[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái
Chương 29: Đại sư
“Nếu muốn mạnh hơn hãy tìm Phượng Hoàng Chi Vương ”
Phượng Hoàng Chi Vương là gì? Ở đâu?
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Khi Huyết Tử tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau, Tiểu Vũ đang ngồi trên giường gương mặt lo lắng nhìn cô, thấy cô mở mắt dậy gương mặt nàng nhanh chóng tươi tắn hẳn.
“Đây là đâu?” Huyết Tử khàn khàn hỏi.
Tiểu Vũ vui mừng đáp: “Đây là ký túc xá của chúng ta, ngươi thấy như thế nào, thân thể đã ổn hơn chưa. Hay hôm nay ta xin nghỉ phép cho ngươi nhé”
“Ta không sao” Huyết Tử ngồi dậy vươn vai làm động tác thư giản gân cốt rồi đi vào phòng tắm vscn.
Cùng Tiểu Vũ đi đến phòng ăn, mọi người cũng đã tập trung đông đủ. Sau bữa sáng, tiếng chuông đúng lúc vang lên.Triệu tập toàn bộ đệ tử đến thao trường của học viện.
Hôm nay có vẻ đặc biệt náo nhiệt, chẳng những chính, phó hai vị viện trưởng Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực tới. Còn có đại sư cùng mấy vị sư phụ khác của học viện cũng đều có mặt ở thao trường.
Ngoại trừ hai vị viện trưởng,nguyên bổn học viện còn có ba vị sư phụ khác. Cũng là ba vị sư phụ phụ trách các cửa quan khi các thí sinh nhập học. Đường Tam cũng chỉ gặp qua một vị trong đó. Chính là vị lão giả lúc đầu bằng vào Trường côn vũ hồn hù dọa không ít người bỏ đi.
“Hảo. Tất cả mọi người đều đã đến đông đủ.Sau đây ta có vài điều muốn tuyên bố.”
Phất Lan Đức đi tới trước mặt tám tên đệ tử. Ánh mắt nghiêm túc đảo qua cả tám người.
“Đầu tiên. Ta giới thiệu cho năm đệ tử mới tới về các vị sư phụ của học viện.” Vừa nói, Phất Lan Đức chỉ hướng vị lão giả.
“Vị này là Lý Úc Tùng sư phụ, vũ hồn Long Vân côn. Sáu mươi ba cấp hồn đế.”
Chỉ hướng vị lão giả thứ hai tuổi lớn hơn một chút, tựa hồ đã ngoài bảy mươi, nói tiếp:”Vị này là Lô Kì Bân sư phụ, vũ hồn Tinh La kì, sáu mươi sáu cấp hồn đế.”
Vị sư phụ cuối cùng tuổi tác so với hai vị trước như còn trẻ một chút. Bộ dáng không sai biệt lắm gần giống bộ dáng của Phất Lan Đức.
“Vị này là Thiệu Hâm, Thiệu sư phụ. Vũ hồn Đường Đậu. Bảy mươi mốt cấp hồn thánh. Thực vật hệ hồn sư, Thiệu sư phụ là người mà ta biết,trong thực vật hệ hồn sư, tuyệt đối bài danh một trong năm vị cường giả đứng đầu.”
Nếu như hai vị sư phụ trước còn chưa đủ làm cho người ta rung động. Vậy mà khi nói đến vị bảy mươi mốt cấp thực vật hệ hồn thánh, liền làm cho bốn gã đệ tử mới tới cơ hồ đồng thời khiếp sợ. Vị Thiệu sư phụ kia nhìn qua vóc dáng không cao. So ra cùng với Huyết Tử và Tiểu Vũ mới mười hai tuổi thì không sai biệt lắm. Thậm chí còn lùn hơn một chút, mắt nhỏ, mũi to, vẻ ngoài cũng không có gì đặc biệt, nhưng ai có thể nghĩ đến, hắn lại là một vị cao cấp thực vật hệ hồn sư đây chứ? Bảy mươi mốt cấp thực vật hệ hồn thánh. Bất luận là ở Vũ hồn điện hay là bất cứ hồn sư gia tộc nào. Đều tuyệt đối là cấp cung phụng.
Ba gã sư phụ trong khi Phất Lan Đức giới thiệu, đều hướng tới các đệ tử gật đầu.Chỉ có điều khác nhau là. Vị thứ nhất, Lý lão sư mặt không chút thay đổi, vị thứ hai Lô sư phụ mặt có chút mỉm cười.Còn lại vị Thiệu sư phụ. Trên vẻ mặt có chút long trọng kì dị. Ánh mắt của hắn thủy chung rơi vào trên người Áo Tư Tạp. Ánh mắt thậm chí mang theo vài phần si mê.
Cuối cùng, Phất Lan Đức đi tới bên người Đại sư, ôm bả vai của đại sư, nói:”Vị cuối cùng này, ta xin long trọng giới thiệu với mọi người. Hắn, chính là bằng vào tự mình nghiên cứu.Đã cho ra Thập đại vũ hồn cạnh tranh lực, được vinh dự là người đứng đầu của Vũ hồn lý luận.Là một vị hồn sư trí tuệ, đồng thời cũng là sư phụ của Đường Tam và Huyết Tử-Ngọc Tiểu Cương tiên sinh. Đương nhiên. Hắn cũng là lão huynh đệ của ta. Chúng ta đã quen biết nhau vài chục năm. Có lẽ nhắc tới tên của hắn các ngươi không rõ lắm. Nhưng danh hiệu của hắn, ta nghĩ các ngươi đều hẳn là đã nghe qua. Sau này, các ngươi cứ gọi hắn là Đại sư là được.”
Đường Tam cùng Huyết Tử cũng có chút kinh ngạc. Bởi vì bây giờ họ mới biết tên của Đại sư, trước kia đại sư cũng chưa từng nói, họ tự nhiên cũng không dám hỏi, nguyên lai tên sư phụ mình là Ngọc Tiểu Cương.
Phất Lan Đức nói:”Bắt đầu từ hôm nay. Quá trình dạy các ngươi sẽ do đại sư toàn quyền phụ trách. Chúng ta sẽ phối hợp với đại sư, các ngươi hôm qua vừa trở về, ta nghĩ mọi người cũng xem như tương đối uể oải. Hôm nay sẽ cho các ngươi buông lỏng một ngày. Ngày mai bắt đầu đi học như cũ. Lần này hành trình đến Tinh Đấu đại sâm lâm, có ba người đạt tới Hồn tôn cảnh giới, chưa đột phá ba mươi cấp còn Trữ Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn. Chu Trúc Thanh, các ngươi cũng phải cố gắng, tranh thủ sớm đuổi theo mấy người kia. Đại sư. Ngươi có cái gì cần nói không?” Cuối cùng hướng tới đại sư hỏi một câu.
Đại sư gật đầu. Gương mặt cứng ngắc trước sau như một. Nhìn tám tên đệ tử trước mặt, nhàn nhạt nói:”Học viện chỉ có tám đệ tử các ngươi. Trong mắt của ta. Các ngươi cũng là một chỉnh thể, ta đã xem qua lai lịch đơn giản của các ngươi.Ta đã có sẵn các phương pháp phù hợp dành cho mỗi người. Có thể là tách ra, có thể là phối hợp. Ta không hy vọng nghe được bất cứ thanh âm dị nghị gì. Bất luận là ai! Ta đều đối xử như nhau. Các ngươi nếu đã là đệ tử của quái vật học viện,chắc chắn có sự quái dị so với các hồn sư bình thường.
Sau này để cho mọi người nhắc tới các ngươi, chỉ có thể nghĩ đến hai chữ “Quái vật”. Bắt đầu từ bây giờ. Các ngươi bảy người, những gì trước kia hãy coi như chưa biết,quá trình học sẽ được phân ra hai phần là sơ cấp và cao cấp, hoàn toàn tiến hành thống nhất giáo trình, dựa theo số tuổi ta sắp xếp vị trí tiến hành cho các ngươi. Nhất hào(số một): Đái Mộc Bạch, Nhị hào: Áo Tư Tạp, Tam hào: Đường Tam, Tứ hào: Mã Hồng Tuấn. Ngũ hào: Tiểu Vũ, Lục hào: Trữ Vinh Vinh, Thất hào: Chu Trúc Thanh, Bát hào: Hạ Huyết Tử”
What?? Cô đứng thứ tám á, đừng đùa nhau chứ, nghĩa là cô là người nhỏ nhất trong Sử lai khắc sao. Nhìn những ánh mắt sáng như đèn pha ô tô của các đệ tử sử lai khắc, cô liền ném cho Đại sư một ánh đầy hận ý. Lão gia gia này chắc đang trả thù cô việc làm nổ phòng ổng đây mà, được lắm quân tử trả thù mười năm chưa muội cứ chờ đó.
Đại sư ánh mắt đảo qua tất cả tám người, nói tiếp: “Tốt lắm. Hiện tại các ngươi có thể giải tán, ngày mai sáng sớm ở chỗ này tập hợp. Ta không hy vọng chứng kiến bất luận kẻ nào vắng mặt. Nếu không, sẽ bị đem ra đặc biệt huấn luyện.”
Đưa mắt nhìn các sư phụ lần lượt rời đi, Áo Tư Tạp đứng cạnh Đường Tam, thấp giọng nói: “Tiểu Tam. Nhìn qua vị sư phụ này của ngươi tựa hồ so với Phất Lan Đức viện trưởng còn lợi hại hơn a!”
Đường Tam mỉm cười, nói: ” Sư phụ làm việc luôn cẩn thận tỉ mỉ, chỉ cần nghiêm khắc dựa theo phân phó của người mà làm, cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì cả.”
Đái Mộc Bạch cười nói: “Ngoại trừ ta cùng Tiểu Áo, các ngươi sáu người đều là cùng tuổi, không nghĩ tới Tiểu Tam là tiểu tam, Tiểu Vũ là tiểu ngũ. Thật là xảo diệu. Mà cái ta không thể ngờ ở đây chính là Tử nhi ngươi lại đứng thứ tám, nào lại đây gọi một tiếng Đại ca đi nha đầu”
“Nằm mơ đi diễm” Huyết Tử lườm Đái Mộc Bạch, nhất quyết không gọi chính là không gọi.
Mập mạp cười hắc hắc, nói:” Tứ vị muội muội. Gọi thử “tứ ca” cho ta nghe một tiếng chút nào.”
Tiểu Vũ lém mắt, vươn tay, nói: “Không thành vấn đề,cho ta hồng bao(lì xì), ta sẽ gọi.”
Mập mạp sửng sốt.”Cái này……”
Trữ Vinh Vinh càng dứt khoát,”Mập mạp. Chỉ cần thực lực của ngươi có thể cùng phân cao thấp được với Tử nhi, ta liền gọi ngươi một tiếng.”
Chu Trúc Thanh trả lời càng ngắn gọn. Ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Mã Hồng Tuấn. Chỉ nói ba chữ:”Đánh thắng ta.”
“Quên đi. Ta nhịn.”
Mập mạp có chút buồn bực, khoát khoát tay.”Các ngươi có ai vào thành không? Được nghỉ ngơi một ngày, ta đi Tác Thác thành dạo đây.”
Đái Mộc Bạch mấy ngày này cũng có chút khổ cực, bất quá thông qua hành trình Tinh Đấu đại sâm lâm. Quan hệ của hắn cùng Chu Trúc Thanh thật vất vả mới hoà hoãn một ít, lúc này tự nhiên sẽ không phá hư hình tượng chính mình vừa mới thành lập. Ngẩng đầu nhìn trời,bộ dáng như việc không liên quan đến mình.
Áo Tư Tạp ngáp một cái.”Không đi, ta trở về ngủ một giấc. Rốt cuộc cũng đạt ba mươi cấp. Sau này có thể thanh nhàn một chút.”
Ba nữ hài tử đều trừng mắt nhìn Mã Hồng Tuấn. Các nàng hiển nhiên là biết tên Mập mạp này vào thành là không có chuyện gì tốt đẹp.
Đúng lúc này, Đường Tam đột nhiên mở miệng nói:
“Ta cùng đi với ngươi.”
Mập mạp nhãn tình sáng lên.
Len lén liếc một cái nhìn Huyết Tử mặt vẫn tỉnh bơ như không có chuyện gì nói:”Lão tam, ngươi cũng thông suốt rồi hả?”
Đường Tam sửng sốt một chút.”Thông cái gì mà thông? Ta muốn tìm một cửa hàng rèn. Xem có thể thuê được hai vị thợ rèn có thể chế tạo một ít đồ vật hay không, nếu không,lực lượng một mình ta,nếu muốn cấp cho các ngươi mỗi người một trang bị,vậy phải chờ tới lúc nào a!”
Trữ Vinh Vinh buột miệng cười,”Ta biết tam ca sẽ không giống như loại người xấu xa ngươi.”
Mập mạp tức giận nhìn Trữ Vinh Vinh,”Cái gì gọi là xấu xa? Ta giải quyết vấn đề về tà hoả, đây chính là được viện trưởng đặc biệt phê chuẩn mà, Tiểu Tam. Chúng ta đi thôi.”
Đường Tam cười khổ nói:”Ngươi chốc lát là lão tam, chốc lát lại Tiểu Tam, có thể thống nhất xưng hô đựơc hay không hả?”
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, Trữ Vinh Vinh lại bên tai Huyết Tử hạ giọng nói: ” Ngươi không sợ Tiểu Tam nhà ngươi bị mập mạp mang phá hủy sao? Nếu là ta, ta khẳng định sẽ đi theo.”
Huyết Tử khuôn mặt khó hiểu nhìn Trữ Vinh Vinh ” Hửm!! Mắc gì ta phải đi theo chứ, huống chi ta đã có Tiểu Vũ rồi a~~ ”
Tiểu Vũ nghe xong câu nói của cô thì không ngừng đỏ mặt.
Đột nhiên nhớ ra cái gì đó, Huyết Tử nhanh chóng nói khẽ bên tai của Trữ Vinh Vinh và Tiểu Vũ. Không đợi họ kịp tiêu hóa hết câu chuyện của mình, cô liền trang bị long vũ bay đi mất.
Mục tiêu: Truy tìm Phượng Hoàng Chi Vương
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!