Ân Sư Thừa Hoan
Chương 12: (H)
Tôn Xán Tình quả nhiên không buông tha chờ y trả lời, một tay vuốt ve eo y, một tay xoa ấn hậu huyệt, vừa hôn môi y vừa truy vấn: “Lão sư, được không?”
Tần Duyệt không thể dây dưa, nhắm mắt lại, chuyển mặt đáp:
“…… Ân.”
Tôn Xán Tình từ đầu giường cầm một lọ sữa dưỡng ẩm, bóp ra một chút trên tay, một ngón tay cắm vào hậu huyệt Tần Duyệt. Nơi đó nóng chặt, miệng nhỏ như nhiệt liệt hoan nghênh mút ngón tay hắn, làm hắn nhịn không được đem nguyên ngón tay toàn bộ cắm vào.
Tần Duyệt lập tức rên một tiếng, cảm giác bị dị vật xâm lấn dị thường rõ ràng, chỗ sâu bí ẩn trong thân thể bị ngón tay quấy loạn. Tần Duyệt xấu hổ, cố tình thời điểm này Tôn Xán Tình lại cắm một ngón tay đi vào, còn tách hai chân y ra, làm nơi riêng tư giữa hai chân hoàn toàn bại lộ.
Tôn Xán Tình một bên khuếch trương hậu huyệt Tần Duyệt, một bên vuốt ve côn th*t y, hai trứng cùng đáy chậu, thở dài: “Phía dưới lão sư thật xinh đẹp.”
Tiếp theo xoa nhẹ mông y, trên mông thịt tình sắc cắn một ngụm, nói, “Sau này nơi này chỉ có tôi một người mới được nhìn, người khác cũng đừng nghĩ.” (Cuồng chiếm dục~)
Hai chân Tần Duyệt mở lớn, đôi mắt nhắm chặt, nhưng cũng biết ánh mắt Tôn Xán Tình lúc này dừng lại ở hạ thân y. Y thật sự xấu hổ không chịu được, muốn khép hai chân lại. Tôn Xán Tình ngăn động tác y, hơn nữa lúc này lại cắm vào ngón tay thứ ba, Tần Duyệt chịu không nổi kêu ra tiếng, chỉ cảm thấy mặt sau hoàn toàn bị tách ra, vách tường bị ngón tay không ngừng ra ra vào vào nổi lên một cổ tê dại.
Tôn Xán Tình thấy hậu huyệt Tần Duyệt đã khuếch trương đủ, lấy ra dương v*t sớm đã sưng to, đem quy đầu cực đại nhắm ngay huyệt khẩu, ở bên tai Tần Duyệt nói:
“Lão sư, hiện tại tôi muốn đi vào.”
Tần Duyệt còn chưa phản ứng, hạ thân lập tức truyền đến một trận xé rách đau đớn. Tôn Xán Tình cắm dương v*t vào một nửa, vì để Tần Duyệt thích ứng, hắn thối lui đến huyệt khẩu, tiếp theo lại cắm vào, lặp lại vài lần. Tần Duyệt dần dần tiếp nhận thịt căn lửa nóng thô cứng. Hắn mạnh mẽ hướng bên trong, cuối cùng hoàn toàn cắm vào trong thân thể Tần Duyệt.
Tôn Xán Tình kìm nén không được thỏa mãn cùng kích động, cúi xuống hôn lên môi Tần Duyệt, bắt lấy tay y sờ nơi hai người giao hợp, nói:
“Lão sư, sờ sờ xem, hiện tại chúng ta thật sự ở bên nhau.”
Tràng đạo Tần Duyệt gắt gao bao lấy dương v*t Tôn Xán Tình, hình dạng quy đầu cùng hành thân đều có thể cảm nhận rõ ràng. Y lần đầu tiên ý thức được bọn họ đã chân chính kết hợp, cảm xúc kích thích hậu huyệt co rút một trận. Tôn Xán Tình bị y đột nhiên kẹp như thế, sảng khoái đến muốn tiết ra. Hắn kìm nén kích thích, đỡ hai chân Tần Duyệt vòng qua eo mình, bắt đầu ở trong thân thể y mãnh liệt đâm vào rút ra.
Cúc huyệt Tần Duyệt vừa nóng vừa chặt, như một hang động tiêu hồn chặt chẽ hàm trụ côn th*t Tôn Xán Tình, muốn hút toàn bộ tinh hoa của hắn. Đâm chọc không bao lâu, thiếu niên không có kinh nghiệm rất nhanh ở trong thân thể Tần Duyệt tước vũ khí đầu hàng. Tần Duyệt cũng có chút cảm giác, đằng trước mới vừa cương cứng, phát hiện Tôn Xán Tình đã bắn tinh, động tác ra vào cũng ngừng lại.
Chỉ kiên trì trong thời gian nhắn, Tôn Xán Tình cũng cảm thấy rất khó chịu. Mặt hắn đỏ toàn bộ, chôn ở cổ Tần Duyệt phiền muộn:
“Đều do bên trong lão sư quá thoải mái, tôi nhịn không được.”
Tần Duyệt có chút buồn cười, lại thấy bộ dáng hắn thật sự đáng yêu, liền ấn gáy hôn môi hắn. Hai người mật ngọt hôn môi, chốc lát sau đồ vật Tôn Xán Tình chôn trong thân thể Tần Duyệt lại cứng lên.
Hậu huyệt lại lần nữa căng ra, Tần Duyệt ôm lưng Tôn Xán Tình, biết hắn lại muốn bắt đầu một trận tiến công mới, Tôn Xán Tình ở trên cổ Tần Duyệt cắn một ngụm, “Lão sư, chúng ta lại đến.”
Bắn qua một lần, lúc này Tôn Xán Tìn trở nên kéo hơn nhiều, có tinh dịch lần đầu tiên cũng khuếch trương cẩn thận, huyệt Tần Duyệt thập phần mềm xốp trơn mịn, Tôn Xán Tình ra vào thuận lợi vô cùng. Động tác ra vào rút ra càng thêm thuần thục. Tần Duyệt từ hậu huyệt nhận được một cổ tê dại, phía trước chậm rãi ngẩng đầu, thở dốc dần dần tăng lên.
Tôn Xán Tình đột nhiên không biết đụng vào nơi nào trong thân thể y, Tần Duyệt run lên, phát ra một tiếng rên rỉ, Tôn Xán Tình lập tức nhắm ngay nơi đó không ngừng cắm lộng, cắm đến Tần Duyệt cả người mềm nhũn, cao giọng kêu to, đã là hoàn toàn chìm sâu trong tình dục.
Tần Duyệt ôm Tôn Xán Tình, hai chân kẹp chặt eo hắn. Cảm giác sảng khoái từ dưới thân từng chút đánh úp. Trước ngực lại cảm thấy hư không, đầu v* lúc đầu bị đùa bỡn qua hy vọng có thể lần nữa được âu yếm, nhưng y làm sao biết xấu hổ nói ra khát cầu, càng không dám tự mình sờ lên ngăn ngứa, chỉ ôm chặt Tôn Xán Tình, để ngực hai người không ngừng cọ xát, cũng may tiếp xúc như vậy cũng giải được cơ khát.
Tôn Xán Tình tự nhiên phát hiện tâm tư y, nắm một đầu v* y xoa nắn, hỏi: “Lão sư, nơi này ngứa sao?”
Tần Duyệt xấu hổ không trả lời hắn, nhưng biểu tình thỏa mãn làm Tôn Xán Tình minh bạch đáp án. Hắn ngậm lấy một đầu v* khác, dùng răng gặm cắn, lại cầm côn th*t y nhanh chóng vuốt ve, tốc độ đưa đẩy dưới thân cũng dần dần nhanh hơn.
Ba nơi Tần Duyệt bị hắn âu yếm đến gần tới cao trào, cuối cùng dưới một lần bị hung hăng cắm đến tuyến tiền liệt bắn tinh, Tôn Xán Tình lại đâm vào rút ra vài cái, cũng trong thân thể y lần nữa phóng xuất.
Sau cao trào, Tôn Xán Tình vẫn đè trên người Tần Duyệt không muốn động. Thuận lợi thi đậu đại học trong mơ, còn được tiểu lão sư ái mộ đã lâu đáp lại, hắn cảm thấy không còn chuyện nào so với hiện tại hạnh phúc hơn, hắn ôm chặt Tần Duyệt, nói: “Lão sư, tôi rất thích lão sư.”
Đôi mắt hắn nổi lên một tầng hơi ước, “Thích nhất lão sư.”
“Tôi biết.” Tần Duyệt cũng ôm chặt hắn, ôn nhu hôn môi hắn, “Tôi đã biết.”
Ba tháng nghỉ hè đảo mắt qua đi, Tôn Xán Tình chính thức trở thành tân sinh viên Y đại, may mắn Y đại không tính là xa, chỉ cần được nghỉ, cơ hồ mỗi cuối tuần hai người đều sẽ gặp nhau. Kết giao như vậy không dễ dàng như tưởng tượng, đặc biệt trong đó còn là thiếu niên chưa trưởng thành, bọn họ cũng cùng những cặp tình nhân khác giống nhau, từng có khắc khẩu, từng có chiến tranh lạnh, lại chưa từng thật sự nghĩ từ bỏ đối phương.
Bốn năm qua đi, từ thiếu niên thành thanh niên, Tôn Xán Tình lựa chọn trở lại trường học cũ ── là nơi Tần Duyệt dạy, trở thành một lão sư mỹ thuật. Tần Duyệt có chút khó hiểu, hắn rõ ràng có rất nhiều lựa chọn, trở thành hoạ sĩ nổi tiếng có nhiều thù lao, vì cái gì nguyện ý làm một lão sư mỹ thuật dạy ở trường học không quá coi trọng?
Lúc Tần Duyệt hỏi, Tôn Xán Tình nửa thật nửa đùa trả lời: “Có một bài hát không phải ca như thế sao? Lớn lên, tôi sẽ thành người.”
Tần Duyệt lòng rung động, áp xuống một trận lệ ý(muốn khóc) bỗng nhiên xuất hiện, ôn hoà nói:
“Nhiều năm như thế, cậu vẫn là học sinh tôi thích nhất.”
Gương mặt Tôn Xán Tình lúc này đã không còn non nớt, nói năng rất có khí phách, “Em có thể có vô số học sinh kính yêu em, nhưng giống tôi như vậy, em chỉ có thể có một người.”
Tần Duyệt cũng trịnh trọng đáp ứng hắn: “Ân, chỉ có cậu một người.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!