Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế) - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Xong Rồi, Thiếu Tướng Cong Rồi (Tinh Tế)


Chương 27


Trong đêm hôm khuya khoắt đột nhiên phát sinh nổ mạnh làm bừng tỉnh người đang ngủ say trong thành thị, cả tòa thành vốn dĩ yên tĩnh không tiếng động trong nháy mắt liền trở nên ầm ĩ.

Bị tiếng gầm rú thật lớn đánh thức mọi người lập tức nhô đầu ra từ cửa sổ, kinh ngạc mà nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt giữa ngọn tháp nhọn kia, nhìn lỗ thủng nham nhở, nhìn đến kinh hãi không thôi.

Lại còn không chỉ có mỗi một chỗ, có bốn tòa tháp nhọn đều xảy ra sự kiện nổ mạnh ở những vị trí khác nhau, cơ hồ là liên tiếp xảy ra chỉ trong thời gian vài phút.

Quân phòng thủ thành phố nhanh chóng xuất động, toàn thành giới nghiêm.

Chỉ là người trong cả tòa thành đều đã bắt đầu rối loạn lên, đặc biệt là những khách nhân mang thân phận cao quý đến tham gia tiệc mừng thọ, đã bắt đầu sôi nổi chất vấn, thậm chí còn có vài bộ phận khách nhân tỏ vẻ muốn lập tức rời khỏi tinh cầu.

Ngay tại thời điểm lòng người đang hoảng sợ này, trên không thành thị xuất hiện một quầng sáng lập thể thật lớn.

Nam tử tóc quăn màu nâu đen xuất hiện ở bên trong quầng sáng, thần sắc thong dong, khuôn mặt nghiêm túc.

“Chư vị, đừng lo!”

Hình ảnh thật lớn của người thừa kế kẻ thống trị cả tinh cầu thậm chí là cả tinh hệ này hiện lên trên không trung thành thị, phát ra thanh âm hữu lực.

“Tình thế đã nằm trong khống chế của ta, toàn bộ những phần tử khủng bố ý đồ phá hoại tiệc mừng thọ của phụ thân ta đã bị tóm gọn, chuyện đêm nay sẽ không bao giờ phát sinh lần thứ hai nữa.”

Hắn sắc mặt nghiêm túc mà nói, thanh âm leng keng hữu lực.

“Ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào làm nhiễu loạn tiệc mừng thọ của phụ thân ta, bất luận kẻ nào đang mưu toan làm ra loại chuyện này, đều phải chuẩn bị sẵn sàng nghênh đón sự trả thù của Mia gia tộc!”

Trấn an xong các thị dân, vô số quầng sáng đồng thời xuất hiện ở trong các phòng cho khách.

“Các vị khách nhân tôn quý, đối với chuyện đã làm chư vị chấn kinh, tôi chân thành xin lỗi vô cùng.”

Beat trên quầng sáng nho nhã lễ độ mà nói, khẽ cúi đầu, tạ lỗi với các khách nhân trong phòng.

“Tôi lấy danh dự của Mia gia tộc ra bảo đảm, loại chuyện này sẽ không bao giờ phát sinh lần thứ hai nữa, thỉnh tin tưởng chúng tôi có thể bảo đảm được sự an toàn của chư vị, thỉnh chư vị an tâm mà lưu lại, tham gia tiệc mừng thọ của phụ thân tôi.”

…………

Tiêu phí sức lực cực lớn, trấn an hết thảy các thị dân cùng với các khách nhân, toàn bộ thành thị lại một lần nữa an tĩnh xuống.

Nam tử tóc quăn màu nâu đen đứng ở trong phòng của mình, khi quầng sáng thông tin biến mất khỏi trước mắt hắn, gương mặt ôn hòa đôn hậu kia liền nhanh chóng bị bóng ma bao phủ, thần thái nho nhã lễ độ cũng biến thành vẻ âm lãnh.

Khóe môi hắn ngoắc lên tạo thành một độ cong cao cao, dùng cái mũi phát ra một tiếng cười lạnh. Hắn nhìn mấy lỗ thủng trên thân tháp đã được dập tắt lửa giờ phút này đã cháy đen một mảnh bên ngoài cửa sổ, một loại khoái cảm nói không nên lời lan tràn từ trước ngực đến khắp toàn bộ thân thể hắn.

Ưu tú xưa nay chưa từng có?

Thậm chí hơn cả ngài khi còn trẻ?

Phụ thân đại nhân, thực đáng tiếc, ngài già rồi, nhãn lực đã không còn tốt nữa.

Cái ngài gọi là người trẻ tuổi ưu tú nhất mà ngài đã gặp qua, đã táng thân trong biển lửa —— mà người giết chết hắn, cố tình lại chính là con kẻ thậm chí còn không bằng một nửa của hắn.

Người già rồi, phụ thân đại nhân, về sau Mia gia tộc sẽ là thiên hạ của con ——

“Beat đại nhân! Thông tin khẩn cấp yêu cầu tiếp nối!”

Một thanh âm nôn nóng đột nhiên vang lên, nhiễu loạn tâm tình tốt của Beat.

Hắn nhíu nhíu mày, kiềm chế cảm xúc khó chịu xuống.

“Tiếp đến.”

Hắn dùng khẩu khí không tốt nói.

Quầng sáng trong nháy mắt hiện lên ở trước người hắn, đường cong bên trên loẹt xoẹt mà mà nhiễu loạn vài cái, một binh lính sắc mặt nôn nóng xuất hiện ở phía trên.

“Beat đại nhân! Troell thiếu tướng vẫn còn sống!”

Đồng tử bởi vì không vui mà hơi hơi híp của nam tử đột nhiên co rút lại một chút, chỉ chớp mắt phẫn nộ cùng xấu hổ buồn bực trào ra từ trong thân thể khiến gương mặt vừa rồi còn ôn hòa của hắn trong nháy mắt liền trở nên vặn vẹo.

“Sao lại thế này?!”

Hắn trợn tròn mắt dữ tợn mà trừng nhìn người trong quầng sáng, cắn chặt răng, từng chữ từng chữ cơ hồ là rít ra từ trong kẽ răng.

Thân ảnh của binh lính biến mất, một hình ảnh khác xuất hiện ở trên quầng sáng.

Đó là hình ảnh Troell một tay ôm lấy thiếu niên trong lòng ngực thả người nhảy ra ngoài tòa tháp.

Ngọn lửa nóng rực phun ra từ lỗ thủng tan nát theo sát phía sau hắn giương nanh múa vuốt, lại không thể chạm đến hắn dù chỉ là góc áo.

Hình ảnh trên quầng sáng có chút mơ hồ, nhanh chóng chớp động, chỉ là cho dù có hơi mơ hồ, nhưng vẫn có thể làm người ta tinh tường thấy rõ thân ảnh người trẻ tuổi kia nhảy ra khỏi tháp cao, sau đó mạnh mẽ rơi xuống đất.

Ngay sau đó, thiếu tướng trẻ tuổi mang theo thiếu niên bên người cấp tốc biến mất trong hình ảnh.

Beat đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích.

Mặt hắn vặn vẹo, ôn tồn lễ độ thường ngày đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, vẻ mặt của hắn tại một khắc này đã dữ tợn đến mức đáng sợ.

Cảm giác khoái ý không lâu trước đây mới hưởng thụ chưa đến một hồi, còn có sự trào phúng đối với tên thiếu tướng kia cùng với phụ thân, lúc này đã giống như những cái tát, từng cái từng cái hung hăng quăng lên mặt hắn, đánh đến hắn mặt mũi bầm dập, đánh đến hắn thương tích đầy mình.

Đầu ngón tay hắn tại một khắc này bởi vì phẫn nộ cùng căm ghét cực độ mà run lên không có cách nào ức chế được.

【 Beat, nếu con có thể có được một nửa của hắn……】

Một câu này, tựa như cơn ác mộng mà không ngừng vang vọng bên tai hắn.

Nó lặp lại một lần rồi lại một lần bên trong đầu hắn, dần dần, tràn ngập đầu óc hắn, cơ hồ đã sắp sửa căng nứt đầu hắn ——

Đôi tay nam tử chống lên trên bàn, hô hấp từng chút một trở nên thô nặng hơn.

Hắn nhìn chằm chằm gắt gao vào thân ảnh của tên thiếu tướng trẻ tuổi bên trong hình ảnh, trong cặp mắt tràn ngập tơ máu mà đỏ lên kia tràn đầy ác độc cùng oán hận ——

Giết hắn!

Phải giết chết tên gia hỏa kia!

Tên kia nhất định phải chết! Mặc kệ cái giá trả giá có như thế nào đi nữa!

Nơi chỗ sâu trong thân thể hắn như là có một đầu mãnh thú đang gào rống hung tàn, lộ ra răng nanh dữ tợn.

Đôi tay hắn chống ở trên bàn, quay đầu, dùng cặp mắt đỏ lên nhìn chằm chằm người hầu đứng ở phía sau hắn.

“Điều động tất cả quân phòng thủ thành phố! Tìm kiếm tung tích tên kia! Cứ nói là mệnh lệnh của ta, xử lý hắn!”

“Nhưng là, Beat đại nhân, động tĩnh như vậy quá lớn, vừa rồi không dễ dàng gì mới trấn an được dân chúng, còn có những khách nhân kia nữa……”

Người hầu của hắn khó xử mà nói.

“Hơn nữa nếu mệnh lệnh này được ban ra, chuyện ngài muốn đuổi giết Troell thiếu tướng liền sẽ không giấu được nữa……”

“Ấn theo lời ta mà làm!”

Gương mặt căng thẳng tới cực điểm của hắn gần như đang co rút lại, rống về phía người hầu của hắn.

“Tìm được hắn! Tìm được người này! Giết hắn!”

Chưa bao giờ gặp qua sắc mặt đáng sợ của vị chủ nhân trong cơn thịnh nộ làm cho người hầu có chút kinh ngạc, không dám lại khuyên bảo nữa, lập tức truyền đạt mệnh lệnh của thiếu chủ xuống.

Nhưng gã cũng không dám thật sự trực tiếp hạ mệnh lệnh tìm kiếm Troell thiếu tướng cũng đồng thời giết chết hắn theo như lời Beat đã nói, mà chỉ truyền đạt mệnh lệnh nói, phải bắt được hai phần tử khủng bố đã tiến hành lần tập kích khủng bố này, một khi quân phòng thủ thành phố gặp được đối tượng khả nghi, lập tức giết chết ngay tại chỗ.

Thành thị vừa mới yên tĩnh lại nay đã lần nữa trở nên ầm ĩ, vô số quân phòng thủ thành phố xuất hiện ở trên đường phố, không ngừng dùng dụng cụ tìm tòi điều tra những chỗ bí ẩn, như là muốn bắt cá lọt lưới, làm dân chúng vừa mới yên lòng nay lại bắt đầu hoảng loạn lên.

Dù sao, nếu vẫn không bắt được cá lọt lưới, thì vẫn tùy thời có khả năng sẽ lại lần nữa phát sinh chuyện tập kích khủng bố.

Hơn nữa những binh lính này không chỉ có tìm kiếm khắp nơi, thậm chí còn truy tìm cả dân cư xâm nhập bất hợp pháp, lòng người cả tòa thành thị lại bắt đầu trở nên hoảng sợ.

Beat đứng ở trong phòng, mặt không biểu tình.

Ba khối quầng sáng vây chung quanh hắn, bản đồ lập thể phía trên không ngừng chớp động, từng mảnh tin tức màu xanh biển không ngừng hiện lên bên dưới góc trái màn hình, chỉ là tin tức phản hồi trở về, đều chỉ làm cho sắc mặt của hắn càng thêm âm trầm.

Cho dù đã xuất động toàn bộ quân phòng thủ thành phố trong thành thị, cũng không thể tìm kiếm được bóng dáng tên gia hỏa kia.

Đám vô dụng này ——

Phanh một tiếng vang lớn, cửa lớn bị đẩy ra thật mạnh.

Đang trong cơn bực bội cực độ, Beat vừa quay đầu lại liền gầm lên giận dữ.

“Không cho phép bất cứ kẻ nào tiến vào có phải ngươi nghe không hiểu hay không hả?! Cút ra ngoài cho ——”

Một chữ ‘ta’ cuối cùng trong nháy mắt mắc lại trong cổ họng, mắt nam tử đột nhiên trợn to.

Hắn nhìn thân ảnh cao lớn đi tới từ cửa vào, tại một khắc này đầu óc hắn đã trống rỗng.

Lão nhân đầu tóc hoa râm đi về phía hắn từng bước một, mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm vào hắn, trên gương mặt che kín nếp nhăn kia không có bất cứ một biểu tình nào.

Rõ ràng thân thể đã già nua, nhưng trong mỗi bước đi lại tản mát ra khí phách thật mạnh mẽ, mỗi khi dẫm đạp trên mặt đất đều phát ra tiếng bước chân nặng nề từng chút một khiến lòng người kinh hãi.

Lão nhân này giống như một ngọn núi cao nguy nga không có cách nào siêu việt nổi, trầm trọng mà áp xuống, ép tới độ không cách nào hô hấp được.

Lão nhân đứng yên ở trước mặt hắn, chiều cao thân hình rõ ràng cũng giống như hắn, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn lại tựa như đang nhìn xuống từ trên cao, nhìn xuống hắn, khiến hắn cơ hồ là hít thở không thông.

Dại ra mà đối diện với ánh mắt nghiêm khắc của lão nhân kia, đầu óc Beat trống rỗng.

Hắn ý đồ giãy giụa mà phát ra âm thanh, chỉ là môi hắn vẫn cứ mấp máy một cách gian nan, không thể phun ra được một hơi nào.

Hắn chỉ có thể ngây ngốc mà đứng ở nơi đó.

Đã bao nhiêu lần, hắn cho rằng hắn đã sớm đi ra khỏi bóng ma của phụ thân.

Chỉ là tới hiện tại rồi hắn mới biết được, mặc kệ có qua bao lâu đi nữa, hắn vẫn như cũ là đứa nhỏ đứng ở trong góc sợ hãi mà nhìn bóng dáng của phụ thân.

Ba!

Một bạt tai thật mạnh, đánh đến Beat nghiêng mặt đi.

Hắn nghiêng mặt, sau một lúc lâu vẫn không có động tác nào.

Trên má đang nóng rát đau, thấm vào trong làn da, thấm vào trong xương thịt, đau đến làm người nổi điên.

“Ngài vừa lòng rồi?”

Cơn đau đớn khiếp người kia giúp hắn rốt cuộc cũng một lần nữa khống chế được thanh âm của mình.

Nam tử rũ đầu, phát ra tiếng cười nhẹ nghẹn ngào.

“Ngài nói đúng…… Con chính là phế vật, con chính là phế vật ngay cả một nửa của hắn cũng không bằng!”

Lần đầu tiên, hắn ngẩng đầu lên, chính diện giằng co với phụ thân mình, không chút khách khí nào mà gầm nhẹ về hướng phụ thân hắn.

“Ngài nói toàn bộ đều đúng —— toàn bộ đều đúng!! Con thừa nhận!! Ngài vừa lòng chưa!”

“Dù sao thì so với con, ngài càng hy vọng gia hỏa kia làm con của ngài hơn mà —— con thua! Con không so được với hắn! Con không thắng được hắn! Con thừa nhận, con chính là phế vật —— như vậy ngài đã vừa lòng rồi chứ!”

Tóc quăn màu nâu đen hỗn độn mà rơi rụng trước mắt Beat, chặn tầm mắt của hắn, hắn thấy không rõ biểu tình giờ phút này của phụ thân mình, chỉ có thể thấy được đôi môi củ ấu tương tự với hắn của phụ thân đang dùng sức mà mím chặt.

Hắn không muốn nhìn vào mắt phụ thân nữa, hắn biết vào giờ phút này trong cặp mắt kia khẳng định vẫn là vẻ thất vọng mà hắn nhìn đã quen.

Hắn biết kế tiếp phụ thân hắn sẽ nói như thế nào ——

【 con quá làm ta thất vọng rồi, Beat. 】

Đúng vậy, phụ thân, con làm ngài thất vọng rồi.

Một lần rồi lại một lần.

Nếu con không phải là con trai của ngài, nếu người trẻ tuổi ưu tú mà ngài luôn tán thưởng kia mới là con trai của ngài, thì thật là tốt biết bao.

Mặc kệ là đối với ngài, hay là đối với con cũng thế.

Lão nhân nâng cánh tay rắn chắc lên từng chút một dùng sức mà đẩy hắn ra, cất bước về phía trước, đi đến phía trước ba quầng sáng vòng tròn kia.

Ông ta chống tay trên bàn, ánh mắt sắc bén mà nhìn quét hình ảnh cùng tin tức nhảy lên phía dưới quầng sáng.

“Lập tức rút hết toàn bộ quân phòng thủ thành phố!”

Ông ta dùng thanh âm trầm thấp hữu lực mà hạ đạt mệnh lệnh.

Phía sau ông ta, Beat vừa rồi bị ông ta một phen đẩy ra có chút chật vật mà đứng tại chỗ.

Hắn cúi đầu, tóc nâu hỗn độn rơi rụng ở khóe mắt hơi hơi run rẩy của hắn, bàn tay rũ bên người của hắn dùng sức mà nắm chặt, móng tay đâm thật sâu vào trong lòng bàn tay.

Hắn gắt gao cắn răng, cơ hồ như muốn cắn nát răng.

Trong mắt hắn ngoại trừ oán giận cùng không cam lòng ra, thì còn chảy ra một phần thống khổ.

Phụ thân đại nhân coi trọng tên thiếu tướng kia biết bao nhiêu, phụ thân có bao nhiêu tán thưởng đối với người kia, yêu thích cỡ nào ——

Hắn đã sớm biết rõ ràng còn không phải sao!

Hắn đã sớm biết một khi bị phụ thân biết được mình động thủ thì sẽ có kết cục như thế nào rồi không phải sao!

“Masi, điều động thân binh của ta. Hiện tại ở chỗ này, tất cả, để cho bọn họ âm thầm truy tìm.”

Rút về tất cả quân phòng thủ thành phố xong lão nhân lập tức mở ra kênh thông tin phó tướng tâm phúc của ông ta, sắc mặt trầm ổn mà truyền đạt mệnh lệnh.

“Mặt khác, mở ra hệ thống vệ tinh của Mia tinh, còn có hệ thống phòng vệ trong thành thị, toàn lực truy tìm tung tích của Troell thiếu tướng.”

Ông ta nói, ngữ khí lạnh băng, chém đinh chặt sắt.

“Một khi tìm được, giết chết bất kể tội!”

Beat đột nhiên ngẩng đầu, hắn trợn to mắt nhìn bóng dáng lão nhân kia, vẻ mặt kinh ngạc cùng khó có thể tin nổi.

Hắn khó có thể tin được mà nghĩ có phải là hắn nghe lầm hay không, có phải bởi vì phẫn nộ quá độ mà làm hắn nảy sinh ảo giác hay không.

Hắn cứ như vậy mà đứng, ngơ ngác mà nhìn phụ thân hắn xoay người, lại lần nữa đi trở về đến trước mắt hắn.

Lão nhân lại một lần nữa giơ cao cánh tay phải ——

Lại là một thanh âm bang thanh thúy vang lên.

Mia hầu tước lại lần nữa hung hăng cho con hắn một bạt tai, lực đạo nặng nề khiến cho cả người Beat bị đánh tới lảo đảo về phía sau một bước.

“Đừng nói con không phải phế vật…… Cho dù có thật sự là phế vật, thì con cũng là con trai của ta!”

Lão hầu tước gắt gao nhìn chằm chằm vào hắn mà nói, từng câu từng chữ, leng keng hữu lực.

Lồng ngực ông ta phập phồng kịch liệt, vẻ mặt một mực bình tĩnh trầm ổn của ông ta tại một khắc này bởi vì phẫn nộ mà đã đỏ lên toàn bộ.

Ông ta rống giận về phía Beat.

“Con trai của ta! Ta phải bảo vệ cả đời!”

Ông ta rống xong, lại một lần nữa đi trở về phía trước quầng sáng, ánh mắt sáng quắc mà nhìn chằm chằm vào hình ảnh trên màn hình.

Ánh mắt ông ta tại một khắc này tựa như là con diều hâu đang nhìn thẳng vào con mồi, sắc bén tới cực điểm.

Ông ta biết vị thiếu tướng trẻ tuổi kia có bao nhiêu ưu tú, có bao nhiêu nguy hiểm.

Ông ta biết tương lai khi người trẻ tuổi kia trưởng thành lên thì sẽ có bao nhiêu đáng sợ.

Chính là bởi vì như thế, ông ta mới muốn Beat giao hảo với hắn.

Ông ta biết Beat rất ưu tú, nhưng đó chỉ là tương đối so với người bình thường mà thôi, còn làm người thừa kế tương lai của Mia gia tộc, làm người chưởng khống tương lai của tinh hệ này, loại trình độ này vẫn còn xa xa không đủ.

Tuy rằng bên trong vũ trụ bề ngoài thì gió êm sóng lặng, nhưng ánh mắt nhạy bén của Mia hầu tước lại sớm đã nhìn ra được, trong tương lai, không quá mười năm, toàn bộ tinh tế đều sẽ bắt đầu rung chuyển.

Cơn gió lốc chiến tranh đã bắt đầu thổi quét từ trung tâm đế quốc, khuếch tán mở ra cả toàn bộ vũ trụ. Chờ đợi con trai ông ta sẽ là một thời đại chiến loạn mà rung chuyển, trong thời đại vô cùng nguy hiểm kia, bầy sói xông lên, ngươi chết ta sống…… Cho nên, những gì Beat làm còn chưa đủ, ở trong thời đại chiến tranh nguy hiểm đó, chỉ là ưu tú bình thường thôi thì vẫn xa xa chưa đủ!

Cho nên ông ta mới dùng phương thức nghiêm khắc nhất hà khắc nhất mà đối đãi với Beat, cho nên ông ta mới một lần rồi lại một lần bức bách Beat làm được càng tốt hơn, càng ưu tú hơn —— vì để Beat có thể tiếp tục tồn tại bên trong thời đại rung chuyển đó, vì làm cho cả Mia gia tộc tiếp tục kéo dài trong vũ trụ!

Chờ đến khi ông ta phát hiện ra mình nghiêm khắc cùng bức bách ngược lại đã bức đứa nhỏ này đến một loại cực đoan khác, thì hết thảy đều đã quá muộn rồi.

…… Ông ta đã già rồi, sống không được bao lâu nữa.

Nhưng vào thời điểm ông ta còn sống, ông ta cần phải dùng hết thủ đoạn để hộ giá hộ tống cho con trai của mình, tận khả năng lưu lại cho con trai ông ta nhiều tài nguyên cùng chuẩn bị nhất có thể.

Ông ta nhìn ra được, lấy năng lực của vị thiếu tướng trẻ tuổi đó, tương lai nhất định sẽ là bá chủ một phương, cho nên ông ta mới hạ mình chủ động giao hảo với hắn, cũng là vì lưu lại cho con trai ông ta một nhân mạch tốt.

Chỉ là không nghĩ tới……

…… Thôi, nếu chuyện đã tới loại tình trạng hiện giờ rồi, như vậy hiện tại nên làm chuyện mà ông ta phải làm thôi.

Hoàn toàn bóp chết người trẻ tuổi trong tương lai sẽ uy hiếp đến con trai của ông ta kia ngay trên chính tinh cầu này!

……

Nam nhân vẻ mặt ngơ ngác, đứng ở phía sau lão nhân, trên mặt đang nóng rát đau, ánh mắt hắn mờ mịt mà nhìn bóng dáng quen thuộc kia.

Mặc kệ có trải qua bao nhiêu năm, bóng dáng người này vẫn như cũ thật là thẳng, không có chút cong vẹo nào.

Mặc kệ đã qua bao nhiêu năm, hắn vẫn như cũ nhìn lên bóng dáng của người này.

Hắn cúi đầu, cắn chặt răng, liều mạng hô hấp, liều mạng ngăn chặn sự chua xót bất thình lình xông lên chóp mũi.

Phụ thân……

Editor: Tui đã cố kiềm chế đến lúc này mới phát biểu ý kiến. Chương này đã giải thích cho các hành động trước đó của lão Mia. Tuy rằng ông là một phản diện, nhưng tui vẫn khá thích ổng, nhất là cái đoạn ổng tuyên bố ‘dù cho Beat có vô dụng thì hắn vẫn là con trai ông, ông phải che chở’. Ông là một người hùng, một người cha tốt, chỉ là cách ông dạy con quá cực đoan mà thôi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN