Lạc Thần - Chương 27: Đơn giản a!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Lạc Thần


Chương 27: Đơn giản a!


Câu nói của Trang Thiên Vũ cùng với hành động quay người đi có vẻ không thèm để tâm nhưng mà lại gây ra sự chú ý đối với một số người.

_Thằng nhóc con, đứng lại đó, đi về hướng này, ồ, cả cô bé kia, hai người là chị em phải không cùng tiến lại đây hết đi.

Tên này có vẻ không hề nghĩ tới việc mình có bị bắt hay không mà dám náo loạn ở đây. Nơi này khá gần khu bảo an, không xa là đồn Công an.

Nhưng không hề ảnh hưởng đến hắn, lo những thứ như cướp nơi ngõ vắng.

Không thể ngờ khi mà lại có một tên cướp mang trên mình mạng người lại có suy nghĩ đơn giản như thế này.

_Ông chắc chắn gọi tôi? _

Trang Thiên Vũ nói với dáng vẻ thích thú, một tên tội phạm không lo bỏ trốn lại có thể ở giữa chốn đông người gây ra vụ án rồi tiếp tục trò chuyện với một người khác như thể thân quen lắm.

_Mình đi thôi con._

Phương Tĩnh nói với Trang Thiên Vũ, thực sự nàng không muốn dính đến những người có mang tiếng tù tội cùng với giết người này.

Bởi vì theo những gì nàng có thói quen được giáo dục từ trong gia tộc đó là những người không tốt để lại gần hay giao tiếp.

_Này hai người không cần đi quá vội vã như vậy đâu, tôi đây còn có điều muốn nói với hai người nữa, _ hắn vừa nói vừa cười trong tay lăm le khẩu súng.

Những người vừa gần đó thấy tên này gọi tên, điểm danh hai người Trang Thiên Vũ thì vội vàng lùi ra thật xa, tránh vạ lây vô cớ.

Có khi lại gặp được viên đạn lạc thì cũng có thể khiến cho chính mình trở về với đất mẹ, đó là điều không ai muốn khi mà gặp phải những tình huống chết do hiếu kỳ.

Người đầu bếp trung niên đến, gặp tình huống này cũng thật sự rất bối rối, không chỉ là mạng người, mà còn là mạng của con em gia tộc lớn đó.

Người đệ tử xinh đẹp này là con của dòng chính nhà họ Trần, Trần gia ở thủ đô này cũng là gia tộc xếp chung với Hoàng gia, tứ đại gia tộc lớn nắm thương chính thủ đô.

Nhưng không thể cái gì cũng nhìn bên ngoài, đối với những gia tộc này so với Trang gia thì không cùng một tầng thứ.

Nhưng nếu so với rất nhiều những gia tộc khác thì cho dù có vài gia tộc hạng hai hợp tác lại cũng chỉ gần bằng gia tộc hàng đầu như Hoàng gia tứ đại gia tộc.

Đại gia tộc đứng hàng đầu thủ đô đều không thể dùng những thứ bên ngoài như kinh tế, chính trị để so sánh hay nhận biết.

Cho dù bọn họ không có thể sánh bằng Trang gia, nhưng chỉ những lực lượng ngầm về kinh tế chính trị mà có khi cả một vài quân đội ngầm được các gia tộc này bồi dưỡng một cách kín đáo để phục vụ gia tộc, cũng đủ gây ra sóng gió cho một nước nhỏ.

Trang Thiên Vũ đang muốn cùng Phương Tĩnh đi, nghe thấy tiếng gọi thì cũng không quay lại, tiếp tục đi thẳng, khi đi qua gian tủ bày cá đông lạnh trực tiếp lấy ra một phần để vào trong xe đẩy.

Hành động này cũng có thể coi như góp cho thêm một phần khiến cho tên này cảm giác khẩu súng trong tay mình không còn là vũ khí nữa rồi, thật giống như một thứ đồ chơi không có sự uy hiếp.

Tên đầu bếp kia thấy tên này cầm khẩu súng mà có vẻ hơi mất kiểm soát cùng nóng tính thì mon men lại gần rồi dùng ngữ khí có vẻ như phải chịu nhục:

_Này anh bạn, chúng ta chuyện gì cũng có thể nói, khẩu súng trong tay anh không hề có mắt đâu, chúng ta phải cẩn thận, điều gì cũng có thể giải quyết mà, bình tĩnh đi a….

Tên đầu bếp chuyên nghiệp này có vẻ khá tin vào những bộ phim khi mà có thể dùng những lời lẽ này để khuyên nhủ một tên tội phạm mang theo án mạng.

_Mau đưa tiền chuộc người a, không có tiền thì đi cùng ta nhé, ta đây giúp cô tìm nơi an nghỉ nhé, thế nào? ta đây rất lương thiện đúng không hả?

Hắn ta vừa nói vừa cười với khẩu súng lay động như muốn bóp cò khiến cho nhiều người hú hồn tránh đi chỗ khác.

Ngay cả tên đầu bếp kia cũng sợ mất mật, trên trán chảy ra mồ hôi lạnh, hẳn là người bình thường ai mà chẳng sợ súng sợ đạn.

_Có…có ngay đây, không nên nóng từ từ _ tên đầu bếp đó và nói rồi lùi người ra từ từ tiến về phía sau.

Không nghĩ tới vừa ra phía sau tên đầu bếp đã rút điện thoại ra chuẩn bị báo cho phía cảnh sát để đến nhanh hơn.

Nhưng không ngờ rằng chỉ vừa cầm điện thoại lên chuẩn bị bấm số thì bỗng vang lên một tiếng súng dọa cho những người quanh đó chết khiếp, không dám có dị động.

_ Mẹ ah, người có thấy khẩu súng trên tay của hắn không?_ Trang Thiên Vũ vào lúc này bất ngờ quay sang phía Phương Tĩnh đặt một câu hỏi.

Phương Tĩnh không ngờ vào lúc này đột nhiên Trang Thiên Vũ lại hỏi là một câu hỏi về thứ này nàng gả về Trang gia cũng có thời gian không ngắn nên cũng có thể hiểu được và khẩu súng này. Lên gật đầu.

_Thật ra đối với khẩu súng này hiện tại mẹ cũng có thể đối phó, không cần lo lắng về việc bị trúng đạn đâu chỉ cần chú ý một chút là được.

Mẹ còn nhớ thứ cảm giác mà đi trong người mẹ tối hôm trước không chính là nó đó hiện tại mẹ có thể đơn giản dùng nó để chặn lại viên đạn đó.

Người thấy sao người có muốn thử nó không?

_ Trang Thiên Vũ đặt một câu hỏi đối với Phương Tĩnh, nhưng mà thực ra cũng là đặt ra một phần câu hỏi khi mà quyết định để tiếp tục có đưa cho Phương Tĩnh những pháp quyết hay công pháp có tính sát thương hay không.

_Điều này là thật sao? tuy mẹ có thể cảm thấy thân thể mình có một ít biến hóa cùng với tinh thần sảng khoái thì cũng không nghĩ được cảm giác có 1 luồng năng lượng mang cảm giác sảng khoái lại có thể dùng để chiến đấu nữa à_

Phương Tĩnh nhíu mày có chút không dám tin bởi vì khi nào cảm thấy mình có thể mạnh hơn bình thường nhưng không nghĩ được là thứ linh lực mà Trang Thiên Vũ đã giải thích cho nàng có thể thực sự chắc lại viên đạn hay không.

Bởi vì dù sao Trang Thiên Vũ đã biết thứ này từ rất lâu cũng tu luyện khá lâu rồi mà nàng mới chỉ được duy nhất một ngày hôm qua.

_Này hai người chị em các người thực sự coi ông đây là không có hả?_

Tên đó gầm lên với dáng vẻ giận dữ, không thể tin khi mà đứng trước mặt hắn lại có thể ung dung nói chuyện như là khi không có gì thế này rất là mất mặt đối với một tên tội phạm nguy hiểm như hắn.

_ Mẹ ah, người có muốn thử không Không cần quá lo lắng, con thật sự có thể cản lại nếu như mẹ không kịp phản ứng.

