Diêm Vương Phu Nhân Là Ta
Chương 1: Xuyên đúng lúc người ta đang ân ái ?
– Ba… con muốn mua mấy quyển tiểu thuyết,ba mua cho con nha- âm thanh nũng nịu vang lên trong căn phòng nhỏ bé.
– Ta bảo con, đừng suốt ngày đọc truyện nữa, có ngày mắt lồi ra mà rớt ra ngoài cho xem – ông ấn đầu cô rồi lại ngồi đoc báo.
– Ba.. ba mua đi mà… nha, Không có con chết mất đấy a~- bĩu môi mà cầm lấy tay ba mà lắc qua, lắc lại.
– Không là không, học không lo học đi –
– Ba keo kiệt – Cô xị mặt ra , cô học rất chăm chỉ nha, chỉ là đọc tiểu thuyết nhiều hơn thôi, rất oan ức, miệng chu lên giống như có thể treo được cả mười cân thịt lợn vậy.
Đưa tay điểm nhẹ lên cái miệng đang chu cao của cô, ông khẽ nở nụ cười:
– Thua con mà, lên tắm lát ba dẫn đi mua –
– thật á… con yêu ba nhất… đúng rồi con đi tắm đây.. Tiểu thuyết ơi chờ chị- cô hét lên chạy lên nhà. Để lại người cha lắc đầu, Nhìn con gái nhỏ.
– Chậc, không biết bao giờ con mới lớn được nữa , Mình à, em phải đợi thêm nữa rồi-
Có lẽ, người ta nói quả không sao, con gái kiếp này là tình nhân kiếp trước của cha, nên chẳng người cha nào thấy con nũng nịu lại không mềm lòng cả…
[..]
Đi vào buồng tắm, hơi nước tràn ngập hòa quyện thêm chút hương thơm nhẹ, ngâm mình trong nước ấm, cô thoải mái, từ từ ngủ thiếp đi.
* hát xì *
Ngủ một hồi mà cơ thể nhiễm lạnh, khiến nước mắt, nước mũi tèm lem. ( dơ quá a ~)
– mấy giờ rồi nhỉ – cô với lấy khăn giấy lau nước mũi. thấy đã hơn một tiếng đồng hồ . Chắc bố đợi đến mốc luôn rồi.
Thiên Vân thở phào nhẹ nhõm, từ trong phòng tắm đi ra, đến sát vách tường, cầm quần áo lên.
-Á! Động đất- – Lúc này bức tường bên trong phòng cũng lắc lư, sàn nhà lên xuống bất định, Thiên Vân sợ hãi mà hét ầm lên.
Trời ơi cô chưa muốn chết
[..]
Lúc này, ở nơi nào đó vang lên tiếng cười nói, đèn đuốc sáng trưng.Tiêu Nhiên mới lên làm DIêm Vương , và hôm nay chính là ngày tuyển giai nhân ma.
Những mỹ nhân bị chọn trúng đều bị quỷ bắt từ hạ giới về. Buổi tối, các nàng trang điểm chát cả hộp phấn, khiến cho mình trở nên xinh đẹp. Vì không mấy nàng sẽ bị đày xuống làm giai nhân của quỷ đó.
Mở đôi mắt trong suốt ra cảm thấy mọi chuyện đều không sao, chính là hù dọa một phen, nàng cũng không muốn chết sớm nha.
Vừa định mở mắt ra nhìn, kết quả lại bị một tiếng thét chói tai thiếu chút nữa làm cho cô rách cả màng nhĩ. Cô vội vàng bịt tai lại.
-A………….– Diêm Vương đang cùng mỹ nữ mới chọn đang ở trên chiếc gường, chợi nghe
“Rầm” Bên trong phòng xuất hiện một mỹ nhân.
Cô có một làn da trắng nõn, gương mặt phớt hồng, đôi môi đẫy đà, đỏ mộng, hàng lông mày hoàn chỉnh, một mái tóc vàng nhạt khiến cho cả người càng thêm quyến rũ.
Trên giường, mỹ nữ vẫn cho là qủy vô mà thét chói tai không ngừng.
-Có chuyện gì vậy? Dù chuyện gì cũng phải để cho mình mặc quần áo xong đã chứ, thật là mất hết mặt mũi.- Nghe thấy côliền mở mắt to nhìn một chút, không khỏi tức giận.
Ngẩng đầu nhìn xung quanh, tất cả khiến cho cô sững sỡ tại chỗ.
Chẳng nhẽ xuyên không trong truyền thuyết sao? Chăng nhẽ cô như mấy nữ chính ngôn tình có một truyện tình tuyệt đẹp sao? Như chìm đắm trong mộng tưởng.
Nhưng rất nhanh cô đã phục hồi lại tinh thần.
Nhìn trên giường có hai người ăn mặc không chỉnh tề.
– Kyaaaa — Đến lượt cô hét, nhưng cũng nhớ mình không mặc gì mà kéo chiếc chăn của hai người kia che thân mình.
Trời ạ xuyên không cô thích nhưng có cần cẩu huyết thế này không? Nam thần của cô chưa xuất hiện mà, bị nhìn rồi nhớ như mấy chị nữ chính bị PHẠT thì sao?
( chị có để ý anh đang ngồi trên giường không dạ
Vân: chị không
tg: bó tay chị đó ><)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!