Hệ Thống Thăng Cấp Thuộc Tính
Chương 22: Đại ca cho chúng ta đi!
Khụ Khụ…
Tên Ma tộc to lớn khi được Dương Thần thả ra không còn chút sức lực nào chỉ nằm dưới mặt đất không ngừng hít thở, khi chưa đột phá Bán TIên thì không một ai có thể nín thở qua lâu được.
– Ngươi không sao chứ?
Tên Ma tộc nhỏ con nhanh chóng chạy đến hỗ trợ.
– Khụ Khụ…
Tên này vẫn không ngừng ho khan, khi nãy hắn dùng linh lực còn sót lại phong bế hô hấp nên bây giờ rất cần được thở vì thế không thể trả lời được.
– Ngươi!
Tên Ma tộc nhỏ con định xông lên tấn cống Dương Thần thì bị tên còn lại kéo lại.
– Ngươi không nên xông lên, hắn có thể dễ dàng giết chúng ta!
Sau khi hít thở đủ tên Ma tộc bị Dương Thần bóp cổ cũng hồi phục phần nào cảnh báo với đồng đội.
– Đúng vậy, ta sẽ không làm gì các ngươi đâu!
Dương Thần vừa nói vừa mỉm cười tiến về phía hai tên này. Hai tên Ma tộc thấy vậy lòng cảnh giác nhanh chóng bật lên chỉ chờ Dương Thần tấn công là chúng sẽ liều chết.
Dương Thần thấy biểu cảm của chúng có vẻ qua dữ tợn cũng không nói gì.
Phừng!
Trên tay Dương Thần đột nhiên có một ngọn lửa vàng cháy lên, đây chính là một loại dị hoả mà hắn được hệ thống tặng lúc trước có tên là Kim Đế Phần Thiên Viêm, loại dị hoả này đứng thứ 4 trong dị hoả bảng của Đấu Phá Thương Khung. Loại dị hoả có thể thiêu đốt mọi thú này chính là thứ Dương Thần cần dùng lúc này, hắn muốn thí nghiệm lên người hai tên Ma tộc này.
Khi Kim Đế Phần Thiên Viêm xuất hiện, không gian quanh nó ngay lập tức bị thiêu đốt. Nhóm người Dương Lan Nhi cảm thấy ngọn lửa này vô cùng nguy hiểm, linh tính mách bảo nên tránh xa thứ hoả diễm này ra, vài cái cây khác xung quanh bị một phần lửa rất nhỏ thiêu đốt đến tro cũng không còn càng làm họ đề phòng.
– Các ngươi muốn đi đâu?
Dương Thần để ý mấy tên khác lúc trước còn rất hùng hổ bây giờ lại lén lút muốn chạy trốn. Chúng thấy Dương Thần để ý cả lũ như đứng hình không di chuyển bước nào, chúng rất sợ chỉ bị dính một chút lửa kì quái kia thôi là xác cũng không còn.
Thấy mấy tên này cũng nghe lời làm Dương Thần khá hài lòng, hắn lôi mấy cái xác Linh thú ra chuẩn bị công việc.
…
Quay trở lại 3 ngày trước.
Lúc Dương Thần đang đứng trước xác con Linh thú vừa bị giết chết, trong đầu hắn lập tức nảy ra ý tưởng kiếm điểm nhanh gọn lẹ, theo quy định thì điểm số có thể đem trao đổi, hắn có thể lợi dụng điểm này mà không cần vất vả giết quái.
Dương Thần tìm khắp Shop mới tìm thấy vật mình muốn tìm:
– Tinh, kí chủ xác nhận muốn mua nghề nghiệp ” Trù Thần ” ( vị thần trong nghành nấu ăn).
– Tinh, kí chủ xác nhận muốn mua nghề nghiệp ” Thực Thần ” ( vị thần trong nghành đánh giá thức ăn).
– Tinh, kí chủ xác nhận muốn mua gia vị?
– Tinh, kí chủ mất tổng cộng 1 triệu điểm mua sắm!
Dương Thần đổi vài viên Linh Thạch thượng phẩm rồi mua lấy những thứ vừa tìm được, khi mua xong, một luồng thông tin tràn vào trong đầu hắn, trong nháy mắt đem hắn từ một tên không biết gì về nấu ăn trở thành Thần trong nghành này.
…
Hiện tại là lúc Dương Thần thực nghiệm kĩ năng này.
Động tác của Dương Thần vô cùng chuyên nghiệp và linh hoạt như một tay lão luyện, hắn có thể phân biệt từng loại thịt sẽ nấu như thế nào, ướp gia vị bao nhiêu.
Sau khi sơ chế xong, Dương Thần liền dùng Kim Đế Phần Thiên Viêm để nấu, nếu anh Tiêu Viêm mà biết hắn dùng dị hoả thứ 4 trong bảng dị hoả để nấu thức ăn chắc lập tức đốt chết hắn quá.
Nhờ vào đặc tính thiêu đốt của Kim Đế Phần Thiên Viêm và kĩ thuật hiện nay của Dương Thần mà rất nhanh chưa đến một phút đã có một đĩa thịt Linh Thú nướng trước mặt. Mùi hương của đĩa thịt nướng này lan toả ra khắp xung quanh, ai hít vào cũng không kìm nổi vẻ thèm ăn, mùi hương nhanh chóng lan toả ra xung quanh thu hút nhiều Linh thú tới gần nhìn đĩa thịt nướng trên tay Dương Thần như bảo vật.
Ngay cả những tên Giới khác ở gần cũng không kìm chế nổi bụng sôi ùng ục, nước miếng chảy ướt cả áo. 3 người Dương Lan Nhi, Trần Hùng cùng Diệp Tuyết Lạc ở gần Dương Thần nên càng không thể tránh khỏi, Trần Hùng thì nhìn đĩa thịt với vẻ đầy say mê còn 2 nữ thì tỏ vẻ không quan tâm hưng mắt vẫn đánh về phía đĩa thịt.
Dương Thần cảm thấy không ổn, nhìn đĩa thịt nướng trên tay cảnh giác:
– Các ngươi bình tĩnh, sẽ có phần, sẽ có phần!
– Hứ!
Dương Lan Nhi quay phắt đi nhưng mắt thi thoảng vẫn liếc về phía đĩa thịt trên tay Dương Thần, tuy mọi người rất muốn ăn nhưng không ai dám cướp đồ trên tay Dương Thần cả.
– Ăn đi!
Dương Thần làm nhanh một đôi đũa gắp một miếng thịt rồi nhanh chóng đút vào miếng 2 tên Ma tộc. 2 tên này đang bị mùi thịt hấp dẫn không để ý đến Dương Thần, khi bị hắn nhét thịt vào mồm thì mới phát giác, theo phản xạ tự nhiên liền cắn một cái.
Trong giây lát cả hai tên đứng yên trợn to mắt nhìn Dương Thần, vài giây sau giơ hai tay lên ôm miệng. Mọi người liền nghĩ là trong thức ăn có độc.
Hai tên Ma tộc bỗng nhiên quỳ xuống, mọi người chắc chắn suy nghĩ của mình là đúng nhưng 1 s sau liền thay đổi tam quan, họ thấy là gì, đây là một diều mà chưa ai từng thấy, hai tên Ma tộc lúc này mỗi tên ôm một chân Dương Thần miệng không ngừng gào thét:
– Đại ca, chúng ta biết sai rồi!
– Cho chúng ta ăn thêm đi!
– Nếu ngươi thích ta có thể cho ngươi tất cả điểm số của ta!
– A, quá ngon mà, ta không ngờ đại ca có thể làm ra một thứ tuyệt vời như vậy!
– Đúng vậy, lâu nay ta đúng là sống trên thân chó mà, nếu mà mỗi ngày chỉ cần ăn một miếng thôi cho dù kêu ta bỏ tu luyện ta cũng cam lòng!
– Đại ca làm ơn cho chúng ta ăn tiếp đi!
…
Hai tên vừa nói vừa nhìn xung quanh các người khác đầy cảnh giác như sợ họ sẽ lấy đi đĩa thịt trên tay Dương Thần.
Dương Thần cũng không nghĩ là mình làm sẽ tốt vậy, gắp thử một miếng lên cho vào miệng dưới con mắt thèm khát của hai tên Ma tộc.
Thịt khi vào trong miệng mềm ra, cắn vào nước thịt cũng gia vị trào gia phối hợp với chất thịt làm cho răng nhai mãi không chán, Dương Thần nhờ nghề nghiệp Thực Thần nên có thể hiểu rõ cách thức và phẩm chất của món này, tuy chưa hoàn mĩ nhưng cũng coi như là món ngon.
Dương Thần không thất thố như 2 tên Ma tộc này, sau một hồi cảm nhận quay ra xung quanh, mặc kệ hai tên đang ôm chân mình nói với những tên còn lại:
– Các ngươi ở Giới nào?
Đám người lúc trước bao vây Dương Thần hiện nay đang chìm đắm trong mùi hương mĩ vị nên không hề để ý đến Dương Thần.
Dương Thần thấy chúng không trả lời cũng không nói gì, cầm đũa gắp 2 miếng thịt thả vào miệng hai tên Ma tộc kia rồi đạp chúng ra đi về phía đám người này, 2 tên Ma tộc thấy Dương Thần đưa thịt như nhận được bảo vật dùng tốc độ nhanh nhất ăn vào, trên mặt không giấu nổi vẻ sung sướng thoả mãn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!