Khi Bác Sĩ Mở Hack - Chương 82: Trong đầu ngươi chứa cái gì vậy?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
53


Khi Bác Sĩ Mở Hack


Chương 82: Trong đầu ngươi chứa cái gì vậy?


Trần Thương cẩn thận suy nghĩ những cái tên mà Trương Chí Tân vừa nhắc tới, bỗng nhiên vỗ trán một cái, bừng Tỉnh đại ngộ!

Nhớ lại!

Thì ra là bọn hắn!

Trần Thương bỗng nhiên nhớ tới lúc trước ở trong nhà Trịnh Quốc Đàm, hai vị đại lão đã làm trợ thủ giúp mình kia.

Hình như cũng gọi là Dương Thao, cũng có một người là Tần Tường!

Chẳng lẽ là bọn hắn sao?

Không phải chứ?

Trần Thương mở Wechat lên, liếc nhìn hai người trong danh sách bạn bè, hắn xem xong xác định đúng là bọn họ!

Dương Thao là ông chủ bệnh viện chỉnh hình Tây Nhã, mà Tần Tường cũng là chủ nhiệm khoa da liễu Đông Đại Nhất viện.

Trần Thương nhìn thấy trên mặt Trương Chí Tân u ám như vậy, tự nhiên cũng muốn giúp một tay.

Dù sao làm người phải có lương tâm, nên biết ân báo đáp.

Ông chủ Trương đối với mình cũng rất không tồi, lần trước vì để cho tự mình luyện nhiều phẫu thuật chút, mà làm cho Trương Hữu Phúc bị ghi hận, trong khoa tránh không được bị gây khó dễ.

Nếu Trần Thương có thể giúp mà không giúp, thật sự có chút băn khoăn.

Nghĩ tới đây, hắn nói: “Trương lão sư, ta biết Dương Thao cùng Tần Tường. Nếu không ta thử liên lạc một chút?”

Trương Chí Tân cười nói: “Được rồi, về sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai còn phải bận bịu nữa. Chuyện này ngươi chớ để ý.”

Khoảng thời gian này tiếp xúc, sao Trương Chí Tân không biết nội tình của Trần Thương?

Sạch sẽ, trong sạch, sao có thể nhận biết những nhân vật lớn kia.

Trương Chí Tân uống nhiều quá, buổi tối không về nhà, mà ngủ tại đơn vị một đêm.

Lúc này mới thể hiện ra chỗ tốt của bệnh viện tư nhân, bên cạnh phòng làm việc của viện trưởng còn có một phòng ngủ.

Trần Thương không biết phòng làm việc của viện trưởng phân phối thêm một phòng ngủ là để làm gì, nhưng… Nghĩ đến ăn một đêm ăn hàu sống cùng với không ít thực phẩm bổ thận, Trần Thương do dự một chút cũng không dám hỏi.

Nhưng hắn cảm giác mình đã hiểu bảy tám phần…

Trần Thương không có đãi ngộ này, nhất định phải về nhà ngủ, hôm nay nhận bốn vạn khối tiền, có thể nói là tương đối khá, lúc đón xe, lưng và thắt lưng cũng không cong.

Sau khi về nhà, Trần Thương chủ động gọi điện thoại cho Tần Tường cùng Dương Thao, quyết định mời hai người giúp Trương Chí Tân.

Hắn trước gọi điện thoại cho Tần Tường, điện thoại rất nhanh kết nối.

“Tiểu Trần? Ha ha, đã lâu không gặp, có chuyện gì?” Tần Tường cười hỏi.

Trần Thương: “Thật là có chuyện cần làm phiền Chủ nhiệm Tần.”

Tần Tường cười nói, không vội đáp ứng, ngược lại cẩn thận hỏi: “Ngươi trước tiên nói một chút cho ta nghe thử là chuyện gì.”

Trần Thương trực tiếp nói: “Là như vậy, Chủ nhiệm Tần, ta có một người bạn chuẩn bị thực hiện một ca phẫu thuật chỉnh con mắt, cần mấy chuyên gia tham dự hỗ trợ, ngày mai ngài có thời gian không?”

Tần Tường nghe xong, hơi suy nghĩ, mới nói: “Ha ha, chuyện này sao, ta còn tưởng rằng chuyện lớn gì, không thành vấn đề, hơn nữa ta cũng muốn nhìn xem đến cùng là một ca phẫu thuật chỉnh hình thế nào.”

Trần Thương nghe xong, lập tức vui vẻ: “Cảm ơn Chủ nhiệm Tần! Vậy thì làm phiền ngài, thời gian địa điểm cụ thể ngày mai ta sẽ thông báo ngài.”

Cúp điện thoại, Trần Thương vội vàng lần nữa bấm điện thoại Dương Thao, so sánh với Tần Tường, Dương Thao đáp ứng càng thêm quả quyết dứt khoát.

Trần Thương đánh giá, có hai vị này hẳn là không vấn đề gì chứ?

Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Thương là bị ép lên, còn về nguyên nhân, phải trách tối qua Trương Chí Tân cho ăn nhiều đồ bù dương tráng thận như vậy.

Rửa qua loa vật trong quần, sau đó tắm rửa một cái, sốt ruột gấp xuất phát đi bệnh viện chỉnh hình.

Nguyên bản hắn đã đến rất sớm, nhưng kết quả Trương Chí Tân đã sớm tỉnh lại, đang nói chuyện điện thoại trong phòng làm việc.

Không biết đối phương là nhân sĩ phương nào, nhưng Trương Chí Tân lại rất nhiệt tình, thậm chí có thể nói là, nhiệt tình đến có chút khiêm tốn…

“Được được được! Không phiền phức không phiền phức, không có chuyện gì, vậy thì Vương chủ nhiệm rồi, được rồi! Khi nào ngài có thời gian thì thông báo cho tôi…”

Tắt máy, Trương Chí Tân mặt đen lại, quay người nhìn thoáng qua Trần Thương, thở dài: “Ta đoán quả nhiên không sai, Vương Sâm thật sự là sợ xảy ra chuyện, không nguyện ý tới.”

Trần Thương gật đầu, cũng không nhiều lời.

Trương Chí Tân thở dài, cầm điện thoại lên lại lần lượt gọi mấy cuộc điện thoại, sau khi nói chuyện của Tiêu Điền Hoa ra, tất cả mọi người đều không nguyện ý tới.

Lập tức, Trương Chí Tân gặp khó khăn!

Hắn đã tìm tất cả người có thể tìm, không quen biết cũng không nhận ra, mời cũng sẽ không lại tới.

Làm sao bây giờ?

Trong lúc nhất thời, Trương Chí Tân phát sầu, đây là chuyện gì a, thật vất vả mới có một cơ hội tốt, thế nhưng hết lần này tới lần khác tìm không thấy người có kỹ thuật tốt.

Lúc này, Wechat của Trần Thương vang lên, hắn lấy điện thoại ra xem thông báo, hai người đều đã tới, đang đợi dưới lầu.

Trần Thương cười một tiếng: “Trương lão sư, ta xuống dưới tiếp hai người.”

Trương Chí Tân khoát tay áo, không muốn nói lời nào.

Sau khi Trần Thương ra ngoài, Trương Chí Tân cắn răng một cái, cầm điện thoại lên, gọi cho một người bạn của mình: “Lão Lý, ngươi thuận tiện dẫn viện trưởng Dương Thao đến được không? Ta có mấy vấn đề muốn tâm sự với hắn.”

Bệnh viện chỉnh hình Tây Nhã của Dương Thao ở Tỉnh Đông Dương đều có chút danh tiếng, hơn nữa kỹ thuật bản thân của Dương Thao rất cứng cỏi, là biển chữ vàng.

Trương Chí Tân cắn răng làm quyết tâm, nếu không lần này không kiếm tiền, chuyển tất cả tiền cho Dương Thao, xử lý tốt chuyện này là được rồi.

Đối phương nghe xong: “Lão Trương, chuyện gì vậy?”

Trương Chí Tân: “Hôm nay ta mời ngài tới làm phẫu thuật, ngài xem…”

Trương Chí Tân lời còn chưa dứt, đối phương liền ngắt lời nói: “Không được rồi, lão Trương, hôm nay Viện trưởng Dương ngay cả hội nghị đều từ chối, bảo hôm nay muốn đi gặp người vô cùng quan trọng.”

Trương Chí Tân thất lạc cúp điện thoại, giống như một cọng rơm cuối cùng bị rơi mất, không còn hi vọng…

Làm sao bây giờ?

Lúc này, bỗng nhiên cửa mở, Trần Thương mang theo hai người đi đến.

Làm Trương Chí Tân thấy hai người, lập tức đứng lên, trừng to mắt!

“Dương… Viện trưởng Dương? Ngài sao lại tới đây? Còn có Chủ nhiệm Tần… Sao các ngươi tới nơi này của ta?”

Bệnh viện chỉnh hình Tây Nhã của Dương Thao, quy mô cùng tổng tư sản cao hơn gấp mấy lần nơi này, mà Tần Tường càng là chủ nhiệm khoa da liễu Đông Đại Nhất viện, cũng rất am hiểu phương diện chữa bệnh thẩm mỹ.

Hai vị này tuyệt đối có thể đại biểu cho top đầu trong lĩnh vực chỉnh hình ở Đông Dương!

Chỉ là… Bọn hắn tới làm gì?

Không phải người hỗ trợ của Dương Thao nói hôm nay hắn có chuyện rất quan trọng sao?

Hội nghị đều từ chối…

Trần Thương cười nói: “Trương lão sư, hai vị này chính là ta mời đến chuẩn bị phẫu thuật cho Tiêu Điền Hoa.”

Nghe xong lời này, Trương Chí Tân nghẹn họng nhìn trân trối!

Hắn không nghĩ tới Trần Thương quả nhiên không nói đùa!

Thật đúng là mời hai vị đại lão này tới.

Lúc này, hắn làm sao còn không thể hiểu vừa rồi trong điện thoại, bạn của mình nói hôm nay Viện trưởng Dương có chuyện, muốn đi gặp một người quan trọng.

Người vô cùng quan trọng này…

Là mình a!

Trương Chí Tân nghĩ được như vậy liền có chút kích động.

Lần này có cơ hội!

Trương Chí Tân vội vàng chào hỏi hai người, mời họ ngồi xuống, sau đó bắt đầu nói kỹ tin tức quá trình phẫu thuật một phen: “Viện trưởng Dương, giáo sư Tần, quá trình chủ yếu chính là như vậy, chủ yếu chia làm hai bước, bước đầu tiên là rút mỡ khuôn mặt và tiêm vào cục bộ, bước thứ 2 chính là cắt khóe mắt và cắt bỏ thịt thừa trong mắt.”

Sau khi Dương Thao nghe xong, cười nói: “Gọi người bệnh gọi chúng ta xem trước một chút đi, nếu có thể hôm nay phẫu thuật luôn.”

Tần Tường cũng gật đầu: “Không sai.”

Trương Chí Tân nghe xong lời này, cầm điện thoại lên gọi cho Tiêu Điền Hoa, nói: “Tiêu tổng, ta tìm đầy đủ chuyên gia đến phẫu thuật khuôn mặt cho ngài, hẳn không vấn đề.”

Tiêu Điền Hoa nghe xong, vội vàng hỏi: “Cái này… Có tiểu Trần không?”

Trương Chí Tân kinh ngạc, không phải là hỏi chuyên gia có ai sao?

Thế nào lại hỏi có Trần Thương hay không?

Trương Chí Tân: “Có!”

Tiêu Điền Hoa lập tức hài lòng gật đầu: “Ta lập tức đi qua, chờ ta nửa giờ.”

Vội vàng cúp điện thoại, lái xe đến.

Để Trương Chí Tân có chút trợn tròn mắt, ngươi không hỏi xem chuyên gia là ai sao?

Ta đã chuẩn bị một bụng lời nói, ngươi một cơ hội nhỏ nhoi không cho ta…

Ngươi lại hỏi thăm Trần Thương có đi hay không… Đầu óc có bệnh hả?

Trong não ngươi toàn chứa tên tiểu bạch kiểm này hay sao???

Phi!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN