Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi - Chương 36: Làm trầm trọng thêm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Boss, Vợ Ngài Lại Chạy Rồi


Chương 36: Làm trầm trọng thêm


Chiến Đình Kiêu hừ nhẹ một tiếng, không nói gì.

Cả người anh nóng muốn chết, Lục Diệp nào còn dám lộn xộn? Cho dù anh không hạ nhiệt, hẳn là cũng không tốt lắm đâu?

Lục Diệp trong lòng tức khắc có chút lo lắng.

“Chiến Đình Kiêu, hay là anh để tôi đứng lên, tôi đảm bảo không đi, sẽ lấy khăn cho anh.”

Chiến Đình Kiêu lạnh giọng nói: “Không cần.”

“Nhưng anh như vậy……”

“Cô thật sự muốn đi?”

Đôi mắt đen nhánh trong bóng đêm, Lục Diệp dùng sức gật gật đầu.

Này nếu là Đại Boss bệnh nặng ở bên người cô, đến lúc đó chuyện này khẳng định sẽ đẩy hết lên đầu cô. Sau khi đưa tin, không chừng lại nói cô hồng nhan họa thủy!

Lục Diệp không ngừng mà tìm các cớ không hề có sức thuyết phục, có thể chính cô cũng không biết, thật ra chính mình là đang rất lo lắng cho tình trạng hiện tại của Chiến Đình Kiêu mà thôi.

“Em hôn anh một cái, anh sẽ để em đi.”

“……” Thanh âm Lục Diệp tức khắc lạnh xuống, “Nga, kia sốt chết anh đi.”

Sốt đến ngu người, tiền vi phạm hợp đồng cũng không cần trả, như vậy thật tốt?

“Em yên tâm, anh đã sớm mời luật sư. Anh và em ở bên nhau trong khoảng thời gian này, nếu anh xảy ra chuyện, em sẽ là Chiến phu nhân kế thừa Chiến gia.”

“!!!”

Lục Diệp cả người khiếp sợ cực kỳ.

Này cái gì vậy? Hậu sự? Phi phi phi! Sao lại là hậu sự?

“Chiến Đình Kiêu, anh sao lại làm như vậy……”

“5 năm trước em nên gả cho anh.” Chiến Đình Kiêu trầm giọng nói: “Cho nên hiện tại, cũng chỉ là thực hiện nghĩa vụ lúc trước mà thôi.”

Mặc dù trước khi gặp mặt Lục Diệp, anh căn bản không biết người con gái phải kết hôn với mình 5 năm trước chính là cô.

Cọc hôn ước kia đối với Chiến Đình Kiêu mà nói kỳ thật không có ý nghĩa lớn gì, nhưng lần này gặp lại Lục Diệp, lại mặc định giao cho hết thảy.

“Cho dù 5 năm trước tôi đều đã……” Lục Diệp nói tới đây, lập tức thông minh mà dừng lại. Không được không được, cô suýtchút nữa đã nhắc lại quá khứi! Cô nếu nói ra câu nói kia, đến lúc đó thật đúng là cái hay không nói, lại nói cái dở, “Ai, chuyện cũ không cần nhắc lại!”

Chiến Đình Kiêu gật đầu, nói: “Được, chúng ta không đề cập tới.”

Một vòng này, đề tài lại quay trở lại.

“Vậy anh giờ còn muốn để tôi rời giường chăm sóc anh?”

Chiến Đình Kiêu không muốn làm phiền Lục Diệp, anh thích Diệp Tử, cảm thấy Diệp Tử hẳn là bị chính mình chở che trong lòng bàn tay. Một khi đã như vậy, kia lại như thế nào có thể để cô đi làm những chuyện lung tung rối loạn chướng khí mù mịt?

Thanh âm lạnh lùng của anh từ chối: “Không cần, em chỉ cần làm ấm giường cho anh là được, anh có hơi lạnh.”

Lục Diệp không khỏi bắt đầu hoài nghi, Chiến Đình Kiêu là cố ý……

Cô chỉ có thể nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng anh, như là dỗ Bánh bao nhỏ ngủ vậy.

Cũng không biết qua bao lâu, Lục Diệp cũng không khỏi buồn ngủ rồi.

Sáng sớm hôm sau, Chiến Đình Kiêu đã không ở bên người.

Nhìn thấy dấu vết khăn trải giường bên cạnh mình, Lục Diệp cũng không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Như vậy thoạt nhìn, Chiến Đình Kiêu hẳn là không có việc gì.

Cô tiếp tục mỗi ngày nên làm gì, vốn tưởng rằng việc Chiến Đình Kiêu gọi là “Ấm giường” chỉ là nhất thời hứng thú mà thôi. Không nghĩ tới vào lúc ban đêm, lúc Lục Diệp cơ hồ mơ mơ màng màng ngủ, trong chăn lại không thể hiểu được ở đâu lại chui vào một thân ảnh thon dài.

“Chiến Đình Kiêu…… Anh không có giường sao?!”

Lục Diệp quả thực cực kỳ không lời nào nói được!

“Anh chưa hết sốt, trong chăn lạnh.”

Lục Diệp lập tức duỗi tay ra rờ trán anh, sau đó lại sờ sờ trán mình.

Không có việc gì a, hạ sốt rồi a.

Nhưng cảm giác được lúc đôi tay đang qua lại tự do trên người mình, Lục Diệp cảm thấy được có chút không thích hợp.

Đại Boss hôm nay căn bản là lđang giả bệnh!

Dựa vào đâu anh ta lại còn muốn ăn đậu hủ của mình!

Lục Diệp đạp đạp chân, ý đồ đá anh xuống giường. Nhưng sức cô sức làm sao là đối thủ của Chiến Đình Kiêu? Vài lần, anh căn bản không chút sứt mẻ gì.

Như vậy còn không tính, môi anh lại như cảnh cáo mà dừng lại trên trán cô.

“Em nếu lại lộn xộn, anh sẽ cưỡng hôn em.”

Lục Diệp quả nhiên không dám lại lộn xộn.

Ô ô ô, cô muốn từ chức, cô muốn về nhà.

“Chiến Đình Kiêu, tôi ngày mai có việc muốn đi ra ngoài.”

“Đi ra ngoài một giờ, tiền vi phạm hợp đồng thêm một trăm ngàn.”

Nima? Đây là hắc thương sao?

“Tôi thật sự có việc quan trọng! Tuyệt đối quan trọng!” Lục Diệp không khỏi nóng nảy.

Cô lúc trước như thế nào mắt bị mù cộng thêm tâm hồn tham tiền, mà lại ký khế ước bán mình như vậy. Hiện tại thì tốt rồi? Hoàn toàn cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, cô muốn làm cái gì đều không thể, giống như duy nhất còn lại một con đường chính là làm ấm giường cho Chiến Đình Kiêu.

Không được, cô mới không cần, cô còn muốn tái xuất à.

“Em có việc chính đáng hay không, anh rất rõ ràng.”

Một câu Chiến Đình Kiêu, tức khắc cơ hồ đem Lục Diệp nhốt đánh vào tử hình.

Này hắn đều biết?! Không thể à? Không tồn tại?

“Kia ngộ nhỡ anh lầm thì sao?”

“Dù sao ngày mai em nhất định không có việc đứng đắn gì.” Cho dù có, phỏng chừng cũng là đi gặp Bạch Dã Đồng. Nhưng hắn không được!

“……”

Lục Diệp vô lời.

Tới buổi tối ngày thứ ba, Đại Boss lại trộm sờ soạng vào được. Lục Diệp đã sớm tập mãi thành thói quen, động cũng không muốn động, lời nói cũng không muốn nói. Cả người như là một bãi bùn lầy mà nằm, tùy ý Đại Boss muốn làm gì thì làm đi. Dù sao Đại Boss cũng không làm ra chuyện gì quá đáng, cho nên Lục Diệp cũng cơ bản từ bỏ trị liệu, à nhầm, từ bỏ giãy giụa.

Nhưng không được, cô không thể vẫn luôn mặc kệ chuyện này cứ tiếp tục như vậy!

Sau khi hạ quyết tâm, Lục Diệp cũng không khỏi suy nghĩ biện pháp.

Buổi chiều, cô đặc biệt đến thư phòng Đại Boss, nộp lên một phần đơn xin.

Đúng! Cô đến đây bồi dưỡng tâm phúc mình —— mà người được chọn tốt nhất chính là Chiến Vân Kỳ!

Tục ngữ nói không sai, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Cô nếu có thể tiếp xúc với Chiến Vân Kỳ, rồi mới hiểu rõ nhược điểm của Đại Boss, rồi mới…… cô nói không chừng có thể trở mình!

Nhưng cách liên hệ với Chiến Vân Kỳ cô không có, hơn nữa trưởng tôn thiếu gia Chiến gia nàylại thường xuyên xuất quỷ nhập thần, bởi vậy Lục Diệp cũng có chút không rõ.

Cô đứng ở trước mặt Chiến Đình Kiêu, đang chờ đợi anh hồi đáp.

Nhưng Đại Boss lại là hơi hơi gật đầu, nhíu mày hỏi: “Em muốn thằng nhóc đó làm gì?”

“Chân sai vặt a, tôi muốn mua đồ trang điểm, muốn shopping! Chiến Đình Kiêu, anh đã không thể trách tôi được à, tôi đã sớm nói với anh hôm nay tôi có việc đứng đắn muốn đi ra ngoài, anh lại cứ muốn trừ tiền tôi.”

Hừ, dù sao cô chính là lấy cớ!

“Anh sẽ bảo trợ lý đi mua cho em.”

“Trợ lý anh làm sao biết tôi dùng nhãn hiệu gì?”

“Vậy mỗi loại mua một cái.”

Lục Diệp không khỏi chấn kinh.

Cô chính là muốn tìm Chiến Vân Kỳ, có khó như vậy sao?

Tựa hồ nhìn ra suy nghĩ cô, Đại Boss bỗng nhiên ngẩng đầu, hướng về phía cô  cười xấu xa, “Anh có kiến nghị không tệ, trên hợp đồng hẳn là còn muốn lại thêm điều khoản —— không được gặp người đàn ông khác ngoài anh và Hựu Hựu, nếu không tiền vi phạm hợp đồng tiếp tục tăng lêng.”

Lục Diệp khóe miệng run rẩy.

Có thể như vậy luôn sao?

Đến mức này sao? Hở? Được sao?

Như nhìn ra cô không biết nói gì, Chiến Đình Kiêu lại bổ sung thêm một câu: “Hựu Hựu không thích gặp người lạ.”

Nhưng sự giàu có lại một lần hạn chế sức tưởng tượng của Lục Diệp, cô thật sự không nghĩ tới chính là, cô ngay cả mặt trợ lý cũng không thấy.

Cô muốn vài thứ kia, thật đúng là mỗi thứ một cái. Thậm chí ngay cả thứ này, đều là Chiến Đình Kiêu buổi tối mang vào phòng.

Lục Diệp là thật sự cơ hồ té xỉu, dù sao bất luận như thế nào, cô hiện tại đã thấy nhưng không thể trách.

Chỉ là cô có một kế hoạch tốt, ngày tháng như thế này khi nào mới có thể kết thúc……

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN