiệm thì lại đầy đầu.
Còn lí do cô biết thì do cô có một đứa em gái là lý nguyệt nguyệt ( thật ra muội tính đặt tên cho tỷ là lý ca ca còn nguyệt nguyệt là lý dao dao, nghe vậy nó hợp hơn ca – dao. DD: * cầm dao * hửm… T/g : í, muội nhầm, là lý bà chằn, à không, lý mĩ nhi haha…) rất mê tiểu thuyết, suốt ngày đi loanh quanh cô kể các cuốn tiểu thuyết nó đã đọc, kinh nghiệm xuyên không…v..v.. Nên có thể nói cô không đọc tiểu thuyết mà kinh nghiệm thì lại đầy đầu.
Bây giờ cô mới lần đầu thấy nó sống trên đời có ích một chút.
Dao dao ngồi đợi một lát thì đầu cô đã bắt đầu nhức nhối.
Dao dao hít thở sâu, bình tĩnh lại tiếp nhận dòng kí ức đang tuôn vào như suối.
Tên chủ nhân thân thể này trùng tên với cô – lý dao dao, năm nay 14 tuổi. Tiểu thư của lý thị tập đoàn – một trong những tập đoàn lớn đứng trong no.10 nước ***. Được sủng ái từ nhỏ nhưng không kiêu căng mà lại rất nhút nhát, tuy rằng rất nổi tiếng vì được lý tổng và lý tổng phu nhân là cha mẹ của chủ nhân thân thể này sủng lên trời nhưng rất ích người biết được chân diện thật của cô vì cô rất ích đi ra ngoài, học thì đã có gia sư dạy ở nhà. Lý dao dao thật sự rất tài năng nhưng chưa bao giờ bộc lộ ra cả vì…nhút nhát.
Cách đây một tuần, dao dao đang đi nghỉ mát với ông bà lý ( ông bà lý : thật ra thì chúng tôi một khóc hai nháo ba đòi thắt cổ thì mới lôi đc con bé đi . T/g * uống trà, gật đầu * vâng, ông bà thật khổ nhỉ. Lý dao dao nhút nhát * đỏ mặt, cúi đầu * con…con..chỉ..là.. Lý dao dao bà la sát * liếc mắt nhìn dao dao kia * * suy nghĩ thầm * đúng là không hổ danh cây mắc cở nhỉ… ) thì bị gặp tai nạn. Hai người thì không sao nhưng dao dao thì hôn mê phải đưa vào bệnh viện… Thế là cô đến đây. Hết.
Nhưng mà cô cảm thấy lý dao dao với ông bà lý này nghe nó quen quen sao sao.
Giống mấy nhân vật trong cuốn tiểu thuyết hành trình thu phục tình yêu của ngô mẫn mẫn mà cô lượm được trên sàn nhà nhỉ ?
À ! Nói mới nhớ, hình như cô đang đọc cuốn đó giữa chừng thì xuyên đến đây thì phải.
Mà nếu xuyên thì chắc là vào cuốn tiểu thuyết đó rồi ( trích : kinh nghiệm trong cuốn nữ phụ văn khác ). Và trở thành lý dao dao – nữ phụ không độc ác mà lại bi thảm nhất, à thì, cũng không tính là nhất nhưng cũng coi là bi thảm trong lịch sử đi.
Vì sao lại bi thảm trong khi không độc ác ư ?
Ai….để ta kể ngươi nghe.
Nữ chính ngô mẫn mẫn là đứa con riêng của lý hùng – ba của lý dao dao. Vào lần sinh nhật thứ 14 của dao dao thì ông hùng đã đem ngô mẫn mẫn và anh trai ruột thịt sau này cũng trong hậu cung của cô ta về.
Tuy vậy nhưng ông chỉ sủng một mình dao dao và ghẻ lạnh mẫn mẫn. Ông lại đào tạo lý (ngô) minh hiên thành người thừa kế sau này của mình.
Lý minh hiên lúc đó vẫn chưa yêu nữ chính mà còn lạnh nhạt với cô ta, đối với dao dao thì càng chẳng tốt lành gì nên dao dao rất sợ hắn.
Lý minh hiên lúc đó vẫn chưa yêu nữ chính mà còn lạnh nhạt với cô ta, đối với dao dao thì càng chẳng tốt lành gì nên dao dao rất sợ hắn.
Nữ chính ngô mẫn mẫn vì địa vị của mình nên không ngại hai người cùng chung huyết thống mà quyến rũ minh hiên.
Nhưng mà quyến rũ minh hiên cũng thật khó khăn vì hắn vốn rất lạnh lùng, tàn nhẫn. Sau 3 năm giang khổ thì mẫn mẫn cũng quyến rũ được hắn.
Địa vị mẫn mẫn trong lý gia cao dần lên, có lúc còn ra mặt với dao dao và ông lý rất tức giận muốn xử trí mẫn mẫn nhưng bị minh hiên ngăn lại giảng hòa.
Mẫn mẫn vốn ghen tị với sắc đẹp của dao dao nên đã dùng minh hiên để hủy nó.
Và…thành công triệt để…
Dao dao vì tủi nhục nên nhảy lầy tự sát.
Đọc tới đó thì cô đã xuyên tới đây rồi.
Tuy rằng cô không biết diễn biến thế nào nhưng cũng loáng thoáng nhớ tên mấy ôn thần nam chính.
Nên cô quyết định, hễ thấy người nào có tên giống nam chính thì tránh xa ra là được.
Có lẽ cô nên chuyển qua nước khác sống thì hơn, không nên cho nữ chính thấy dung mạo của mình, như vậy là an toàn.
Nhưng…định mệnh đã định sẵn, mệnh hoa đào là không thể thoát được nên cho dù cô có trốn thì…..
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!