Hồ Yêu - Chap1: Câu chuyện năm đó
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
147


Hồ Yêu


Chap1: Câu chuyện năm đó


Ta là hồ tiên tu luyện ngàn năm, thật vất vả mới có thể tu thành hình người tâm nguyện duy nhất là tìm được chàng_vương của ta …

Khi ta tìm được người, lúc ấy là một thi thể.

Chàng nằm trong chiếc quan tài băng lạnh lẽo,trên người chàng vẫn mặc Long bào, tay xếp lên bụng ,da trắng nhợt nhạt không chút huyết sắc. Ta biết rất rõ chàng đã là người chết; thi thể của chàng cũng đã qua mấy trăm năm rồi…

Nhưng ta không cam tâm. Ta vất vả như vậy tìm được chàng , không thể chỉ nhìn chàng cứ mãi như vậy …
Nội đan của ta một ngàn năm hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt của trời đất có thể khiến chàng cải tử hoàn sinh .
Cái giá mà ta phải trả là tiên lực bị mất ,trở thành một phàm nhân và một tháng ta sẽ phải hiện về nguyên hình,chịu đựng thống khổ vào những ngày rằm …
Vì chàng ta nguyệt ý.
Đau khổ hơn nữa,ta cũng nguyện ý.

Do mất đi nội đan khiến cơ thể ta suy yếu trầm trọng, chưa kịp thích nghi nên ta đã hiện lại nguyên hình . Phải mất một thời gian tĩnh dưỡng ta mới có thể biến lại thành người ….
Lúc chàng tỉnh lại bên cạnh cũng chỉ có một con hồ ly là ta , chàng rất thích thú liền xem ta thành sủng vật .
” Lông ngươi trắng như vậy, đôi mắt lại rất có linh khí hay ta gọi ngươi là Bạch Linh đi .”
Ta dụi đầu vào tay chàng ,vui thích vì có tên . Năm trăm năm trước chàng cũng từng nói câu này . Chàng còn nhớ không ?

Ta một lần nữa nhìn chàng gây dựng cơ đồ …

Lần nữa nhìn chàng lên làm vương …

Chàng chinh chiến nam bắc, muốn thâu tóm Cửu Châu. Đây là hoài bão của chàng,là mơ ước của chàng … từ trăm năm trước .

Giúp chàng. Ta không ngại cắt đứt một đuôi viết lệch thiên mệnh khiến sinh linh quân địch vô số rơi vào cảnh lầm than … Hồ ly mất đuôi ,lỗi đau đớn đến tận tâm can không lời nào diễn tả . Cái đuôi bị cắt muốn mọc trở lại cũng là chuyện của ngàn năm sau .

Khiến sinh linh đồ than, ta sẽ bị trời phạt .

Ta không còn tư cách làm tiên ,suốt kiếp chỉ là một yêu Hồ.

Ngày chàng thống nhất Cửu Châu , bên cạnh chàng ,sánh đôi cùng chàng là một cô gái khác. Nàng ấy đỡ cho chàng một mũi tên, làm mồi nhử quân địch giúp chàng , để chàng trách một kiếp mà người nàng ấy mang đầy thương tích. Chàng cảm kích ,càng ưu ái nàng ấy hơn hai người tình cảm ngày càng mặn nồng.
Vậy còn ta thì sao?

Ta mỉm cười chua chát từ phía xa nhìn chàng cùng nàng ấy sánh đôi .

Năm trăm năm trước ta đến sau, là nàng ấy đến trước ta không trách . Âm thầm bên chàng làm sủng vật , nhìn chàng tại thế rồi rời đi .

Năm trăm năm sau, qua bao lần chàng chuyển thế cuối cùng ta đã đến trước nhưng vẫn chỉ là sủng vật ở cạnh chàng . Hi sinh tất cả,trả giá tất cả cũng không bằng nàng ấy .

Ta không thua nàng ấy về tình yêu chàng ,nhưng thua vì trái tim chàng đã sớm thuộc về nàng ấy .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN