Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn
Chương 179: Trợ giúp mọi người đột phá
Tác giả: Lương Lạc Sanh 凉洛笙
Edit: Tử Miêu (aka Tiểu Miêu)
Tư thái của Sa Nặc Nhân đã hạ xuống thấp nhất, nếu Ba Lan Khâm vẫn không chấp nhận, vậy thì ông ta thực sự là quá bảo thủ.
Yên lặng một hồi lâu, ánh mắt kiên nghị của Ba Lan Khâm rốt cục cũng thả lỏng, cuối cùng gật đầu. Không có ai muốn chết, ông cũng vậy.
Nhìn thấy thượng tướng gật đầu, Sa Nặc Nhân mới thở phào nhẹ nhõm, muốn đột phá thì ông cần phải phối hợp, nếu như không muốn, Sa Nặc Nhân cũng không có cách nào cưỡng ép cho ông đột phá.
Xích Diên cảm kích nhìn về phía cậu, Sa Nặc Nhân ra hiệu hắn trước tiên cái gì cũng đừng nói, giúp thượng tướng đột phá quan trọng hơn.
Sa Nặc Nhân đưa cho Xích Diên hai bình dược tề, “Ngươi đi vào…”
Ngẫm lại không ổn, sức chiến đấu của Xích Diên không bằng Adorno thượng tướng, tiến vào nhất định sẽ bị đấu khí gây thương tích, xoay mặt nhìn về phía Xích Linh, anh vẫn mang bộ mặt lãnh khốc nhìn cậu, liền nghĩ thầm một người lớn như vậy, theo tới là để trông cửa sao? Sa Nặc Nhân cư nhiên trực tiếp đem dược tề giao cho Xích Diên, khiến cho anh cảm thấy rất khó chịu.
Sa Nặc Nhân lại lấy dược tề trong tay Xích Diên về, đưa tới tay Xích Linh, cười nói: “Làm phiền anh đi vào đút dược tề cho thượng tướng uống.”
Lúc này Xích Linh mới mang bộ mặt tối sầm đi vào trong, đấu khí của thượng tướng không thể gây ra một chút thương tổn nào cho anh, Xích Linh đem hai bình dược tề đều đút cho Adorno thượng tướng, sau liền dìu ông ngồi xuống, hai bình dược tề này theo thứ tự là Thâm Hải U Lam cùng Tịnh Huyết Tề.
Adorno thượng tướng thật sự không biết nên lấy dạng tâm thái nào đến đối mặt với Xích Linh, lúc trước ông một lòng muốn đỡ cháu ngoại của mình thượng vị, căn bản chưa từng để người này vào mắt, còn nhiều lần đối nghịch với bọn họ, không nghĩ tới…
Không để ông suy nghĩ quá nhiều, Sa Nặc Nhân đã nói: “Thượng tướng, ta sẽ dùng tinh thần lực tiến vào trong thân thể ngài, ngài không nên chống lại, hoàn toàn thả lỏng tiếp nhận ta, trước hết ta giúp ngài chải vuốt đấu khí, sau đó đồng thời cùng ngài đem đấu khí hỗn loạn ép vào trong đấu khí hạch*, chỉ cần có đủ đấu khí, là có thể phá tan cầm cố.”
* Edit: vì chưa có beta lại nên lúc là đấu khí đan lúc là đấu khí hạch. M.n bỏ qua cho mình nhé, chúng nó vẫn là 1 thôi.
Ba Lan Khâm chậm rãi gật đầu. Sa Nặc Nhân dùng tinh thần lực bao quanh thân mình, cất bước đi vào phòng, sau đó ngồi trên mặt đất, bắt đầu giúp ông vượt cửa ải.
Bất kể là Xích Diên hay là Ba Lan Khâm cũng đều phi thường kinh ngạc, sau đó tâm tư cũng trở nên nặng nề hơn, bọn họ đem ánh mắt của mình đặt trên người Xích Linh, kỳ thực Xích Linh cuối cùng có thể thủ thắng, nguyên nhân trọng yếu nhất, hẳn là ở trên người Sa Nặc Nhân đi? Ba Lan Khâm không khỏi cười khổ, có lẽ đây chính là ý trời a!
Trước đã giúp vài người thăng cấp, Sa Nặc Nhân ít nhiều gì cũng có thể tìm ra được vài phương pháp nhanh và tiện hơn, không cần hao tốn thời gian giống như lần đầu tiên giúp Phượng thượng tướng thăng cấp như vậy. Gặp phải trường hợp đấu khí bạo loạn này, trước áp chế cũng không còn khó khăn, sau đó sẽ dùng sức mạnh Tụ Khí Tề bổ sung, cứ như vậy ngược lại là đi vòng đường xa, tại thời điểm Thâm Hải U Lam tiến vào trong kinh mạch, Tịnh Huyết Tề sẽ chầm chậm tiêu trừ tạp chất trong máu, vào lúc này Sa Nặc Nhân hoàn toàn có thể thuận theo thôi thúc dược tính, để quá trình tiêu trừ nhanh hơn, đồng thời nhanh chóng chải vuốt đấu khí, chờ đến khi hỗn loạn giảm bớt, là có thể đem đấu khí bạo loạn bên ngoài ép vào đấu khí hạch, nếu đấu khí không đủ dùng sẽ suy nghĩ đến việc có cần dùng thêm Tụ Khí Tề cường hiệu hay không.
Ba Lan Khâm rất phối hợp, quá trình rất thuận lợi, chỉ có giai đoạn cuối cùng, khi đấu khí không đủ, mới để cho Xích Linh đút một bình Tụ Khí Tề cường hiệu cho Ba Lan Khâm.
Một bình Tụ Khí Tề cường hiệu vào bụng, đấu khí cực độ tinh thuần bàng bạc bỗng nhiên vọt lên, nhanh chóng chảy qua toàn thân. Ba Lan Khâm mở to hai mắt, tràn ngập khó có thể tin, ông biết thứ mình uống có thể là Tụ Khí Tề, nhưng Tụ Khí Tề tinh khiết cùng cường đại như thế này, vẫn là đầu tiên thấy qua, Ba Lan Khâm tâm tình phức tạp nhìn người đang xếp bằng ngồi dưới đất.
Thăng cấp rất thuận lợi, vừa giữa trưa đã hoàn thành, không thể không nói, Sa Nặc Nhân đối với chuyện này càng ngày càng thuần thục. Sau khi làm xong những việc này, cậu chỉ có chút uể oải, trên trán cũng xuất hiện mồ hôi, Sa Nặc Nhân lấy ra một bình Ngưng Thần Tề, ngửa đầu nuốt xuống, nhờ vậy cũng thoải mái không ít.
Thấy ngoại công đã tiền vào cấp 7, Xích Diên vô cùng kích động, không biết nên làm gì cảm tạ mới tốt.
Xích Linh cũng không có ở thêm, sau khi bên này kết thúc, liền mang theo Sa Nặc Nhân cùng đội hộ vệ rời đi, Xích Diên lao thẳng qua đưa bọn họ lên xe, trước khi đi, Xích Diên mới nói: “Ta thay mặt ngoại công cùng phụ thân xin lỗi các ngươi về những chuyện trước kia, sau này nếu như bản thân ta có thể làm được gì xin cứ việc phân phó, cống hiến đế quân, việc nghĩa chẳng từ.”
Xích Diên biểu tình chân thành, ánh mắt kiên định, đây chính là lựa chọn của hắn, không quản ngoại công cùng phụ thân hoặc đại ca sau này có làm chuyện gì, hắn đã có lựa chọn.
Xích Linh chậm rãi gật đầu, bày tỏ tán thành đối với hắn. Giờ khắc này Xích Diên biểu lộ trung tâm, Sa Nặc Nhân cũng thật cao hứng, cậu vẫn cảm thấy con người Xích Diên không sai, cho người ta cảm giác không giống với Xích Kính, Xích Diên rất chính trực, rất chân thành, so với Xích Kính cho người ta cảm giác giả tạo hoàn toàn khác nhau.
Bọn họ đi rồi, Xích Diên vẫn đứng ở cửa nhìn hồi lâu, mới xoay người trở vào.
Lúc xế chiều, Sa Nặc Nhân vốn định tiếp tục trợ giúp một người nữa thăng cấp, nhưng Xích Linh không đồng ý, sợ cậu quá mệt mỏi, ngày mai mới để cậu làm tiếp.
Người đạt tới đỉnh cấp 6 trên toàn đế quốc cũng chẳng có bao nhiêu, trước đây rất nhiều người khi đạt tới cấp 5 liền bắt đầu áp chế sức chiến đấu, bây giờ muốn tăng lên đỉnh cấp 6 nhanh một chút, cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Lúc này cũng tới thời gian ước định, Resse đỉnh cấp 6 tới đế đô tinh báo danh, chỉ có chừng 10 người, có thể có chiến lực như vậy, thân phận của bọn họ đều không đơn giản, trên căn bản đều là quan lớn của quân bộ.
Sa Nặc Nhân dốc lòng cầu học giáo xin nghỉ ba ngày, thêm vào hai ngày cuối tuần, thời gian vậy là đủ rồi.
Để cho tiện, Xích Linh đem địa điểm báo danh đặt trong một đại điện ở đế cung, thời điểm anh và Sa Nặc Nhân tới, Lạp Mạc thượng tướng cùng Hào Tư thượng tướng đã chờ ở chỗ này.
Hai người thấy chỉ có tân quân cùng đế phi tới đây, không khỏi kỳ quái.
Lần này Sa Nặc Nhân tới đây, trực tiếp ôm một cái hộp nhỏ, trong hộp chứa các loại dược tề được xếp ngay ngắn, màu sắc khác nhau, khiến hai vị thượng tướng thầm nghĩ trong đầu. Bình thường bọn họ nhìn thấy màu sắc của dược tề rất cố định, hạ phẩm là màu nâu tối, trung phẩm là lam đậm, thượng phẩm là lam nhạt, cực phầm là màu xanh ngọc, mấy hàng dược tề trong hộp Sa Nặc Nhân ôm nhưng là đủ mọi màu sắc, nhìn giống như đồ gia vị chứ nào phải dược tề, thế nhưng lại được chứa trong bình dược tề, chỉ duy nhất một điều làm cho bọn họ bất ngờ chính là, “dược tề” màu sắc kỳ quái kia, cực kỳ thanh thấu, không có chút tạp chất nào.
Dược tề đa dạng trong tay Sa Nặc Nhân, mỗi lần muốn tìm loại nào đều phải mất nửa ngày, ngược lại mấy ngày qua đều phải dùng đến mấy loại dược tề này, cậu liền đơn giản lấy ra xếp gọn vào một cái hộp nhỏ, khi cần trực tiếp lấy ra là được rồi, rất thuận tiện, bất quá điều này cũng làm cho hai vị thượng tướng cảm thấy trong lòng không nắm chắc, bọn họ nghĩ, người giúp đỡ thăng cấp này… Không phải là đế phi đi?
Không phải là bọn họ xem thường người, thật sự là tuổi tác của đế phi còn quá nhỏ, bọn họ có chút lo lắng.
Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của thượng tướng đều rơi hết vào trong mắt Xích Linh, anh nhàn nhạt nói: “Yên tâm, không phải lần đầu tiên em ấy làm.”
Nếu như vậy, bọn họ liền an tâm.
Sa Nặc Nhân sửa sang xong dược tề, lại lấy một cái đệm màu xanh lam được gấp cẩn thận từ trong không gian giới chỉ ra, ngồi xuống giữa cung điện, ra hiệu cho bọn họ cũng tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, chuẩn bị bắt đầu. Hôm nay cậu mặc một thân quần áo thể dục màu lam nhạt, như vậy khi ngồi xuống sẽ không cảm thấy khó chịu.
Hai vị thượng tướng nhìn hai bên một chút, ghế salon ghế dựa trong đại điện đều có, thế nhưng đế phi người ta còn đang ngồi xếp bằng dưới đất đây, bọn họ cũng không thể ngồi trên ghế salon hoặc là ghế dựa được, còn vừa lúc không có đệm lót, hết cách rồi, chỉ có thể xếp bằng ngồi trên mặt đất.
Vì vậy trong đại điện liền xuất hiện một cảnh tượng như vậy, Xích Linh chắp tay đứng phía sau Sa Nặc Nhân, như một hộ vệ đáng tin. Sa Nặc Nhân xếp bằng ngồi dưới đất, đối diện là hai nam nhân mặc một thân quân trang thượng tướng, cứ như vậy không có chút hình tượng nào xếp bằng ngồi dưới đất, một người trong đó đang nhắm mắt điều động đấu khí trong cơ thể, một người khác thì ngồi ở bên cạnh chờ đợi.
Đấu khí của bọn họ vẫn còn trong phạm vi có thể khống chế, cũng không cần phải chải vuốt, một bình Tụ Khí Tề cường hiệu tới kích thích một chút, sau lại dùng tinh thần lực trợ giúp đấu khí lưu động, rồi hợp lực áp chế vào đấu khí hạch là được rồi. Sa Nặc Nhân làm chuyện như vậy càng ngày càng nhẹ nhàng, còn chưa tới buổi chiều, hai người bọn họ đã lần lượt tiến vào cấp 7, bọn họ ngồi tại chỗ điều tức trong chốc lát.
Câu nói đầu tiên của hai vị thượng tướng sau khi mở mắt chính là, “Tụ Khí Tề kia phẩm cấp gì?”
Sa Nặc Nhân cười cười, “Tụ Khí Tề cường hiệu.”
Lạp Mạc thượng tướng nói: “Nơi nào bán?”
Dược tề tinh thuần như vậy, chỉ cần có thể hấp thu được, dùng bao nhiêu cũng đều không có tổn thương đối với thân thể, tuyệt đối là chí bảo.
Sa Nặc Nhân liếc mắt nhìn Xích Linh một cái, thấy anh vẫn mặt lạnh như băng, nói: “Nơi nào cũng không mua được, thời điểm bán rộng rãi, sẽ thông báo cho các ngươi.”
Đã như thế, hai vị thượng tướng nếu như còn không rõ, cũng liền uổng phí thân phận của bọn họ, đều suy tư gật đầu, xem ra, trong tay tân quân chính là vẫn còn bảo bối a!
Ngày thứ ba kế tiếp cũng là như vậy, bất quá sau khi cùng Xích Linh thương lượng, một ngày trợ giúp ba người, Sa Nặc Nhân đã rất thành thạo, cùng lắm chỉ là sau khi kết thúc có chút uể oải, một bình Ngưng Thần Tề là có thể giải quyết vấn đề. Nhìn bọn họ thời điểm đột phá cấp 7 mừng rỡ như điên, Sa Nặc Nhân cũng vui vẻ theo, những người kia đối với Sa Nặc Nhân tự nhiên cũng là cảm kích không thôi, đối với tân quân cùng đế phi càng là kính trọng hơn, quả thực rất vui mừng khi đế quốc có hai người như vậy tồn tại.
Ngày thứ ba, bên này đã sớm kết thúc, Xích Linh có việc đi ra ngoài, Sa Nặc Nhân trở về phòng, nhu nhu thắt lưng mệt mỏi, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, lại nghe được Pidgey đã lâu không lên tiếng nói: [ Ý thức lực căn nguyên của ngươi đến cấp bậc nào rồi? ]
Sa Nặc Nhân suy nghĩ một chút, vài ngày trước cậu còn nhìn thấy trên mặt bìa ( Vạn thuốc Đồ Lục) có đánh dấu đỉnh sơ cấp, hẳn là cấp bậc này đi?
[ Sơ cấp điên phong(1). ]
1: đỉnh cao, đỉnh cấp
Pidgey trầm mặc trong chốc lát, [ Còn bao lâu có thể đột phá? ]
Sa Nặc Nhân cảm thụ một chút ý thức lưu trong thức hải, mạnh mẽ dâng trào, [ Hẳn là bất cứ lúc nào cũng có thể. ]
Pidgey nói: [ Mau chóng đột phá, thực lực bộ tộc căn nguyên rất mạnh, ngươi quá yếu. ]
Sa Nặc Nhân nhịn không được nói: [ Nói thật, ta thật không biết thực lực của người bộ tộc này mạnh ở điểm nào. ]
Pidgey nói: [ Đó là bởi vì bản thân ngươi quá yếu! ]
Sa Nặc Nhân: [… ] Cho nên nói cậu không cảm thấy được bộ tộc căn nguyên mạnh bao nhiêu a!
Sa Nặc Nhân không muốn cùng Pidgey bàn luận về chuyện này, cậu đem vấn đề vẫn luôn thắc mắc ở trong lòng hỏi ra, [ Pidgey, ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi. Ta nhìn thấy bên trong ( Vạn thuốc Đồ Lục) có không ít phương pháp phối chế dược tề tượng trưng cho “Luyện khí cảnh”, nếu như ta không đoán sai, cái luyện khí cảnh này hẳn là một cấp bậc của Resse đi, như vậy bên trên luyện khí cảnh, có phải vẫn còn có cảnh giới cao hơn không? ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!