Sống Lại, Độc Đế Đuổi Thê - Chương 129
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
123


Sống Lại, Độc Đế Đuổi Thê


Chương 129


Nàng gọi Âm Kiêu Phượng, từ hiểu chuyện bắt đầu cũng biết mình có một tỷ tỷ sinh đôi, có phụ thân rất cường đại rất lợi hại, có mẫu thân ôn nhu hoạt bát, có cao tổ di bà cường đại đến ngay cả phụ thân cũng khuất phục, còn có một ca ca trên người tỏa ra mùi thuốc đăng đắng bất đồng với trên người phụ thân.

Âm Đại, Nhị, Tam, Tứ, Lam Vân bọn họ không phải nói, đứa trẻ lớn hơn mới là ca ca tỷ tỷ sao? Người ca ca này so các nàng còn nhỏ, tại sao có thể làm ca ca các nàng?

Phụ thân nói cho các nàng biết, người ca ca này không phải con ruột của hắn, là con nuôi mẫu thân các nàng thu nuôi, không phải là người, là nhân sâm tinh, dựa theo thời gian ra đời tính toán đã bảy ngàn năm, làm được ca ca của các nàng.

Không phải là người tại sao có thể làm ca ca các nàng?

Nàng cùng tỷ tỷ trong miệng gọi hắn ca ca, nhưng trong tối thường thường bắt nạt hắn. Sức hắn rất lớn, nhưng không biết tại sao, luôn là bị tỷ muội các nàng áp chế tại mặt dưới. Các nàng thích nhất nhổ tóc của hắn, bởi vì chỉ cần rút ra tóc hắn, sẽ biến thành lá cây, hoa, hoặc là hạt. Nếu như các nàng không cẩn thận làm thương da tay của hắn hoặc là thân thể, hắn sẽ thét lên chạy trốn vào trong bùn đất ở vườn Thiên Thảo.

Hắn có lúc sẽ mười ngày nửa tháng tới chủ cung Vạn Linh cung chơi đùa, cũng ở kha khá chút ngày, có lúc hai ba năm cũng không tới. Nàng cùng tỷ tỷ từ từ lớn lên, nhưng hắn vĩnh viễn đều là bộ dáng kia; nàng cùng tỷ tỷ muốn luyện tập thổ nạp linh khí, muốn luyện tập quyền cước công phu, mà hắn cái gì đều không cần: bởi vì linh lực trong cơ thể hắn đã cường thịnh đến tạo thành cố thái tinh nguyên, còn có thể đem bản thể dung hợp vào tinh nguyên hình thành trong thân thể.

Tu luyện là chuyện rất khô khan rất cực khổ, các nàng rất đố kỵ hắn không cần học tập, không cần rèn luyện khắc khổ.

Phụ thân nói hắn là cỏ cây tinh quái trồng trong vườn Thiên Thảo, không cần thiết học tập kiến thức loài người; học, nói không chừng thì nó có năng lực chạy ra khỏi Thương Vân đảo.

Mẫu thân linh tu so ra kém rất nhiều người làm trên đảo, nàng một mực đang cố gắng tu luyện, nói nếu như bị các nữ nhi thiên phú tuyệt hảo vượt qua, sẽ rất khó làm. Mẫu thân ở nàng cùng tỷ tỷ mười tuổi năm ấy, quyết định vào Hàn Tuyền động bế quan, phụ thân phụng bồi nàng tu luyện.

Sẽ rất lâu không thấy được mẫu thân rồi……

Nàng cùng tỷ tỷ cũng rất không bỏ được, nhưng nghe nói người tu vi càng cao sống được tuổi thọ càng dài, cho nên nàng cùng tỷ tỷ lành lạnh thúc giục mẹ đi bế quan nhanh lên một chút, tốt nhất có thể trở thành phẩm cấp tu sĩ “Chân” cấp cao nhất lại trở ra.

Mẫu thân thoạt nhìn có chút buồn bực, nhưng rất nhanh từ phụ thân phụng bồi tiến vào Hàn Tuyền động trên đảo.

Phụ thân biết thuật phân – thân, cách mỗi một hai tháng sẽ phân – thân đi ra thăm các nàng, theo các nàng một trận, chỉ đạo công khóa linh tu cho các nàng.

Các nàng nhớ mẫu thân, nhưng vì mẫu thân có thể sống rất lâu rất lâu, các nàng không dám nói nhớ mẫu thân, trong lòng hy vọng mẫu thân sớm một chút xuất quan.

Trong lúc phụ thân mẫu thân bế quan, Âm Đại Âm Tam thay phiên hộ pháp ở ngoài Hàn Tuyền động, Âm Nhị trông coi tất cả sự vụ trên đảo, chỉ có hắn không dám làm chủ, mới để cho cao tổ di bà quyết định hoặc là chờ phân – thân của phụ thân đi ra xử lý.

Cao tổ di bà coi trọng ca ca nhân sâm vương thường đến tìm các nàng chơi đùa, nói muốn đem hắn bồi dưỡng thành cao thủ mộc pháp thuật, bồi dưỡng thành quân tử nhã nhặn.

Hắn là nhân sâm tinh, ở thời điểm phụ thân các nàng cần sẽ cung cấp một phần thân thể, có cần thiết làm cao thủ cùng quân tử sao?

Nhất định là cao tổ di bà cảm thấy dạy nàng cùng tỷ tỷ rất dễ dàng, quyết định thuận tiện dạy thêm một tinh quái không phải là người.

Nàng cùng tỷ tỷ cảm thấy nhiều một phi nhân phụng bồi các nàng khổ tu không có quan hệ, nhưng đối với hắn ham chơi, chơi trò chơi ngây thơ bày tỏ khinh bỉ.

Các nàng đã trưởng thành, còn chơi cái gì tránh mèo mèo? chỉ có đứa trẻ thúi vĩnh viễn chưa trưởng thành như hắn mới có thể cảm thấy loại trò chơi này chơi thật khá!

Nàng cùng tỷ tỷ nói qua lời kia sau tiếp tục tu luyện, căn bản không có để ở trong lòng, không nghĩ tới hắn không biết chuyện gì xảy ra, thân thể đột nhiên lớn lên, hơn nữa tốc độ lớn lên kinh người, không tới thời gian một tháng liền được bộ dáng năm sáu tuổi.

Tốc độ lớn lên như vậy, không tới một năm, hắn liền có dung mạo người trưởng thành rồi!

Đứa trẻ thế gia tu chân từ thời kỳ nhỏ liền bắt đầu tu luyện, tốc độ lớn lên so người bình thường chậm một chút, nàng cùng tỷ tỷ mười ba tuổi, thoạt nhìn vẫn chỉ là mười tuổi.

Chúng ta lớn chậm như vậy, há có thể cho phép ngươi lớn mau hơn so với chúng ta!

Nàng cùng tỷ tỷ vừa muốn đi nói với hắn, cao tổ di bà liền đem hắn mang đi. Chờ sau khi hắn trở lại, hắn nói hắn không để cho mình lớn quá nhanh, hắn muốn cùng các nàng cùng nhau lớn lên.

Không tệ, không hổ là nhân sâm vương thành tinh, rất hiểu ý người.

Nàng cùng tỷ tỷ cũng rất hài lòng, cũng không lại cảm thấy hình tượng mới của hắn gai mắt.

Mười năm hai mươi năm ba mươi năm, mẫu thân vẫn luôn không xuất quan, phụ thân phân – thân đi ra nói, mẫu thân đã sớm là ngũ phẩm tu sĩ, nhưng hắn hy vọng mượn cơ hội này, để cho mẫu thân thử đánh vào cảnh giới lục phẩm tu sĩ.

Tu vi càng cao tuổi thọ càng dài!

Mới vừa đột phá bình cảnh trở thành ngũ phẩm tu sĩ, các nàng không thể làm gì khác hơn là kiên nhẫn chờ đợi mẫu thân xuất quan.

Khi các nàng lớn lên đến bộ dáng mười lăm mười sáu tuổi, dung mạo liền không có thay đổi qua. Tô Gia Bảo, tinh quái nhân sâm kia cũng đem dung mạo hắn giữ vững ở trên dưới hai mươi, nói cao tổ di bà nói nam tử trẻ tuổi anh tuấn như vậy để cho nữ nhân động tâm.

Để cho nữ nhân động tâm?

Các nữ nhân trên Thương Vân đảo người nào sẽ động tâm với cái gốc cây dược thảo này, dám nói động tâm đối với bạn chơi của các nàng?

Trưởng nữ Tương Thanh Hà của Mộng Thạch sơn chân nhân, nữ đồ đệ Tống Thư Quân của Tiết thần y, Thu Thu Trừ Trừ nữ đời sau của người làm họ Âm, còn là đứa bé gái Thủy Thành bị bỏ rơi nuôi ở Âm Tứ phu nhân bên kia, hoặc những nữ nhân bình thường khác?

Tô Gia Bảo là cha nàng trồng ở Vườn Thiên Thảo, thuộc về nhà nàng.

Nàng trong tối nói cho tỷ tỷ, nàng muốn Tô Gia Bảo, nàng không nên tranh với nàng, nếu không nàng coi như cùng nàng đánh lưỡng bại câu thương cũng không tiếc.

Tỷ tỷ Lãnh Ngạo rất khinh bỉ nàng, nói nàng vọng tưởng đi đường tắt linh tu, đối với một nhân sâm vương giống đực chọn lựa loại thủ đoạn hèn hạ hái dương bổ âm.

Nàng căn bản không có nghĩ tới lợi dụng tà thuật thải bổ gia tăng linh lực mình, nhưng đối với tỷ tỷ khinh bỉ giữ vững trầm mặc.

Tỷ tỷ nói: bên ngoài có nhiều là nam nhân tu chân, nàng đối với Tô Gia Bảo loại hình này không có hứng thú, nàng muốn đã xuống tay tốt lắm.

Nhân sâm đại bổ, chớ đem mình bổ hơi quá!

Tỷ tỷ cảnh cáo nàng như vậy.

Lúc ấy nàng không có đem câu nói kia để ở trong lòng, kết quả sau này thật đúng là ứng lời của nàng.

Ba người bọn họ là thường thường chung một chỗ tu luyện vũ kỹ pháp thuật, tỷ tỷ hiểu tâm ý của nàng sau bắt đầu không ngừng kiếm cớ luyện đơn, để cho nàng cùng Tô Gia Bảo đơn độc chung sống.

Nàng kiếm cớ cùng hắn thảo luận pháp thuật, trong lời nói giấu giếm ám chỉ, nàng mượn lúc tỷ thí công phu quyền cước, vuốt ve gương mặt tuấn tú trắng nõn như đậu hũ của hắn, vuốt ve lồng ngực rắn chắc bóng loáng của hắn, mi mắt quyến rũ hắn, nàng thậm chí có nhiều lần còn nghĩ quẹo hắn vào tẩm cung nàng.

Nhưng là, hắn uổng bị mọi người nói thông minh, lại đối với ám hiệu công khai của nàng hoàn toàn nghe không hiểu, xem không hiểu, hắn thật ra là một khối gỗ mục, một gốc cây cỏ nát!

Hắn và tỷ muội các nàng, cùng tu sĩ trong chủ cung Vạn Linh cung, cung nữ người hầu lăn lộn ba bốn mươi năm, đối với người nào cũng cười vui vẻ, khí chất nhã nhặn, thật ra thì căn bản không hiểu tình cảm!

Lão lão lão…… đầu bảy ngàn tuổi, hắn hẳn đem thân thể hắn biến ảo thành gia gia râu bạc giống như Công Tôn thụ vạn năm, mà không phải quân tử nho nhã để cho nữ nhân nhìn liền không kìm hãm được muốn có!

Nàng cả giận, lôi kéo hắn đến bên hồ Đại Minh tỷ võ, từng bước một lợi dụng thủy thuật đem hắn dẫn tới trong hồ Đại Minh, sau đó mượn hồ nước Đại Minh, đem nhân sâm vương linh lực tu vi cũng cao hơn nàng đè vào trong nước.

Hắn là cỏ cây, biết pháp thuật hệ mộc, đối với nười am hiểu thủy pháp thuật như nàng không có bao nhiêu thủ đoạn công kích, hơn nữa hắn biết thân phận của các nàng, cho tới bây giờ không dám ỷ vào linh lực hùng hậu vượt xa các nàng liền thương tổn các nàng, cho nên, hắn chìm vào trong nước sâu sau, vô năng chẳng khác nào thư sinh tay trói gà không chặt.

Nàng nhanh chóng bơi tới bên cạnh hắn, không để cho hắn làm phép nhảy ra mặt nước, còn cố ý kéo hắn đến chỗ sâu hơn trong hồ.

Nhìn hắn nhắm mắt lại giãy giụa, trên người không ngừng toát ra bọt khí nhỏ, nàng đưa tay bưng mặt của hắn, hung hăng hôn đi xuống. Lợi dụng kiến thức học được từ trong sách mà cao tổ di bà đưa tới, đôi môi dùng sức mút vào bờ môi của hắn, đầu lưỡi cạy ra hàm răng của hắn, liếm khoang miệng của hắn, khuấy đều đầu lưỡi hắn.

Mùi trong miệng hắn, nước miếng cũng như mùi trên người của hắn, là một loại trong ngọt mang đắng của nhân sâm.

Hắn bị nàng hôn sau nhất thời không giãy dụa nữa, ở trong nước mở mắt nhìn nàng. Ánh mắt của hắn tràn đầy đơn thuần, kinh ngạc, tò mò, cùng những tâm tình khác nàng không phát hiện ra được, chính là không có kích động cùng nhiệt tình!

Nàng có chút giận, hung hăng cắn môi của hắn, cắn đến trong miệng thưởng thức không phải là chất lỏng đắng ngọt trong nước miếng.

Cắn bị thương hắn!

Hắn trừ khi cần thiết, người thật cùng thân thể do tinh nguyên hình thành là dung hợp chung một chỗ. Cắn bị thương bờ môi của hắn ăn được chất lỏng của hắn, chính là ăn vào chất lỏng nhân sâm của hắn, tổn thương nguyên khí hắn.

Nàng vội vàng buông hắn ra, rất lo lắng nhìn đôi môi hắn bị mình cắn ra vết răng rất sâu.

Năng lực tự khỏi bệnh của cỏ cây tinh quái bảy ngàn năm bây giờ quá mạnh mẽ, vết cắn trên môi hắn thật nhanh biến mất, giống như căn bản không có nhân sâm chất lỏng chảy ra hòa vào nước hồ.

Ánh mắt hắn ngây ngốc ngưng mắt nhìn nàng, đưa tay che phủ đôi môi.

Hắn cái cỏ cây không hiểu tình cảm này, nhất định khiếp sợ hành động mới vừa rồi của nàng đi?

Bất kể, nàng rất thích mùi trong môi hắn, rất thích hắn đơn thuần cùng nghe lời, muốn đem hắn vĩnh viễn nắm trong tay mình.

Nàng cùng hắn đồng thời nổi lên mặt nước. Nàng đứng ở trên mặt nước, từ trên xuống dưới nhìn về phía hắn tuyên bố: sau này ngươi là của ta.

Tỷ tỷ thuộc về Phượng Hoàng sơn, nàng thuộc về Thương Vân đảo. Tỷ tỷ đã minh xác bày tỏ, nàng muốn trở thành nữ nhân địa vị tối cao của Phượng Hoàng sơn, cho nên nàng là người thừa kế duy nhất của phụ thân. Nàng hướng phụ thân muốn một gốc cây nhân sâm, phụ thân sẽ không không cho.

Đêm trăng tròn, treo mùi hoa cả vườn. Phụ thân ở trong Hàn Tuyền động bồi mẫu thân, ngay cả cái phân – thân cũng không muốn đi ra bồi các nữ nhi. Cao tổ di bà mang theo tỷ tỷ đi Phượng Hoàng sơn, dự ngày lễ truyền thống ở Phượng Hoàng sơn. Nàng phụ trách trấn giữ Thương Vân đảo. mặc dù có rất nhiều người làm làm bạn, nhưng nàng lần này cảm giác tịch mịch gấp đôi.

Nữ đồ đệ Tống Thư Quân của Tiết thần y giễu cợt nàng: tư xuân.

Tư xuân sao?

Ở địa phương nam tu sĩ thành đống, nữ tu sĩ mười ngón tay cũng có thể đếm được như Thương Vân đảo, nữ tu sĩ là vô cùng cướp tay, cho dù trên đảo một nửa nam tu sĩ bởi vì tuổi quá lớn, đã quên được tình – dục, yên tĩnh không gợn sóng rồi!

Trưởng nữ Tương Thanh Hà của Mộng Thạch sơn chân nhân bị Âm Nhị Thập Nhất dây dưa, song tu hay không cũng không biết, dù sao nàng biết Âm Nhị Thập Nhất có lúc sẽ suốt đêm không về.

Tống Thư Quân đồng thời bị ba tu sĩ vòng quanh, là bị làm lò tu luyện còn là âm dương song tu, nhìn nàng mặt mũi kiều diễm sắc mặt đỏ thắm, đoán chừng là song tu. Dù sao Tiết thần y là người mà cha nàng rất là tôn trọng, nếu ai đem hắn nữ đồ thải âm bổ dương đến chết, cha nàng sẽ trách phạt.

Bé gái bị bỏ rơi ở Thủy Thành năm đó mẫu thân cứu, còn có nha hoàn Thu Thu Trừ Trừ đều có nam nhân.

Dung mạo nàng như cũ là mười lăm mười sáu tuổi, nhưng đã là bốn mươi tuổi rồi, nên tìm người đàn ông an ủi tình – muốn dâng lên trong thân thể.

Nàng rời đi đại điện chủ cung bay đến vườn Thiên Thảo, đem Tô Gia Bảo kể từ bị nàng cắn liền chôn ở trong đất lôi đi ra, mang vào tẩm cung mình.

Nàng buộc hắn hiện hình người.

Hắn chật vật hiện hình, thân thể trần truồng đầu tóc buông xõa đứng ở trước mặt của nàng, ánh mắt nhìn nàng muốn nói lại thôi.

Mỹ nam như ngọc, mặt mang ấm hồng, đem tóc dài đến mắt cá chân che đến trước người, ngăn che thân thể hắn, còn dùng hai tay che giữa hai chân hắn.

Di, thì ra là hắn đối với chuyện giữa nam nữ vẫn còn có chút hiểu rõ.

Cáp cáp cáp cáp, hắn không biết, cái bộ dáng dường như muốn bị tàn phá này càng kích thích lòng tà ác của nàng sao?

Nàng hung tợn đánh về phía hắn, ăn một lần ăn nữa, đem hắn toàn bộ ăn vào bụng!

Ăn ngon thật thoải mái a, nàng không chỉ có thể thư giải tình – muốn trong thân thể, còn có thể từ trong quá trình ăn đạt được linh lực thuần nồng như chất lỏng của hắn. Mà hắn, bởi vì là cỏ cây tinh quái, trời sinh là có thể hấp thu linh khí, cư nhiên không thầy tự học được thải âm bổ dương, hái nguyên âm thiếu nữ của nàng.

Nàng thải dương bổ âm, hắn thải âm bổ dương, thiên hạ còn có đối tượng song tu nào thích hợp hơn so với bọn hắn sao?

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN