Lạc Lối Giữa Danh Vọng - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
173


Lạc Lối Giữa Danh Vọng


Chương 13


Ánh đèn sân khấu hoa mỹ như một con thú dữ há miệng bao trùm lên tất cả. Từng tia sáng len lỏi vào mọi ngóc ngách, chan hòa khắp khán phòng, nhưng thứ ánh sáng có sức sát thương cao nhất có lẽ là đến từ những chiếc máy ảnh như những đôi mắt đang nhấp nháy liên hồi, ghi lại từng khoảnh khắc từng cái nhíu mày của những người hiện hữu tại nơi đây.

Lễ trao giải Vương Diện cuối cùng rồi cũng đến ngày công bố kết quả.

Những nơi mang không khí náo nhiệt và trang trọng thế này đúng là chỉ thích hợp với những con người thuộc tầng lớp thượng lưu.

Tư Duệ điều chỉnh lại gấu váy dài qua mắt cá chân lòa xoà chạm đất của cô, gương mặt ngoài vẻ căng thẳng chắc chỉ còn lại chút ít sự mong chờ nhỏ nhoi. Mi tâm người con gái chau lại, đôi môi đỏ hồng khẽ mím, một chút nữa thôi khi cô bước ra khỏi phòng trang điểm lễ phục, sẽ có hàng ngàn con mắt hướng về phía cô. Tuy rằng đã quá quen thuộc với hiệu ứng đám đông, nhưng là lần đầu tiên có tên trong danh sách đề cử. Là thí sinh tham gia chứ không phải là khán giả xem trình diễn, vậy cho nên cô không khỏi vô cùng hồi hộp và lo lắng.

Trải qua những biến cố vừa rồi, dù cho muốn hay là không cô vẫn phải quay lại con đường này, giới giải trí giống như là một cái hố sâu, bước chân vào rồi lại liền không thể quay đầu thoát ra. Mà hơn thế nữa, nếu như cô trốn chạy, cô sẽ mất đi tất cả. Trên vai cô còn quá nhiều thứ cần phải gánh vác, trong lòng còn quá nhiều nỗi lo lắng muộn phiền.

Hít một hơi thật sâu căng tràn lồng ngực, Tư Duệ thẳng lưng nhấc váy bước ra, ống kính máy quay liền chuyển hướng đánh thẳng đến chỗ cô đang bước đi, nụ cười tươi trên môi cô gái, gương mặt tuyệt sắc được trang điểm tỉ mỉ, sắc nước hương trời tựa như không có bất kỳ một khuyết điểm. Bàn tay trắng muốt như màu của tuyết tao nhã vén một lọn tóc bên tai, dây chuyền trang sức sang trọng nằm trên cổ lấp lánh phối hợp với nước da của cô thật sự chỉ hình dung được bằng 2 từ hoàn mỹ. Mỹ nhân tựa như bước ra từ tranh vẽ, đã lấn áp hoàn toàn những bông hoa muôn màu đang cố gắng khoe bày nhan sắc ở đây.

Làm gì có nơi nào tạo ra cơ hội tiến thân tốt hơn ở Vương Diện, đàn ông có quyền lực tiền tài đến đây tìm những cô gái có sắc vóc có triển vọng, biến cô ta thành người của mình làm việc dưới trướng mình. Làm ăn dựa trên thân thể đối với bọn họ chính là một sự thật hiển nhiên và quá đỗi bình thường. Không có đến nửa điểm xấu hổ hay chùn bước.

Một đêm hội quy tụ tầm cỡ thế này có mấy ai mà không ao ước được tham dự cơ chứ.

Người mời đến đây nếu không phải là diễn viên gạo cội lâu năm có sức nặng trong ngành thì cũng là những nhà sản xuất đạo diễn tiếng tâm lẩy lừng. Các cấp bật đều được xếp theo hàng ghế, các diễn viên có tên trong danh sách đề cử sẽ được ngồi ở vị trí hàng 3, 4 sát sân khấu chính.

Tư Duệ hoàn thành xuất sắc những bước đi như trên sàn catwalk của mình, cô thở phào ngồi xuống ghế mời tham dự, cố gắng giấu đi sự biến động cuồng loạn đang khuấy động trong tâm. Ánh mắt vô thức dõi về phía trước mặt, ở hàng ghế đầu tiên.

Bóng lưng thẳng tắp của người đàn ông vô cùng vững chãi, tựa như một bức thành kiên cố không có gì có thể lay chuyển. Ở nơi nào khi có hắn xuất hiện mọi thứ xung quanh đều không tránh khỏi bị áp đảo. Tư Duệ đột ngột nhớ về từng lần khi cô dựa vào lồng ngực đanh thép ấy, nóng ấm và an toàn, không khỏi khiến người khác mê đắm. Nhưng kẻ như vậy chính là tai họa, là độc dược cần phải tránh xa.

Cô tự giễu cợt bản thân, đã từng gần đến như thế nhưng tại sao hiện tại cảm giác xa cách lại hoàn toàn chiếm giữa cả hai người, đi qua nhau như chưa từng quen biết.

Lôi Dực hờ hững không muốn để tâm đến những thứ xung quanh, đôi đồng tử sâu thẳm giống như hai hố đen không nhìn thấy đáy, người con gái vừa lướt qua lúc nãy khiến cho đầu ngón tay của hắn khẽ động. Vốn chán ghét những nơi ngụy tạo thế này, nên trước đây lý do duy nhất để Lôi Dực xuất hiện ở những nơi thế này, chỉ có thể là đi tìm đồ chơi mới.

Những nhân vật xung quanh dường như cũng đã quen với sự lãnh đạm của hắn, lại dành cho Lôi Dực một sự kiêng dè nhất định, vậy nên không có bất kỳ ai dám ngồi chung hàng ghế, cũng vô cùng rụt rè trong việc đến gần mà bắt chuyện.

Là kẻ có máu mặt và tiếng nói bật nhất trong giới này, chuyện này vô cùng ít người biết nhưng nhìn vị trí mà hắn ngồi cũng đã phần nào tự suy đoán được là nhân vật không thể động. Rất ít khi xuất hiện trước truyền thông, vậy cho nên lần này khi Lôi Dực đồng ý lời mời đến tham dự khiến cho ban tổ chức và những người tài trợ bất ngờ không ít

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN