Hoa Trong Bóng Đêm
Chương 32: Khu Rừng Đen
Lộ Thiên và Nhật Tuyết từ ngoài đi vào. Vẻ mặt khá nghiêm trọng. Họ gật đầu chào Lãnh Nhật Phong rồi Lộ Thiên báo cáo:
” Chủ tử, bọn chúng thay đổi địa điểm gia dịch. Theo tin nhận được thì nơi đó là Rừng Đen…”
Rừng Đen là một khu rừng được mệnh danh là Tử Thần với nhiều đầm lầy rộng lớn nằm trực tiếp trong các rừng cây hỗn hợp. Đầm lầy hình thành lâu ngày đã ” nuốt ” không biết bao nhiêu sinh vật đi ngang qua nó. Chưa kể tới các loài động vật nguy hiểm ẩn nấp bên trong, còn có một số nơi là cấm địa không cho phép sinh vật sống bước vào. Rừng Đen âm u ẩm thấp cộng thêm xác động vật chết phân hủy tạo các phản ứng hoá học trộn cùng một số ” nguyên liệu” khác mà sinh ra khí độc, nơi có khí độc không một loài sống sót. Tuy rằng có ngoại lệ, nhưng đó là một số ít rắn độc và cây gì đó. Việc vào Rừng Đen đi nhầm vào cấm địa là chuyện thường thấy nếu không quan sát kĩ cảnh quan. Nhiều nhà thám hiểm mất tích cũng là do vấn đề này, họ không bị nuốt chửng bởi đầm lầy cũng là hít khí độc bỏ mạng tại rừng sâu làm phân bón cho cây…
Bọn người Khôi Báo muốn đem lô hàng vào bên trong dẫn dụ Tuấn Thần. Lợi dụng địa thế hiểm trở mà cướp mạng người. Chúng cũng biết chuẩn bị kĩ lưỡng thật! Lô hàng này đặc biệt quan trọng, giá trị của nó không hề nhỏ mà từ xưa đến nay Tiêu Gia không hề thất tính trong làm ăn nên việc đòi lại lô hàng là nhất định phải làm. Phương án sản xuất hàng bù đắp là không thể được vì thời gian không cho phép, tìm nguồn hàng khác thay thế càng không được bởi vì kết cấu vũ khí của Tiêu Gia rất đặc biệt nên phía đối tác mới giao dịch với Tiêu Gia…
” Chúng bị đứt dây thần kinh nào vậy? Chọn địa điểm giao dịch trong Rừng Đen sao?” Lãnh Nhật Phong lười nhác nói.
” Chỉ e chúng muốn đặt bẫy chúng ta.” Dừng một chút, Tuấn Thần nói tiếp: ” Chúng ta đi ngay bây giờ. Đừng nói cho Gia Di.”
Lộ Thiên nói: ” Chủ tử, để tôi đi được rồi. Lần này có vẻ rất nguy hiểm.”
Tuấn Thần đưa đôi con ngươi đen láy và sâu thẳm nhìn Lộ Thiên, anh nói nhẹ như không: ” Tôi rất vô dụng sao?”
Sắc mặt Lộ Thiên đột ngột tái mét, anh không phải biết năng lực của Chủ tử mình. Lần này anh lại mắc sai lầm khi nói ra câu ấy: ” Chủ tử…xin lỗi…” Anh cúi hổ thẹn.
Nhật Tuyết chỉ vào mình hỏi: ” Lão…lão đại, còn tôi thì sao?”
Anh lạnh lùng buông một câu: ” Ở lại chăm sóc Phu nhân. Nhất định đừng nói việc địa điểm bị thay đổi.” Nói xong anh cùng Lộ Thiên đi.
” Mở miệng ra là Phu nhân. Chị ấy đâu cần chăm sóc… Mà chẳng ai ngăn nổi chị ấy.” Nhật Tuyết chu môi ủy khuất. Cô là muốn đi chung với Lộ Thiên a~
” Haiizzzzz… Bị bỏ rơi à? Đáng thương, đáng thương…” Lãnh Nhật Phong dở giọng nói móc. Anh ta luôn thích chọc tức kẻ khác.
” Hum… Lãnh lão đại anh chẳng phải cũng bị bỏ rơi?” Nói xong cô hất mặt bỏ đi.
“…” Lãnh Nhật Phong mặt tối sầm. Lần này thảm dưới tay của Ngọc Diện rồi. Cô gái này chỉ đến đây sớm hơn Tuấn Thần mấy tiếng mà nắm bắt tin tức nhanh thật…
Chỗ Gia Di và Cẩn Hy…
” Gia Di…cậu thật là Tiêu phu nhân sao? Còn người kia quả thật là một…một trùm…” Cẩn Hy có vẻ rất sốc.
” Cậu đừng biểu cảm như vậy chứ. ” Cô dừng lại trấn an Cẩn Hy, rồi nói tiếp: ” Còn cậu đã làm ” khách ” của Lãnh Nhật Phong bao lâu rồi? ”
” Cái tên đó…”
Chuyện là sau khi chia tay Gia Di ở thành phố S, Cẩn Hy qua hôm sau mới bay sang Pháp. Ai ngờ vận số cô may mắn đi lên chiếc máy bay được khủng bố ghé thăm. Số đỏ hơn khi cô ăn một viên kẹo đồng thay cho Lãnh Nhật Phong. Thế là bị y đưa về Ám Phong làm khách. Cuộc sống phủ hơn khi Cẩn t vừa tỉnh dậy lại nhận được cuộc gọi của ba mẹ cô. Họ bảo: ” Hy Nhi, con gặp chồng tương lai rồi phải không? Nó vừa liên lạc với bà mẹ rằng con sống rất tốt…”. Đó là hành trình suốt mấy ngày qua của Cẩn Hy…
” Cái gì? Cậu và Lãnh Nhật Phong có hôn ước á?” Gia Di mở tô mắt nhìn Cẩn Hy.
” Thì… có. Nhưng mình không thích hắn. Hắn ta là xã hội đen trong truyền thuyết…” Cẩn Hy xịu mặt, giọng lí nhí.
” Ây da… Chuyện này rắc rối nhỉ?! Mình không chắc sẽ giúp được cậu rồi…” Gia Di vỗ vỗ vai Cẩn Hy.
Đúng vậy. Gia Di không thể giúp được gì. Đây là chuyện của nhà Cẩn Hy và Lãnh Gia. Huống chi người này còn là Lãnh Nhật Phong không thua kém Tiêu Tuấn Thần. Nếu Cẩn Hy muốn trốn cũng không trốn thoát. Nhưng có vẻ y đối với Cẩn Hy rất tốt sẽ không làm hại cô. Lãnh Nhật Phong cũng là người biết điều nếu Cẩn Hy không muốn và nhất quyết thì y chắc cũng phải từ bỏ…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!