Thiếu Tướng Đại Nhân, Sủng Nhẹ Một Chút!
Chương 270: Hàn Mộ Vi, ta muốn giết ngươi!!
“Mục tiêu của cậu ta là mình, cậu bị cậu ta chọc tức, đó là chuyện cậu ta muốn.” Hàn Mộ Vi ngữ khí thập phần bình tĩnh, rất êm tai, làm người nghe cô nói chuyện cũng nhịn không được đã chịu ảnh hưởng, trở nên bình tĩnh trở lại.
Chu Quân Hào hít sâu một chút, rốt cuộc vẫn là buông nắm tay xuống, chỉ là trên mặt biểu tình như cũ mang theo tức giận cùng không cam lòng.
Trần Duyệt Dao thấy một màn như vậy, trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cô ta vốn chính là tính tình phản nghịcg, lá gan lại lớn, cho nên mới dám làm ra chuyện đem ném phát những tờ truyền đơn ở toàn trường như thế. Hiện tại nhìn thấy Chu Quân Hào căn bản không dám đánh cô ta, lá gan lại lớn lên, khiêu khích mà hướng tới Hàn Mộ Vi nói:
“Thật ghê gớm, cô chính là dùng thủ đoạn như thế nên mới thu phục được hai tên đàn ông cùng một lúc à? Lợi hại như vậy, còn học hành làm cái gì nữa a? Âu dẫn thêm nhiều đàn ông nữa…… A……”
Còn chưa nói xong, liền thấy Hàn Mộ Vi đột nhiên cầm lấy chai nước khoáng đóng chai lạnh của một bạn học sinh đang ở cạnh đó đứng vây xem, không chút do dự từ trên đầu Trần Duyệt Dao đổ hết xuống người cô ta!!
Trần Duyệt Dao không dám tin tưởng mà trừng lớn đôi mắt, kêu to, “Hàn Mộ Vi, tao phải giết màu!!!”
Đầu Trần Duyệt Dao tán loạn, tóc còn nhỏ nước xuống quần áo, vươn móng tay dài nhào đến chỗ Hàn Mộ Vi!
Chu Quân Hào và mấy người học sinh bên cạnh đúng lúc đó giữ chặt cô ta lại, không cho cô ta có cơ hội đến gần Hàn Mộ Vi.
Những học sinh lớp 1/3 khác ở bên cạnh đều trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn này. Người kia nguyên bản cầm nước lạnh tính toán uống vẫn đang duy trì cầm động tác cầm chai nước, vẻ mặt khiếp sợ mà nhìn Hàn Mộ Vi.
Khuôn mặt Hàn Mộ Vi thanh lệ, trắng nõn sạch sẽ trên mặt lần đầu tiên hiện lên cảm cúc rất rõ ràng, cô nhìn chằm chằm Trần Duyệt Dao, nói ra từng câu từng chữ: “Miệng của cô quá bẩn rồi! Nên phải rửa lại cho sạch sẽ một chút……”
Nói xong, cô hít sâu một hơi, nhìn về phía người bạn nam sinh bên cạnh koa, nở ra một nụ cười, nói: “Thật ngại quá, bạn học. Tôi sẽ bồi thường lại cho nước cho bạn.”
Người bạn nam sinh kia sửng sốt một chút, ngơ ngác mà nhìn nụ cười ở trên khuôn mặt Hàn Mộ Vi. Cậu ta trước đó chưa từng được gặp qua vị nhân vật phong vân nổi tiếng ở trong trường. Đây chính là lần đầu tiên cậu ta nhìn thấy cô ở khoảng cách gần gũi như vậy……
Không biết có phải hay không bởi vì cô không hề giống như trước giống nhau không có nhân khí, nam sinh thế nhưng có cảm giác cảm thấy ngây người ra. Cậu như thế nào cảm thấy…… Hàn Mộ Vi kỳ thật…… lớn lên lại xinh đẹp đến như vậy chứ?
Lắp bắp nói: “Không…… Không cần.”
Hàn Mộ Vi nhìn cậu ta gật gật đầu, không nói thêm gì, xoay người liền rời đi lớp học của lớp 1/3.
Cái người nam sinh kia ngược lại có chút hối hận lên, cậu ta vì cái gì muốn nói “Không cần” chứ? Nếu như cậu nói “Được” nói không chừng cô sẽ mua nước lại cho cậu ta……
Nam sinh còn đang ảo não, mà lúc này, mấy người học sinh đang giữ lấy Trần Duyệt Dao cũng buông cô ta ra. Trần Duyệt dao kích động mà liền phải đuổi theo Hàn Mộ Vi, lại bị Chu Quân Hào ngăn cản xuống lại. Chu Quân Hào vốn dĩ chính là luyện võ thuật, anh trai của cậu ta là cảnh sát, cậu ta từ nhỏ cũng đã chịu không ít ảnh hưởng. Ánh mắt sắc bén hung ác gắt gao mà nhìn chằm chằm Trần Duyệt Dao, làm cho Trần Duyệt Dao có chút bị dọa sợ, cắn răng, toàn thân tê dại mà đứng ở nơi đó, nghe Chu Quân Hào nói: “Cô tốt nhất cách xa cậu ấy một chút, bằng không…… Đừng mơ rằng tôi sẽ bỏ qua cậu!”
Chu Quân Hào lấy âm lượng chỉ có cô ta có thể nghe được nói: “Nghe nói ngươi thường xuyên trốn học đi cô ngoài bên ngoài chơi? ” Dạ Sắc ” Trần ca…… trong tay có không ít tư liệu của cô……”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!