_Điều…điều này có thể không? mẹ thấy tuy mình có mạnh hơn nhưng cũng không dám chắc_

Thật sự là nàng cũng khá có lòng tin đối với việc Trang Thiên Vũ nói bởi vì nàng có thể tận mắt chứng kiến được Trang Thiên Vũ dùng thứ năng lượng đó đã chặn lại viên đạn của một khẩu súng trường.

_ Tất nhiên rồi, điều này là quá dễ dàng đối với thứ năng lượng mà hôm qua con truyền cho mẹ đó, người chỉ cần cảm nhận luồng khí đó rồi dẫn chúng lên cánh tay là được.

Phương Tĩnh nghe thấy Trang Thiên Vũ khẳng định như vậy thì cũng giảm bớt đi vẻ không tin vào chính mình rồi hai người cùng bước về phía bên đó.

Thấy một mỹ nữ cứ như vậy đưa gần đến bên mình, bên trong mắt của tên đó sẽ lên vẻ tham lam, háo sắc, dâm tà.

Những người đứng từ phía xa nhìn thấy Phương Tĩnh cùng với Trang Thiên Vũ thật sự đi về phía của tên tội phạm thì cũng không lén nổi vẻ thương tiếc cùng với khinh bỉ sự ngu ngốc của hai người.

_Thật sự là không biết sống chết là như thế nào rồi, dám đi về phía một tên tội phạm đang điên cuồng lại còn cầm súng, đúng là chán sống mà. Có người ở phía bên ngoài nhìn về phía hai người cảm thán.

_Có vẻ khá là xui xẻo nhỉ lại có thể đứng ngay cạnh đó để có thể bị tên đó tức giận lôi vào, thật không thể hiểu nổi tại sao lại có thể suy nghĩ yếu kém như vậy, đưa mình cùng với em trai đi về phía nguy hiểm.

Hành động mà Trang Thiên Vũ để cho Phương Tĩnh đi về phía tên tội phạm lại khiến cho những người này suy nghĩ rằng Phương Tĩnh không có lá gan để có thể đưa em mình về nơi an toàn mà lại cùng tiến về phía nguy hiểm.

_Hừ… có khi lại là một đứa con gái có sắc mà không có não _ có một người tuy ở trong nguy hiểm nhưng cũng không hề biết thương tiếc người khác mà lại tỏ vẻ có chút ghen ghét với sắc đẹp của Phương Tĩnh.

Nhưng có một việc mà mọi người đều có thể nhầm lẫn đó chính là Phương Tĩnh quá trẻ đẹp khiến họ nghĩ hai người chỉ là chị em.

….

Rất nhiều người bình luận cùng với phê phán đối với những việc mà Phương Tĩnh làm đối với Trang Thiên Vũ là cùng đi tới nơi nguy hiểm.

Chỉ thấy phía trước đó Trang Thiên Vũ cùng với Phương Tĩnh đã đến bên tên tội phạm.

Không phải nghi ngờ khi mà Phương Tĩnh đến gần tên tội phạm này thì hắn càng ngày càng có vẻ ngẩn ngơ con người không thể tin nổi vào mắt mình khi có người lại đẹp đến như vậy.

Chỉ trong chớp mắt đó, Phương Tĩnh theo như Trang Thiên Vũ dạy vận lên linh lực bao bọc cánh tay, dùng một chiêu đấm gần như yếu mềm khi thực hiện bởi cánh tay thon thả, trắng ngần như ngọc này.

Nhiều người thấy phản ứng của Phương Tĩnh thì có vẻ như Phương Tĩnh thật sự ngu dốt, không coi súng ống của tên kia là đồ chơi sao.

Nhưng khi nhiều người cho rằng là Phương Tĩnh phải chịu khổ thì mặc cho tên đó chưa kịp đưa súng lên đã hự một tiếng, cả người cong lại như con tôm, mắt trợn lên trừng trừng, cả người gục xuống.

Thấy tình huống phát triển như vậy tất cả mọi người đều há mồm ngạc nhiên không thể nói gì.

Nhất là cô gái bị tên tội phạm khống chế thì càng không thể tin nổi khi một cô gái còn trẻ hơn mình lại có thể làm ra một hành động kinh người như vậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN