Hàng Ngày Sống Chung Với Muội Khống - Chương 7-2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
113


Hàng Ngày Sống Chung Với Muội Khống


Chương 7-2


Thân mật ở chung một tháng, Thanh Vinh đối với các loại động tác của nàng không rõ như lòng bàn tay, cũng đại khái có thể đoán ra hàm nghĩa. Thấy muội muội không vui, hắn cũng thật khó xử, nơi khác tùy nàng muốn thế nào cũng được ( thật?) dù sao hắn quen rồi, nhưng là…… nhưng nơi đó thật sựlà…..

A Thúy không biết Thanh Vinh trong lòng rối rắm, ở trong bàn tay hắn vô ý thức mà lại cuốn cuốn cái đuôi.

Sao…..Làm sao bây giờ….. muội muội giống như là rất muốn chơi nơi đó! Chính là……..

Ây? Có điểm ngứa, A Thúy lại một lần cuốn lên cái đuôi, gãi gãi chỗ ngứa.

………Muội muội nàng đều không nhìn thấy! không khóc không làm loạn chỉ là muốn chơi ngịch lân của hắn thôi. hắn…. hắn chẳng lẽ điểm nho nhỏ này cũng không thể thỏa mãn yêu cầu của nàng sao? hắnthật không phải anh trai tốt……

Nghĩ đến đây, tiểu shota phồng lên gương mặt bánh bao trắng nõn, hiên ngang lẫm liệt mà nằm ngửa xuống, nhấc quần áo của mình, lộ ra cái bụng càng thêm trắng nõn, rốn tinh xảo làm thủ thuật che mắt da thịt rút đi, hiện ra năm phiến kim sắc vảy.

Hít sâu một hơi, khẽ run tay đem con rắn nhỏ nằm trên vảy, cắn môi, một tay che chở con rắn nhỏphòng ngừa nàng trượt xuống dưới, một tay gắt gao bám lấy mép giường, làm bộ dáng ông chồng nhỏbị chà đạp.

A Thúy cảm thấy chính mình động đậy một chút, dưới thân người liền mãnh liệt run lên một chút, động một chút, run một chút, động một chút, “Bang” thành giường ngọc hóa thành bột phấn từ trong ngón tay non mịn của tiểu shota rơi xuống.

Tuy rằng A Thúy không nhìn thấy, nhưng cũng đoán được có lẽ đã xảy ra chuyện gì bi thảm (?), khôngđành lòng động hắn, sờ soạng từ trên bụng hắn bơi xuống dưới.

“không……không chơi nữa?” Thanh Vinh thở phì phò hơi hơi ngồi dậy, mặt tái nhợt sờ sờ đầu con rắn nhỏ, “thật ngoan! Đều biết đau long cho ca ca!”

Sáng sơm thứ hai, Nam Ương lại đây kiểm tra thân thể A Thúy, nhìn đến mép giường rách nát, trong lòng cảm thán: không hổ là tiểu chủ nhân, cho dù hiện tại đã hóa thành rắn, cư nhiên làm linh ngọc chi vương, ngọc cứng rắn nhất cũng có thể bị nàng gõ nát. Ngày sau tiền đồ không thể hạn lượng, khôngthể hạn lượng!

Có người hỏi hắn vì cái gì không phải do Thần Quân làm vỡ, Nam Ương còn cười nhạo người nọ khôngkiến thức. Quân thượng dù cho núi Thái Sơn sập trước mặt cũng không biến sắc làm sao có thể khôngnhịn được đánh vỡ cái mép giường?

Tới ngày thứ ba, A Thúy tỉnh lại mở to mắt, kinh ngạc vui vẻ phát hiện ra mình có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ của đồ vật!

Buổi tối ngày đó nàng liền bình tĩnh trở lại, một là bởi vì kiếp trước tựa hồ nghe ai nói qua, rắn trước lúc lột da mấy ngày sẽ mù. Có lẽ thế giới này rắn cũng giống vậy đi? Ôm ấp hy vọng, nàng quyết định bình tĩnh từ từ xem. Thứ hai là, Tiểu Kim Long nhìn qua lợi hại như vậy đối với nàng rất tốt, cái này ở thế giới yêu quái không thể sử dụng lẽ thường kiếp trước mà cân nhắc, cho dù nàng thật sự mù, nói khôngchừng có biện pháp chữa trị.

Trong lòng có chút loạn, không phải có thể tính đến khi nào khôi phục thị lực. Thình lình hiểu ra luôn làm người ta kinh hỉ.

Nhưng mà, không chờ nàng vui vẻ vài giây, trên một đột nhiên có cảm giác vừa tê vừ ngứa, hơn nữa càng ngày càng kịch liệt, thật mau trở nên khó chịu, dần dần lan tới toàn thân!

thật sự là quá ngứa, A Thúy hận không thể có vỏ cây thô ráp cho nàng lăn lộn, đáng tiếc bốn góc chỉ có gâm vóc mềm mại, căn bản không có biện pháp cho nàng bớt thống khổ.

Tiểu Kim Long phát hiện nàng tỉnh ngủ thò qua xem nàng. Rốt cuộc có thể tiếp xúc đồ vật để ma sát, A Thúy lập tức dem hắn cuốn chặt, hận không thể đem mỗi tấc trên thân thể hướng khe hở trên vảy hắnmà cọ, môi chống lên vảy thô to trên cổ hắn không sợ đau mà ma sát.

Muội….. muội muội chưa từng có nhiệt tình như vậy! Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Tiểu Kim Long liền cảm thấy mình giống như thụ sủng nhược kinh!

Nhưng mà rất nhanh, tiểu long ngày thường bị vắng vẻ phản ứng không đúng, lập tức ý thức được muội muội đây là muốn lột da. ( như thế nào cảm thấy tiểu long có điểm đáng thương……Nhất định ảo giác.)

Tiểu long một mặt hiểu như vậy, thuận theo ghé vào giường cuốn muội muội thật chặt mà cọ xát, đồng thơi không ngừng từ dưới lên trên liếm nàng giảm bớt thống khổ, một mặt truyền âm gọi Linh Khuê cùng Nam Ương. Bởi vì con rắn nhỏ mù trước thời gian một tháng, nên bọn họ hoài nghi thời gian nàng từ mù đến lột da cũng sẽ ngắn lại. Tất cả đồ vật đều sớm đã chuẩn bị ổn thỏa, chỉ chờ tiểu tổ tông phát tác.

Rắn con thật nhanh được đem đến thau tắm trong phòng, bên trong là nửa thùng nước màu xanh tản ra chất lỏng thơm mùi thuốc mát lạnh, cỏ thể trợ giúp con rắn nhỏ giảm bớt ngứa đau khi lột da. Thau tắm còn gắn bên trong một cái cây mặt ngoài có ừng vòng khắc sâu màu xám hình trụ, chỉ có thể ở cực nam chế tạo thành, không những có thể làm con rắn nhỏ nhẹ nhàng cọ đi da cũ, còn có thể ở chỗ da vừa bị bóc hình thành lớp màng bảo hộ, tẩm bổ cho lớp vỏ non nớt mới của con rắn.

Tiểu Kim Long mang theo con rắn bơi vào nước thuốc, nhẹ nhàng kéo nàng tới cây màu xám hình trụ ngồi.

A Thúy tiếp xúc đến địa phương thoải mái, không cần hắn giúp liền chính mình trực tiếp triền qua.

Bị muội muội buông ra trong nháy mắt, Thanh Vinh trong lòng nổi lên nồng đạm cảm giác mất mát, mới vừa rồi triền trên người ta khẩn trương như vậy, kết quả có cái tốt hơn, nhanh như vậy liền không cần anh trai……..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN