Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên - Chương 26-2: Dược tề tông sư xuất hiện (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
99


Hoàng Tử Là Nữ Nhi: Triệu Hồi Sư Nghịch Thiên


Chương 26-2: Dược tề tông sư xuất hiện (2)


Nữ nhân mặc hồng y đứng dậy tỏ dáng vẻ cao ngạo.

Mặc Chi thì chỉ ngồi đó mà cười chờ xem kịch vui.

“Ta đặt một ngàn kim tệ.”, ” Một ngàn không trăm linh một kim tệ.”, Mặc Chi bóng quả nho bỏ vào miệng vừa ăn vừa nói.

“Đồ nhi bảo bối đang phá hay mua?”, “Ai nói phá, con đang đấu giá đứng mực ấy chứ!”

Ngũ trưởng lão nghe khẩu khí đó là khi Mặc Chi chọc điên người khác mà thôi.

“Xem nữ nhân kia kìa, chắc bị chọc tức rồi, ha ha!”, Vương Nhất Hào nhìn bộ mặt tức cười của nữ nhân kia.

“Mặc Chi mua cây quyền trượng này chắc là cho Tú Lệ nhỉ?”, Quách Ngọc Vân giả vờ tỏ vẻ ghen tị. “Tỷ và Điều Huyên ca cũng sẽ có quà riêng nga!”, Mặc Chi cười tỏ vẻ bí ẩn.

“Ai cũng có, vậy còn ta thì sao đồ nhi bảo bối!”, “Sư phụ có đệ tử như con là phúc ba đời rồi, quà cáp gì nữa.”, Mặc Chi tỏ vẻ keo kiệt với ngũ trưởng lão.

“Sao chứ.”, ngũ trưởng lão u buồn ngồi một góc.

“Ta đặt một ngàn năm trăm kim tệ.”, “Chơi ngán rồi. Ta đặt một ngàn tám trăm kim tệ.”

“Ngươi cố ý.”, “Gì chứ! Chỉ tám trăm thôi bà cô không lấy ra được à.”, Mặc Chi chọc tức nữ nhân kia.

“Hừ. Ngươi chờ đó!”, nữ nhân mặc hồng y rời khỏi phòng với vẻ mặt bị người ta chọc cho điên. Đám người trong phòng bỗng dưng im lặng.

Gia chủ Tư Đồ đếm ngược và sau đó thành giao. Vật phẩm được đem lên phòng của Mặc Chi và thanh toán bằng tiền mặc.

“Này, ta muốn đấu giá vật này, không biết có được giá hay không?”, Mặc Chi nhân cơ hội đem ra hai lọ dược tề màu xanh và trong suốt.

Nam nhân trung niên để hai lọ dược trên khay, mắt chăm chú nhìn nó giao động, “Đây là?”, “Đem cho gia chủ các người, ông ta sẽ biết nên bán nó như thế nào.”, Mặc Chi cầm trượng ma pháp đưa cho Vương Tú Lệ.

Nam nhân trung niên cuối chào rời khỏi phòng.

“Mặc Chi, cái này đắt lắm. Ta không nhận đâu.”, Vương Tú Lệ lắc đầu đưa lại cho Mặc Chi.

Mặc Chi đưa lại cho Vương Tú Lệ rồi nói: “Tỷ cứ nhận, coi như là quà ta tặng tỷ. Không nhận thì chúng ta không còn là bằng hữu.”, Mặc Chi quay người giả vờ giận dỗi.

“Thôi được rồi, muội mà không làm bằng hữu thì không ai có thể làm bằng hữu của ta.”, Vương Tú Lệ cảm động nhìn cây ma trượng.

“Giờ tới phần của Nhất Hào huynh.”, Mặc Chi ngắm nhìn thanh kiếm được đặt trên bàn. Không lâu sau đó thanh kiếm cũng được đưa tới phòng với giá chín trăm tám mươi mốt kim tệ.

Sau một khoảng thời gian đấu giá, mọi người được nghỉ ngơi nữa canh giờ để chuẩn bị cho các món khác.

Tại một căn phòng.

“Đây là dược tề Tông sư một sao.”, “Không thể nào, dược tề có phẩm chất một sao hoàn mĩ làm sao tên kia lại có thể có được.”

“Hắn còn nói gì nữa.”, “Người đó nói nếu đưa cho gia chủ thì gia chủ sẽ biết nên bán nó như thế nào.”, nam nhân trung niên kính cẩn thưa.

“Đại ca, người như thế nên kéo họ về phía chúng ta.”, một nam nhân trẻ tuổi nhìn hai lọ dược một cách say đắm.

Gia chủ Tư Đồ suy tư một hồi rồi nói: “Nhưng nếu người đó không đồng ý!”, “Cũng phải. Chút đấu giá xong ta phải gặp người đó mới được.”

Nam nhân trẻ tuổi đi ra khỏi căn phòng chỉ còn một mình gia chủ Tư Đồ và người nam nhân trung niên.

“Tới giờ rồi!”, gia chủ Tư Đồ đem hai lọ dược đưa cho tiếp tân và nhắc nhở phải thật cẩn thận.

Căn phòng một lần nữa lại đông đúc trở lại nhưng có hai nhân vật hoàng tộc xuất hiện. Thái tử Thuyên Ngôn Hạ và Cửu công chúa Thuyên Tình Dạ.

“Nga! Ta nghe nói hai nhân vật này rất được lòng dân không giống những quý tộc khác.”, Quách Ngọc Vân cảm thấy ngạc nhiên khi hai quý tộc này lại xuất hiện ở đây.

Bọn người bên dưới ra sức nịnh hót nhưng cả hai đều không quan tâm tiếp tục tới phòng vip của mình.

“Lâu rồi muội mới được ra ngoài, thật thoải mái a!”, Cửu công chúa khoác vai Thái tử đi lên phòng. Căn phòng của hai người ngay sát phòng của Mặc Chi.

Gia chủ Tư Đồ bước ra mang theo hai lọ dược tề của Mặc Chi.

“Tới rồi, không biết dược tề của Mặc Chi được bao nhiêu tiền đây.”, Hà Điều Huyên háo hức vì sắp có một cuộc chiến tranh kim tệ xảy ra.

“Huynh nói gì vậy, dược tề ủa ta phẩm chất hoàn mĩ mà còn là dược tề tông sư há nào có thể mất giá được.”, Mặc Chi ngồi trên lang cang cười kiêu ngạo nhìn xuống phía bên dươi.

“Dược tề tông sư hoàn mĩ!”, Thái tử ở căn phòng bên cạnh lẩm nhẩm.

“Huynh nói gì vậy?”, “Không có gì, xem tiếp đi.”, Cửu công chúa kéo Thái tử tới gần lang cang. Nàng nhìn thấy một thiếu niên đeo mặt nạ đang ngồi trên lang cang tựa vào cột cười một cách kiêu ngạo.

“Đẹp thật!”, Cửu công chúa lẩm nhẩm.

“Vật bán đấu giá lần này là dược tề tông sư một sao phẩm chất hoàn mĩ. Một lọ là Tẩy tủy dược, một lọ là Tiến cấp tức thời kéo dài nửa canh giờ. Mỗi lọ giá khởi điểm là một trăm ngàn kim tệ.”, gia chủ Tư Đồ nhìn về căn phòng của Mặc Chi.

Mặc Chi khi nghe xong giá cả thì vô cùng hài lòng. Vốn dĩ nghề này sản phẩm thì ít nhưng đốt tiền như rác thì nhiều. Nên muốn làm dược sư điều đầu tiên là phải có điều kiện vô cùng tốt và tư chất cao.

“Lần này muội hốt được nhiều món hời quá đấy!”, Hà Điều Huyên tưởng tượng kim tệ đấu giá tăng lên mà ghen tị.

“Ta đặt hai trăm năm mươi ngàn kim tệ.”, “Ta đặt ba trăm ngàn kim tệ.”, Cuộc tranh đấu bắt đầu nổ ra. Con số mọi người bên dưới đưa ra cao nhất là bảy trăm ngàn kim tệ.

Một gã quý tộc phòng vip đối diện giá tám trăm ngàn kim tệ làm cho mọi người bên dưới im lặng.

Gã quý tộc cười ha hả nhưng sau đó liền cứng họng bởi con số thái tử đưa ra.

“Tám trăm năm mươi ngàn kim tệ.”, “Chín trăm năm mươi ngàn kim tệ.”

Gã quý tộc bắt đầu cảm thấy khó nhằn, hắn nhất định phải lấy được cả hai lọ dược tề này mang về.

“Một triệu kim tệ.”, Cửu công chúa thay mặt thái tử bắt đầu chặc chém gã quý tộc.

“Không ngờ nhị ca lại ở đây, nhưng muội và tam ca không nhường đâu!”, “Chờ xem ai sẽ thắng!”, tên quý tộc này là nhị Vương gia Thuyên Ngôn Hành con trai của Kiêu quý phi.

“Ta đặt một triệu năm trăm kim tệ.”, nhị Vương gia bắt đầu nghiêm túc ra giá.

“Hai triệu kim tệ.”, “Hừ! Ba trăm kim tệ.”, cả hai tranh chấp hơn thua nhau tới cả trăm kim tệ. Mặc Chi lúc này thì sáng mắt trước một số tiền lớn nên bây giờ đang cầu mong những con lợn béo này moi tiền ra thật nhiều.

“Muội như vậy lời hay lỗ?”, “Vẫn còn thiếu năm mươi kim tệ.”, Mặc Chi đang tính chặc chẽ từng đồng từng cắt.

“Bốn trăm triệu kim tệ.”, “Vậy thì năm trăm triệu kim tệ.”, mọi người bên dưới đều cảm thấy choáng váng trước một số tiền khủng khiếp. Tự nhủ người bán dược tề này đúng là thu một món lời lớn.

“Sáu trăm triệu kim tệ.”, “Bảy trăm triệu kim tệ.”, nhị Vương gia bắt đầu đắn đo, tiền hắn mang tới chỉ có một tỷ kim tệ ban nãy đấu giá hết một trăm năm mươi triệu và bây giờ còn hai trăm năm mươi triệu kim tệ với số tiền đang đấu gia hắn quyết định liều một phen.

“Tám trăm năm mươi triệu kim tệ.”, “Chín trăm triệu kim tệ.”, thái tử lúc này ra mặt chính thức ra giá.

“Hôm nay là ngày tài lộc của Mặc Chi ư!”, bốn người Quách Ngọc Vân, Hà Điều Huyên, Vương Nhất Hào và Vương Tú Lệ đỏ mắt ghen tị nhìn thiên tài chặc chém bị mê hoặc bởi kim tiền.

Ngũ trưởng lão thì vô cùng đắc ý với đồ nhi mà hắn vẫn luôn luôn xem trọng nay đã lọt vào mắt xanh của bọn quý tộc.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN