Vận Mệnh Nghịch Hành - Chương 42: Khai sơn phái
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
80


Vận Mệnh Nghịch Hành


Chương 42: Khai sơn phái


Tiểu đao tử bị Dã viên đồ sát chỉ trong vòng một nốt nhạc, âu cũng là gieo nhân nào gặt quả đó nhưng còn Trần ngọc thì đúng là họa vô đơn chí, phước bất trùng lai, vừa thoát khỏi sự truy sát của nhóm người Tiểu đao tử thì bây giờ lại phải đối mặt với sự khát máu của Dã viên.

Một Tiểu đao tử chưa thể nào thỏa mãn được Dã viên và con mồi nó nhắm đến tiếp theo chính là con mồi đáng lẽ nó nhắm đến đầu tiên, người đó chẳng ai khác chính là Trần ngọc.

Dã viên tuy rằng dễ bị kích động nhưng tuyệt đối là một linh thú có linh trí cao cấp chẳng thua gì con người, một con mồi bị thương tất nhiên sẽ dễ dàng săn đuổi hơn một con mồi mạnh khỏe nên Trần ngọc lúc này chính là con mồi lý tưởng nhất.

Bị ánh mắt của Dã viên tập trung vào Trần ngọc cảm thấy toàn thân nổi lên từng trận ớn lạnh, chứng kiến sự tàn khốc của Dã viên hắn biết rằng mình chẳng có hy vọng gì về sự nhân từ của nó, muốn thoát khỏi hoàn cảnh này chỉ có một sự lựa chọn, chạy.

Bỏ mặc sự mệt mỏi và đau đớn của cơ thể Trần ngọc lúc này lại tỏ ra mạnh mẽ hơn hẳn lúc bình thường, hắn xoay người rồi nhanh chóng vọt thẳng về phía trước. Dã viên nhìn về phía Trần ngọc đang bỏ chạy nhưng nó lại không hề tỏ ra chút khẩn trương nào, đối với nó Trần ngọc đã chẳng khác nào một xác chết lúc này nó lại nổi hứng muốn chơi trò mèo vờn chuột.

Trần ngọc không biết tại sao Dã viên lại không đuổi theo mình nhưng nếu nó không đuổi theo thì lại càng hay, bây giờ cứ chạy càng xa càng tốt thế nhưng sự vui mừng của Trần ngọc lại nhanh chóng vụt tắt vì phía trước mặt hắn rõ ràng là một vực sâu không thấy đáy. Phía trước là vực sâu, phía sau lại là dã thú, chẳng lẽ trời thật dồn ta vào đường chết hay sao, trong lòng Trần ngọc chợt dâng lên một sự chua xót và không cam lòng.

Dã viên lúc này đang rất thong thả tiến lại phía Trần ngọc, nó tỏ ra rất khoái trí khi thấy được sự tuyệt vọng trong ánh mắt của con mồi, điều đó làm nó càng thêm hưng phấn.

– Nếu trước sau gì cũng chết ta sẽ không để cho ngươi được toại nguyện, Trần ngọc hét lớn một tiếng rồi nhảy xuống vực sâu trước mặt nhưng Dã viên sẽ không để điều đó xảy ra nó dậm chân rồi bật nhảy một bước dài cánh tay to lớn của nó vươn ra nắm lấy cơ thể Trần ngọc đang rơi tự do.

“Xong rồi, thật sự đã xong rồi”, Trần ngọc biết tình toán cuối cùng của mình cũng đã không thành hôm nay hắn nhất định sẽ chết trong tay của con Dã viên này ngay trong lúc hắn tuyệt vọng nhất Tiểu bạch vốn ngủ say trong người của hắn đột nhiên thức dậy, nó khẻ nhíu mày rồi nhìn thẳng về phía của Dã viên thật bất ngờ, thoáng trong ánh mắt của Dã viên lại ánh lên sự sợ hải chính vì một khoảnh khắc phân tâm ấy Dã viên đã không bắt được cơ thể của Trần ngọc.

A…..a….a, tiếng thét chói tai của Trần ngọc vang vọng ngày càng xa, có lẽ nào hắn thật sự phải bỏ mạng ở đây.

Hai tháng sau, tại Tinh không đế quốc, một trong những đế quốc hùng mạnh tại Tây đại lục, nếu xét về diện tích thì Tinh không đế quốc nhỏ hơn Tử tinh đế quốc nhưng về sự lớn mạnh của Tu luyện giả nó không hề thua kém thậm chí còn có phần vượt trội hơn.

Nơi đây các thế lực lớn nhỏ được chia làm 6 cấp độ, theo thứ tự từ yếu đến mạnh được xếp từ 6 đến 1. Thế lực cấp 6 là những bang phái nhỏ lẽ, bất nhập lưu như Quang Minh hội hay Kim xà bang, thế lực cấp 5 quản lý ít nhất từ 3 bang phái cấp 6 trở lên và trong bang phải có người đạt thực lực Hư linh kỳ trở lên, thế lực cấp 4,3,2,1 cũng tương tự như vậy nhưng yêu cầu thực lực cao hơn từ Chân linh cho đến Phụ hồn. Theo đồn đoán của nhiều người trong những thế lực cấp 1 thậm chí còn xuất hiện cả cao thủ Lĩnh vực chi cảnh thật khiến cho người khác phải khiếp sợ không thôi.

Lúc này tại chân núi Phổ đà, một trong những ngọn núi cao nhất Tinh không đế quốc, sơn môn của Khai sơn phái đông đúc hơn thường này rất nhiều, rất nhiều thiếu niên tài tuấn đều tìm đến đây hi vọng có thể triển lộ tài năng của mình để được thu vào sơn môn.

Khai sơn phái vốn được xếp vào hàng thế lực cấp 3 tuy nhiên nếu xét về thực lực nó có thể xếp vào hàng thế lực cấp 2, Chưởng môn của phái Khai sơn thực lực đã đạt đến Phụ hồn cảnh sơ kỳ nhưng người này không chủ trương bành trướng nên chưa thu phục được các thế lực cấp 3 khác do đó vẫn mãi dừng bước ở thế lực cấp 3 tuy nhiên chẳng có thế lực cấp 2 nào dám quản lý bọn họ chính vì vậy mà quản lý trực tiếp của bang phái này lại là một thế lực cấp 1 Đường môn.

Danh vọng của Khai sơn phái được rất nhiều người ngưỡng mộ nên nếu muốn chính thức trở thành một đệ tử phải vượt qua rất nhiều người giống như nếu bạn thi tốt nghiệp chỉ đạt trung bình thì đừng mơ vào trường đại học danh tiếng, các thiếu niên tìm đến đây đều tự tin vào tài năng của mình nhưng được nhận vào Khai sơn phái chỉ chưa đầy 5% trong số họ.

– Các ngươi mau trật tự, nhanh chóng xếp hàng rồi lần lượt báo danh, ai dám làm náo loạn lập tức trục xuất, một đệ tử nội môn tên Thanh tiêu được giao trọng trách ghi danh cho những người tham gia trắc thí lên tiếng.

Ngay lập tức những người vốn đang xôn xao do chờ đợi lâu mà vẫn chưa đến lượt liền trở nên anh tỉnh, lúc này có một trung niên nam tử dẫn theo một người mang mặt nạ sắt đang chậm rãi tiến về phía báo danh của Khai sơn phái, Trung niên nhân dáng người cân đối, khuôn mặt hơi gầy có phần phong trần, y phục có phần lôi thôi còn người mang mặt nạ sắt cũng hoàn toàn không có gì nổi bật duy chỉ có ánh mắt lúc nào cũng ngời sáng.

– Này hai tên kia, rõ ràng là đến sau mà lại không xếp hàng, ngươi không xem luật lệ ra gì à, một tên thiếu niên dáng người cao gầy lên tiếng.

– Đúng vậy đấy, chúng ta đều chờ đã rất lâu rồi làm gì đã đến lượt các ngươi chứ, mà ta nói hai ngươi một người đã già, một người thì quái dị thôi thì cứ về nhà mà an nghĩ đi sao còn học đòi người khác đi khảo thí, một thiếu niên mập lùn khác đứng cạnh thiếu niên cao gầy vừa nói vừa tiến đến chặn ngang đường của vị trung niên nam tử và người đeo mặt nạ sắt kia.

– Một tên vừa cao vừa gầy, một tên vừa mập vừa lùn các ngươi đi chung với nhau thật là chọc cười người khác quá đi, trung niên nam tử vừa nói vừa nở nụ cười.

Nghe người trung niên này nói những người xung quanh mới để ý, thật sự là có chút tức cười, một số người không kiềm nén được mà cười lớn thành tiếng. Tên thiếu niên mập mạp tỏ ra tức giận khi bị người khác chê cười hắn ngay lập tức tung ra một cú đấm thẳng về phía của vị trung niên kia trong cú đấm có ẩn hàm tiên thiên chân khí xem ra tên mập lùn này thực lực ít nhất đã đạt đến Khuếch mạch kỳ thật sự là không thể xem thường.

Trung niên nhân kia khẻ mĩm cười, hắn ta cũng không hề có ý định né tránh để cho nắm đấm tùy tiện trúng vào ngực mình, tên thiếu niên mập lùn nở nụ cười đắc ý vốn lúc đầu hắn cũng vì quá tức giận mà ra tay nên chưa kịp đánh giá thực lực của đối thủ thật không ngờ lại dễ dàng đắc thủ tới như vậy.

Bịch, âm thanh va chạm vang lên vị Trung niên nhân vẫn đứng yên tại chỗ không hề có một chút thương tích nào còn tên thiếu niên mập lùn kia lại ôm cánh tay của mình la hét trong đau đớn, bàn tay của hắn ngay tại nơi tiếp xúc với cơ thể của vị Trung niên nhân kia đã chuyển sang màu xanh.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN