Thanh Xuân Bắt Đầu Từ Khi Gặp Anh
Chương 6: Cầu hôn
Đầu dây bên kia không có ai nói chuyện…
“Vì sao trốn tránh anh?” Giọng nói thân quen vang lên trong điện thoại.
“Tần Sở?” Hoắc Miên run rẩy hỏi ngược lại.
“Vì sao trốn tránh anh?” Tần Sở ở đầu dây bên kia lặp lại vấn đề khiến người ta rối bời.
“Tần Sở, anh đừng nổi điên được không? Chuyện giữa chúng ta đã sớm kết thúc, kết thúc từ bảy năm trước rồi…”
Hoắc Miên còn chưa dứt lời, đã bị Tần Sở cắt ngang.
“Anh đang ở dưới nhà em.” Dứt lời, không đợi Hoắc Miên đáp, Tần Sở liền cúp điện thoại.
Lúc này, phản ứng đầu tiên của Hoắc Miên là làm sao Tần Sở biết nhà cô ở đâu. Chẳng lẽ là con nhóc lắm mồm Chu Linh Linh nói? Nhớ lại chuyện vừa xảy ra ở toilet lúc nãy, cô hoàn toàn không muốn gặp anh, không muốn đi xuống.
Nhưng nếu cô không xuống, thì có khi nào anh đứng chờ mãi ở đó không? Lát nữa Ninh Trí Viễn về, có thể gặp anh hay không?
Hoắc Miên vừa suy nghĩ miên man, vừa mặc áo khoác, bối rối mất một lúc, mới đi xuống nhà trong tâm trạng miễn cưỡng.
Quả nhiên, Tần Sở ở dưới lầu, đứng dựa vào chiếc Audi R8 màu xám bạc, đầu ngón tay kẹp một điếu thuốc lá.
“Tần Sở, rốt cuộc anh muốn thế nào?” Hoắc Miên đi tới, mắt trợn trừng trừng, không quá thân thiện hỏi.
Tần Sở ngẩng đầu, đôi mắt sâu lắng nhìn Hoắc Miên. Cái ánh mắt chết tiệt này sẽ làm cô có ảo giác rằng giờ phút này trong mắt của anh chỉ có cô, giống như năm xưa anh từng yêu chiều cô.
“Tiểu Miên, em vẫn giống ngày xưa, không thay đổi chút nào.” Tần Sở nhìn chằm chằm Hoắc Miên, trong mắt anh chất chứa quá nhiều thứ, quá phức tạp.
Hoắc Miên khổ sở nhếch môi, trả lời: “Sai rồi, là người thì sẽ thay đổi. Tần Sở, tôi không cần biết anh muốn làm gì. Tôi chỉ muốn nói, quá khứ thì cứ để nó qua đi, tôi mệt rồi, không muốn dây dưa với anh. Chúng ta đều có cuộc sống của riêng mình, xin anh đừng tiếp tục nổi điên nữa, được không?”
“Anh không điên, anh chưa từng lý trí như lúc này.” Tần Sở nói rất nghiêm túc.
“Mục đích của anh là gì? Ôn chuyện sao?” Hoắc Miên cười nhạt nhìn người trước mắt.
Tần Sở nhìn Hoắc Miên, đôi mắt lóe sáng, sau đó thốt ra sáu chữ: “Hoắc Miên, kết hôn với anh.”
Nghe được câu đó, Hoắc Miên suýt nữa thì phát điên. Người đàn ông này biến mất bảy năm, chuyện đầu tiên khi trở về là cầu hôn cô?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!