Ngày Anh Cưới
Phần 13
Nếu như đi xa là giải quyết được vấn đề tôi chấp nhận đi xa…
Sư cô: Đi xa tiếng không biết con sang đó sẽ rất lo
-Con tự học trên mạng là được cô đừng lo
-Có cần đến mức phải trốn tránh cậu Hùng đến mức đó không
-Anh ta luôn có một suy nghĩ muốn con phục tùng,anh ta áp đặt mọi thứ kể cả ngay khi bắt đầu,nói chung con thấy anh ta và cô gái kia cũng đã có con chung,cô ta k ngừng cứ làm phiền tới con nên cô cứ để con đi
-Sang đó nhớ cẩn thận giữ mình nhé con…
-Dạ vâng con sẽ cố gắng ạ…Con muốn kiếm tiền rồi sẽ có ngày con tin con sẽ được minh oan và đón gấu về…
-Còn bin cứ để nó ở đây
-Không,giờ nó là con của con,đi đâu con cũng sẽ đưa thằng bé đi
-Con đang đối xử vs thằng bé như thể nó là con của con,ta biết con cũng đau lòng lắm nên dồn tình cảm của người mẹ ,tình cảm của con dành cho gấu mà đem đến cho Bin
-Con thật sự lúc này bất lực vì con làm mẹ mà chưa hề được bế con của mình đã 3 năm rồi …con nhớ con của mình…
Quyên ôm Bin rồi khóc lớn …thằng bé ngủ say trong lòng của tôi…đâu ai hiểu thấu nỗi đau xé tim gan của mình…
Tiếng tát bốp tại nhà của Hùng
Hùng: Con đàn bà xấu xa ,tránh xa tao ra ,tránh xa cuộc đời tao và để cô ấy yên
-anh muốn con của anh ( chỉ đứa bé gái) trong khai sinh k có tên cha đến khi nào,nó sẽ bị chê cười là đứa trẻ k cha,còn gấu nó còn có cha mẹ,tại sao 3 năm qua anh vẫn chưa quên được nó vậy
-Vì nó là tình yêu,chỉ có yêu nhau mới có thể chờ đợi và tao rất yêu Quyên
-Vậy sao anh k từ bỏ chức vụ mà theo nó đi
-Nếu k có chức vụ tao k thể bảo vệ Quyên trong tù được ,mày luôn muốn hại cô ấy
-Vậy giờ a có thể bỏ tất cả để quay về vs nó à
Mẹ H quát lên
Me H: Nếu mày còn nhắc đến con Quyên nữa tao sẽ chết cùng thằng gấu,tao nói là làm…
H nắm chặt tay…
Tôi có hẹn với Hùng tại quán cafe ngày mai tôi sẽ bay và tôi muốn gặp con,anh ta k hề biết chuyện đó…Hùng đưa gấu đến thằng bé thấy tôi liền ánh mắt sợ người lạ
Hùng: Mẹ của con đấy
Gấu: Mẹ Linh cơ…
Tôi bật khóc trước lời nói của con
Tôi: Cô bế cháu được không?
Gấu: Không ,tay cô rửa chưa
Hùng: Gấu…bà dậy con nói thế à
Gấu: Bà bảo người lạ tay bẩn…
Tôi nắm lấy tay thằng bé
Tôi: Sau này lớn lên hãy làm một chàng trai tốt,rồi phải bảo vệ được người mình yêu nghe chưa con…
Gấu: Mẹ Linh cơ…bố về mẹ Linh đi…
Hùng: Nó đang quen ở nhà có Linh nên em
-K sao,chỉ cần thằng bé khoẻ mạnh vui vẻ là tôi vui rồi…còn anh hãy bỏ ý nghĩ rằng anh và tôi quay lại đi…hãy đến với người yêu anh hơn tôi…nói vs cô ta sẽ có ngày cô ta phải gánh quả báo mà cô ta gây ra cho tôi…cô ta chỉ vì yêu anh quá mù quáng,sự việc tôi đi tù là do anh mà ra…chúng ta sau này dù có thấy nhau cũng hãy coi như không thấy…có sống như vậy tôi sẽ thấy tốt hơn,đừng đến tìm tôi nữa,tôi không còn yêu anh…trái tim đó đã chết 3 năm trước rồi…
Tôi đứng dậy quay lưng lại
-Anh sẽ chờ em,đã chờ 3 năm dù thêm nữa cũng không sao,chỉ càn em cho anh cơ hội…
Tôi rơi nước mắt nhưng không quay lại…
-Nhân thế khổ đau ,chúng ta có tìm mãi cũng sẽ không thể thấy nhau…bởi vì chúng ta trong lòng ai cũng đã quá đau rồi….
Quyên bước ra khỏi quán ,Hùng nhắm mắt buồn bã…
Vậy là đêm đó tôi và Bin bay sang nhật bản…thằng bé rất ngoan có đôi mắt rất đẹp…
Bin: Mẹ ơi bin yêu mẹ
Tôi cười rồi xoa đầu thằng bé
-Mẹ sẽ làm tất cả cho Bin…
Đặt chân xuống Nhật Bản…trời đang lạnh…tuyết rơi khắp nơi…tôi ôm con lên xe tới ngoại ô Tokyo Nhật Bản…nhìn địa chỉ tôi đã thấy nhà…
Tôi: Bin,mẹ con ta đến rồi…nhà bà ngoại đấy
Tôi gõ cửa…
Thấy một phụ nữ đi ra mở cửa cô ấy người Việt
-Con gái cô Quỳnh ạ
-Dạ vâng đúng rồi cho cháu hỏi mẹ cháu
-Vào đi mẹ cháu bị gẫy chân nên không ra được,cô là giúp việc theo giờ mà mẹ cháu thuê…
-À vâng…cháu chào cô…
Tôi vừa đi vào thấy mẹ đang ngồi uống rượu trên giường…
Tôi: Mẹ có vẻ sống tốt quá rồi nhỉ
-Tao không sống tốt thì mày vui chắc
-Con đùa thôi mà
Thấy Bin mẹ ngó
-Gì kia
-Con của con
-Nhà nó trả à…
-Không
-Không,vậy thì nó là ai…
-Là con của con
-Mày nói mẹ chẳng hiểu gì…thôi vào thay đồ đi,con tên gì nhỉ
-Con là Bin ạ
-Ôi ngoan thế ,bà thương ăn bánh nhé
Tôi cười nhẹ,tôi không nói gì với mẹ là tốt nhất…như vậy mẹ sẽ yêu thương thằng bé bằng cả tấm lòng,nhìn Bin tôi lại thương cho thằng bé,ngoài tôi ra có lẽ chẳng ai thương Bin thật lòng…
Tối ngồi ăn cơm
Mẹ: Mai cứ đưa cu Bin đi tham quan thành phố…sau đó mẹ xin việc cho
-Việc gì vậy mẹ
-Yên tâm mẹ sẽ xin cho vào chỗ tử tế…
-Vâng…vậy mẹ xin cho con,ngày kia con sẽ xin cho Bin đi học
-Uk đi học cho có bạn có bè,làm ăn bên này phải chịu khó là có tiền hết…
Tôi và Bin đêm năm ngủ mơ ước về một mái nhà
Tôi: Mẹ sẽ làm chăm chỉ rồi đưa Bin và Gấu về sống vs mẹ Bin đồng ý không
-Con đồng ý…
-Ngoan lắm,ngủ đi con…
Hôm sau đưa Bin xuống ga tàu điện để đi thăm quan thành phố,nhìn thằng bé rất vui…
Bin: Kẹo bông mẹ ơi…
-Để mẹ mua nhé
Quyên xếp hàng mua kẹo còn Bin thấy cái nhấp nháy của một đứa trẻ khác tò mò nên thằng bé chạy theo…
Tại ngôi chùa Quyên sống.
Sư cô: Con bé đi khỏi đây rồi
-Cô ấy có nói đi đâu k ạ
-Nó đi xa lắm rồi cậu bỏ ý định vs con bé đi như vậy là sẽ giúp nó đấy…
Hùng đứng lặng người dưới trời mưa…
Tôi mua kẹo bông xong rồi quay ra không thấy con đâu…tôi như rụng rời chân tay…
Tôi: Bin ơi…Bin…con ở đâu vậy…
Bin chạy theo thì đứa bé có đèn thì đứa bé lên tàu điện…thằng bé ủ rũ…bất chợt có tiếng người hét lên…một nhóm 5-6 tên áo đen lao vào đâm chém một người đàn ông…người đàn ông ném chiếc usb ra gần chỗ Bin…thằng bé nhặt lên rồi sợ co ro lại…
Tôi thấy cảnh sát hô hào ầm ầm bên dưới rồi thấy cô cảnh sát ôm thằng bé đi lên…tôi sợ hãi ôm chầm lấy Bin
Tôi: Con đi đâu thế sao lại rời tay khỏi mẹ…
-mẹ ơi con sợ lắm có máu…
Cảnh sát: Một vụ giết người có lẽ do các bên xã hội đen gây ra thanh toán lẫn nhau…
Tại bang zakuza phía Tây Nhật Bản…
Bang trưởng: Trên người nó k có usb chúng mày giết tao đi còn hơn…nếu chủ nhật này họp bang tổng trên tokyo mà ngài CHin hỏi tao mà k có thì cả tao cả chúng mày sẽ chết…sẽ chết mày hiểu không
Đệ: Ngài đừng lo chúng tôi xem lại camera ở khu tàu điện…có một thằng bé đã nhặt được nó…tôi đang cho người đi lấy cái usb đó rồi ạ
-Xong giết sạch sẽ chớ để lại hậu hoạ…
-Vâng sếp…
Tôi cõng bin đi trên con đường tuyết…
Bin: Mẹ ơi con thích học võ
-Vậy mẹ sẽ cho con đi học võ nhé…
Tiếng còi xe cứ ấn phía sau chúng tôi…rõ ràng ở đây cấm xe ô tô đi vào mà…cô gái bên trong xe thò đầu ra ngoài…
Cô gái: Này k nghe thấy còi à,tránh ra…nhanh…
Tôi: Này cô,cô không nhìn biển cấm xe ô tô đi vào à
-Tôi là đặc cách,thậm chí còn có thể cho cô k nhìn thấy biển báo nữa đấy…
-Giọng nói như xã hội thâm nhỉ…
-Sao thích thử đòn k
Người đàn ông trong xe ngồi phía sau giọng gằn xuống…” Naomi”
Cô gái liền có vẻ ngoan ngoãn như cún…người đàn ông trong xe nhìn ra ngoài ,Bin lườm cả hai người trong xe…họ đi lướt qua
Naomi: Thằng bé kia lườm kìa,ai chà cứng đấy nhỉ mà nhìn nó có đôi mắt rất giống ngài đó ngài Chiko…
Chiko: Giống ta sao? ( cười nhếch mép)….
Mẹ con Bin đi vừa hát trên cánh đồng tuyết…dấu chân hai mẹ con in lên trên tuyết mà chẳng hề biết nguy hiểm đang tới….
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!