[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái - Chương 15: Bất động minh vương Triệu Vô Cực
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái


Chương 15: Bất động minh vương Triệu Vô Cực


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Năm người Huyết Tử sắc mặt trở nên ngưng trọng, đối mặt với một gã 76 cấp, thánh cấp cường giả, không phải là chuyện đùa.

Đái Mộc Bạch cười khổ nói: “Triệu sư phụ vốn chỉ là giám khảo phụ trách đệ tứ quan mà thôi, đối thủ của các ngươi hẳn là ta. Chỉ cần có thể cầm cự với ta trong thời gian một nén hương là thông qua. Nhưng ai biết tại sao hôm nay hắn lại đòi tự mình ra tay.”

“Vũ hồn của Triệu sư phụ chính là Kim cương hùng, là 1 loại thú vũ hồn cực mạnh. Toàn thân không hề sơ hở, phòng ngự lực cực kỳ kinh khủng, chỉ sợ là cùng cấp bậc hồn sư rất khó phá vỡ được phòng ngự của hắn. Mặc dù Triệu sư phụ không am hiểu tốc độ, nhưng hồn lực của các ngươi và hắn chênh lệch thật sự quá lớn, tại phương diện này cũng không có khả năng nhanh hơn so với hắn. Triệu sư phụ cực mạnh chính là lực công kích và khả năng phòng ngự. Tại học viện nổi danh là Bất động minh vương. Đừng nói là các ngươi năm người, cho dù có thêm ta, cũng vị tất có thể ngăn trở hắn công kích trong một nén hương, bây giờ ta chỉ hy vọng là Triệu sư phụ không quá chăm chú công kích các ngươi.”

Không có nhược điểm. Bốn chữ đơn giản đủ để nói lên thực lực cường đại của Triệu Vô Cực. Cả năm người đồng loạt rơi vào trạng thái im lặng

Đái Mộc Bạch nhìn họ gật gật đầu ” Bây giờ các ngươi nhận biết lẫn nhau trước đi, từ tính danh cho đến kỹ năng, xem như thế nào phối hợp mới có thể tốt nhất vượt qua khảo nghiệm của Triệu sư phụ.”

Đường Tam mở miệng trước tiên: “Ta gọi là Đường Tam, khí vũ hồn Lam ngân thảo, 29 cấp chiến hồn sư hệ khống chế”

Tiểu Vũ tiếp theo Đường Tam nói: “Tiểu Vũ, thú vũ hồn thỏ tử, 29 cấp chiến hồn sư hệ cường công.”

Thiếu nữ tóc ngắn do dự một chút mới nói: “Trữ Vinh Vinh, khí vũ hồn Thất bảo lưu ly tháp, 26 cấp khí hồn sư hệ phụ trợ.”

Thiếu nữ băng lãnh như trước lạnh lùng nhàn nhạt: “Chu Trúc Thanh, thú vũ hồn U minh linh miêu, chiến hồn sư cấp 27, hệ mẫn công ”

Huyết Tử hơi nhíu mày vài cái rồi nói ” Hạ Huyết Tử, vũ hồn Băng Phách Hàn Tâm Liên, 30 cấp hệ phụ trợ cũng là hệ cường công ”

Cô vừa dứt lời tất cả ánh mặt đều tập trung về phía cô trừ Đường Tam và Tiểu Vũ. 30 cấp vừa là hệ phụ trợ vừa là hệ cường công cái này cũng quá trâu đi. Nhưng thu hút ánh mắt Đường Tam là vị nữ tử tóc ngắn Trữ Vinh Vinh.

Đường Tam giật mình: “Vũ hồn của ngươi là Thất bảo lưu ly tháp. Nói như vậy, ngươi xuất thân từ Thất bảo lưu ly tông?”

Trữ Vinh Vinh lè lưỡi: “Đừng như vậy, ta và người thường cũng không có gì khác nhau. Ta là lén bỏ nhà đi. Chờ chúng ta vượt qua khảo nghiệm trước mắt rồi nói. Vũ hồn của ta đúng là Thất bảo lưu ly tháp, hai hồn hoàn. Có thể giúp cho mọi người tăng cường tốc độ và lực lượng. Tăng phúc khỏang 30%. Cầm cự khoảng thời gian một nén hương tuyệt không vấn đề.”

Tăng 30%, đây là một con số không tệ. Nhưng Đường Tam và Huyết Tử lại biết, Thất bảo lưu ly tháp được sở dĩ được Đại sư nhận là Đệ nhất cường đại phụ trợ vũ hồn chính là vì mỗi khi tăng thêm một hồn hoàn, chẳng những có thể gia tăng một loại thuộc tính, đồng thời còn có thể làm cho tất cả hồn hoàn trước đó có khả năng tăng lên 10% hiệu quả.

Nói cách khác, nếu hồn lực Trữ Vinh Vinh đạt tới 30 cấp, chẳng những có thể tăng phúc thêm một loại thuộc tính, hơn nữa còn tăng tất cả các thuộc tính đều đạt 40%. Riêng việc này thôi, nếu đạt tới 70 cấp thì có thể trong nháy mắt gia tăng 80% cho 7 thứ thuộc tính. Hiệu quả thật là kinh khủng.

Nhưng nhược điểm lớn nhất của Thất bảo lưu ly vũ hồn chính là không có lực công kích, phải được chiến hồn sư bảo vệ, nhưng người tự nguyện bảo vệ Thất bảo lưu ly tông tuyệt đối không ít. Trong đó ít nhất có hai vị phong hào Đấu la hồn sư. Trên đại lục, Thất bảo lưu ly tông tuyệt đối bài danh trong 3 tông môn hàng đầu.

Đái Mộc Bạch hít sâu một hơi, nói: ” Năm người các ngươi phối hợp không tệ, không lặp lại hệ thống vũ hồn. Làm thế nào ngăn cản công kích của Triệu sư phụ các ngươi tự mình quyết định đi.”

Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói: “Trữ Vinh Vinh phụ trách phụ trợ, Tiểu Vũ phụ trách chủ công, ta phụ trách khống chế công kích của Triệu sư phụ, cố hết sức chế trụ hắn, đồng thời phụ trợ tiểu Vũ tiến hành trực diện công kích. Chu Trúc Thanh, phiền ngươi từ bên hông, dựa vào tốc độ tiến hành kiềm chế. Tử nhi muội…. phụ trách hỗ trợ với Trữ Vinh Vinh”

Cô ngạc nhiên quay sang hắn nói ” Gì chứ?? ”

Đường Tam xoa đầu nhìn cô với ánh mắt ôn nhu nhưng đầy lo lắng, nhỏ nhẹ bên tai ” Nghe lời ta lần này đi!! ”

“Thương lượng tốt lắm.” Thanh âm to, rõ của Triệu Vô Cực truyền đến, năm người xoay người nhìn lại, cây hương trên mặt đất đã cháy tới cuối.

“Sư phụ, có thể bắt đầu.” Đái Mộc Bạch hướng Triệu Vô Cực gật gật đầu, đồng thời bước nhanh sang một bên xem cuộc chiến.

“Thất bảo chuyển xuất hữu lưu ly” thân thể phiêu nhiên xoay tròn một vòng, thất thải quang mang huyễn lệ nhất thời từ trong cơ thể nàng phóng thích ra, chỉ thấy Thất thải quang mang ngưng tụ, lòng bàn tay Trữ Vinh Vinh đã có một tòa Thất thải bảo tháp cao hơn một thước.

Bảo quang lóe ra quý khi bức nhân, Trữ Vinh Vinh mặt mỉm cười, cả người nhìn qua phiêu nhiên như tiên.Từ dưới chân nàng mọc lên 2 hồn hoàn màu vàng, xoay tròn quanh quanh người nàng.

“Thất bảo hữu danh, nhất viết: Lực”

“Thất bảo hữu danh, nhị viết: Tốc.”

Triệu Vô Cực có chút giật mình nhìn Trữ Vinh Vinh: “Hảo gia hỏa, năm nay cũng có thí sinh từ Thất bảo lưu ly gia tộc. Tốt, tốt, lần này, Phất Lan Đức lão quỷ nhất định là hưng phấn.” Vừa nói, hắn vừa điểm hương, tiện tay cắm lên trên mặt đất.

Ngay lúc này, Triệu Vô Cực đã động, cũng không phải hướng năm người Đường Tam tấn công, mà là hai chân nửa quỳ, hai đấm đồng thời hướng mặt đất nện xuống. Mục đích của hắn rất rõ ràng chính là cắt đứt phụ trợ của Thất bảo lưu ly tháp. Huyết Tử nhảy lên không trung đồng thời đem theo Trữ Vinh Vinh, tiếp đất ở một khoảng khá xa.

Đường Tam nhanh chóng dùng Lam Ngân Thảo ngăn chặn tấn công của Triệu Vô Cực. Tiểu Vũ cùng Chu Trúc Thanh phản ứng rất nhanh, Tiểu Vũ nhảy lên phía trước, Chu Trúc Thanh từ mặt bên xuất động, Đường Tam cơ hồn cùng Tiểu Vũ nhảy lên, ngay cả độ cao cũng không sai biệt lắm.

“Tiểu Vũ, lên” Đường Tam khẽ quát một tiếng, hai tay tại trước ngực ngữa lên.

Triệu Vô Cực chứng kiến hai đấm của mình không tạo được hiệu quả gì, ngược lại trên mặt lại càng tươi cười. Mắt thấy Tiểu Vũ phóng tới cũng không tránh, hai tay ngược lại thu vào trong người, làm ra bộ dáng tùy ngươi công kích.

Tiểu Vũ tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, thân thể co lại, từ không trung quay cuồng vọt tới trước, ngay tại lúc sắp tới Triệu Vô Cực, thân thể mềm mại lúc này mới mở rộng ra, chớp mắt nàng đã hoàn thành vũ hồn phụ thể tại không trung, hai chân đồng thời hướng đến cổ Triệu Vô Cực.

Hai tiếng rên đau đớn đồng thời vang lên, hai chân Tiểu Vũ chuẩn xác dẫm lên vai Triệu Vô Cực, nhưng Triệu Vô Cực lại không hề lo lắng, nhếch miệng cười: “Tiểu nha đầu, hình như không có khí lực nhỉ?”

Thân thể Tiểu Vũ cấp tốc xoay tròn tại không trung, cố gắng kéo động thân thể của Triệu Vô Cực.

Hai tay chống trên mặt đất, trực tiếp đưa chân làm đao chém đến, nếu đổi là người thường khác, đầu tiên cổ sẽ bị hai chân Tiểu Vũ bẻ gãy, cuối cùng đầu sẽ bị quật xuống đất.

Một đòn này là Tiểu Vũ đã sử dụng toàn lực.

“Chuyển động chút cũng vui đấy.” Thanh âm Triệu Vô Cực vang lên trong không trung

Bồng – Đằng mạn quanh thân Triệu Vô Cực bể tan tành, bay tán loạn, hai chân Triệu Vô Cực vững vàng đứng trên mặt đất.

Ngay lúc này, sắc mặt Triệu Vô Cực hơi đổi, gầm nhẹ một tiếng, thân thể chợt bành trướng, toàn thân vốn đã kinh khủng, giờ cơ hồ bành trướng gấp đôi, trong phút chốc đã cao thêm một thước, cả người trở nên cực kỳ hùng tráng.

Chu Trúc Thanh ra tay rất đúng thời cơ, đúng lúc Triệu Vô Cực phát lực chấn vỡ Lam ngân thảo của Đường Tam, sau khi đẩy lùi Tiểu Vũ, trong nháy mắt bị thoát lực, công kích của nàng cũng không đủ phá vỡ công kích của Triệu Vô Cực.

Nhưng ngay sau khi Triệu Vô Cực hoàn thành vũ hồn phụ thể, công kích của Chu Trúc Thanh liền không dễ dàng sinh hiệu quả. Nhu kỹ của Tiểu Vũ lần đầu thất bại. Bất luận nàng phát lực như thế nào, cũng không cách nào làm thân thể Tirệu Vô Cực di động chút nào.

“Hống….” một tiếng rống giận của Triệu Vô Cực vang lên, trong mắt phát ra tia lạnh lẽo, hai nắm đắm co lại, trên ngừoi hồn hòan thứ bảy chợt phòng ra, sáng bừng lên.

Mãnh liệt kim quang cơ hồ trong nháy mắt bộc phát, thi triển U Minh Trăm Trảo là Chu Trúc Thanh bị chấn kích bay ra xa, trong không trung phát ra tiếng kêu thảm.

Đái Mộc Bạch dùng tốc độc cực nhanh,, xuất hiện tại nơi nàng rơi xuống, đón lấy nàng rơi vào tay, nhưng lại phát hiện Chu Trúc Thanh bị chấn kích ngất xỉu, hai tay buông thõng.

Dưới tác dụng của kim quang mãnh liệt, mọi lực công kích đều vô hiệu. Tiểu Vũ mặc dù không thảm như Chu Trúc Thanh nhưng bị chấn kích trong khảong cách gần bị bay ra, Lam Ngân Thảo của Đường Tam bất luận gần hay xa, trong khỏang cách ba thước đều bị Triệu Vô Cực chấn động bay ngừợc về, gần thì bị chấn động nát hết.

Ba âm thanh đau đớn cơ hồ phát ra đồng thời. Bị thương nặng nhất chính là Chu Trúc Thanh, tiếp theo là Tiểu Vũ.

Bị chấn động mạnh, Tiểu Vũ tại không trung còn lơ lửng phun ra một ngụm máu tươi, tòan thân run rẩy. Ngay lúc Tiểu Vũ phun ra một ngụm máu không những Đường Tam đang lo lắng, mà còn một thân ảnh từ nãy giờ đang im lặng cũng nghiến răng ken két. Hai tay nắm chặt thành quyền, khuôn mặt đen lại toàn thân tỏa ra sát khí.

Huyết Tử ngẩn đầu lên nhìn về phía Triệu Vô Cực, đồng thời hai mắt giao nhau. Triệu Vô Cực bên kia ánh mắt có chút kinh ngạc nhìn về phía Trữ Vinh Vinh và Huyết Tử, người mà từ nãy giờ một chút cũng không động thủ. Mà bây giờ toàn thân lại tỏa sát khí ngút trời.

“Xin lỗi, Đường Tam lần này ta thất hứa rồi ” Vừa suy nghĩ thân thể cô vừa di chuyển ra giữa sân, đồng thời trên mặt đất liền xuất hiện những cánh hoa bao quanh lấy những người đang bị thương trên đất. Nhẹ nhàng bồng Tiểu Vũ quay về phía Trữ Vinh Vinh để nàng coi chừng.

Bên phía Đái Mộc Bạch người trong lòng hắn Chu Trúc Thanh cũng dần tỉnh lại trong trạng thái khá hơn một chút. Đường Tam nhìn về phía Huyết Tử trong ánh mắt hiện lên sự lo lắng cùng oán hận.

Quay lại trận chiến Huyết Tử nhìn người đàn ông đối diện, Triệu Vô Cực chuyển sang thế phòng ngự ánh mắt nheo lại nhìn tiểu nha đầu trước. Trong cuộc đời hắn sống đây là lần đầu tiên hắn có cảm giác mình là con mồi. Bỗng, hai mắt hắn mở to khi thân ảnh trước mặt không thấy đâu nhưng hắn cảm nhận được một luồng khí phía sau.

Chiêu thứ nhất Linh Xà Bãi Vĩ: Phi thân đá cước vào đối thủ tạo thành 56 điểm Âm sát thương (tổng 2 đòn, mỗi đòn 28 điểm). Kế tiếp là San San Lục Ảnh: Tiêu Dao Chi Ý, tấn công mạnh mẽ, liên hoàn cước kinh hồn tạo 281 điểm Âm sát thương (tổng 9 đòn, mỗi đòn 32 điểm).

Triệu Vô Cực bị đánh bay ra đằng trước, nhưng hắn nhanh chóng trụ lại quay người với ý định tấn công. Đây là cái mà Huyết Tử muốn hắn làm Băng Tiêu Diệp Tán: Phiên đằng hư thích, tạo cho quần địch 23 điểm Âm sát thương (tổng 2 đòn, mỗi đòn 11 điểm), nếu đối phương kháng cự thì sẽ bị đánh ngã xuống đất và bị nội thương, tốc độ di chuyển giảm đồng thời tiếp tục chịu tổn thương.

Triệu Vô Cực ngã trên mặt đất đồng thời phun ra một ngụm máu, vừa rồi Tiểu Vũ cũng như vậy. Sinh lực của cô bây giờ chỉ còn 345/8956 cần thời gian để hồi phục. Bọn người Đái Mộc Bạch nhìn về phía trận đấu trong ánh mắt không khỏi toát ra sự kinh hãi.

Bốn người Đường Tam cùng lên phải dốc biết bao nhiêu sức lực mới có thể quật ngã được Triệu Vô Cực một lần. Vậy mà nàng chỉ với một mình cũng có thể làm được điều mà bốn người họ làm. Nhưng dù sao cấp 30 và cấp 76 tách biệt rất lớn đấy nhé

Triệu Vô Cực dùng tay quẹt đi máu bên khóe miệng rồi ngửa đầu cười lớn, đột nhiên hắn đứng dậy ánh mắt nhìn về phía cô. Mặt đất đột nhiên rung chuyển uy áp trên người hắn phát ra giống như một sinh khí màu đỏ.

“Không ổn” Trong lòng cô nổi lên sự lo lắng nhưng ngoài mặt vẫn giữ nguyên sự bình tĩnh.

Ngay khi một đấm của Triệu Vô Cực đánh xuống thì một cái gì đó giữ tay hắn lại. Còn cái gì khác ngoài Lam Ngân Thảo của Đường Tam. Mặc dù hắn bị thương nhẹ nhất nhưng việc tiêu hao hồn lực khiến hắn không khỏi thở dốc. Cô nhanh chóng dùng khinh công bay tới phạm vi khác cứ tưởng Triệu Vô Cực sẽ dùng tay còn lại tấn công về phía cô.

Nhưng không mục tiêu của hắn là Đường Tam, bàn tay trong nháy mắt biến thành màu vàng, thể tích tăng lên gấp hai, trực tiếp hướng về Đường Tam đánh tới. Huyết Tử nhanh hơn hắn một bước, cô chắn trước người Đường Tam hai tay trên không trung hiện ra một đóa hoa làm khiên chắn. Cắn chặt môi ngăn chặn cú đấm của Triệu Vô Cực, một dòng máu từ miệng nàng chảy ra. Chưa đầy một phút đóa hoa không chịu nổi uy áp của Triệu Vô Cực mà tản ra thành những cánh hoa rồi biến mất.

Theo đó cú đấm của Triệu Vô Cực rơi xuống, cô bị đánh bay ra Đường Tam ở đằng sau nhanh chóng đỡ lấy nàng.

Huyết Tử lúc này đang ở trong lòng Đường Tam không ngừng phun ra mấy ngụm máu. Nhìn tình trạng của nàng và Tiểu Vũ bị thương bên kia đang nhìn họ hắn đã không còn giữ được bình tĩnh.

“Tử nhi, Tử nhi ” Đường Tam kêu lên vài tiếng, mang Huyền Thiên Công trút vào cơ thể nàng, nhưng nàng một chút động tĩnh phản ứng cũng không có. Cứ tiếp tục ho máu ra ngoài

Triệu Vô Cực cũng không truy kích, đứng tại chỗ nói ” Nàng ta không có việc gì cả, chỉ bị nội thương, cùng với bị hồn lực cắn trả. Để cho nàng nghỉ một đêm, mai sẽ tỉnh lại”

Ánh mắt hướng về phía Trữ Vĩnh Vinh, Triệu Vô Cực mĩm cuời nói: “Không cần ra tay. Thập Lưu Ly Bảo nha đầu. Các ngươi thua rồi, mấy ngừoi các ngươi vẫn còn quá kém. Ngay cả một nén hương cũng không trụ đuợc. Đây là vấn đề chênh lệch thực lực quá lớn.”

Ôm Huyết Tử mềm mại trong lòng, Đường Tam trong mắt lộ rõ tình cảm trìu mến, lại thập phần thánh khiết. Hắn vẫn ôm Huyết Tử trong lòng, Tiểu Vũ đã bình phục được một nửa đi tới, từ tay Đường Tam nàng ôm lấy cơ thể Huyết tử bồng đi.

Giao Huyết Tử cho Tiểu Vũ, Đường Tam xoay người hướng Triệu Vô Cực đi tới.

Triệu Vô Cực sửng sốt một chút nói: “Thế nào? Ngươi còn muốn tiếp tục sao. Ngày cả ta cũng chưa công kích một lần nào. Hồn hòan thứ hai Kim Cương Chưởng của ta không chỉ như vậy thôi đâu ”

Đường Tam lắc đầu nói “Ta cũng không phải cùng ngài tiếp tục khảo thí”

Triệu Vô Cực có chút thất vọng, nói “Vậy ngươi nhận thua à?”

Đường Tam vừa lắc đầu vừa nói: “Ta hy vọng có thể cùng ngài thật sự đánh. Một lần nữa bắt đầu. Xin mời ngài đốt một cây hương mới, nếu ta có thể duy trì trong một nén hương.Vậy xin ngài cho phép chúng ta năm người đồng thời tiến vào Sử Lai Khắc Học Viện”

Triệu Vô Cực khuôn mặt cười cợt nhìn Đường Tam nói: “Vậy nếu ngươi không làm được thì sao? Đừng quên, vừa rồi bốn người các người cùng tiến lên mà còn thua.”

Còn Huyết Tử trước khi mất đi ý thức thật sự nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất thôi. Đúng một câu thôi

“Cái này mà để anh em trong bang thấy được chắc tui chớt quá”

[Hoa dùng khiên chắn]

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN