Em Là Cả Nhân Gian Của Anh
Chương 101: Trút giận thay cô (3)
Cô nhất định phải đi tìm Lương Thần mới được.
Anh muốn cô làm gì cô cũng làm, chỉ cần anh chịu buông tha cho Thẩm Lương Niên.
Quản gia Lâm cung kính đáp lại: “Cô Cảnh, nếu cô muốn tìm cậu Thần thì có thể chờ đến buổi tối cậu Thần đi làm về rồi nói.”
“Không, tôi muốn đi tìm Lương Thần ngay bây giờ!”
Cảnh Hảo Hảo kích động nói. Có vẻ như cô đã ý thức được rằng mình có phần hơi quá nên dừng lại hít thở một lúc, sau đó nói tiếp: “Tôi cần tìm anh ta gấp. Sáng nay trước lúc đi làm, không phải anh ta đã nói để tài xế lại cho tôi, nếu tôi muốn ra ngoài thì mấy người cũng đi theo tôi, không phải sao? Bây giờ, tôi muốn đi tìm anh ta, chuẩn bị xe, chuẩn bị xe!”
Cô không thể chờ thêm một giây phút nào nữa.
Cô không hề biết rằng Thẩm Lương Niên lại bị ngân hàng giục nợ lâu như thế. Hoạt động giao dịch cổ phiếu đã hỗn loạn tới mức sắp phải hủy bỏ niêm yết trên sàn chứng khoán.
Công ty Thiên Vinh là tâm huyết của Thẩm Lương Niên, là nơi cô đổ toàn bộ thu nhập từ showbiz vào, là nơi mà Thẩm Lương Niên sớm khuya vất vả gây dựng trong suốt một năm qua, là thành quả bọn họ dùng những ngày tháng khó khăn gian khổ nhất để đổi lại. Trong lòng cô biết, công ty quan trọng với Thẩm Lương Niên đến thế nào, vậy nên cô không thể cứ thế trơ mắt nhìn Lương Thần phá hủy nơi đó!
Từ khi đến biệt thự này, Cảnh Hảo Hảo luôn có vẻ yếu đuối, hiền hòa, bây giờ đột nhiên trở nên kích động như vậy khiến tất cả giúp việc trong biệt thự sợ tới mức luống cuống cả chân tay.
Sau một lúc, dì Lâm mới lên tiếng: “Cô đi dặn tài xế chuẩn bị xe còn cô đi gọi điện thoại cho cậu Thần, nhắn với cậu ấy rằng cô Cảnh muốn đi tìm cậu ấy ngay bây giờ.”
Tiếp đó, dì Lâm cười với Cảnh Hảo Hảo: “Cô Cảnh xin đừng kích động! Cô ngồi xuống uống nước trước đã, chờ lát nữa tôi sẽ cùng cô đi tìm cậu Thần.”
Cảnh Hảo Hảo đâu còn tâm trạng mà uống nước nữa. Cô không buồn ngồi xuống xô-pha, thấy người giúp việc đã gọi điện xong, Cảnh Hảo Hảo vội vã hỏi: “Bây giờ đã xuất phát được chưa?”
“Cô Cảnh, bây giờ cậu Thần đang họp ở Lưu Kim Tuế Nguyệt. Thư ký của cậu Thần báo rằng phải rất lâu nữa cuộc họp mới kết thúc nên có lẽ chúng ta phải chờ một lát…”
“Vậy thì đến Lưu Kim Tuế Nguyệt!”
Cảnh Hảo Hảo quyết định luôn mà không cần phải suy nghĩ.
***
Lưu Kim Tuế Nguyệt là câu lạc bộ tư nhân xa hoa nhất, nằm ở phía đông thành phố Giang Sơn. Biệt thự của Lương Thần lại ở ngoại ô phía tây nên khi tài xế đưa Cảnh Hảo Hảo đi từ biệt thự phải tốn mất một tiếng đồng hồ mới đến Lưu Kim Tuế Nguyệt.
Tài xế dừng ở bãi đậu xe đối diện với Lưu Kim Tuế Nguyệt. Khi xe còn chưa dừng hẳn, Cảnh Hảo Hảo đã mở thẳng cửa xe ra.
Tài xế sợ tới mức vội đạp chân thắng gấp, Cảnh Hảo Hảo không buồn để ý tới tiếng kêu của dì Lâm ở phía sau, cô lao ra khỏi xe, chạy qua đường cái.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!