Gả Vào Hào Môn 77 Ngày - Chương 7 yên tâm ta sẽ không cùng ngươi tranh trả tiền
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
108


Gả Vào Hào Môn 77 Ngày


Chương 7 yên tâm ta sẽ không cùng ngươi tranh trả tiền


Vân Khai nghi ngờ hỏi lại: “Ta nói là dùng lỗ mũi xem người có giàu hay không, có nói là ngươi ư? ”

An Khả Tâm giơ tay vỗ bàn một cái, chỉ tay vào Vân Khai: “Ngươi nói cái gì? ! ”

Vân Khai lạnh lùng cùng cô ta đối mặt, ánh mắt lạnh buốt trả lời: “Nghe không hiểu tiếng người ư? ”

Liễu Ti Ti nhạy cảm mà phát giác được, hôm nay Vân Khai có chút không giống với thường ngày, trực tiếp chống lại An Khả Tâm..

Bất quá như vậy mới tốt, cô ta ước gì Vân Khai cùng An Khả Tâm nháo long trời lở đất, chỉ cần các nàng nước lửa bất dung, cô ta mới có thể là thiên kim nhà giàu có tri thức hiểu lễ nghĩa.

Nghĩ tới đây, Liễu Ti Ti trên mặt nhanh chóng nhiều hơn một vòng bối rối bất ngờ: “Vân Khai, cậu không nên tức giận, là tớ không tốt, cậu không nên nói như vậy………”

Cô ta nói xong, muốn giữ chặt tay Vân Khai làm nũng.

Vân Khai vô ý thức mà né tránh.

Tay hai người hầu như không có chạm vào nhau, nhưng Liễu Ti Ti lại yếu đuối hướng bên cạnh khẽ lão đảo, tay vừa vặn đụng phải chén canh của An Khả Tâm, nước canh đổ ra, bắn tung tóe lên quần áo An Khả Tâm.

An Khả Tâm cả kinh tròng mắt nhìn xuống, hét lên một tiếng: “A…, Quần áo của ta. ”

Nhìn áo trắng phía trên đọng nước súp, An Khả Tâm tức giận dậm chân một cái, sau đó hướng về phía Vân Khai hô to: “Ngươi có biết bộ quần áo này rất đắt không? Bán ngươi đi ngươi cũng không bồi thường nổi! ”

Liễu Ti Ti tranh thủ thời gian giải thích: “Vô ý, thực xin lỗi a…, Vân Khai không có đụng phải tay của tớ, là tớ không có ngồi vững vàng, cậu không nên tức giận. ”

“Liễu Ti Ti, ngươi như thế nào ngốc như vậy, nữ nhân này không phải là người tốt, cô ta thấy ngươi chính là kẻ ngốc nhiều tiền, người lại vừa ngốc vừa nát, mới kết bạn với ngươi, ngươi tỉnh táo chút a, không nên bị người bán đi còn giúp họ đếm tiền. ”

An Khả Tâm hướng Liễu Ti Ti hô to, bộ dạng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Cô ta lại chỉ vào Vân Khai mắng: “Đừng tưởng rằng ngươi lớn lên có vài phần tư sắc, có thể dựa vào nam nhân hoành hành ngang ngược, loại nữ nhân như ngươi cũng chỉ xứng làm Tiểu Tam cho người ta bao nuôi! ”

An Khả Tâm nghiến răng nghiến lợi, oán độc mà nhìn về phía Vân Khai, hận không thể xông lên xé mặt Vân Khai!

Liễu Ti Ti bên cạnh, đáy mắt vui sướng hả hê khi ý đồ đã thực hiện được.

Trong nhà có tiền thì thế nào, rất xinh đẹp thì thế nào, còn không phải giống như đồ đần bị cô ta đùa nghịch xoay quanh!

Nhưng vào lúc này, cửa phòng bị người đẩy ra, Mặc quản lý đi đến.

Quản lý Mặc trực tiếp đi đến bên cạnh Vân Khai, mỉm cười hỏi: “Vân tiểu thư, đã lâu không gặp, xin hỏi hôm nay muốn ăn chút gì không? ”

Vân Khai không nhìn menu, khẽ tựa vào ghế, nhìn phục nói: “Đem lên một Tùng Lộ Kê Đản Bính, Nhất Điều Đông Tinh Ban hấp, cuối cùng là một phần Đông Âm Hải Tiên súp. ”

Tất cả mọi người lập tức nghẹn ngào, đều khiếp sợ mở to hai mắt nhìn,

Vân tiểu thư, quản lý rõ ràng cung kính mà gọi Vân Khai, vừa nhìn liền biết Vân Khai không phải lần đầu tiên tới [Nhã Gian].

Nhà Vân Khai không phải rất nghèo ư? Làm sao có thể thường xuyên ra vào [Nhã Gian] được.

Chẳng lẽ trước kia Liễu Ti Ti đã mang cô ta đã tới, nhưng mà quản lý ngay cả liếc cũng đều không có liếc qua Liễu Ti Ti.

Đây là có chuyện gì?

An Khả Tâm cùng Milan liếc nhau một cái, sắc mặt vô cùng khó coi, sau đó lại cùng nhau nhìn về phía Liễu Ti Ti.

Những người khác cũng đều vì điều này mà suy nghĩ đánh giá Liễu Ti Ti, bởi vì chính cô ta nói về gia cảnh của Vân Khai, mới có thể khiến cho mọi người cảm thấy Vân Khai vừa nghèo vừa hèn.

Liễu Ti Ti đầu ong một tiếng đau cả đầu.

Người quản lý này tại sao đột nhiên chạy đến phục vụ thêm thức ăn, cô ta cũng không có gọi thêm, Liễu Ti Ti khống chế lửa giận trong lòng, cố cười mà nhìn Vân Khai, mong mỏi Vân Khai vì chính mình mà mở lời nói.

Vân Khai ngước mắt đối với nàng cười cười, thân thiết mà nói: “Ti Ti, ngươi không nên quá căng thẳng, tuy nhà ta so với nhà ngươi nhiều tiền hơn, nhưng ngươi là bằng hữu tốt nhất của ta, ngươi nói muốn mời ta ăn cơm, ta chắc chắn sẽ không tranh tính tiền, bằng không thì ngươi sẽ tưởng rằng ta không coi trọng ngươi. “

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN