Cô Vợ Cá Tính Của Ôn Thiếu
Chương 4
Cẩm San nhìn về hướng nhà vệ sinh rồi chập chững từng bước cố gắng không đi xiên xẹo
Mặc dù uống khá nhiều nhưng tinh thần cô vẫn còn nửa phần tỉnh táo
Cô từ nhà vệ sinh bước ra, cố gắng chỉnh chu lại quần áo trên người rồi móc điện thoại ra để nhắn tin cho một ai đó..nhưng bất giác cô nhìn thấy góc đối diện có một người đàn ông đang ngồi một mình cũng đang nhâm nhi ly rượu…
Cẩm San nửa tỉnh nửa say bước đến gần người đàn ông đó, mặc dù đang say nhưng cô chắc chắn một điều rằng ” Anh ta rất đẹp trai..à phải nói là vô cùng đẹp trai..”
” Tổ sư nhà nó…mình viết kịch bản nhiều quá nên đầu óc bị ám ảnh về nam chính đẹp trai rồi hay sao nhỉ??”
Cẩm San không kiềm chế được đôi chân của mình mà tiếp tục đi về chỗ người đàn ông đang ngồi…
” Người.. anh em..ức..ức…tôi có…thể ngồi…ở đây không..ức..ức..”
Người đàn ông với gương mặt lạnh như băng đưa cặp mắt nhìn chằm chằm vào Cẩm San
” Nói chuyện với tôi sao? ” anh ta thản nhiên hỏi lại
” Hài hước.. Không nói với anh thì nói với ai..ức..ức… Anh thấy xung quanh đây còn ai nữa không?? ” Cẩm San mờ hồ tự mình ngồi xuống ngay ghế kế bên người đàn ông..
” Tôi không quen cô ” vẫn giọng điệu lạnh tanh đó, anh ta cầm ly rượu nhâm nhi một mình
” Người anh em..ức..ức…không nên uống một mình như vậy ”
Cẩm San tự lấy chai rượu trên bàn người đàn ông rồi tự rót vào một cái ly để cạnh…Cô đưa ly rượu lên trước mặt anh
” Mời..” đối đáp lại với lời mời của cô là ánh mắt khó hiểu của anh ta
” Sao tôi phải uống với cô??”
Cẩm San gãi đầu cười hì hì
” Chúng ta giống nhau mà…đúng không..tất cả mọi người đến quán rượu đều là…. tâm trạng cô đơn buồn bã mà thôi…uống chung nào..”
Người đàn nở nụ cười khẩy rồi cầm ly lên chạm với cô, anh ta không uống mà nhìn chằm chằm cô gái từ đâu trên trời rơi xuống,, cô cầm ly rượu một lần uống hết sạch…
Anh ta nhìn Cẩm San chăm chú rồi bất giác buông lời ” Tôi không cô đơn, cũng không buồn bã ” nói xong anh ta cũng uống cạn ly rượu…
” Mắc cười.. Giả tạo..này người anh em..sống phải có chí khí chứ…”
Cẩm San không ngừng khua tay múa chân trước mặt anh ta
” Chí khí…tôi dư..”
Anh ta nói với bộ mặt tự tin thái quá
” Đệt…vậy tôi chắc chắn anh thất tình đúng không? ”
Cẩm San chỉ tay vào mặt anh ta, ánh mắt cô vì uống say mà lờ đờ vô ý thức
” Không ”
Cẩm San tiếp tục khua tay ” Vậy thì thất nghiệp chắc rồi ”
” Không ”
” Này người anh em..vậy anh đến đây là vì anh thích thôi sao..” Cẩm San chỉ tay liên tục về hướng anh ta làm anh ta bắt đầu có biểu hiện khó chịu..
Anh ta nắm chặt lấy cánh tay đang loạn xạ trước mặt anh ta
” Chưa ai dám chỉ tay vào mặt tôi như vậy đâu cô gái..”
Bàn tay to lớn của anh ta nắm chặt khiến tay Cẩm San đau đón, cô bắt đầu giẫy giụa ” Đau..tay tôi..đau..”
Cho đến khi gương mặt Cẩm San tỏ vẻ đau đớn anh ta mới buông tay cô, tiện tay hất mạnh cô xuống ghế..
” Quỷ ám anh hả..? Có cần mạnh tay như vậy không??” có vẻ như cơn đau đã làm Cẩm San phần nào tỉnh táo hơn
Cẩm San trừng mắt lên nhìn anh ta không rời, ánh mắt đầy sự uất ức..
Trong giây phút thấy cô gái nhỏ xù lông như nhím anh ta bất giác nở nụ cười…
” Này cô gái..đã đủ tuổi vị thành niên chưa mà đến quán rượu. ”
Ôi trời…hôm nay là ngày gì vậy..đã có tới hai người hỏi cô câu đấy rồi..
Cô tức giận chân mày cô cau có ” Anh là người thứ hai hỏi tôi câu đó trong ngày hôm nay rồi đấy”
Cẩm San tự vỗ vào ngực mình ” Tôi đây dư tuổi rồi nhé..”
” Thật sao??” Thái độ dửng dưng của anh ta khiến cô càng thêm bực mình
Cẩm San móc trong túi ra tấm thẻ căn cước rồi dơ lên trước mặt anh ta
” Anh nhìn cho rõ vào..”
” Cẩm San..23 tuổi..thật khó tin nhỉ ” người đàn ông cũng có mặt khá bất ngờ
” Tôi cũng tự hỏi sao mà tôi có thể có khuôn mặt trẻ con làm bao nhiêu người lầm tưởng như vậy cơ chứ..”
Vừa nói Cẩm San vừa tiếp tục rót rượu, cô rót cho cô rồi rót qua cho ly của anh ta
” Ở cái tuổi này rồi mà cô vẫn còn chưa phát triển sao??..”
Câu hỏi của anh ta làm Cẩm San khựng lại, cô đang vẫn chưa hiểu ý anh ta muốn nói gì, cô nhìn anh ta ánh mắt anh ta đang dần chuyển hướng vị phí phía dưới khuôn mặt cô
” Này ” Cẩm San dùng hai tay che ngực lại, rõ ràng tại cô chậm tiêu trước lời nói của anh ta
” Phát triển hay không liên quan gì tới anh chứ..cái thứ biến thái..”
Cẩm San thầm nghĩ thật ra đó là do cô thích mặc áo rộng thùng thình nên thấy vậy thôi chứ ngực cô cũng bự lắm chứ bộ…
Anh ta như thấy được thái độ của Cẩm San làm anh ta vừa lòng nên cười khoái chí..
” Chẳng phải muốn uống sao?? Uống tiếp đi chứ??”
Lần này chuyển qua là anh ta làm thế chủ động mời rượu cô,
Cả hai người cứ thế không biết uống hết mấy chai nữa
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!