Rơi Vào Bẫy Tình Yêu Của Tổng Tài - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
137


Rơi Vào Bẫy Tình Yêu Của Tổng Tài


Chương 11


Những ngày sau đó,Bảo Hân mãi mới nhận được cuộc gọi của Lâm Ý Nhiên,sau khi nói chuyện với Lâm Ý Nhiên qua điện thoại xong,Hoàng Bảo Hân bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm a.Quả thực mấy ngày chờ đợi vừa rồi thật khiến Bảo Hân nhà ta ăn không ngon,ngủ không yên,tâm trạng thì bất ổn lo lắng,nay nỗi lo trong lòng coi như thuyên giảm phần nào.Tình hình hiện tại coi như đã ổn,nhưng Hoàng Bảo Hân không khỏi suy tính đến trường hợp xấu nhất chính là tiền bối của Lâm Ý Nhiên không đồng ý cho nàng là trợ lý.Nhưng thôi,quyết liều một phen,coi như cược ván này được ăn cả-ngã về không.

Lâm Ý Nhiên sau nhiều ngày suy nghĩ không biết nên mở lời thế nào với tiền bối vẫn không biết nói như thế nào.Nhưng suy đi tính lại,cũng đã mấy ngày trôi qua,Lâm Ý Nhiên bấy giờ vẫn ý thức được thời gian quý giá như thế nào với Bảo Hân liền một phen hẹn tiền bối dùng cơm còn sau này tính tiếp vậy.

Sáng sớm,sau khi vừa ngắt điện thoại báo cho Bảo Hân một tiếng,Lâm Ý Nhiên cũng chuẩn bị đi làm,thực sự nàng vừa hồi hộp lại vừa lo lắng cho cuộc hẹn.

Lâm Ý Nhiên cả đoạn đường đến bách hoá Tần Minh vẫn không khỏi suy nghĩ vấn đề chính.Đến khi đứng trước lối ra vào của bách hoá Tần Minh nàng vẫn bần thần suy nghĩ nên mở lời thế nào với tiền bối.Ngó chiếc đồng hồ trên tay, khi ấy mới điểm 7h,phải chăng do nàng lo lắng quá mà đi làm sớm hơn thường.

Thấy vẫn còn 1 tiếng nữa mới đến giờ làm,Lâm Ý Nhiên tranh thủ qua bên đường tạt vào quán ăn nhanh mua chiếc bánh cùng hộp sữa lót dạ.Lâm Ý Nhiên tự chọn một vị trí trước bách hoá Tần Minh ngồi ăn sáng,vẫn không quên đến cuộc gọi hẹn tiền bối.

Lâm Ý Nhiên lúc đó suy nghĩ có lẽ giờ này tiền bối đã dậy, mới nhấc điện thoại lên ấn số Hoài Phong mà gọi.Tiếng tút kéo dài khiến tâm trạng Lâm Ý Nhiên càng trở lên hồi hộp,chiếc bánh trong tay vì vô thức mà bị bóp chặt.Chỉ đến khi tiếng tút gần như kết thúc cũng chính là lúc đầu dây bên kia bắt máy.

“Alo” giọng Hoài Phong lên tiếng

” tiền bối,là em” Lâm Ý Nhiên có chút ngượng ngùng khi gọi điện vào sáng sớm

” Ý Nhiên,có việc gì sao?” Hoài Phong có chút ngạc nhiên về cuộc gọi sáng

” Dạ,chuyện là….trưa nay anh có thời gian không? Có thể cùng em dùng bữa trưa không ạ?” Lâm Ý Nhiên khi ấy có chút ngập ngừng những cuối cùng vẫn nói ra được mục đích của cuộc điện sáng này.

Hoài Phong ngạc nhiên,Lâm Ý Nhiên mà anh biết trước giờ chưa từng có thái độ do dự như vậy bao giờ.Suy nghĩ một lát cuối cùng anh đồng ý và hẹn Lâm Ý Nhiên dùng bữa ở gần công ty của cô.

Sau khi xác nhận được cuộc hẹn với tiền bối,Lâm Ý Nhiên thở phào nhẹ nhõm.Lúc bấy giờ bàn tay nàng mới thả lỏng ra chút,cất điện thoại vào túi xách,Lâm Ý Nhiên thư thả ăn bữa sáng của mình.

Nhưng tâm trạng thả lỏng của nàng chưa được bao lâu,Lâm Ý Nhiên bấy giờ mới suy nghĩ đến vấn đề phải mở lời với tiền bối như thế nào.Nàng lại rơi vào tình trạng thẫn thờ một mình một thế giới mặc những chiếc xe trên đường ngày một đông đúc hơn.Chỉ đến khi dòng người tấp nập vội vàng,tiếng nói chuyện mới giúp nàng nhận ra sắp đến giờ vào làm mà cũng di chuyển nhanh chóng vào bách hoá Tần Minh.

Vì chuyện chưa xong nên Lâm Ý Nhiên không thể tập chung vào công việc được.Cả buổi sáng tinh thần nàng cứ bay đi đâu,khiến A Nhã mấy lần nhắc nhở.Lâm Ý Nhiên biết mình không thể vì chuyện cá nhân mà để ảnh hưởng công viênc được nhưng quả thật nàng không thể tập chung được chút nào.

Đến giữa giờ nghỉ làm buổi trưa,Lâm Ý Nhiên nhanh chóng đến điểm hẹn với tiền bối,trên đường nàng không quen gọi điện thúc giục Bảo Hân.

Lâm Ý Nhiên sau khi chọn được một ví trí phù hợp,tâm trạng có chút bồi hồi.Ngồi chưa được bao lâu,nàng đã thấy Bảo Hân gọi điện báo đến nơi.Giờ coi như chỉ còn nhân vật chủ chốt ngày hôm nay đến nữa là được,hai người trong khi ngồi đợi Hoài Phong mỗi người đều có tâm trạng riêng.

Chỉ trong khoảng 15 phút sau,Lâm Ý Nhiên cuối cùng cũng nhận được cuộc họi từ tiền bối,nàng báo địa chỉ cụ thể rồi cúp máy.

Tiền bối Hoài Phong hôm nay mặc trên mình vẫn là bộ đồ đơn giản chỉ với chiếc sơ mi màu xanh da trời nhạt cùng chiếc quần âu màu kem,không quá cầu kì nhưng vẫn toát ra được khí chất của anh.Từ lúc anh bước vào đã thu hút không biết bao nhiêu ánh mắt mọi người có mặt khi ấy,bất kể nam hay nữ đều hướng ánh mắt mình vào anh. Với dáng người m82 vô cùng hoàn mỹ kèm theo đó là khuôn mặt điển trai không góc chết,ví anh như một idol chắc cũng chẳng có ai phủ định,quả thực quá thu hút a.

Hoài Phong sau khi nhìn thấy Lâm Ý Nhiên liền dảo bước tiến về phía nàng mà ngồi xuống,vẫn không quên cúi chào hai người trước mặt.Hô hấp Lâm Ý Nhiên bấy giờ có chút nhanh hơn thường,quả thật là hồi hộp nha.Vì phép lịch sự nên Lâm Ý Nhiên đề nghị dùng cơm trước,hai người còn lại cũng không ý kiến gì thêm.Đến khi bàn thức ăn được dọn ra,mỗi người đều dùng bữa của mình.

Hoàng Bảo Hân hôm nay quả thật căng thẳng nha,trong lúc ăn không khỏi đá chân Lâm Ý Nhiên nhắc nhở nàng.Đến khi thấy mọi người đều dùng cơm xong,vì thấy thái độ Lâm Ý Nhiên hôm nay có vẻ khác thường,lại thêm sự xuất hiện của Hoàng Bảo Hân khiến Hoài Phong không khỏi tò mò mục đích của bữa cơm trưa nay.Bấy giờ,Hoài Phong mới lên tiếng nhắc nhở :
“Có chuyện muốn nhờ anh sao?”

Nghe câu hỏi của Hoài Phong,hai người con gái trước mặt anh không khỏi nhìn nhau rồi lại nhìn anh,có chút ngại ngùng.Lâm Ý Nhiên không muốn làm mất thời gian của tiền bối liền trả lời:

” Quả thật có chuyện muốn nhờ tiền bối”

Chưa bao giờ Hoài Phong thấy Lâm Ý Nhiên trả lời trực tiếp thẳng thắn như vậy,khiến anh không khỏi cảm thấy thú vị nha.Hoài Phong bấy giờ không trả lời,chỉ dùng ánh mắt như muốn nghe Lâm Ý Nhiên nói tiếp.

” Chuyện là,…..Bảo Hân là bạn em,lại là nhà văn …vì ý tưởng nhân vật có chút điểm giống tiền bối nên là…..” .Quả thực bảo Lâm Ý Nhiên mở miệng đi nhờ người khác giúp quá khó với nàng nha.Đúng là nàng đã cố nói dõng dạc vậy mà đến điểm mấu chốt lại không thể nói ra lời.

Thấy Lâm Ý Nhiên ngập ngùng lại sợ người đàn ông đối diện từ chối,Hòang Bảo Hân bấy giờ nhanh miệng nói:

” tiền bối Hoài Phong có thể cho em là trợ lý của anh được không? Em hứa sẽ không gây phiền toái cho anh ” nói xong Hoàng Bảo Hân khi ấy đã đứng dậy cúi đầu trước anh từ bao giờ.Thật sự lần này Bảo Hân cần sự giúp đỡ của anh nha.

Nghe hai người con gái nói xong,lại trong trạng thái khó nói khiến anh không khỏi bật cười sảng khoái nha.Đúng là thấy hai thiếu nữ trước mặt có chút ngại ngùng e thẹn với mình khiến anh khi ấy không khỏi nghĩ đến cảnh tượng mình chính là con sói ăn thịt đang muốn ăn tươi nuốt sống hai cái mạng này không bằng.

” Được thôi,chuyện nhỏ mà” Hoài Phong vừa trả lời nụ cười trên môi vẫn chưa hề tắt,anh trả lời mà không cần suy nghĩ khiến hai cô gái trước mặt có chút giật mình nha,lại thêm vài dấu hỏi lớn.

Hai ánh mắt nghi ngờ như có phải nghe nhầm không hướng về phía mình,Hoài Phong liền nói thêm:

“Anh cũng đang tìm thêm một trợ lý mà chưa có”

Bấy giờ Lâm Ý Nhiên cùng Hoàng Bảo Hân mới trở lại trạng thái bình thường mà không khỏi cảm ơn anh đã giúp đỡ.Hoài Phong khi ấy,liền đứng dậy dời đi không quên chào hai người đẹp phía sau

“Anh có cuộc họp cần đi trước,em có thể lấy số anh qua Ý Nhiên nha…à quên làm việc với anh là phải thật chăm chỉ đó không thì anh sẽ không vì mối quan hệ của em với Ý Nhiên mà không ngại đuổi việc đâu nhé.Ý Nhiên anh đi trước nha”

Nói rồi Hoài Phong chỉ trong tích tắc đã dời khỏi quán ăn bỏ lại hai cô nàng vẫn không tin vào sự việc vừa rồi ở lại phía sau.Cả Lâm Ý Nhiên với Hoàng Bảo Hân đều mừng khi anh chịu giúp đỡ nhưng vẫn không khỏi thắc mắc tại sao có thể đồng ý nhanh đến như vậy.

Có lẽ tiền bối quả thực là một người hào phóng a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN