Gả Vào Hào Môn 77 Ngày
Chương 16 Thiếu nợ thì phải trả , đạo lý hiển nhiên
Kiếp trước, cô sợ tổn thương tự tôn của Liễu Ti Ti, nói cùng Liễu Ti Ti chia đều, nhưng cô căn bản không có ý định để cho Liễu Ti Ti trả.
Nhưng là hiện tại———— cô nhất định phải đòi lại tất cả! !
Huyể sắc trên mặt Liễu Ti Ti lập tức biến mất: “Cái gì? ” ”
Vân Khai thở dài một tiếng, mặt mũi tràn đầy u sầu nói ra: “Tớ cũng không giấu gì cậu, trong nhà của tớ đã xảy ra chút chuyện, tớ hiện tại rất cần tiền………Còn có hai ngày trước, tớ nhờ cậu giúp tớ mua mỹ phẩm dưỡng da, giờ không cần nữa, cậu trả tiền cho tớ đi. ”
Kiếp trước cô đối với Liễu Ti Ti thật sự rất hào phóng, về phương diện tiền bạc chưa bao giờ so đo.
Nhưng Liễu Ti Ti căn bản không biết điều, ăn của cô dùng của cô còn muốn lừa gạt tiền của cô, cô nhờ Liễu Ti Ti mua giúp mỹ phẩm dưỡng da cùng quần áo, Liễu Ti Ti cầm lấy tiền nhưng đi mua toàn hàng giả.
Liễu Ti Ti rốt cục sụp đổ, không khống chế được tâm tình, âm thanh kinh ngạc hét lên: “Vân Khai, cậu đây là có ý gì? ”
Cô ta ngày hôm qua bị bạn học chế nhạo nhục mạ, lại phải trả một số tiền lớn cho bữa ăn, trong nội tâm quyết định, kế tiếp nhất định phải nghĩ biện pháp khiến cho Vân Khai chịu đưa tiền ra cho cô ta, lấp đầy túi tiền nhỏ của cô ta.
Kết quả Vân Khai muốn cô ta trả tiền, cô ta tuyệt đối không có khả năng đem tiền của mình lại móc ra đi !
Vân Khai thấp thỏm lo âu mà đỏ mắt, một bộ dáng muốn khóc.
Cô quay đầu nhìn về phía Diêu Diễm Nhi, điềm đạm đáng yêu mà hỏi: “Diễm Nhi, tớ là không nên hỏi đòi tiền Ti Ti, dù sao trong nhà Ti Ti điều kiện không tốt, tớ có lẽ nên đem tiền cho cô ấp, bởi vì cô ấy nghèo rớt mùng tơi a………”
Diêu Diễm Nhi sửng sốt một chút, “A…. ”
Cái này……Vân Khai vừa mới cho cô thử kính vai diễn, cô ấy hiện tại thiếu tiền, Liễu Ti Ti mượn tiền Vân Khai, Liễu Ti Ti nên trả.
Thiếu nợ thì trả, đạo lý hiển nhiên.
Diêu Diễm Nhi nghiêm mặt, tỏ vẻ nghiêm túc: “Vậy khẳng định không được, cho dù là bằng hữu tốt, huynh đệ kết nghĩa cũng phải rõ ràng, cho dù trong nhà Ti Ti nghèo, cũng không thể quỵt nợ………”
Lòng tự trọng của Liễu Ti Ti hung hăng bị đâm một phát, cô ta trừng mắt Diêu Diễm Nhi: “Tớ lại nghèo, vậy cậu có tiền! ”
Diêu Diễm Nhi xụ mặt xuống, không vui nói: “Cậu không nghèo, cậu so với tớ có tiền, nhưng cậu ngược lại còn nợ tiền Vân Khai a…. ”
Liễu Ti Ti bị nói lập tức hô: “tớ nhất định sẽ trả chỉ là hiện tại hơi gấp tớ chưa chuẩn bị được. ”
Vân Khai bình tĩnh ngồi, im miệng không nói mà nhìn hai người, đôi mắt nhỏ vô tội giống như người qua đường, thấy hai người cãi vã, cô khuyên can: “………Các cậu đừng cãi nữa, đây đều là chuyện nhỏ, ghi phiếu nợ là được rồi. ”
Diêu Diễm Nhi lập tức nói tiếp: “Đúng, ghi phiếu nợ. ”
Liễu Ti Ti trừng Diêu Diễm Nhi, sau đó quay đầu nhìn về phía Vân Khai, ủy khuất mà hỏi: “Vân Khai, tớ và cậu là bằng hữu tốt, cậu thật lòng cảm thấy giữa chúng ta cần phải ghi phiếu nợ ư? ”
Nếu như trước kia Vân Khai nghe xong lời này, nhất định sẽ nói không cần ghi.
Đương nhiên đây cũng là điều Liễu Ti Ti muốn.
Nhưng bây giờ……
Vân Khai nhíu mày, vẻ mặt khó xử nói: “Ti Ti a…, tớ đương nhiên tin tưởng cậu, chúng ta là bạn không phải là vì tiền, chính là bởi vì tớ tin tưởng cậu, vì trong sạch của cậu, nên mới ghi phiếu nợ cho cậu. ”
Diêu Diễm Nhi cười lạnh một tiếng, trào phúng nói: “Cô ta không dám viết a. ”
Liễu Ti Ti tức giận đến hàm răng run rẩy, nhưng lại lại không có lực phản bác.
Chỉ có thể lấy giấy ra, bắt đầu ghi giấy vay nợ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!