Dragon World - Chương 37: Phượng Vũ Cửu Thiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
96


Dragon World


Chương 37: Phượng Vũ Cửu Thiên


(Merry Chistmas!!!)

“Các ngươi không nên tới đây gây sự với ta!” Thiên nhìn mấy tên Hồn Đế dưới đất nói, tuy nhiên mấy tên này khi nghe những lời đó lại càng chói tai

Bị một tên Đại Hồn Sư đánh cho sml, cảm giác giờ đây của 6 tên này đều có điểm chung đó là không chân thực, nghe quá hoang đường

Bình thường thì một tên Hồn Đế muốn xử một tên Đại Hồn Sư thì còn dễ hơn cả việc giết một con kiến, vậy mà giờ đây 6 tên Hồn Đế già dặn, nhiều kinh nghiệm đầy mình lại không ăn được một tên nhóc Đại Hồn Sư. Quá vô lí! Không chỉ 6 tên Hồn Đế bị Thiên bán hành mà mấy tên Hồn Vương còn lại cũng dần dần cảm thấy giận dữ, bị con gái tẩn cho làm tình trạng 10 tên Hồn Vương cũng không ổn định cho lắm, khả năng bị tiêu diệt là rất cao

“Mọi người, cố lên, không thể chịu thua lũ này được, chúng ta là ai cơ chứ? Chúng ta là những cao thủ, phải giải quyết chúng nhanh lên chứ không kịp đâu!” một tên Hồn Đế có vẻ là rất có sức nặng ra chém gió cho mấy tên còn lại, nghe cũng có lí ra phết cơ mà chỉ trên lí thuyết thôi còn thực tế thì….rất khắc nghiệt

“Ngươi nhây đủ chưa hả?” Thiên mất dần kiên nhẫn với bọn này rồi, tưởng sẽ là một phen khổ chiến nhưng mà khi nâng sức mạnh Bá Đạo Vũ hồn lên mức gấp 30 lần thì trận đấu đã nghiêng về một phía, kết quả cũng được xác định, đương nhiên là người thắng là team của nhân vật chính (chẳng nhẽ lại thua)

“Mời nốt 3 vị trong kia ra luôn đi! Thậm thụt thậm thò bộ các ngươi là ăn trộm hay ăn cướp à?” Thiên nói bằng giọng trêu ngươi gọi đòn và xem ra điều này có tác dụng a

Chỉ thấy ba tên chùm áo đen đi ra, tuy không nhìn rõ được mặt nhưng Thiên chắc chắn mấy tên này đang tức điên lộn ruột và muốn xé xác cậu ra. Tên đi đầu trông khá to cao, một tên nữa theo sau khá quái dị, còn một tên cuối thì bước ra cùng vẻ lạnh lùng, một tổ hợp khá đẹp

Thiên nhìn mấy tên này thì mấy tên đó cũng đánh giá người trước mắt, tuy đầu tiên có chút khinh thị coi thường nhưng khi thấy thủ đoạn của Thiên thì cũng bắt đầu xem xét lại

“Các ngươi hẳn là tu vi Hồn Thánh chứ? Theo lệnh chủ nhân đi theo giết ta? Dù rất không muốn nhưng phải thông cảm cho các ngươi!”

“Thông thông cái khỉ gì, anh em đâu lên thông chết thằng này đi!” tên đội trưởng nói với giọng khá vội, xem chừng vì sợ tốn thời gian nên chúng quyết định dồn tất cả trong lần này

“Ta chỉ định nói là….các ngươi đá nhầm thiết bản rồi! Các nàng tránh ra đi, để ta cho lũ này một trận!” Thiên nhìn tất cả 19 tên Hồn sư trước mắt, dù sao quần ẩu là một trận đấu rất cân bằng với bọn chúng, không thì chẳng tên nào ở đâu đủ sống sau 3 chiêu cả

Thiên thu tất cả mấy nữ vào Không gian độc lập, đánh mà phải phân tâm thì không ổn cho lắm, dù sao bọn này cũng chẳng tốt lành gì, nhỡ chúng lại vớ được ai thì hỏng

“Các ngươi xong chưa, ta tới đây!” Thiên nói xong cũng hóa thành một đạo tàn ảnh, tốc độ ngấp ngưởng thuấn di làm mấy tên Hồn Thánh cũng phải nhíu mày vì không bắt được quỹ đạo di chuyển. Trước đó khi thấy Thiên phất tay làm chúng nữ biến mất thì hầu như tất cả mấy tên Hồn sư này hoảng thật sự, bọn chúng cũng đâu phải kẻ ngu, tên thanh niên trước mắt tuy nhìn trẻ nhưng cảm giác chết chóc trong người lại càng ngày càng tăng

Trận đấu khá cân bằng do Thiên bật không hết sức mạnh cũng do quân số địch đông đảo, chúng có trận thế khá linh hoạt cùng ảo dị, phối hợp ăn ý tốt. Thiên cũng không ngờ tình hình lại căng thẳng đến mức này, may là lúc trước đã lo cho mấy người Vương Đông xong chứ không khéo lật thuyền trong mương chẳng chơi

“Tất cả nghe đây, nhiệm vụ lần này từ một vị rất quan trọng cùng có thế lực giao, gia đình các ngươi cùng mọi thứ các ngươi có đều đổ hết vào lần này, thất bại thì….hừm!” Tên Hồn Thánh tiếp tục bô bô một mình, mấy tên còn lại nghe xong cũng cắn răng nghe lệnh, tất cả chúng cùng lúc đều tự đọc một đoạn chú ngữ

“AAAA!”

“Grào!!!”

Đủ mọi loại tiếng hét gào vang lên làm Thiên không khỏi ngưng trọng, sức mạnh mấy tên này đang tăng lên vô tội vạ, tuy nhiên nhìn thế nào cũng thấy giống tự đốt thọ nguyên thì hơn

Bọn này quanh người có vô số bóng đen cùng màu đỏ bao quanh, xem ra cấm chú này cũng lợi hại phết, Thiên cũng nổi hết da gà vì sát khí của bọn này bỗng hóa ra vô cùng nhiều và hợp hết vào với nhau, không khí lạnh lẽo cùng nặng nề khiến Thiên không khỏi nhướng mày

“Xem ra là định chó cùng dứt giậu rồi” Thiên cũng chuyển sang chế độ nghiêm túc, cầm kiếm bằng tay trái, tay phải hóa ra khẩu Silver Horn, cậu cẩn thận lướt lên trước bọn này rồi bóp cò, tuy nhiên lại bị chặn bởi hai tên Hồn Đế

“Này thì chống cự này!” Thiên nhảy lên tránh, tiện thể vẫn làm cho một tên Hồn Vương “bốc hơi” trước ánh mắt kinh ngạc cùng sợ hãi của mấy tên trước mặt

Tuy trong tình trạng này nhưng ánh mắt mấy tên này vẫn toát lên vẻ tham lam khi nhìn khẩu súng, nhất là 3 tên Hồn Thánh vẫn còn tỉnh táo. Chúng cho rằng vũ khí lạ trên tay Thiên là tác giả của việc vừa rồi

Thiên nhìn khinh thường, không ngờ sắp chết đến nơi rồi mà chúng còn tâm trạng ham hố đồ của người khác, haiz. Phải tiễn bọn này đi sớm thôi

“Freezing Time!!!” Thiên đứng nhìn mấy cái băng tượng, chiêu này lấy cảm hứng từ Esdeath trong Akame, Thiên thử tập mãi mới dùng được, công nhận là khó

“Giờ thì các ngươi…chết được rồi!” Thiên rút kiếm ra rồi đi đâm từng tên một, lướt qua như một cơn gió để lại đằng sau một đống xác chết

“Grừ!!! Ngươi….AAAA!”

“Ngươi chết chắc rồi oắt con!”

Cả ba tên Hồn Thánh cũng dùng tới cấm chú, xem ra chúng muốn kéo Thiên chết cùng. Thiên cũng chẳng lo bởi cậu có thể dịch chuyển đi, chỉ có điều là một câu gọi tiếp theo làm cậu sửng sốt. Thiên bây giờ mới nhớ tới chuyện này, Mã Tiểu Đào bây giờ mới xuất hiện a

“Tiểu Thiên!!!” một bóng hồng bay đến, cô gái với mái tóc đỏ rực, thân thể cám dỗ, khuôn mặt đủ hấp dẫn bất cứ ai. Đó không ai khác ngoài Mã Tiểu Đào, Thiên ngơ ngác nhìn thì trong khi đó ba tên kia đã bắt đầu tấn công sang mục tiêu mới là Mã Tiểu Đào

“Teleport!!!” Thiên thầm mắng mình sơ ý rồi chỉ kịp chặn trước mặt Mã Tiểu Đào giơ kiếm lên đỡ, lực đẩy quá mạnh khiến cả Thiên cùng Mã Tiểu Đào bị bay ra hơn mười mét

“MT, chơi đánh lén à? Tí thì hỏng!” Thiên càng nghĩ càng điên, bọn chúng có thể đánh như nào với cậu cũng được, solo, quần ẩu, đánh lén, đặt bẫy,…. Nhưng nếu mục tiêu là những người bên cạnh mình thì Thiên không cho phép điều đó xảy ra, không bao giờ!

“Nếu các ngươi nhằm vào ta thì may ra còn nguyên vẹn mà chết, tuy nhiên các ngươi lại cứ muốn đâm đầu vào tấn công người phụ nữ của ta thì các ngươi phải trả một cái giá không thể nhỏ đâu!”

“Tiểu Đào tỷ, không sao chứ? Có bị thương không?” Thiên dùng một giọng quan tâm cùng yêu thương để hỏi chứ không thể lạnh lùng như vừa nãy, bỏ qua chuyện đó Mã Tiểu Đào thì đang rất hạnh phúc cùng lo lắng

Hạnh phúc đương nhiên là bởi mấy lời nói cùng hành động của Thiên rồi, tuy nhiên cảm nhận sức mạnh mấy kẻ trước mặt lại lo không kém. Mã Tiểu Đào cảm thấy mình nếu chiến đấu chưa chắc đã đỡ được vài chiêu, cũng phải thôi tuy nhìn trong truyện mạnh là vậy nhưng cũng chỉ ở mức Hồn Đế thôi, Hồn Thánh không đơn giản như vậy, mỗi Hồn Thánh đều có mỡt cái gọi là Vũ Hồn Chân Thân (phải ko nhỉ, chả nhớ nữa)

Từ Hồn Đế đến Hồn Thánh là cả một sự bay vọt về chất và lượng, đó là lí do mà cảm giác của Mã Tiểu Đào bây giờ là lúc cực nguy hiểm, khả năng cao là phải bỏ mình tại đây. Tuy nhiên đó không phải điều Mã Tiểu Đào đang lo sợ lúc này, điều quan tâm duy nhất của cô nàng giờ là Thiên. Dù chỉ mới quen trong một khoảng thời gian ngắn nhưng Mã Tiểu Đào nhận ra bản thân đã yêu mất tên học đệ này luôn rồi, từ lần đầu gặp là Mã Tiểu Đào đã cảm thấy Thiên có gì đó rất thân cận, như thể người thân mà cũng không phải, cô cũng chẳng biết tại sao. Chỉ biết trong cô giờ chỉ còn mỗi một mình Thiên

“Tiểu….ưm….” một sự mềm mại, ẩm ướt bao phủ lên môi Thiên và khi cậu nhận ra cậu mới phát hiện ra một điều là mình đang bị cưỡng hôn a

“Ôi, thôi xong! Nụ hôn đầu lần thứ N cứ thế đi rồi! Mà cảm giác không sai a!” mọi người trợn mắt nhìn đôi nam nữ không biết vô liêm sỉ trước mắt. Chúng nữ trong KGĐL (không gian độc lập) thì đỏ mặt mắng Thiên không biết giữ ý, đang nơi chiến trường mà lại….aaa….Mặt ai cũng hồng hồng, ngượng muốn chết mà lại không rời mắt ra được

“Tên tiểu tử này diễm phúc không cạn a! Xuống hoàng tuyền còn có mĩ nữ làm bạn, ta hận, ghen ghét a!” trong lòng ba tên FA cẩu Hồn Thánh phẫn nộ gào thét

“Ừm…” vừa rời môi thì mặt Mã Tiểu Đào dán ngay trong ngực Thiên, cô nàng bây giờ mới biết ngượng a (dây thần kinh xấu hổ mới nối lại)

“Uy!!! Ngươi định đánh tiếp không hả?” mấy tên Hồn Thánh không nhịn nổi nữa mà bắt buộc phải lên tiếng, đau mắt a, đau mù mắt chó a

“Ngươi cứ đợi đấy, về ta dùng gia pháp xử lí sau!” Thiên bỏ lại câu này rồi bước đi, Mã Tiểu Đào thì mặt đỏ ngơ ngác ngồi đấy, nghĩ nghĩ cái gì rồi lại đỏ mặt che đi

“Aaaa! Đến giới hạn rồi, coi như số ngươi hôm nay chỉ đến đây thôi tiểu tử!” mấy tên này vừa nói xong thì cả cơ thể bỗng phình to lên, Thiên vừa nhìn là đoán được tiếp theo là gì rồi

*bùm*bùm*oành*oành* mười mấy vụ nổ liên tiếp khiến cả khu vực san thành bình địa, không còn chút cỏ cây mà chỉ còn đó một cái hố rộng trăm mét sâu chục mét

……………………..

“Đi! Đi mau, ngơ ngáo gì nữa? Các ngươi mau tìm kĩ cho ta!” bây giờ thì tất cả những người trên cái thành cách đó mới cuống lên, đặc biệt là Ngôn Thiểu Triết, một mình vội vã lao nhanh về phía vụ nổ nơi Mã Tiểu Đào cùng Thiên đang ở

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN