Hạnh Phúc Rồi Sẽ Tới!
Chương 4: Tình cờ
Mấy cô nàng vào quán khá là bất ngờ vì lại xuất hiện thêm một người ông chủ có gương mặt giống ông chủ kia như đúc. Sau một lúc quan sát, tò mò họ mới biết trí óc của anh không được bình thường nhưng rồi họ cũng vui vẻ trò chuyện, giúp đỡ anh. Trong lòng các cô gái tuy có hơi tiếc nuối nhưng vẫn hạnh phúc vì có thêm trai đẹp để ngắm.
Cuộc sống của hai anh em cứ dần trôi qua trong yên bình như thế.
Hôm nay Cố Ngạo có một cuộc dao dịch ở thành phố nhỏ nên phải đến đó bàn bạc.
Anh là một ông trùm của hắc đạo cũng là ông chủ của một công ty giải trí nổi tiếng nhất ở trong nước nhưng ít ai biết được mặt thật của anh.
Sau khi xử lý xong công việc anh kêu trợ thủ về trước còn mình thì đi tham quan xem thử thành phố này như thế nào.
Lúc lái xe Cố ngạo dừng lại trước một tiệm bánh ngọt nhỏ. Anh quan sát bên ngoài thấy quán trang trí rât đẹp tuy giản dị nhưng mang một cảm giác ấm áp của gia đình.
Anh tìm chỗ đổ xe sau đó bước vào quán.
Giờ này còn là giờ lên lớp nên trong quán khách không nhiều lắm. Anh chọn một chỗ ngồi có vị trí thoải mái rồi ngồi xuống.
Sau khi ổn định chỗ ngồi thì ông chủ đến hỏi anh muốn ăn uông gì. Anh ngước mặt lên nhìn thì hơi sững sờ đây là em trai cùng cha khác mẹ với anh dâu Trang Duy của cậu tên Trang Dụ đây mà.
Anh không ngờ lại có thể gặp cậu ở đây. Càng không ngờ mới hai năm cậu lại thay đổi nhiều đến vậy không còn là một công tử cao ngạo hống hách khi xưa nữa.
Anh nhìn một hồi rồi mới mỉm cười gọi món.
Cậu hơi đỏ mặt vì có một người nhìn mình chằm chằm như vậy. Sau khi nghe gọi món cậu mới cuống cuồng xoay người chạy đi lấy.
Anh ngồi xem xét tỉ mỉ thấy quán cũng không tệ. Nhìn qua một hồi anh còn thấy một người nữa đang ngồi trên ghế chơi xếp hình. Anh càng sững sốt hơn khi tướng mạo người đó giống Trang Dụ không thể chê vào đâu được. Nhưng anh nhận ra người này có vẻ không được bình thường về trí óc. Người nọ cứ như một đứa trẻ vậy.
Không bao lâu bánh được mang ra để trên bàn Cố Ngạo. Thấy anh nhìn mãi anh trai mình thì Trang Dụ mỉm cười lên tiếng.
” Đó là anh trai song sinh thất lạc nhiều năm của tôi tên Trang Bảo. Anh ấy trí óc chỉ như một đứa trẻ lên mười thôi. Mong anh thông cảm “.
Lúc này anh mới chòang tỉnh ” À! Ra là vậy tôi chỉ tò mò chút thôi. Không có gì đâu.”
Cậu gãi gãi đầu nói ” Cảm ơn! ” sau đó chạy đến chỗ Trang Bảo.
Thấy cậu đi rồi anh vừa thưởng thức bánh vừa thấy cử chỉ dịu dàng của cậu giúp anh trai xếp hình không khỏi làm cho anh cảm khái quả thật con người sau nhiều chuyện sẽ có thay đổi lớn.
Anh cảm thấy mình bắt đầu có hứng thú với người tên Trang Dụ này rồi. Để xem anh làm gì để đùa với cậu ta một chút trả thù cho anh dâu cậu.
Anh nhết mép cười đầy ý vị ăn xong bánh tính tiền rồi ra về.
Hai anh em Trang Dụ vẫn vui vẻ chơi đùa mà không biết sắp tới phải trải qua những giai đoạn khó khăn của mình.
Cuộc gặp gỡ tình cờ này là duyên số hay là gì thì nó cũng sẽ biến đổi cuộc sống bình yên của cậu cũng như của Cố Ngạo sau này.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!