Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước - Chương 77: Dòng dõi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
44


Ta Làm Kế Mẫu Của Chồng Trước


Chương 77: Dòng dõi


Tận đến lúc kinh thành giới nghiêm ban đêm Cố Huy Ngạn mới trở về, Lâm Vị Hi thay hắn cởi hàng cúc trên triều phục, trong miệng khó tránh khỏi oán trách: “Vương gia, hôm nay chàng bận rộn chuyện gì vậy, đến tận bây giờ mới về?”

Những lời này của Lâm Vị Hi mà đến tai hoàng đế với thủ phụ chính là đại bất kính, nhưng mà Cố Huy Ngạn nghe được lại nhịn không được cười: “Là bọn hắn không tốt, vương phi nàng chớ tức giận.”

Lâm Vị Hi được vuốt lông, cũng thấy không tốt lắm nếu vẫn tiếp tục cố tình gây sự. Nàng cởi trang sức bên ngoài xuống, đôi tay vòng qua eo Cố Huy Ngạn, từng ngón tay linh hoạt cởi đai lưng. Bây giờ Lâm Vị Hi đã vô cùng tinh thông việc làm thế nào để cởi triều phục của nam tử, từ lâu đã không còn vẻ lúng túng ngay cả đai lưng cũng chưa từng thắt. Nàng để đai lưng lên khay của nha hoàn, hơi nhón chân lên, tiếp tục cởi từng cúc ở cổ áo.

Cố Huy Ngạn đối với từng động tác của Lâm Vị Hi hết sức quen thuộc, hai người ăn ý mười phần, nước chảy mây trôi, không nói ra được sự hài hòa đẹp mắt. Cố Huy Ngạn thay trường bào ở nhà, bọn nha hoàn bưng triều phục lui ra ngoài, sau khi giặt sạch triều phục lại xông huân hương, mới có thể đưa vào lần nữa. Lúc thay y phục thì nha hoàn chỉ đứng hầu ở bên cạnh tiếp quần áo, người trực tiếp làm chỉ có Lâm Vị Hi. Bây giờ Yến vương đã thay y phục xong, bọn nha hoàn rất biết điều lui ra, để lại không gian trong phòng cho vương gia cùng vương phi.

Lâm Vị Hi ngồi trên giường La Hán, dựa vào ánh sáng từ đèn lưu ly chọn mấy quả anh đào, thuận thế đưa tới bên miệng Cố Huy Ngạn. Cố Huy Ngạn rũ mắt thấy, từng ngón tay trắng nõn của Lâm Vị Hi đang cầm những quả anh đào đỏ thẫm, một sự đẹp đẽ bình yên không thể nói nên lời.

Lâm Vị Hi nghĩ là Cố Huy Ngạn không chịu ăn, khẽ hừ một tiếng, chính mình thu tay về cho vào miệng. Cách một cái bàn con, Cố Huy Ngạn nhìn Lâm Vị Hi từ trong chén lưu ly lộng lẫy sáng long lanh lấy anh đào ra, từng ngón tay non mịn lộ ra quả anh đào đỏ thẫm, để cho người ta đặc biệt có cảm giác muốn ăn.

Yến hầu khẽ động, Cố Huy Ngạn đưa tay thay Lâm Vị Hi lau nước đọng trên khóe môi đỏ mọng: “Làm sao lại giống mèo con rồi.”

Lâm Vị Hi cũng không thèm để ý, ngược lại nàng ghét bỏ Cố Huy Ngạn lau miệng thay nàng quá lâu, quả thực làm nàng không ăn anh đào được. Lâm Vị Hi đẩy tay hắn ra, đầu ngón tay của Cố Huy Ngạn còn lưu lại xúc cảm tinh tế mềm mại, hắn đặt tay dưới bàn, đầu ngón tay vuốt ve, trong lòng cảm thấy tiếc nuối.

Lâm Vị Hi nhàn nhàn chọn anh đào, nói với Cố Huy Ngạn: “Vương gia, thế tử phi đã trở về rồi.”

Cố Huy Ngạn chỉ gật đầu, trên đường hồi phủ hắn đã nghe nói rồi. Những người này ngược lại nhanh nhẹn, hiểu được cách thức của Lâm Vị Hi. Nếu là Lâm Vị Hi dẫn về, Cố Huy Ngạn cũng lười so đo với bọn hắn.

Mỗi ngày Lâm Vị Hi luôn muốn nói với Cố Huy Ngạn từng chuyện lớn nhỏ xảy ra trong phủ. Mặc dù có thể Cố Huy Ngạn cũng đã biết rồi, nhưng đây đều là việc mà người thê tử là nàng nên làm. Đối với việc này Cố Huy Ngạn cũng âm thầm ủng hộ, những chuyện lông gà vỏ tỏi này dù vụn vặt nhưng chân thực, nhất là từ trong miệng Lâm Vị Hi nói ra, lại có thể mang lại cho hắn một loại cảm giác gia đình mãnh liệt.

Đương nhiên, hắn có loại cảm giác này, cũng có khả năng nguyên do là Lâm Vị Hi nói ra, mà không phải vì những việc vặt này. Từ sau khi Cố Huy Ngạn gặp được Lâm Vị Hi liền sinh ra sở thích mới, hắn rất thích nghe Lâm Vị Hi nói chuyện, nhất là lúc nàng mắng người khác. Lâm Vị Hi nhẹ nhàng nói thành quả hôm nay của nàng, trong mắt Cố Huy Ngạn là ý cười, vẫn lẳng lặng nhìn nàng chăm chú như thế.

Sau khi Lâm Vị Hi nói xong, lại mang một loại tâm tư gây sự nào đó, hỏi: “Chuyện ấm âm dương, chàng biết hết rồi sao?”

Ngày đó lúc Lâm Vị Hi rót trà từ ấm âm dương thì Cố Huy Ngạn cũng có mặt ở đấy. Chuyện tiếp sau đó thì Lâm Vị Hi cũng không tiếp tục quản nữa. Nhưng Cố Huy Ngạn tất nhiên sẽ biết rõ tất cả mọi sự việc. Cố Huy Ngạn không trả lời, mà hỏi lại: “Nàng hỏi chuyện này làm gì?”

“Ta tò mò a.”

Cố Huy Ngạn nhìn Lâm Vị Hi, trong mắt là ý cười hiểu rõ. Lâm Vị Hi không chịu thua, cưỡng ép già mồm: ” Chẳng qua lúc ấy là ta cảm thấy kỳ quái, cho nên mới để Uyển Nguyệt lấy bầu rượu ra nhìn, những chuyện sau đó ta lại không biết. Vương gia, nếu là chuyện nào đó chàng chỉ nghe một nửa, chàng không hiếu kỳ đối với một nửa còn lại sao?”

Cố Huy Ngạn bật cười, dường như không nhìn thấu ý xấu của Lâm Vị Hi, coi là nàng thật sự chỉ hiếu kì, mới hỏi về Cao Nhiên. Cố Huy Ngạn nói: “Những chuyện sau đó cũng không có gì, nàng không cần phải biết. Nàng chỉ cần biết là những chuyện tương tự như này sẽ không bao giờ xảy ra nữa là được.”

Đương nhiên Lâm Vị Hi cũng không muốn nghe nốt chuyện này. Ý đồ thực sự của nàng chính là, Cố Trình Diệu bị phạt, còn Cao Nhiên làm sai nghiêm trọng hơn, nàng ta không chịu phạt sao?

“Vậy thì… Chuyện này cứ như vậy là xong?”

Kỳ thật bây giờ Cố Huy Ngạn vô cùng không thích vị thế tử phi này, tâm tư ác độc, hết lần này tới lần khác lại là thủ đoạn rất bỉ ổi âm độc. Nếu như nàng ta tâm ngoan thủ lạt hữu dũng hữu mưu, ngược lại Cố Huy Ngạn còn xem trọng nàng ta một chút. Đáng tiếc không có, tất cả chỉ là một chút mánh khoé bỉ ổi nơi hậu trạch vu oan nữ tử tư thông. Cố Huy Ngạn có thể chấp nhận âm mưu quỷ kế, lục thân không nhận, nhưng đối với mánh khoé quỷ quái thì lại rất phản cảm.

( Lục thân bao gồm bố, mẹ, anh, em, vợ, con đều không nhận)

Nhưng mà người là chính Cố Trình Diệu cầu cưới, còn có thể làm sao? Cao Nhiên làm sai cái gì, phạt gấp bội tính lên đầu Cố Trình Diệu là được. Con người luôn luôn phải chịu trách nhiệm vì quyết định của mình. Cố Huy Ngạn nói: “Mọi thứ ta chỉ giải quyết với người cầm quyền, còn nội bộ bọn họ xử lý như thế nào ta cũng không quan tâm.”

nói cách khác, hắn sẽ không quản Cao Nhiên bất cứ chuyện gì.

Sau khi Lâm Vị Hi nghe được cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, đây chính là tác phong làm việc của Yến vương, khi còn ở phủ Thuận Đức nàng đã biết rồi. Khi đó phong thưởng của Lâm Dũng bị giữ lại, thậm chí kim sách thiết khoán cũng bị cẩu quan huyện kia nuốt riêng. Nhưng khi Cố Huy Ngạn biết được thì không hề nói gì, hắn không làm ra mảy may một hành động trừng phạt nào với đám tiểu quan bị dọa sợ muốn chết. Cố Huy Ngạn chỉ trực tiếp viết thư cho Trương thủ phụ.Luatinh-Cungquanghang.com

Lần này cũng giống như vậy, Cố Huy Ngạn sẽ không phạt Cao Hi, hắn sẽ chỉ đem khoản sai phạm này tính trên đầu Cố Trình Diệu. Còn sau khi Cố Trình Diệu trở về sẽ đối xử như thế nào với Cao Nhiên, điều này có quan hệ gì với Cố Huy Ngạn đâu?

Đột nhiên Lâm Vị Hi có chút hiếu kì, nàng ho một tiếng, giả bộ như lơ đãng hỏi: “Vương gia, đến cùng chàng phạt thế tử cái gì. Hôm nay thế tử phi hỏi, ta cũng không biết nên nói như thế nào.”

Cố Huy Ngạn không để ý lắm trả lời một câu: “không có gì, chỉ là một chút trừng phạt nhỏ, không phải là đại sự.”

Đây vẫn chỉ là trừng phạt nhỏ… Lâm Vị Hi líu lưỡi, nàng nửa đùa nửa thật nói: “Vậy thì ta cũng nên tạ ơn vương gia, lúc đầu ta hồ nháo như thế, chàng cũng không phạt ta.”

Cố Huy Ngạn bật cười: ” Sao hắn ta có thể so sánh được.”

Đây không phải lần đầu tiên từ trong miệng Cố Huy Ngạn Lâm Vị Hi nghe được chính mình là đặc biệt, bất tri bất giác nàng liền cười đến kiêu căng tự cao, nói: “Vương gia, thế tử phi ở nhà mẹ đẻ vài ngày, một chút động tĩnh thế tử cũng không có, ngay cả lúc thế tửphi hồi phủ, hắn ta cũng không hề xuất hiện. Hôm nay ở phủ anh quốc công phủ ta cũng không tiện nói, thế tử đối với thế tử phi, có phải quá mức lãnh đạm hay không?”

“Chuyện của phu thê bọn hắn thì để cho chính bọn hắn tự giải quyết. Nếu như có chút mâu thuẫn liền đến tìm nàng, phu thê giận dỗi cũng tới tìm nàng, nàng làm gì có nhiều thời gian như vậy.”

Tuy là nói thế, nhưng nhi tử cùng con dâu ồn ào cũng không dễ nhìn, có phủ đệ nào là không đến lượt mẹ chồng đứng ra giảng hòa, mắng nhi tử xong lại dỗ dành con dâu đâu. Mặc dù trong lòng Lâm Vị Hi cũng không muốn quản, thế nhưng nàng còn có chút chần chừ: “Nếu như cái gì ta cũng đều mặc kệ, như vậy có được không?”

“Cũng là chuyện của phu thê bọn hắn.” Mặc dù Cố Huy Ngạn còn cười, nhưng đột nhiên trong mắt để lộ ra một chút ý tứ sâu xa: ” Sao nàng lại quan tâm chuyện của phu thê bọn hắn rồi?”

Lâm Vị Hi được chính miệng Yến vương đặc xá, đang vui vẻ trong lòng, bất ngờ nghe câu tra hỏi phía sau. Đôi mắt đang tỏa ra ánh sáng lung linh chớp một cái, lập tức vờ như vô sự tiếp tục chọn anh đào: “Dù sao ta cũng là trường bối của bọn hắn, vợ chồng tiểu bối bất hoà, sao trưởng bối có thể không quan tâm được?”

Cố Huy Ngạn chỉ cười cười, cũng không hề nói tin hay không tin. Lâm Vị Hi sợ Cố Huy Ngạn lôi chuyện cũ ra, tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác: “Vương gia, hôm nay ta đi tới phủ anh quốc công làm khách, trên đường gặp một thiếu niên mười bốn mười lăm tuổi. hắn ta có trí nhớ rất tốt, lại nhạy cảm với toán học, lá gan cũng lớn, ta thấy chỉ cần có cơ hội thích hợp, thành tựu sau này của hắn ta tất sẽ không thấp.”

Chuyện này Cố Huy Ngạn cũng nghe thuộc hạ báo cáo rồi. Có người dám va chạm vào xe ngựa của Lâm Vị Hi, làm sao có thể giấu được ánh mắt của hắn. Chỉ là Cố Huy Ngạn không ngờ tới, với người này Lâm Vị Hi lại có đánh giá cao như vậy.

Cố Huy Ngạn chặn lại lời nói lúc đầu, ngược lại hỏi: “Nàng rất tán thưởng hắn ta?”

“Đúng a, nhân tài vừa thông minh lại chăm chỉ có ai không thích.”

Nếu Lâm Vị Hi thích như vậy, Cố Huy Ngạn lại không tiện xuống tay. Trong lòng Cố Huy Ngạn có một loại cảm giác mơ hồ, đối với sự vụ của phủ anh quốc công dường như Lâm Vị Hi cũng quan tâm quá mức rồi. hắn hỏi: “trên đời này những người thiên tư xuất chúng nhiều không kể xiết, thư sinh nhà nghèo cần cù cứng cỏi cũng như sao trên trời. Vì sao nàng lại chỉ để ý mỗi Cao Khác thôi?”

Đương nhiên là bởi vì hắn ta cũng họ Cao. Còn lý do cụ thể như nào thì Lâm Vị Hi không nói, chỉ có thể cười cười, hàm hồ nói: “Thấy hợp mắt mà thôi. Ôi chao, vương gia, làm sao chàng biết hắn ta gọi là Cao Khác.”

“Trả lời vấn đề của ta.”

Trong lòng Lâm Vị Hi lộp bộp một tiếng, cử chỉ của nàng vẫn như cũ, nhưng rất nhanh biểu lộ trên mặt trở nên hung ác: “Chàng quát ta?”

“không có.”

Lâm Vị Hi hừ một tiếng, không nói lời nào, chỉ lưu lại cho Cố Huy Ngạn một cái bóng lưng. Cố Huy Ngạn bất đắc dĩ, chỉ có thể nhẹ giọng dỗ dành: “Nếu nàng đã không thích, vậy ta không hỏi là được. Hài tử có thiên phú ở Yến địa của thuộc hạ còn nhiều, nếu như nàng thích, hôm nào ta để phu nhân nhà bọn hắn dẫn vào cho nàng giải buồn.”

Lâm Vị Hi thuận lợi vượt qua kiểm tra, nàng thuận thế thả lỏng thần sắc, nói: “không cần phải phiền phức như thế, chỉ là ta nhìn thấy hài tử thông minh thì rất thích thôi.”

Cố Huy Ngạn trong lòng hơi động, như có như không thăm dò một câu: ” Bây giờ trong vương phủ quả thật có chút buồn tẻ. Để phu nhân nhà bọn hắn mang nhiều hài tử đến đây, cho vương phủ thêm chút sức sống cũng tốt.”Luatinh-Cungquanghang.com

Đột nhiên chủ đề nói tới hài tử, thần sắc Lâm Vị Hi nghiêm nghị, ý cười trên mặt cười lập tức trầm xuống. Đây không phải tận lực giả vờ tức giận giống lúc nãy, mà là phát ra từ thật lòng.

Rốt cục Lâm Vị Hi cũng ý thức được là Yến vương đang thử thăm dò nàng. Thăm dò nàng cái gì, nàng có lòng mơ ước vị trí của thế tử hay không sao? Lâm Vị Hi không muốn nói tới đề tài này, nàng theo bản năng kháng cự kết quả có thể nghe được. Mà Cố Huy Ngạn thấy thần sắc Lâm Vị Hi lãnh đạm, lại cho là nàng không nguyện ý.

Mới còn vui vẻ hòa thuận, bầu không khí lập tức trở nên cứng ngắc, chỉ là trầm mặc một hồi, Cố Huy Ngạn liền mở miệng: “Nếu như nàng cảm thấy buồn chán, đều có thể tùy thời gọi người tới, cũng không phải chỉ giới hạn trong số thuộc hạ. Trước lúc ta hồi phủ là đang cùng hoàng thượng nói đến chuyện đi tránh nắng. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, năm nay sẽ đi hành cung tránh nắng, cho nên mới về muộn.”

Lâm Vị Hi cũng phối hợp tiếp lời: “Hóa ra vương gia cùng thánh thượng nói đến việc xuất cung, khó trách lại trở về muộn như thế. Vậy thì trong mấy ngày này, ta cho hạ nhân sắp xếp hành lý trước nhé.”

Cố Huy Ngạn trầm thấp nói: “Nàng an bài đi.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN