Trọng Sinh Chi Thú Hồn - Chương 53
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
24


Trọng Sinh Chi Thú Hồn


Chương 53


La Tố biết Tư Lôi Tạp chỉ muốn bảo hộ cậu mà thôi, bất quá hiển nhiên động tác của anh đã làm Tu Lôi chú ý, La Tố có thể cảm nhận được ánh mắt
nóng rực của Tu Lôi, vì thế cậu cũng đề phòng, sử dụng huyễn nhãn thú
lừa gạt thị giác của Tu Lôi, bất luận Tu Lôi có ra tay với cậu hay không cậu cũng có thể cam đoan đòn đầu tiên tuyệt đối sẽ không trúng mình.

Làm xong hết thảy, La Tố mới mở miệng: “Thử máu thế nào?”

Tất cả mọi người, ngay cả Tu Lôi cũng giật mình, chỉ có Uy Nặc hiểu được ý
tứ của đứa học trò từng học khoa điều trị niệm lực, anh khẽ đẩy gọng
kính nói: “Quả thật đây là biện pháp tốt nhất, nếu chân tướng giống như
lời Thao Thiết, Kì Lân đã thức tỉnh và ở trong người chúng tôi thì xét
nghiệm máu có thể biết ai là Kì Lân chân chính.”

Ánh mắt Uy Nặc
quét qua tất cả mọi người, người của quân bộ cùng chính phủ đều gật đầu
đồng ý, bọn họ cũng muốn biết Kì Lân thật sự, bất quá hiện tại bọn họ
phải trông chừng Thao Thiết cẩn thận.

“Ha hả, ta cũng đồng ý, bất quá phải tự tay ta lấy máu.” Tu Lôi không tin tưởng người xung quanh,
nếu những người này đã biết ai là Kì Lân, như vậy rất có thể sẽ tráo mẫu máu, sau đó đưa kết quả sai lệch cho cậu, tựa như việc đưa tên giả mạo
tới đây vậy.

“Không được.” Tư Lôi Tạp trầm mặc một lúc lâu nói, đôi ngươi xám tro toát ra tình tự kiên quyết.

“Tôi cũng thấy không thỏa đáng, Tu Lôi, vạn nhất trong quá trình lấy máu…….” Quan viên chính phủ tuy không nói tiếp nhưng tất cả mọi người đều hiểu
được ý của ông, Tu Lôi quá điên cuồng, bọn họ không thể cam đoan quá
trình lấy máu sẽ không phát sinh chuyện gì khác.

“Ta không sao cả.” Uy Nặc nhún vai: “Bất quá trước đó, có thể xin cậu dừng lại hành vi làm nhóm khế ước thú phát cuồng không?”

“Đây xem là điều kiện lấy máu của thầy?” Tu Lôi rất hứng thú nhìn Uy Nặc.

“Cậu có thể nghĩ như vậy, Ngải Tố, trò thấy thế nào?” Uy Nặc quay đầu nhìn về phía La Tố.

“Tôi cũng đồng ý với lão sư.” La Tố không nghĩ Tu Lôi sẽ giở trò trong quá
trình lấy máu, tóm lại việc cấp bách nhất là làm nhóm khế ước thú bình
tĩnh lại, cậu thực sự không thể tiếp tục nhìn bọn nó chịu khổ.

“……..” Tư Lôi Tạp nghe vậy thì nhíu mày thật sâu, anh không biết nên khuyên La Tố thế nào, chỉ có thể không ngừng lắc đầu với cậu, từ ngôi ngươi xám
tro, La Tố có thể đọc được sự lo lắng của anh.

Tuy không rõ vì sao Tư Lôi Tạp để ý cậu như vậy, bất quá La Tố vẫn nói: “Không cần lo lắng.”

“Ha hả, Tư Lôi Tạp, chẳng lẽ cậu không tin tưởng sẽ bảo vệ được người trong ….. khụ khụ đồng học của cậu?” Uy Nặc suýt chút nữa đã nói ra 3 chữ
‘người trong lòng’, may mắn anh phản ứng kịp, lập tức chỉnh lại.

“…….” Tư Lôi Tạp trầm mặc, anh tôn trọng quyết định của La Tố nên không nói
gì nữa, chính là ngoài dự kiến của mọi người Tư Lôi Tạp lại biến về hình thú, tuy hồn thú lúc ở hình thú mới có thể phát huy toàn bộ sức mạnh,
nhưng hành động của anh vẫn làm mọi người sợ run một lát.

Người
bên quân bộ cũng không nghĩ nhiều, bởi vì Tư Lôi Tạp tính cách vốn trầm
mặc ít lời, cộng thêm rất nghiêm túc nên họ chỉ nghĩ anh vì lúc nãy bảo
vệ Tạp Kì Ân thất bại, nên lần này định chu toàn hơn. Chỉ có mình Uy Nặc hiểu ý tứ của nam nhân buồn tao này mà thôi.

Bởi vì tất cả mọi
người đồng ý nên Uy Nặc lấy kim tim trong phòng thí nghiệm đưa cho Tu
Lôi, Tu Lôi lấy máu của anh trước, sau đó mới tới La Tố. Lúc Tu Lôi lấy
máu La Tố, cự lang đồ sộ bất động đứng bên người Tu Lôi, đầu lang khổng
lồ cách cổ Tu Lôi rất gần, đôi bụi mâu chăm chăm nhìn động tác của Tu
Lôi, cứ như chỉ cần Tu Lôi có hành động gây rối anh lập tức há mồm cắn
nát cổ cậu ta.

Tu Lôi tự nhiên cũng phát hiện địch ý của cự lang, vì thế lúc lấy máu xong cậu ta còn cố ý dùng tay vuốt nhẹ chỗ da thịt
bị kim đâm của La Tố: “Thật sự là cổ tay mảnh khảnh……”

La Tố nghe vậy thì nhíu chặt mày, ngay lúc cậu định thu hồi tay thì cự lang há mồm phát ra tiềng ‘ngao ô~’, răng nanh sắc bén lóe ánh đèn trong phòng thí
nghiệm làm người ta hoảng sợ, Tu Lôi cười khẽ lui về sau vài bước: “Đúng là tên nguy hiểm.”

Cự lang không tiếp tục đuổi theo Tu Lôi, anh
một mực canh giữ bên người La Tố, không rời một bước. Cự lang dùng đôi
mắt xám tro chăm chú quan sát Tu Lôi, xem đối phương có làm ra hành động gì nguy hiểm hay không.

“Tốt lắm, ta phải đích thân đưa máu tới
bệnh viện xét nghiệm.” Tu Lôi cầm hai kim tiêm, không quay đầu lại lập
tức rời khỏi phòng thí nghiệm, nhân viên của quân bộ cùng chính phủ xoay mặt nhìn nhau, cuối cùng thống nhất phân một nửa tiếp tục ở lại phòng
thí nghiệm, còn một nửa đi theo Tu Lôi.

Cự lang tự nhiên nằm
trong nhóm ở lại, quân bộ nhìn anh ngồi xổm bên người La Tố, bộ dáng đồ
sộ bất động của một bảo tiêu gương mẫu, cuối cùng không thể mở miệng bảo anh đi theo Tu Lôi, bởi vì bọn họ có cảm giác tội ác khi tách trung
khuyển ra khỏi chủ nhân của nó, nhưng vấn đề là…. cảm giác này rốt cuộc
từ đâu tới a?

Xét nghiệm không cần quá nhiều thời gian, bất quá
bệnh viện cách phòng thí nghiệm cũng khá xa. Tạp Kì Ân vì lúc nãy bị
kinh hách nên chỉ biết khóc, chờ đến lúc cậu ta khôi phục tinh thần đã
phát hiện Tu Lôi cùng một nửa quân nhân đã rời đi, Tạp Kì Ân có chút lờ
mờ, nhất là lúc biết được Tu Lôi không hề lấy máu mình lại càng lờ mờ
hơn nữa.

“Tôi…… máu của tôi…….” Tạp Kì Ân có chút ấp úng, tuy Tu
Lôi cứ rống cậu không phải Kì Lân nhưng cậu thực sự là người duy nhất
phù hợp tất cả điều kiện của lời tiên đoán, nếu không phải là cậu thì
còn ai?

“Lão sư, các người……” Tạp Kì Ân có chút thất thần, chẳng
lẽ là lão sư hoặc La Tố? Chính là bọn họ không phù hợp bao nhiêu điều
kiện a, nhất là lão sư, ngày đó căn bản không tới xem trận đấu….. chẳng
lẽ là La Tố?

Tạp Kì Ân tập trung ánh mắt vào người La Tố, đúng
vậy, nhất định là La Tố, La Tố có lực tương tác còn xuất sắc hơn cậu,
tất cả khế ước thú đều thực nghe lời cậu ta! Lúc tới đây La Tố còn mang
theo phong hồ để khoe! Phong hồ không phải khế ước thú khi 60 sao? Khu
60 có gì đặc biệt….. từ từ, khu 60……

Tạp Kì Ân đột nhiên cảm thấy mình nghĩ tới điều gì đó rất quan trọng, lần này tất cả khế ước thú sau khu 60 đều không phát cuồng, chẳng lẽ…….? Tạp Kì Ân càng nghĩ càng cảm
thấy La Tố chính là Kì Lân, cậu điên cuồng muốn công bố tin tức này với
mọi người chính là giây tiếp theo, cậu lại ngậm miệng lại.

Cậu
không cam lòng, không cam lòng a….. nếu từ đầu cậu đã không phải Kì Lân, vì cái gì mọi người lại buộc cậu phải thức tỉnh? Đáng giận nhất chính
là La Tố, rõ ràng Kì Lân đã thức tỉnh nhưng vì không muốn gặp tên điên
Thao Thiết liền đẩy cậu ra làm tấm mộc, chính mình núp phía sau tiêu
diêu tự tại! Dựa vào cái gì chuyện tốt đều bị người này chiếm, mà cậu
thì không có gì cả?

Tạp Kì Ân càng bất bình thì ánh mắt nhìn La
Tố lại càng oán hận, bất quá cậu lập tức dời tầm mắt, nếu La Tố là Kì
Lân, cậu có hận cũng không làm được gì, tất cả mọi người sẽ tôn xưng cậu ta, bởi vì cậu ta là Kì Lân, cậu ta là hi vọng của Liên minh, nếu mình
oán hận La Tố nhất định sẽ hung hăng giáo huấn mình……

Nghĩ như
vậy, Tạp Kì Ân lại chảy nước mắt, cậu cảm thấy mình thực ủy khuất, cảm
thấy phẫn nộ, cuối cùng chỉ có thể cúi đầu, không để người khác phát
hiện tâm tình của mình.

La Tố bởi vì có mang theo thùng dụng cụ
nên lúc này đang kiểm tra cơ thể cự lang, buổi tối cự lang từng đánh
nhau với Thao Thiết vì thế có bị chút thương tích, La Tố vốn định xem
cho Tạp Kì Ân, bất quá cậu ta bị một đám sĩ quan vây quanh, hơn nữa quân bộ cũng mời nhân viên y tá tới, vì thế La Tố từ bỏ ý nghĩ này.

“Chân trái.” La Tố nói với cự lang.

Cự lang nhanh chóng vươn chân trái cho La Tố, La Tố kiểm tra xong lại nói: “Đùi phải.”

Cự lang tiếp tục phối hợp đưa đùi phải, cả quá trình không hề có chút phản kháng, muốn ngoan bao nhiêu thì ngoan bấy nhiêu.

Sau khi kiểm tra cả 4 chân, La Tố nâng đầu cự lang sử dụng công cụ cẩn thận kiểm tra, trên người cự lang cũng không có vết thương nào nghiêm trọng, phần lớn chỉ bị trầy da, hơn nữa đã qua xử lí nên La Tố chỉ bôi lại
thuốc cho cự lang.

“Tốt lắm.” La Tố dán băng dính cho lỗ tai cự lang, bởi vì miệng vết thương rất nhỏ nên xử lý đơn giản như vậy là được.

Có lẽ vì phần tai rất mẫn cảm nên lúc dán băng dính lỗ tai cự lang cứ run rẩy không ngừng làm La Tố mất không ít công phu.

Uy Nặc từ đầu đến cuối đều bảo trì tư thái xem kịch, anh tự pha cho mình
một tách cà phê, sau đó mắt xem mũi, mũi xem tâm, làm khán giả, thẳng
tới khi lỗ tai cự lang vì bị dán băng mới chịu quay lưng đi, sợ mình
nhịn không được mà cười to ra tiếng.

Người của quân bộ không có
tố chất tâm lí như Uy Nặc, từ lúc La Tố bắt đầu kiểm tra cơ thể cho cự
lang, nhóm chiến hữu chung quân doanh của Tư Lôi Tạp cũng bắt đầu run
rẩy khóe miệng, đây thực sự là Tư Lôi Tạp mà bọn họ quen biết sao? Người ta bảo đưa chân trái liền đưa chân trái, bảo giơ đùi phải liền giơ đùi
phải! Cậu là trung khuyển à! Cho dù nhìn thế nào cũng mất đi phong thái
của cẩu huấn luyện đi! Cốt khí quân nhân của cậu đâu rồi? Cốt khí quăng
đi đâu rồi a? !

Ngay lúc đám quân hữu đang cô cùng đau đớn, cự
lang tiếp tục hưởng thụ sự phục vụ của La Tố thì màn hình ánh sáng chợt
lóe lên, trên màn hình là nhân viên quân bộ đi chung với nhóm Tu Lôi.

“Kết quả kiểm tra có rồi, bất quá…….” Sĩ quan còn chưa nói xong, phía sau
lưng anh đã vang lên tiếng quát của Tu Lôi: “Ta không tin! Nhất định là
các ngươi gạt ta! Mau nói cho ta biết kết quả thật, nếu không ta sẽ phá
nát bệnh viện này!”

“Rốt cuộc là sao?” Uy Nặc khẽ nhíu mày.

“Nói thực thì kết quả cũng làm chúng ta kinh ngạc, hai ống máu đưa tới bệnh
viện đều không tra ra ‘linh hồn vật chất’, vì thế hai người cũng không
phải Kì Lân, đương nhiên cũng không thể loại trừ kết quả Thao Thiết làm
chúng ta đi lầm đường, Kì Lân rốt cuộc có thức tỉnh hay chưa vẫn phải
nghiên cứu thêm.”

“Hừ, vòng vo hết nửa ngày lại ra kết quả này,
tóm lại các ngươi mau phái người tới tu chỉnh rừng nhân tạo đi.” Uy Nặc
ngắt cuộc nói chuyện.

Tạp Kì Ân vốn còn đang chìm trong hối tiếc
nghe vậy lập tức ngẩng đầu, cậu có nghe lầm không? La Tố không phải Kì
Lân? Lão sư cũng không phải Kì Lân? Nói cách khác……. phỏng đoán của cậu
khi nãy đều là sai lầm?

Tạp Kì Ân đắm chìm trong tin tức vừa nghe được mà không thể tự kiềm chế, trong lòng cậu ta ẩn ẩn cảm thấy vui
sướng, thật tốt quá, cậu vẫn là Kì Lân được mọi người mong chờ, đề cử,
cậu mới là Kì Lân chân chính, lời Tu Lôi nói tuyệt đối không thể tin,
nói ra thì nam nhân kia thực đáng giận, nếu cậu thức tỉnh nhất định phải ra lệnh giết chết Thao Thiết để sau này khỏi lo lắng! Cậu mới không
giống Kì Lân một ngàn năm trước bị chết trong tay Thao Thiết!

“Tôi….. Tôi vẫn là Kì Lân?” Tạp Kì Ân không biết xuất phát từ tâm lý gì, có lẽ
vì muốn được người khác khẳng định cùng thừa nhận nên cậu ta ngẩng đầu
hỏi.

“Có lẽ vậy.” Uy Nặc buông tách cà phê, anh không hứng thú với chuyện ai là Kì Lân cho lắm, vì thế giọng điệu thực bình thản.

La Tố không trả lời, bởi vì cậu nhìn thời gian trên màn hình, đã rạng sáng rồi, không ngờ lăn qua lăn lại lại muộn như vậy, bọn Hải Nhân Tư đã gửi cho cậu vài tin nhắn, cậu cũng phải tranh thủ trở về thôi.

“Nếu
không còn chuyện gì nữa, em về trước.” La Tố nói xong, lúc chuẩn bị đứng dậy cậu phát hiện ánh mắt Tạp Kì Ân vẫn chăm chú đặt trên người mình,
bởi vì khóc nhiều nên ánh mắt cậu ta có chút sưng đỏ, bất quá cậu ta cứ
cố trừng mắt thật to, cứ như nhất định phải nghe được đáp án từ cậu, vì
thế nhìn qua có chút đáng sợ.

La Tố có chút khó hiểu, bất quá qua một lát cậu đại khái cũng hiểu được ý của Tạp Kì Ân, vì thế chậm rãi
nói: “Cái nhìn của tôi cũng giống Uy Nặc lão sư, cậu đã phù hợp cả 6
điều kiện tiên đoán, như vậy hẳn là có xác xuất là Kì Lân cao nhất.”

“Ân, tôi cũng…. tôi cũng cảm thấy như vậy.” Tạp Kì Ân cười cười với La Tố, sau đó không nói gì nữa.

La Tố đi tới cửa, cự lang vẫn theo phía sau cậu, bởi vì Tư Lôi Tạp đang
trong hình thái cự lang nên La Tố cảm thấy dễ dàng ở chung hơn, trước
lúc đi cậu còn như bình thường xoa xoa đầu cự lang.

Cự lang ngồi xổm trước cửa phòng thí nghiệm, cứ như vậy nhìn theo bóng La Tố biến mất, cuối cùng còn cúi đầu kêu một tiếng……

Nhóm sĩ quan cùng doanh trại với Tư Lôi Tạp che mặt, cái này….. hình ảnh
trung khuyển cáo biệt chủ nhân này là gì hả trời? Con cự lang này thiệt
là Tư Lôi Tạp à? Không phải con lang nào nhảy ra giả mạo đi?

***

Sau khi La Tố rời đi, quân bộ lại lấy máu của Tạp Kì Ân đi xét nghiệm, nếu
La Tố cùng Uy Nặc đều bị loại trừ, như vậy chỉ có mình Tạp Kì Ân có khả
năng nhất, lịch sử không phải chưa có trường hợp bản thân hồn thú thức
tỉnh nhưng chủ thể lại không hề hay biết.

Bất quá kết quả kiểm
nghiệm lại làm mọi người thất vọng, cơ thể Tạp Kì Ân cũng không có ‘linh hồn vật chất’ gì cả, Tu Lôi đã sớm dự liệu kết quả này, cậu ta căn bản
không ôm hi vọng gì với Tạp Kì Ân, trong tay Tu Lôi vẫn còn giữ lại một
nửa ống máu của La Tố và Uy Nặc, cậu ta không tín nhiệm bệnh viện của
học viện Thú Hoàng, vì thế tính toán mang máu về trường mình kiểm tra.

“Thao Thiết, cậu cho mình là ai? Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, đừng quên
lệnh cấm túc của cậu vẫn chưa chấm dứt!” Người của quân bộ bao vây Tu
Lôi.

“Các ngươi định làm gì?” Tu Lôi dùng đôi ngươi đỏ rực như
máu đảo mắt qua mọi người, sau đó dừng lại trên người cự lang, cậu ta
lấy hai kim tiêm còn lưu lại một nửa ống máu, nhẹ nhàng hôn lên ống thủy tinh trong suốt.

“Anh biết ống nào chứa máu của người anh để ý
nhất không?” Lời nói khiêu khích, nụ cười khinh thường, ánh mắt cự lang
bị dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực, ngay lúc bầu không khí vô cùng căng thẳng, sĩ quan dẫn đầu nhận được một cuộc điện thoại ngoài ý muốn.

“Cái gì? Thả Tu Lôi? Đại nhân ngày điên rồi sao?” Sĩ quan không thể tin được gào lên, bất quá sau khi nghe hết toàn bộ nội dung cuộc điện thoại, anh vẫn phất tay cho mọi người tản ra, tuy không cam lòng nhưng nếu cấp
trên đã ra lệnh, anh chỉ có thể phục tòng.

“Ha hả.” Tu Lôi thu
hồi kim tiêm, một tay đút vào túi tiền xoay người rời khỏi phòng thí
nghiệm, áo khoác màu đen tung bay theo gió theo động tác của cậu ta mà
lắc lư.

“Cả liên minh cũng không đồng lòng, bất quá như vậy mới thú vị, không phải sao?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN