Nếu ngày đó anh không gặp em !!!
Chương 4
Trở về với cái khu trọ quần què của tôi . Rách bươm bét . Có câu Bên ngoài đổ nát hoang sơ bên trong cảnh vật nên thơ chữ tình . Còn đây thì sao , Không bằng cái chuồng chó nhà cũ tôi nữa . Thô nhưng thật mà . Chuẩn bị đi nấu bữa trưa thì có tiếng gõ cửa . Ra mở cửa hóa ra là Mai .
– Cho em ở nhờ ở đây 1 buổi nhé ?- Gương mặt tỏ ra rất mệt mỏi
– Sao em lại biết nhà anh ở đây mà tới vậy ?
Không trả lời câu hỏi của tôi em đi thằng vào nhà nhảy lên giường của tôi nhắm tịt mắt lại . Làm như khách quen lắm không bằng . nhìn thấy em có bộ dạng chưa ăn gì tôi gặng hỏi mặc dù mình đéo biết nấu cái vẹo gì cả .
– Em có muốn ăn chút gì không ?
– Có ! Anh nấu tạm gì cho em cũng được em đói quá !
Mở cái tủ lạnh ra có được 3 qả trứng …..
Cạn lời
Tạm món trứng siêu mặn của tôi hôm nay được sản xuất lần thứ N
– Sao mặn thế anh cho nhiều da vị quá rồi ! – Mai nhăn mặt lại ra vẻ chê bai
– Chê thì thôi đừng ăn . – Bị chê tôi lại nổi tính cáu
– Thôi méo mó có hơn không vậy , mà bố mẹ anh đâu anh không ở cùng họ sao
– …
Thấy tôi không nói gì em không hỏi gì em hỏi thêm
– Họ ở Hưng Yên không cùng anh lên đây hả
– À ừm
– Anh ở 1 mình không chán à
– Nhiều cũng quen rồi em à . – Tôi cười trừ cho qua
– Vậy thi thoảng em ra đây với được không ?
– Ừm được chứ sao không .
Hai đứa bước vào khoảng lặng không ai nói với ai câu gì
– Mà hôm đó người ngồi cùng em không phải là gì đâu đó là anh họ của em đấy anh í mới từ nhật về anh ấy mời em đi ăn một hôm thôi.
– Vậy hả.
Tới tận bây giờ khi đang ngồi viết lại câu chuyện này tôi vẫn chưa hiểu vì sao ngày ấy đột nhiên em lại giải thích với tôi câu ấy nữa .
– Sao trông anh có vẻ buồn vậy , em xuất hiện ở đây khiến anh không thoải mái sao .- Em nghiêng đầu hỏi tôi
– Đâu làm gì có đâu .
– Trông cái mặt toen hoẻn ra . – Mai lườm tôi 1 cái rõ dài
– Hì
Tôi toàn cười trừ vào những câu khó trả lời . Đột nhiên em hỏi .
– Tối nay anh có đi đâu không ?
– Anh có đi làm thêm rồi , Sao vậy ? – thấy ngạc nhiên tôi hỏi lại
– Em định nhờ anh đưa ra đây có 1 chút việc mà bận rồi thì thôi vậy !
Thấy gương mặt của em có vẻ thất vọng
– Có chuyện gì quan trọng à ?
– Cũng không quan trọng lắm đâu
Tôi lại nỏi tính tò mò
– Em cứ nói đi biết đâu anh giúp được em
– Anh phải hứa là giúp em thì em mới kể
– Anh giúp em thì anh trả anh tiền công tối nay anh đi làm
– Em trả cho anh là được chứ gì . Vậy nhà , thôi chào anh em về đây , cảm ơn anh bữa cơm
– Ơ em đã nói là chuyện gì đâu thì anh biết chuyện gì!!!
– 7h tối nay ra chỗ ghế đá thường ngày vẫn nói chuyện rồi nha .! – Em quay ngoắt đầu đi chạy thật nhanh như kiểu sợ tôi từ chối
Haizz không biết tối nay gặp cái quái gì mà sao tôi thấy bất an quá à !!
*Chúc mọi người có buổi tối tốt lành*
** Thân Ái**
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!