Vô Địch Thiên Hạ - Chương 28: Thập giai hậu kỳ đỉnh phong
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 28: Thập giai hậu kỳ đỉnh phong


“Muốn chết cũng khó khăn?”

Phí Hầu tức giận nhìn Hoàng Kỳ Đức, ánh mắt lạnh lùng không quan tâm.

Hoàng Kỳ Đức thấy Phí Hầu không chỉ có không để ý đến hắn, trái lại ánh mắt còn không thèm nhìn hắn, trong lòng giận dữ, sát ý bốc lên, toàn thân Đấu khí tuôn ra ra, từng đạo kim văn không ngừng trải rộng toàn thân, chỉ thấy Hoàng Kỳ Đức song chưởng phồng lớn gấp đôi, dài đầy dường như hầu tử kim mao, ngay cả mặt cũng thay đổi. 

Hồn Hóa!

Vũ hồn của Hoàng Kỳ Đức là Lục Dực Kim Hầu, cùng Vũ hồn dung hợp Hồn Hóa, Hoàng Kỳ Đức cả người cao to nửa thước, hai mắt kim hồng, cả người khí tức cuồng bạo cực kì mạnh mẽ.

Rõ ràng, hắn muốn khoa trương trước mặt mọi người ở Hoàng gia trang, Phí Hầu còn không thèm nhìn hắn, Hoàng Kỳ Đức rất tức giận, vừa mới ra tay đã sử dụng Hồn Hóa. 

“Thú Tuyệt Chưởng!”

Hoàng Kỳ Đức thanh âm trầm thấp, vừa hô, thân hình lao tới Phí Hầu, song chưởng bỗng nhiên vỗ ra, quang mang Đấu khí tuôn ra vạn trượng, chưởng sóng ầm ầm tuôn ra, bên trong nhìn như một con mãnh thú đang tuyệt vọng gầm rú.

Thú Tuyệt Chưởng, là Đấu kỹ Huyền Phẩm cao cấp, cũng là tam đại Đấu kỹ của Hoàng gia trang. 

Lúc này Phí Hầu đang đứng phía sau Hoàng Tiểu Long, cho nên Hoàng Kỳ Đức cứ như vậy công kích mãnh liệt, chưởng lực tự nhiên sẽ lan đến gần Hoàng Tiểu Long, nếu bắn trúng, Hoàng Tiểu Long chí ít cũng sẽ trọng thương. Hoàng Tiểu Long thấy gia gia Hoàng Kỳ Đức muốn đánh chết Phí Hầu mà không ngại trọng thương chính tôn tử hắn, trong lòng giận dữ.

Bởi vì Hoàng Kỳ Đức là gia gia của Hoàng Tiểu Long, cho nên Phí Hầu cũng không dám xuất thủ, đúng lúc này, Hoàng Tiểu Long lạnh lùng thanh âm vang lên:

“Toàn lực xuất thủ!” 

Phí Hầu ngẩn ra, trong nháy hiểu ra được ý đồ của Hoàng Tiểu Long, lập tức không do dự nữa, không ẩn giấu Đấu khí tu vi của bản thân nữa, đấu khí so với Hoàng Kỳ Đức còn muốn kinh khủng gấp đôi, khí tức từ trên người Phí Hầu như hồng thủy bạo phát ra, kinh thiên động địa, mọi người bốn phía tâm linh đều cảm giác được áp lực rất mạnh.

Phí Hầu hai mắt bừng bừng, song quyền bỗng nhiên đánh ra.

“Toái Tâm Quyền!” 

Toái Tâm Quyền, dấu quyền phá không, mãnh liệt gào thét, va vào Thú Tuyệt Chưởng của Hoàng Kỳ Đức.

Hai chiêu va chạm, kình khí bắn ra tứ tung rất kinh khủng, khí lãng mang tất cả, đại điện ông minh, trưởng lão, quản sự ai cũng hoảng sợ lui về phía sau, tất cả ghế ngồi bị sóng chưởng hất bay.

Đang lúc mọi người quan sát, Hoàng Kỳ Đức thân thể không ngừng rút lui, liên tiếp lui về phía sau vài chục bước, một mực thối lui đến sát biên giới trên đài mới ổn định lại. 

“Ọc!”

Hoàng Kỳ Đức cảm thấy cổ họng nóng lên, trong miệng huyết tinh phun ra.

Hoàng Kỳ Đức, đệ nhất cao thủ Hoàng gia trang, bị đánh bại! Chắc chắn đã bị đánh bại! 

Mọi người kinh hãi.

“Phụ thân!”

“Lão trang chủ!” 

Sau mấy hơi thở, mọi người mới phản ứng kịp, đều phi thân tới bên cạnh Hoàng Kỳ Đức, kinh hô liên tiếp.

Hoàng Kỳ Đức nhìn mọi người khoát khoát tay, ý bảo không có việc gì, nhìn về phía Phí Hầu, hai mắt khó nén kinh sợ, chậm rãi nói:

“Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong!” 

“Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong?”

Mọi người Hoàng gia trang ai cũng nhìn về phía Phí Hầu, khiếp sợ, sợ hãi, thân thể Hoàng Minh càng cứng ngắc, run rẩy, sợ hãi bao phủ nội tâm.

Từ Thất giai trở đi, mỗi một đột phá, thực lực khác biệt quá xa. 

Hoàng Kỳ Đức mặc dù là cường giả Thập giai, thế nhưng chỉ là Sơ kỳ, Thập giai Sơ kỳ cùng Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong, khác nhau một trời một vực, cho nên, Phí Hầu không cần thả Vũ Hồn ngoài, không cần Hồn Hóa, đã có thể dễ dàng đánh bại Hoàng Kỳ Đức.

Phí Hầu một kích đã đẩy lùi được Hoàng Kỳ Đức, cũng không thừa thế mà công kích tiếp, mà thu chiêu, lui trở về phía sau Hoàng Tiểu Long, thần thái cung kính đứng ở nơi đó.

Thấy động tác này của Phí Hầu, mọi người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Hoàng Tiểu Long, tiểu hài tử tám tuổi, người lúc trước vẫn bị mọi người bỏ qua. 

Rõ ràng, Phí Hầu không thể nào là nô bộc Hoàng Tiểu Long được, thế nhưng một cường giả Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong lại xưng hô với tiểu hài tử là thiếu chủ, hơn nữa lại cung kính như vậy?

Còn có Hoàng Tiểu Long nữa thật là lại vận cứt chó, dùng thiên tài địa bảo gì mới đột phá Tứ giai? Coi như là so với Dương quả quý hiếm vài lần cũng không có khả năng khiến một người từ Nhị giai đột phá đến Tứ giai trong một năm? Hoàng Tiểu Long lúc trước còn nói qua, đây chỉ là một phần thực lực? Như vậy thực lực hiện tại chân chính của Hoàng Tiểu Long rốt cuộc là mấy giai?

Nếu Hoàng Tiểu Long không phải vận cứt chó, như vậy Hoàng Tiểu Long phải có thiên phú kinh khủng, từ lúc tu luyện tới hiện tại, đã hơn một năm, đạt được Tứ giai nhờ thực lực? 

Mọi người nhất thời nghĩ đến rất nhiều nghi vấn.

Hoàng Bằng cùng Tô Yến cũng có rất nhiều nghi vấn.

“Hoàng Tiểu Long, ngươi sai người đánh trọng thương gia gia, ngươi đại nghịch bất đạo!” 

Lúc này, chẳng biết lúc nào, Hoàng Vĩ đã tỉnh nhìn Hoàng Tiểu Long rống lên nói:

“Trong mắt ngươi còn có Hoàng gia trang hay không? Có coi gia gia ngươi là gia gia của ngươi nữa không?”

Sắc mặt mọi người biến đổi. 

Không nghĩ tới Hoàng Vĩ đồng ngôn vô kỵ, đến lúc này vẫn dám quát Hoàng Tiểu Long.

Hoàng Minh quay đầu quát con trai mình:

“Hoàng Vĩ, ngươi im miệng cho ta!” 

Trái lại Hoàng Vĩ còn nói lớn hơn nữa:

“Phụ thân, sợ cái gì? Thập giai Hậu kỳ đỉnh phong thì thế nào? Lẽ nào Hoàng gia trang chúng ta toàn bộ mấy nghìn người còn sợ một mình hắn hay sao?”

Hoàng Vĩ kêu la, nhìn Hoàng Kỳ Đức nói: 

“Gia gia, Hoàng Tiểu Long này đại nghịch bất đạo, dựa theo quy củ Hoàng gia trang, phế bỏ tất cả tu vi, rồi trục xuất hắn khỏi Hoàng gia trang!”

Hoàng Kỳ Đức còn chưa mở miệng, Hoàng Minh gầm lên:

“Câm miệng!” 

Nói xong, tức giận, một chưởng đánh qua.

Hoàng Tiểu Long nghe Hoàng Vĩ quát, lạnh lùng cười khẽ, nhìn Hoàng Vĩ:

“Ta không coi gia gia ra gì? Vậy gia gia có xem ta là tôn tử?” 

Hắn chỉ Hoàng Kỳ Đức nói.

“Năm trước, ta là đệ nhất, thế nhưng Linh Trì mở ra, lại cho ngươi đi vào tu luyện!”

“Năm nay tỷ thí, Hoàng Minh không để ý quy củ mà xuất thủ với ta, muốn phế hai  tay, hai chân ta, gia gia lại làm như không thấy!” 

“Ngay vừa rồi, nếu không phải Phí Hầu thực lực mạnh mẽ, ta và Phí Hầu cũng có thể có thể bị gia gia trọng thương, thậm chí khả năng chết dưới chưởng của gia gia!”

Hoàng Kỳ Đức nghe vậy, cúi đầu, ánh mắt không dám nhìn Hoàng Tiểu Long.

Đại điện một mảnh an tĩnh. 

Lúc này, Hoàng Vĩ lần thứ hai kêu lên:

“Hoàng Tiểu Long, ngươi có tư cách gì nói gia gia? Ta có Vũ hồn cấp mười, mà ngươi Vũ hồn chỉ cấp bảy, gia gia thiên vị ta, toàn lực bồi dưỡng ta, đây là vì tương lai Hoàng gia trang, lại có lỗi gì? Ngươi đây là đố kị ta, đố kị ta!”

“Câm miệng!” 

Hoàng Kỳ Đức một chưởng hung hăng phiến đi qua, nổi giận nói.

Lúc trước là phụ thân đánh hắn, hiện tại Hoàng Vĩ không thể tin được gia gia Hoàng Kỳ Đức cũng sẽ đánh hắn, hai hàng mắt nước mắt đầm đìa, ủy khuất, hắn đâu nói sai? Hắn căn bản là không có nói sai!

Trên đại điện, tất cả trưởng lão Hoàng gia trang, các quản sự nghe Hoàng Vĩ ngụy biện nói như vậy, âm thầm lắc đầu. 

“Phụ thân, mẫu thân, chúng ta đi thôi.”

Lúc này, Hoàng Tiểu Long nhìn Hoàng Bằng cùng Tô Yến nói, nói xong, không để ý đến ánh mắt mọi người, dẫn theo Phí Hầu xoay người rời đi, lần đại hội gia tộc hằng năm này đã kết thúc.

Quy củ đại hội gia tộc hằng năm là nếu chưa kết thúc thì mọi người không ai được rời đi, thế nhưng hiện tại không ai dám mở miệng lên tiếng ngăn cản. 

Sắc mặt Hoàng Kỳ Đức phức tạp nhìn thân ảnh Hoàng Tiểu Long rời khỏi đại điện.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN