Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần
Chương 69: Phân Phó
Nhận lấy những thứ này từ trong tay của Huyết Minh, Y Trân liền im lặng gật đầu. Một bên lại nghe lấy sự dặn dò cẩn thận của hắn. Trong lòng cũng là ngọt tư tư.
Nói một lát, rốt cuộc, ngay cả quyển trục dạy bố trí Đào Hoa Liệp Sát trận, Huyết Minh cũng là quyết định đem nó đưa cho nàng. Dùng làm trận pháp trấn môn. Dù sao hiện tại đối với hắn mà nói, trận pháp này cũng là không có gì dùng. Nếu cần thì vào trong thương thành đổi một cái là được.
– —————————-
Nếu nói Huyết Minh cùng Y Trân đang bày mưu tính kế cũng như tình chàng ý thiếp với nhau thì cảm xúc của Nhan Mạc Oa lúc này chỉ có thể dùng một chữ để diễn tả, đó là Tệ! Sau khi trốn khỏi chỗ của Huyết Minh và Lăng Dự, hắn đã một đường đi thẳng về trước. Muốn mau chóng đi xuyên qua U Ám Sâm Lâm để đi đến Lục Hưng hoàng triều.
Thế nhưng, ngay khi trời tối, hắn vẫn còn chưa đi được tới bìa rừng nữa là. Vì thế, hắn liền không thể không dừng chân ở trong một sơn động. Nhưng là, khi mặt trăng tròn treo cao trên trời, hắn mới phát hiện được bản thân hiện tại rất không ổn…
“Aaa…đau quá….” Lúc này, Nhan Mạc Oa đã không nhịn được mà nằm dài trên đất. Đưa tay ôm lấy tim mình mà phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.
Ngực của hắn hiện tại giống như là đang bị thứ gì đó gặm cắn. Vừa đau lại vừa trướng. Đau đến tê tâm liệt phế bất quá cũng chỉ có như vậy!
Rốt cuộc, Nhan Mạc Oa cũng là không chịu đựng nổi đau đớn mà trực tiếp ngất đi. Thế nhưng, sự hận thù của hắn đối với kẻ đã gây ra tai họa này cho mình cũng là không vơi đi một chút nào.
– —————————-
[ Đinh, chỉ số thù hận của nam chủ: Nhan Mạc Oa đối với ký chủ +100. Điểm phản diện +200.]
[ Đinh, chỉ số thù hận của nam chủ: Nhan Mạc Oa đối với ký chủ +100. Điểm phản diện +200.]
Đang ôm Y Trân ở trong lòng chuẩn bị về đến nơi dừng chân. Huyết Minh liền không thể không bị một loạt thông báo này chọc cười đến mà câu lên khóe môi. Đây đúng là một quyết định đúng đắn của hắn a. Từ nay về sau, chỉ cần mỗi lần trăng tròn, hắn đều sẽ có người cùng “đồng cam cộng khổ” rồi.
“Chủ thượng.” Nhìn thấy Huyết Minh bình an trở về, những người ở đây đều đồng loạt hành lễ. Thế nhưng, khi nhìn đến Y Trân bị quấn thành con nhộng trong lòng hắn. Tất cả cũng đều lập tức cúi đầu.
Nhàn nhạt liếc nhìn bọn họ, Huyết Minh liền nhanh chóng dặn dò một câu rồi trực tiếp đem Y Trân bồng vào trong xe ngựa:”Tất cả đứng lên hết đi, sau đó liền đứng ở đó chờ ta.”
Ngay khi bóng lưng của Huyết Minh biến mất sau mành xe. Lãnh Kỳ mới len lén nâng mắt nhìn hắn, trong mắt cũng mang theo vẻ thương tâm. Thế nhưng, ngay khi nàng định thu hồi tầm mắt thì ánh mắt của nàng liền va vào một đôi mắt đẹp khác. Sau đó cả hai đều trực tiếp giật nảy mình.
Quá giống, bên trong ánh mắt của nàng và Vân Hinh đều ẩn chứa tình cảm y như nhau!
Thế nhưng, ngoài hai cái đương sự này ra, những người còn lại cũng là không có chú ý tới bọn họ. Tỷ như Y Trân, nàng vẫn như cũ nhìn vào trong mành xe, nhỏ giọng cảm khái:”Aizz, Chủ thượng đúng là đối xử tốt với Y tỷ tỷ thật.”
Chỉ có Sở Vân, nàng vẫn như cũ là một mảnh yên tĩnh mà đứng đó. Mặc dù không nói không rằng nhưng đôi mắt lướt qua vẻ buồn bã cũng đã bán đứng đi tâm tình của nàng. Nàng không nói, chỉ là bởi vì nàng biết rõ. Từ trước đến giờ, nàng đều chưa từng xứng với chủ thượng cả. Cho nên, nàng sẽ không ảo tưởng quá nhiều.
Mà ở bên trong xe, Huyết Minh đã vân đạm phong khinh đem Y Trân đặt xuống. Trước khi rời đi, hắn cũng không quên nói với nàng:”Ngủ sớm đi.”
Sau đó, hắn liền không chút do dự mà bước ra khỏi xe ngựa.
[ Vân Ninh:
Mị lực: 96. Độ trung thành: 99.]
[ Vân Hinh:
Mị lực: 94. Độ trung thành: 100.]
“Chủ thượng, nhờ được người cảnh tỉnh. Tỷ muội của chúng ta rốt cuộc cũng đã xóa bỏ được hiềm khích trước kia. Thành thật cảm tạ chủ thượng rất nhiều.”
“Đúng vậy. Xin chủ thượng cho chúng ta một cơ hội nữa có được hay không?”
Vừa nhìn thấy Huyết Minh bước ra, tỷ muội Vân Ninh liền lập tức quỳ xuống mà dập đầu. Một trước một sau liền đem mọi chuyện rõ ràng rành mạch nói ra. Nếu không nhờ hắn, có lẽ Vân Ninh sẽ vĩnh viễn không biết được thì ra muội muội của mình lại có thành kiến với mình lớn như vậy.
Đồng thời, Vân Ninh cũng không khỏi cảm thấy may mắn trong lòng. Nếu hắn không kịp thời đánh thức người trong mộng là nàng đây. Nàng rất có thể sẽ càng lún càng sâu, vĩnh viễn đều không quay đầu được nữa. Cuối cùng, chờ đợi nàng có lẽ cũng sẽ chỉ là lưỡi kiếm vô tình của hắn.
Đối diện với cái dập đầu này của bọn họ, Huyết Minh cũng liền là đưa mắt nhìn mà không nói một lời nào. Cho đến khi cả hai đều đã mồ hôi đầy đầu, hắn mới không mặn không nhạt lên tiếng:”Đứng lên đi.”
“Sáng mai, các ngươi liền cùng với Y Trân cùng một chỗ rời đi U Ám Sâm Lâm, đi đến Lục Hưng hoàng triều. Trên đường đi, tận lực làm giảm sự chú ý của người khác. Không được chọc phải phiền phức. Ở trong bóng tối sẽ có người bảo vệ hai ngươi.”
“Sau khi đến Lục Hưng hoàng triều, cần làm gì thì Y Trân sẽ phân phó các ngươi sau. Trong vòng 1 tháng, ta sẽ cùng các ngươi hội ngộ.”
Nghe thấy Huyết Minh nói muốn đưa bọn họ đến Lục Hưng hoàng triều, tỷ muội Vân Ninh cũng không có cảm giác vui vẻ một chút nào. Nhưng cuối cùng, cả hai cũng không thể không cúi đầu đáp:”Vâng.”
**Ai còn KP đẩy cho ta đi a~ Mai ta bạo chương cho ≥3≤≥3≤≥3≤
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!