Vô Địch Thiên Hạ - Chương 240: Quả nhiên xảy ra chuyện!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
45


Vô Địch Thiên Hạ


Chương 240: Quả nhiên xảy ra chuyện!


Hai ngày trôi qua, Hoàng Tiểu Long đi ra khỏi Linh Lung Bảo Tháp.

Hai ngày này, ngoài tu luyện Khôi Lỗi thuật ra, Hoàng Tiểu Long cũng hoàn thiện Địa Phật chưởng mà hắn sáng tạo ra khi ở trong hang Phật.

Địa Phật chưởng của Hoàng Tiểu Long là do hắn tạo ra khi quan sát hàng triệu bức tượng Phật ở trong hang Phật. Hàng triệu bức tượng Phật trong hang Phật toả áp lực tinh thần vô hình, có liên quan tới tinh thần, còn Khôi Lỗi thuật là pháp môn rèn luyện tinh thần và ý chí, cho nên việc tu luyện Khôi Lôi thuật giúp Hoàng Tiểu Long hoàn thiện Địa Phật chưởng. 

Hai ngày này, uy lực của Địa Phật chưởng của Hoàng Tiểu Long đã mạnh lên không ít.

Đương nhiên trong hai ngày này, Hoàng Tiểu Long cũng đang tu luyện Tu Di thần công, Tu La quyết và Dịch Cân kinh.

Thực lực của Hoàng Tiểu Long tăng lên mỗi ngày. 

Khi Hoàng Tiểu Long ra khỏi Linh Lung Bảo Tháp, Triệu Thư và Trương Phủ cảm ứng được sự biến hoá về khí tức của Hoàng Tiểu Long. Hai vị Thánh Vực cấp cao lại thán phục không ngừng.

“Hai ngày nay có chuyện gì không?” Hoàng Tiểu Long hỏi Triệu Thư và Trương Phủ.

“Bẩm môn chủ, mọi chuyện đều bình thường.” Triệu Thư cung kính đáp. 

Hoàng Tiểu Long vừa đi tới tiền sảnh, vừa nói: “Hôm nay phải tăng phòng hộ, phải đặc biệt chú ý!”

Hôm nay là ngày đại hôn của muội muội!

Hoàng Tiểu Long có dự cảm rằng Tuyệt Tình công tử Diêu Phi sẽ chọn ngày hôm nay để sinh sự! 

“Vâng, môn chủ!” Triệu Thư và Trương Phủ cung kính xác nhận.

Sau đó Hoàng Tiểu Long đi tới đại sảnh.

Lúc này Hoàng Bằng, Tô Yến và Hoàng Tiểu Hải đều đang ngồi trong đại sảnh. 

Thấy Hoàng Tiểu Long đến, ba người cùng đứng dậy.

“Phụ thân, mẫu thân.” Hoàng Tiểu Long cười nói.

“Long nhi, con đã đến rồi.” Tô Yến cười nói, sau đó kéo Hoàng Tiểu Long tới ngồi bên mình. 

“A Mẫn đâu ạ?” Hoàng Tiểu Long hỏi.

“Đang trang điểm ấy! Chắc là sắp xong rồi. Một giờ nữa, bên Quách Thái sẽ tới!” Tô Yến cười nói.

Hoàng Tiểu Long gật đầu, lòng than thở, qua một giờ nữa là đội đón dâu của Quách gia sẽ tới đón muội muội Hoàng Mẫn đi, cho dù Quách phủ không xa phủ Nam Sơn là mấy, nhưng từ nay về sau muội muội sẽ là người của Quách gia rồi. Nhưng muội muội tìm được người thương, cùng nhau đi chung một con đường, Hoàng Tiểu Long còn vui mừng thay cho muội muội. 

Ở đại sảnh, Hoàng Tiểu Long ngồi tâm sự với cha mẹ và Hoàng Tiểu Hải. Chừng nửa giờ sau, Hoàng Tiểu Long nói: “Chắc hẳn là xong rồi, chúng ta đi xem thế nào nhỉ?”

Ba người Hoàng Bằng, Tô Yến gật đầu.

Vì vậy bốn người đứng dậy, đi tới viện nhỏ của Hoàng Mẫn. 

“Gia chủ, chủ mẫu, đại thiếu chủ, tam thiếu chủ!” Khi bốn người đi tới viện nhỏ của Hoàng Mẫn, đám thị nữ và hộ vệ đều quỳ gối hành lễ.

“Nhị tiểu thư đâu rồi?” Hoàng Bằng hỏi.

“Bẩm gia chủ, nhị tiểu thư đang trang điểm trong phòng, lúc này chắc là xong rồi ạ.” Một thị nữ bẩm báo. 

Hoàng Bằng gật đầu, bốn người đi vào phòng của Hoàng Mẫn.

“Phụ thân, mẫu thân, đại ca, tam đệ!” Hoàng Mẫn vừa trang điểm xong, thấy bốn người Hoàng Tiểu Long vào thì vui sướng đứng lên.

Mọi người mỉm cười gật đầu. 

Hoàng Tiểu Long cười nói: “Hôm nay muội muội ta xinh đẹp nhất.”

Hoàng Tiểu Long hoàn toàn nói thật, nhị muội Hoàng Mẫn khi trang điểm một lớp mỏng thì trong vẻ thanh thuần mang theo đẹp đẽ, làm người ta phải kinh ngạc.

Nghe vậy, Hoàng Mẫn hơi ngượng, cười nói: “Đại ca à, cứ giễu cợt người ta thôi.” 

“Nhị tỷ, đại ca nói thật mà, hôm nay nhị tỷ đẹp lắm ý!” Lúc này tam đệ Hoàng Tiểu Hải cười nói.

Hoàng Mẫn cười ngọt ngào: “Thật à?”

Hoàng Tiểu Hải cười thành thật, gật đầu đáp: “Là thật đó!” 

Mọi người cười.

Tô Yến đột nhiên bước tới ôm chầm lấy Hoàng Mẫn, mắt đỏ bừng.

“Mẫu thân.” Hoàng Mẫn hô một tiếng, xong đôi mắt cũng đỏ bừng. 

“Được rồi, đây là chuyện vui mà, khóc cái gì chứ. Với lại có phải sau này Mẫn nhi không về nữa đâu.” Hoàng Bằng mở miệng nói.

Hoàng Mẫn cũng gật đầu: “Mẫu thân, sau này con sẽ thường xuyên quay về thăm mọi người mà.”

Tô Yến thế mới lau khô nước mắt. 

Sau đó, bên ngoài vang lên tiếng trống, tiếng kèn, tiếng pháo nổ bùm bùm.

Đội ngũ đón dâu của Quách gia đã đến rồi.

“Chúng ta ra ngoài đi.” Hoàng Tiểu Long nói. 

Mấy người gật đầu, Tô Yến nắm tay Hoàng Mẫn rồi cùng nhau ra khỏi viện, đi tới cổng.

Lúc đi vào cổng thì đang náo nhiệt cực kỳ, ngoài đội đón dâu ra, còn có không ít đệ tử của gia tộc tới xem.

Đội đón dâu của Quách gia rất đồ sộ, xếp hàng từ cổng chính của phủ Nam Sơn cho tới cuối con đường, sợ là phải tới ba bốn trăm người. Thấy mấy người Hoàng Mẫn đi ra, Quách Thái đứng ở đầu đội ngũ đón dâu nhanh chóng tiến lên, chào Hoàng Bằng và Tô Yến: “Bá phụ, bá mẫu.” Lại quay đầu cung kính nói với Hoàng Tiểu Long: “Đại ca.” 

Tuy hôm nay là ngày đại hôn của hai người, nhưng chỉ khi bái đường xong Quách Thái mới có thể gọi Hoàng Bằng, Tô Yến là phụ thân và mẫu thân được.

Mấy người Tô Yến gật đầu. Sau đó Tô Yến cầm tay Hoàng Mẫn đặt vào trong tay Quách Thái. Khi giao con gái cho Quách Thái, Tô Yến không nhịn được mà rơi nước mắt.

“Quách Thái.” Lúc này Hoàng Tiểu Long mở miệng nói: “Sau này ngươi phải đối xử tốt với muội muội của ta. Nếu ngươi dám bắt nạt con bé, để nó phải chịu ấm ức, ta quyết không tha cho ngươi!” 

Quách Thái sợ hãi mà chân thành nói: “Đại ca xin yên tâm, sau này ta nhất định sẽ đối xử tử tế với Mẫn muội, sẽ không để muội ấy bị chút uất ức nào!”

Hoàng Tiểu Long gật đầu.

Sau đó đội đón dâu của Quách gia đưa kiệu hoa tới đón Hoàng Mẫn về Quách gia. 

Nhìn đội đón dâu của Quách gia đi càng lúc càng xa, Tô Yến lau nước mắt đi.

Hoàng Bằng mở miệng, muốn nói lại thôi.

“Phụ thân, mẫu thân, chúng ta đi vào thôi.” Hoàng Tiểu Long nói. Dựa theo tập tục của thế giới này, đám người Hoàng Tiểu Long phải chờ đội ngũ đón dâu của Quách gia nghênh Hoàng Mẫn về Quách phủ rồi thì bọn họ mới được đến Quách phủ dự hôn lễ. 

Hoàng Bằng, Tô Yến gật đầu.

Nhưng ngay khi mấy người Hoàng Tiểu Long quay người định trở lại phủ, Hoàng Tiểu Long bỗng dừng lại, quay người nhìn tới một góc trên đường phố.

“Long nhi, sao vậy?” 

Hoàng Tiểu Long nói: “Không sao đâu.” Nói xong hắn đưa mắt ra hiệu cho Triệu Thư và Trương Phủ. Hai người hiểu ý, phi thân biến mất tại chỗ.

Sau đó Hoàng Tiểu Long cho ba người Hoàng Bằng, Tô Yến và Hoàng Tiểu Hải vào phủ trước. Lát sau, Triệu Thư và Trương Phủ quay về.

“Thế nào?” Hoàng Tiểu Long hỏi. 

Triệu Thư và Trương Phủ lắc đầu: “Bẩm môn chủ, không phát hiện gì.”

Hoàng Tiểu Long nhướng mày, rõ ràng vừa rồi hắn cảm ứng được sát khí, mặc dù chỉ loé lên nhưng cảm giác của hắn không thể sai được.

Đột nhiên, Hoàng Tiểu Long giật thót mình, đội ngũ đón dâu của Quách gia! 

“Triệu Thư, Trương Phủ, các ngươi đi xem đội đón dâu của Quách gia nhanh!” Hoàng Tiểu Long thốt ra.

Triệu Thư và Trương Phủ nhìn nhau, lập tức hiểu được ý của Hoàng Tiểu Long. Hoàng Tiểu Long đang lo Diêu Phi sẽ ra tay với đội ngũ của Quách gia?!

“Vâng, môn chủ!” Hai người cung kính xác nhận, rồi lắc mình biến mất. 

Hoàng Tiểu Long thế mới khẽ thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng ngay khi Triệu Thư và Trương Phủ rời đi không lâu, phía trước truyền tới sự dao động năng lượng rất mãnh liệt. Hoàng Tiểu Long biến sắc, quả nhiên hàng ngũ đón dâu của Quách gia đã xảy ra chuyện.

Muội muội! Hoàng Tiểu Long sốt ruột quá, vội vàng phi người đi tới chỗ năng lượng dao động. 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN