Rơi Vào Bẫy Tình Yêu Của Tổng Tài - Chương 12
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
126


Rơi Vào Bẫy Tình Yêu Của Tổng Tài


Chương 12


“Dạo này,Tiểu Ngữ có vẻ là lạ nhỉ ?” – A Hạ một tay đặt lên vai Lâm Ý Nhiên , một tay vuốt vuốt chiếc cằm nhỏ bé của mình ,làm điệu bộ thám tử.

Nghe A Hạ nói vậy,Lâm Ý Nhiên cũng đưa mắt nhìn về hướng Tiểu Ngữ,vừa không quên nhấc tay A Hạ khỏi vai của mình.

Thực ra,Lâm Ý Nhiên không phải người quá nhạy bén hay để ý chuyện người khác nên nàng thấy Tiểu Ngữ vẫn như bao ngày.Quay sang nhắc nhở A Hạ đang trong giờ làm việc,cẩn thận chị Minh Hoa nhắc nhở.

A Hạ vốn kém Lâm Ý Nhiên cùng Tiểu Ngữ một tuổi,vì là tuổi tác gần nhau nên cơ hồ trở nên thân thiết là chuyện thường tình.Không những vậy,A Hạ là một cô nàng cực kì năng động,lại là người có tính hiếu kì cao nên thường khá nhạy bén trong nhiều chuyện.

Cũng không biết đây có coi là điểm tốt không nhưng một khi A Hạ đã nghi ngờ chuyện gì là y rằng cô phải có được đáp án cho những thắc mắc của mình thì cô mới chịu được.

Tiểu Ngữ tuy bằng tuổi với Lâm Ý Nhiên nhưng tâm hồn nàng ta đôi khi lại nhưng thiếu nữ đôi mươi.Mặc dù đã ở cái tuổi 23,cái tuổi mà suy nghĩ phần nào đã phải trưởng thành thì Tiểu Ngữ vẫn có những mơ mộng giống như lứa tuổi 17-18 tuổi.

Có lẽ suy cho cùng chỉ có mình Lâm Ý Nhiên là trưởng thành,mà cũng chẳng biết phải gọi nàng là trưởng thành hay già dặn hơn nữa.

Đúng như dự liệu,A Hạ liền tra hỏi Tiểu Ngữ khi ba người cùng đi ăn trưa.Ngày hôm nay,ba cô gái quyết định xuống nhà ăn của Tần Minh để giải quyết bữa trưa của mình.

Vừa đặt khay cơm xuống,A Hạ đã bá cổ Tiểu Ngữ tra hỏi :

“ Dạo này lạ à nha ! “ – Vừa nói,A Hạ vừa nháy mắt đầy ẩn ý với Tiểu Ngữ,khiến nàng ta không khỏi giật mình trong lòng.Ổn định lại tâm lý ,Tiểu Ngữ vừa gỡ tay A Hạ ra khỏi cổ vừa đánh trống lảng “ Mau ăn đi kẻo nguội “

A Hạ biết chắc là Tiểu Ngữ này sẽ đánh trống lảng câu hỏi của mình nên cũng nhắc nhở Tiểu Ngữ một câu khiến nàng ta phải rùng mình

“ Đừng quên,chuyện gì mà A Hạ này muốn biết,thì chỉ là sớm hay muộn thôi.Biết điều thì mau mau khai ra trước khi bị ta phát hiện “ Vừa nói,A Hạ vừa gằn giọng doạ nạt Tiểu Ngữ kiểu những ông vua thời phong kiến khiến Lâm Ý Nhiên lúc bấy giờ bất giác bật cười.Đúng là từ trước đến giờ Tiểu Ngữ mơ mộng này không bao giờ qua mắt được một cô nàng nhạy bén như A Hạ đây.

Quả thật,A Hạ này tuy kém tuổi nàng nhưng khí phách hơn người nha.Lần nào cũng vậy,Tiểu Ngữ này không thể thoát khỏi mà phải khai toàn bộ cho A Hạ.Lâm Ý Nhiên vừa mỉm cười nhìn hai con người trước mặt,vừa nhắc nhở mau ăn nhanh kẻo nguội.

Tiếng nhà ăn lúc này bỗng nhiên ồn hơn hẳn,chủ yếu là tiếng nữ giới xì xào thu hút chú ý của ba cô nàng.Hướng ánh mắt lên phía tập chung nơi gây ra sự chú ý của nhà ăn,hoá ra đó là do sự xuất hiện của một người.Không ai khác chính là tổng tài mới của Tần Minh.

Lâm Ý Nhiên lúc ấy cũng có chút ngây người,sau bữa tiệc cùng tiền bối thì nàng cũng phát hiện ra hắn là tổng tài mới của Tần Minh rồi.Nhanh chóng thu hồi ánh mắt,Lâm Ý Nhiên tập chung ăn phần ăn của mình.

Đúng là sức hút của Tổng tài- trẻ tuổi,tài năng lại vô cùng đẹp trai khiến nhà ăn Tần Minh không những giảm nhiệt mà ngày một tăng.

A Hạ vừa nhìn cũng vừa suýt xoa khen ngợi không hết lời.Còn Tiểu Ngữ thì nhìn không rời mắt lúc nào.

Tiểu Ngữ cứ nhìn ngây ngất hồi lâu mà không biết rằng đã thu hút sự chú ý của A Hạ bên cạnh.Như nhìn ra điều khác thường của Tiểu Ngữ,nụ cười trên môi của A Hạ cong lên.

“ Có phải rất soái không? “ A Hạ ghé cạnh tai Tiểu Ngữ hỏi.Đáp lại câu hỏi là một cái gật đầu ngay tức thì.
“ Có phải rất thu hút không?” Lại một câu hỏi ,và lại là một cái gật đầu ngay tức thì
“ Có phải thích Tổng tài rồi đúng không?” Lại là một câu hỏi nữa,và lần này thu hút sự chú ý của Lâm Ý Nhiên cũng như kéo Tiểu Ngữ trở lại hiện thực.

Tiểu Ngữ bấy giờ luống cuống lắn đầu trối,nhưng làm sao có thể qua mặt được A Hạ cơ chứ.Nàng ta cơ hồ đã nắm thóp được Tiểu Ngữ rồi.

A Hạ cười khẩy,khinh thường Tiểu Ngữ vì quá dễ đoán,ném cho nàng ta một câu trí mạng – “ Thành thật khai báo hay để mời Tổng Tài ngồi ăn chung đây “

Câu nói vừa dứt,khiến cả Lâm Ý Nhiên cùng Tiểu Ngữ thất kinh.Tiểu Ngữ sau khi nghe A Hạ ném một câu không chút thương tiếc,cũng đành ngậm ngùi thành thật khai báo.Ai bảo A Hạ này,là người nói được làm được,không sợ trời cũng chẳng sợ đất chứ.

Sau khi nghe Tiểu Ngữ rãi bày,Lâm Ý Nhiên phần nào cũng hiểu được nỗi lòng của nàng ta,còn A Hạ thì đắc trí bên cạnh khi lại phát hiện ra một bí mật nữa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN