Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn - Chương 158: Yêu cầu của Schleyer
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
9


Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn


Chương 158: Yêu cầu của Schleyer


Đây chẳng lẽ là người ngoài tỉnh táo, trong cuộc u mê sao? Hay là nói Thư Nhai hiểu khá rõ cậu?

Sa Nặc Nhân cũng không biết phải nói như thế nào, cậu muốn thương lượng với Xích Linh một chút, muốn tiếp tục lấy Pidgey làm cái cớ, nhưng là Pidgey vẫn luôn bế quan, còn chưa có đi ra, khiến cho cậu ngay cả lý do này cũng không thể nói ra miệng, chỉ có thể đợi một thời gian rồi nói sau.

Sa Nặc Nhân nói: “Ta nghĩ nên hỏi ý Xích Linh một chút.”

Nói cách khác, Sa Nặc Nhân thừa nhận trong tay cậu có phương pháp chế tác dược tề tương đối tốt một chút.

Thư Nhai gật đầu, “Như vậy cũng tốt, hỏi hắn chung quy là đúng.”

Lúc này, một người hầu tiến tới gõ cửa, Sa Nặc Nhân ra hiệu cho hắn tiến vào, người hầu kia bước chân vững vàng tiến vào, cung kính nói: “Đế phi, đại Vương tử Tiên Anh Toàn Tí Lai Sách đế quốc —– Schleyer điện hạ, muốn gặp ngài.”

* tiên tài hoa toàn cánh tay = Tiên Anh Toàn Tí. Chắc cái Toàn Tí này là 1 cách gọi của 1 hành tinh khác chăng???

Vì Sa Nặc Nhân còn chưa được sắc phong làm Đế hậu, cho nên người hầu cũng không dám gọi loạn, mà Xích Linh Vương tử hiện giờ đã đăng lên đế vị, tiếp tục gọi là Vương tử phi cũng không đúng, dù sao bọn họ đã thành hôn, gọi “Đế phi” cũng không sai. Hiện tại thân phận của Xích Linh cũng chỉ là tân quân, chỉ đến khi hắn chân chính đạt đến yêu cầu của Tinh Ma đại đế, mới danh xứng với thực là tân Đế quân của Tinh Diệu đế quốc, cho nên chuyện sắc phong Sa Nặc Nhân thành Đế hậu, cũng không ai nhắc tới, đương nhiên, Sa Nặc Nhân đối với những chuyện này cũng không để ý.

Thư Nhai vừa nghe có người muốn gặp Sa Nặc Nhân, liền đứng dậy cáo từ, quay về nơi ở của mình.

Sa Nặc Nhân cũng rất bất ngờ, không biết vị Vương tử Schleyer này muốn gặp mình làm gì, cậu cũng nghe đồn, sức mạnh khoa học kỹ thuật của Tiên Anh Toàn Tí lớn hơn nhiều so với những Toàn Tí khác trong Bạch Ngân tinh hệ, bọn họ tuyệt đối bảo mật đối khoa học kỹ thuật của mình, cấm tất cả mọi người liên hệ với Toàn Tí ở nơi khác, hành vi như vậy khiến Sa Nặc Nhân cảm thấy có chút khó hiểu, cậu cũng từng nghe Xích Linh nói qua, Vương tử Schleyer lần này tự mình tới Tinh Diệu đế quốc, khẳng định “lai giả bất thiện”(1), cho nên cảm xúc đối với người này cũng không quá tốt.

1: người đến không có ý tốt

Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chút, ấn số quang não của Xích Linh, lột hồi lâu sau, mới kết nối được. Thông qua màn hình giả lập, Sa Nặc Nhân có thể nhìn thấy, xung quanh Xích Linh còn ngồi không ít người, có không ít người vừa nhìn đã biết là chính khách, so với quân nhân, rất nhiều chính khách dáng người đều là nhỏ bé hơn, hơn nữa gian trá giảo hoạt.

Xích Linh đây là đang… Mở hội?

Sa Nặc Nhân hiếm khi nhìn thấy uể oải trên mặt anh, bỗng có chút đau lòng, cậu quyết định lát nữa đi tìm xem, có phương pháp phối chế dược tề giảm bớt mệt mỏi hay không.

“Nặc Nặc, làm sao vậy?” Thanh âm Xích Linh ôn hòa, vài ngày không thấy bảo bối của mình, Xích Linh đang vô cùng nhớ cậu.

Mấy vị chính khách cách Xích Linh không xa, có thể thấy được người trong quang não, lại thấy ngữ khí ôn hòa của tân quân, một đám tâm tư đều linh hoạt hẳn lên.

Sa Nặc Nhân do dự nói: “Có quấy rầy đến anh không?”

Xích Linh đáp: “Không có chuyện gì, em nói.”

Sa Nặc Nhân nói: “Cái kia, Vương tử Schleyer — Lai Sách đế quốc tới đế cung, nói muốn gặp em, em không biết có nên gặp hắn hay không.”

Xích Linh vừa nghe liền nhíu mày.

Đám người tham dự hội nghị tâm đều dâng lên, vị tân quân này, tuy rằng tuổi vẫn còn nhỏ, nhưng năng lực xử sự cùng quyết sách không ai dám coi thường, ngắn ngủi mấy ngày, đã có một nhóm người đóng gói về nhà, mỗi một người bọn họ đều lo lắng đề phòng, lo sợ bị điều tra ra chuyện gì đó, chỉ cần tân quân không cao hứng, bọn họ đều sẽ lo lắng đề phòng.

Xích Linh hơi suy nghĩ một chút, nói: “Trước hết để người hầu hảo hảo tiếp đón, chờ ta trở lại, ta và em cùng gặp.”

Sa Nặc Nhân gật đầu, “Được.”

Ngắt quang não, an bài người hầu đi chiêu đãi Vương tử Schleyer, Sa Nặc Nhân đợi Xích Linh trở về.

Xích Linh trở về rất nhanh, không nói nhiều lời, thay quần áo khác, liền cùng Sa Nặc Nhân đi gặp Schleyer Vương tử.

Schleyer đã ngồi tại phòng tiếp khách đợi một hồi, nhìn thấy phu phu hai người đồng thời tới đây, cũng không có cảm thấy bất ngờ, đợi khi hai người bọn họ bước vào phòng tiếp khách, Schleyer mới chậm rãi đứng dậy, bất quá nhìn thái độ của hắn, hoàn toàn không có ý thức tự giác của một vị khách, hoặc là nói, hắn tự cho mình là cao nhất, coi như đến đế cung Tinh Diệu đế quốc, cũng không để tân quân của Tinh Diệu đế quốc để vào mắt, ai bảo thực lực người ta mạnh đâu?

Đối mặt Schleyer, Xích Linh vẫn đúng mực, vẫn là bộ dáng lạnh như băng, “Xin lỗi, có chút việc trì hoãn, có thất lễ, kính xin thông cảm.”

Xích Linh căn bản không cảm nhận được sức chiến đấu của Schleyer, chắc chắn là đã dùng một loại phương pháp nào đó giấu đi đấu khí.

Con ngươi sâu thẳm của Schleyer liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái, lạnh lùng nói: “Không ngại.” Sau đó trực tiếp ngồi trở lại ghế salon, cũng không cần Xích Linh nhiều lời.

Xích Linh biểu tính lạnh nhạt, mang theo Sa Nặc Nhân ngồi vào ghế salon đối diện, một bộ dáng dấp nói chuyện công việc.

“Schleyer Vương tử tự mình tới đây, vốn là Tinh Diệu đế quốc cần phải long trọng tiếp đón, nhưng là ta mới vừa tiếp nhận vị trí tân quân, quá nhiều việc tồn đọng phải xử lý, cho nên chẫm trễ các hạ.” Bất kể nói thế nào, bề ngoài công việc vẫn phải làm đầy đủ.

Tâm tư của Schleyer cũng không đặt trên người Xích Linh, hắn luôn luôn quan sát Sa Nặc Nhân, nhìn ra Sa Nặc Nhân có chút tâm thần(2) không yên. Sa Nặc Nhân chỉ hoảng loạn trong chốc lát, rất nhanh, cậu liền điều chỉnh tốt tâm tình của mình, ngẩng đầu nhìn lại hắn, mỉm cười nói: “Các hạ vì sao nhìn ta như vậy?”

2: một trạng thái tinh thần

Mặt Schleyer không chút thay đổi nói: “Ta chỉ là muốn nhìn, người tiên thiên thức tỉnh tinh thần lực, đến cùng có chỗ nào khác biệt.”

Nội tâm Sa Nặc Nhân sóng to gió lớn, bề ngoại lại rất bình tĩnh, vẫn cứ mỉm cười nói: “Không hề có sự khác biệt, chỉ có điều so với Arthur bình thường tinh thần lực cao hơn một chút mà thôi.”

Con ngươi Schleyer sâu thẳm, ngữ khí lạnh nhạt, “Phải vậy không?”

Nụ cười Sa Nặc Nhân bất biến, “Đương nhiên.”

Schleyer không nhìn Sa Nặc Nhân, lại quay về phía Xích Linh, “Ta đối với cơ giáp của các hạ phi thương có hứng thú, chẳng biết có được mượn tới xem qua?”

Lời nói này phi thường bá đạo, nếu như Xích Linh nói muốn tham quan chiến hạm tiến tiến của đế quốc họ, hắn sẽ đồng ý sao?

Xích Linh lặng lẽ nói: “Ta nghĩ Lai Sách đế quốc chắc chắn có cơ giáp tân tiến hơn, các hạ cần gì phải lãng phí thời gian trên cơ giáp của ta đâu?”

Schleyer nhìn chằm chằm Xích Linh rất lâu, mới nói: “Nếu như các hạ nguyện ý chia sẻ kỹ thuật chế tạo đài cơ giáp kia, Lai Sách đế quốc đáp ứng, về phần kỹ thuật chế tạo cơ giáp, nhất định sẽ nâng đỡ Tinh Diệu đế quốc.”

Xích Linh thanh thản ngồi trên ghế salon, biểu tình nhàn nhạt, ánh mắt lạnh lùng nhìn Schleyer đối diện.

Schleyer thấy vậy, tiếp tục nói giống như bố thí: “Ngoài ra, những kỹ thuật khác có vấn đề, chúng ta cũng sẽ chọn trả lời một chút.”

Schleyer hoàn toàn không có nắm rõ tình hình, mặc dù Tiên Anh Toàn Tí có khoa học kỹ thuật tiên tiến, mà hắn lại là đại Vương tử của Tiên Anh Toàn Tí đại đế quốc đệ nhất — Lai Sách đế quốc, thế nhưng, Xích Linh chẳng hề như phe phái Thanh Vương nịnh bợ hắn, hoặc là nói, kỳ thực Xích Linh chẳng hề đem hắn đặt trong mắt, nên làm sao còn quan tâm đến bố thí của hắn đâu?

Xích Linh có chừng mực, bây giờ còn chưa phải lúc để hoàn toàn đắc tội với Lai Sách đế quốc, chỉ nói: “Xin lỗi, chuyện này không phải ta có thể quyết định.”

Con ngươi Schleyer híp lại, “Cơ giáp không phải của ngươi?”

“Là của ta, bất quá đề nghị của các hạ đã dính đến bang giao giữa hai nước, ta cũng chưa thể toàn quyền quyết định chính trị, cho nên, lúc này các hạ không nên đàm luận với ta.” Xích Linh nói, anh tin tưởng phụ thân sẽ có biện pháp tốt hơn, đối mặt với người như Schleyer, anh chỉ muốn quay người tiễn khách.

Schleyer liền nhìn chằm chằm bọn họ trong chốc lát, mới nói: “Ta hiểu rồi.”

Sau đó đứng dậy cáo từ, thời điểm đi tới cửa, liền quay đầu lại liếc mắt nhìn Sa Nặc Nhân một cái.

Sau khi tiễn người kia đi, Xích Linh nhanh chóng liên lạc với phụ thân, đem chuyện đã xảy ra tỉ mỉ nói một lần, đặc biệt nhấn mạnh chuyện Schleyer muốn nghiên cứu cơ giáp của anh, cũng đưa ra điều kiện, anh sẽ không ngây thơ mà cho rằng Schleyer chỉ đơn giản là muốn nhìn hình dạng của Ares một chút, muốn nghiên cứu mới là thật.

Gần nhất Diễm Vương cũng vô cùng bận rộn, sau khi nghe Xích Linh nói xong, trầm mặc chốc lát, hỏi: “Cơ giáp của người đến cùng là chuyện gì?”

Đến bây giờ chính ông cũng không quá rõ cơ giáp của nhi tử, làm sao có thể phán đoán giá trị của nó? Huống hồ là Schleyer chủ động đưa ra điều kiện, nếu như không có lý do chính đáng để từ chối, không thể nghi ngờ chính là đánh vào mặt hắn, điều này khiến cho hắn — một người thừa kế tương lai của Lai Sách đế quốc, còn gì là mặt mũi?

Xích Linh lạnh lùng nói: “Ares tuyệt đối không thể cho hắn nghiên cứu!”

Diễm Vương nhíu mày, hóa ra đài cơ giáp kia gọi là Ares? A, còn là lấy tên của Chiến Thần thời đại viễn cổ trên địa cầu.

Xích Linh biểu tình nghiêm túc, “Nếu như ta không đoán sai, Schleyer muốn nâng đỡ Thanh Vương, nhất định có mục đích của chính mình, hắn muốn giúp Xích Kính chiến thắng, vừa nhìn đài cơ giáp cấp 10 — rồng một sừng của Xích Kính, liền biết là từ Lai Sách đế quốc. Với đặc tính của bọn họ mà nói, sẽ không cho Xích Kính cơ giáp tốt nhất, cũng sẽ không đưa cho hắn cơ giáp kém cỏi nhất, bởi vì muốn hắn thắng, cho nên khả năng lớn nhất, kỹ thuật chế tạo cơ giáp rồng một sừng tại Lai Sách đế quốc đã là trung hoặc cao cấp, hiển nhiên, cơ giáp của ta đã sinh ra uy hiếp đối với bọn họ, cho nên hắn mới muốn nghiên cứu. Nếu như ta không đoán sai, trình độ cơ giáp của Lai Sách đế quốc chỉ bằng Ares, hoặc là, còn không bằng Ares, cho nên Schleyer mới sốt ruột.”

Sau khi ngạc nhiên qua đi, Diễm Vương một mặt nghiêm nghị, “Rốt cuộc cơ giáp của người do ai chế tạo?” Ông không tin, Tinh Diệu đế quốc còn có người có thể chế tạo ra cơ giáp vượt qua trình độ của Lai Sách đế quốc.

Xích Linh cũng không giấu giếm nữa, đem chuyện Thư Nhai là Thủy Ủy nhân nói cho Diễm Vương, cũng nói Ares là từ tay Thư Nhai mà ra.

Diễm Vương đương nhiên đã nghe nói qua chuyện Thủy Ủy nhân, toàn bộ Bạch Ngân tinh hệ truyền lưu sôi sùng sục, ông không thể không biết. Bất quá ông vẫn cho là chuyện Thủy Ủy nhân, bị người phóng đại, coi như thật sự có bộ tộc như vậy, cũng chưa chắc câu chuyện lưu truyền về bọn họ đã thần kỳ như vậy, nếu như bọn họ thật sự là người người đều có tinh thần lực, đây chẳng phải cả bộ tộc đều là Arthur? Arthur cực kỳ trân quý, sao có khả năng xuất hiện nhiều như vậy? Cho nên ông tin rằng chuyện về Thủy Ủy nhân bị người phóng đại.

Chỉ là không nghĩ tới, lời của đứa con như một lời cảnh tỉnh, khiến cho ông không thể không tin vào sự thần kỳ của Thủy Ủy nhân, không phải bằng người của Tinh Diệu đế quốc bọn họ, có thể chế được cơ giáp giống Ares! Đài cơ giáp kia quá đẹp, quá oai hùng, giá trị vũ lực quá cao, sắc thái cũng quá rực rỡ, quả thực khiến cho người ta nhìn thán phục, nghe hoảng sợ, cơ giáp như vậy, đủ để xứng với danh hiệu “Đế vương”!

Hóa ra… Hóa ra tất cả những thứ này, đều là do Thủy Ủy nhân kia?!

Thủy Ủy nhân toàn tinh hệ truyền nhau đến sôi sùng sục, cư nhiên lại xuất hiện tại Tinh Diệu đế quốc bọn họ, hơn nữa còn may mắn mà đứng về phía bọn họ, đây thực sự là niềm vui bất ngờ, không chỉ trợ giúp bọn họ thắng trận thi đấu quan trọng như vậy, hơn nữa đối với kỹ thuật chế tạo cơ giáp ngày sau, nhất định sẽ là sự giúp đỡ không tưởng tượng nổi.

Xích Linh thấy mặt phụ thân cấp tốc biến hóa, vô tình nói: “Cơ giáp Thủy Ủy nhân chế tạo, không phải người bình thường có thể điều khiển, Ares của ta, không cần có đài điều khiển, mà là trực tiếp dùng tinh thần lực khống chế, tỉ suất đồng bộ, vô hạn tiếp cận* 100%.”

* vì nghe hay hay nên mình sẽ để nguyên

“Cái gì?!” Diễm Vương sau khi khiếp sợ, coi như chính mình nghe nhầm, “Không cần đài điều khiển? Tinh thần lực khống chế?”

“Không sai.” Xích Linh đáp.

Diễm Vương lập tức nói: “Làm sao làm được? Khiến Resse cũng có tinh thần lực?”

Nếu tin tức như vậy truyền ra, nhất định sẽ gây ra một trận sóng lớn!

Xích Linh quan sát phụ thân nửa ngày, mới nói: “Ngài sẽ không có cơ hội nắm giữ tinh thần lực.”

Trừ phi phụ thân phản bội mỗ phụ, đi tìm một Arthur giúp ông kích phát tinh thần lực, bất quá xem dáng dấp trung khuyển đã nhiều năm của phụ thân, chắc chắn sẽ không làm chuyện có lỗi với mỗ phụ, cho nên hay là thôi đi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN