Tinh Vũ Cửu Thần - Chương 70: Cần có sự tôn nghiêm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
51


Tinh Vũ Cửu Thần


Chương 70: Cần có sự tôn nghiêm


Cậu không nhìn ra được cây côn sắt làm từ nguyên liệu gì, liền muốn đi xem
thử,thấy mọi người đang chăm chú ăn, liền nói: “Ta đi ra đường xem náo nhiệt
một chút, sẽ trở về ngay”

Nói xong Tạ Tinh liền chạy ra, cậu sợ bị mất đi cơ hội mua món đồ tốt thì tiếc
lắm

“Hihi, Dư tỷ, Tạ Tinh đại ca như là con nít vậy, không ngờ cũng thích xem náo
nhiệt” Cốc Tịnh đã quen với mọi người, tươi cười nói

Ninh Tuyên cũng cười: “thật ra đệ ấy cũng không lớn lắm, mới có 20 tuổi thôi,
là muội muội của ta có lỗi với đệ ấy”

Ý của Ninh Tuyên là Tạ Tinh năm nay không lớn, thích đi xem náo nhiệt là
chuyện bình thường

Tạ Sương lại nói: “Tạ Tinh ca ca khẳng định không phải đi xem náo nhiệt, chắc
chắn là có chuyện gì đó, muội và Tạ Tinh ca ca tuy đi cùng nhau không lâu,
nhưng muội biết rõ bản lĩnh của huynh ấy. Huynh ấy chế luyện đan dược có rất
nhiều người muốn mua. Chưa hết đâu, ngay cả Tinh sư cũng giết không được huynh
ấy…”

“Sương nhi, muội nói Tạ Tinh còn là luyện đan sư?” Ninh Tuyên đột nhiên nói

“A…” Tạ Sương cũng biết mình lỡ lời, kêu lên một tiếng: “muội không biết,
muội chỉ thấy có nhiều người mua đan dược của Tạ Tinh ca ca, hơn nữa còn đặt
trước với huynh”

Tạ Dư tuy chưa tu luyện qua, nhưng cô cũng biết thế nào là một luyện đan sư,
Hạ Linh ở Đô Thành đã gặp qua nhiều chuyện, cũng hiểu được giá trị của luyện
đan sư. Mọi người ở đây đều quên đi cuộc trò chuyện này, Hạ Linh và Tạ Dư cũng
nghĩ, khó trách Tạ Tinh có thể lấy ra được nhiều đan dược như vậy, thì ra cậu
là luyện đan sư

“còn nữa Sương nhi, muội nói là Tinh sư cao thủ muốn giết tiểu Tinh là chuyện
gì?” Tạ Dư thấy lo lắng nên muốn biết tại sao Tinh sư cao thủ lại muốn giết
cậu

Tạ Sương kể lại những chuyện đã xảy ra, nói đến Tạ Tinh dùng hộ trảo có thể đỡ
được một đòn của Tinh sư, mọi người đều rất căng thẳng

May mà người đó ở lại đính tiếp. Tạ Sương lại kể chuyện Tạ Tinh dẫn cô đi qua
một bên rồi giả bộ nói chuyện như đang hẹn hò, làm những người ở đây ai cũng
ngạc nhiên

“Khó trách Tinh ca có thể nhìn ra nguy cơ của Tường Thành doanh, còn cả âm mưu
của Lưu Kim quốc, huynh ấy biết nhiều như vậy, nếu là ta lúc đó, ta chỉ biết
chạy, tuyệt đối không thể bình tĩnh như thế. Tinh ca quả là lợi hại” Hạ Linh
liền nói

Cốc Tình cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ: “nếu như Tạ Tinh suy nghĩ chu đáo như
vậy, khẳng định không phải vì một chút náo nhiệt mà chạy đi đâu, chắc chắn có
chuyện xảy ra, chúng ta đi ra xem thử”

“Được thôi, muội cũng đã ăn no rồi” Tạ Sương liền đứng lên

“Ừ, đi ra xem xem, cũng ăn no rồi” Tạ Dư cũng đúng lên

“Nhưng mà Dư tỷ, chúng ta bây giờ không có tiền trả tiền cơm” Yến Thu lo lắng
nói

“không sao, lát nữa Tinh ca sẽ đến tính tiền” Hạ Linh đang gấp gáp đi ra ngoài
xem có chuyện gì xảy ra

“Ta ở đây có một cây trâm vàng, để lại trước lát về rồi lấy” Ninh Ngưng tuy
cũng đến ăn cơm nhưng mà chỉ muốn ăn những món bình thường, chứ một bàn tiệc
sang trọng như thế thì cô cũng không mang đủ tiền

Mấy người bọn họ vừa mới đi ra khỏi quán ăn, một tiểu nhị đến chào nói: “Các
vị muốn về sao?”

Ninh Tuyên liền lấy cây trâm vàng ra: “đúng vậy, lát nữa chúng ta về tính
tiền, cây trâm vàng để lại đây trước”

Tiểu nhị liền nói: “vị công tử ban nãy đã để lại 300 lượng vàng rồi, bây giờ
còn 160 lượng vàng, chúng tơi sẽ trả lại cho các vị”

Nói xong tiểu Nhị lấy ra 160 lượng vàng đưa cho Ninh Tuyên, Ninh Tuyên liền
đưa lại cho Tạ Dư

Một bữa ăn mà ăn hết một trăm mấy chục lượng vàng, thật là quá xa sỉ. Nhưng Tạ
Tinh cũng giàu thật, có thể đưa một lúc 300 lượng vàng

“Tiếc thật,biết vậy chúng ta ăn những món đắt hơn” Cốc Tình vốn không nói
nhiều, nhưng lại thích nói đùa

“Được thôi, ta để lại một ít tiền cho tiểu nhị, muội ở lại ăn tiếp nhé” Tạ Dư
cũng cười nói

“Dư tỷ…”

……

Tạ Tinh đã đi đến chỗ đám đông, lúc này có người đang cầm cây côn sắt kiểm
tra. Tạ Tinh chỉ có thể ngồi ở một bên xem, nhưng người này là tinh giả, ở Lâm
Bình thành, muốn thấy được một tinh giả không phải chuyện dễ, vì ở đây không
có nhiều môn phái tu tinh

Nên tu tinh giả rất ít đến đây, một số gia tộc có tinh nguyên tu tinh giả đều
ra khỏi thành để gia nhập các môn phái, học viện

“100 lượng vàng, ta lấy” người Tinh giả kiểm tra rất lâu cũng không nhận ra
được nguyên liệu gì liền nói

Những người xung quanh thấy có người ra giá 100 lượng vàng, liền nghĩ không lẽ
cây côn sắt này có bí mật gì?

Mọi người bàn tán xôn xao

“không bán” người bán trả lời rất rõ ràng, lấy lại cây côn sắt từ trên tay
tinh giả

Tạ Tinh bước lên nói: “vị đại ca này, đưa côn sắt cho ta xem thử” người bán
thấy Tạ Tinh không có tinh lực, không muốn cho cậu xem, nhưng y đến đây để bán
đồ, nếu như không cho khách xem thì cũng không được nên liền đưa cho Tạ Tinh

Tạ Tinh vừa cầm lấy cây côn sắt thì biết được đây không phải là những kim loại
bình thường, tuyệt đối không phải là đồng, vật này nặng hơn rất nhiều nên cậu
cũng không biết là nguyên liệu gì, nhưng biết rõ món đồ này không hề đơn giản

Mấy trăm lượng vàng đối với Tạ Tinh không là bao, cậj vốn không quan tâm,
không cần suy nghĩ, đem ra 300 lượng vàng đưa cho người bàn: “Ta lấy, đây là
300 lượng vàng, ngươi nhận đi”

Người bán kinh ngạc thấy Tạ Tinh làm ăn rất gọn lẹ, lúc nhận tiền liền nói:
“người thanh niên, ngươi rất tinh mắt, tuy ta không biết là nguyên liệu gì,
nhưng ta biết cậu tuyệt đối không mua hớ đâu”

“Đợi chút, cây côn sắt này ta đến mua trước, ngươi đến sau lấy quyền gì mà mua
trước?” người tinh giả lúc trước thấy Tạ Tinh mua được cây côn sắt liền đến
ngăn cản

Người bán biết người này không dễ nói chuyện, nên cũng không nói gì

Tạ Tinh cười: “được thôi, xung quanh có rất nhiều tỷ muội cũng là đối tượng
ngưỡng mộ ta, đợi lát ta về liền đi theo ta, ta còn phải đi đưa xính lễ”

“Ai là đối tượng của ngươi, ngươi chưa hỏi cưới mà đòi đưa xứng lễ và đưa
chúng ta về, ngươi biết xấu hổ không” một cô gái nghe được lời của Tạ Tinh.
Nhưng Tạ Tinh lại cười không hề nóng giận

“Haha” Tạ Tinh cười nói: “vị tỷ tỷ xinh đẹp này, chưa có đính hôn, không có
xính lễ mà muốn đưa một vị cô nương về nhà là không biết xấu hổ, còn ngươi
chưa đưa tiền đặt cọc mà nói là cây côn sắt này ngươi mua, theo như lời của vị
cô nương này nói, chính là ngươi không biết xấu hổ”

Tạ Tinh nói nhanh, đưa cả tình huống lúc trước xem được trên tivi ra

Vị cô nương thấy vậy liền đỏ mặt, nhưng mọi người xung quanh thì cười to

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN