Xin Dâng Cá Muối Cho Sư Tổ
Chương 65: Ăn!
“Dương sư đệ, đệ cũng thu được thư của sư phụ?”
Dương Thụ Phong gật đầu: “Phải, nhưng sư phụ vội vã bảo chúng ta trở về như thế, không biết có phải trong cốc đã xảy ra chuyện gì hay không.”
“Chúng ta mau chóng trở về bái kiến quá sư phụ là biết được.”
Hai người vào sơn môn, phát hiện tựa hồ cũng không có chuyện gì, các đệ tử trong cốc vẫn làm các công việc như vậy, trên mặt cũng không thấy ưu sầu, còn có người ha ha cười nói chúc mừng bọn họ.
Sư huynh đệ hai người đầy đầu dấu chấm hỏi, chúc mừng cái gì?
một sư huynh lớn tuổi hơn cười nói với bọn họ: “Liêu sư muội của các huynh thất lạc đã trở về, đang ở Trúc Lâm U Phố của Quý trưởng lão đó.”
Tô Hoành Lâm cùng với Dương Thụ Phong hai người đều kinh hãi, bọn họ hai người là đệ tử thân truyền của Quý Vô Đoan, năm đó cũng đã gặp Liêu Đình Nhạn, tuy nói ở chung không phải thật lâu, nhưng tóm lại vẫn còn nhớ rõ vị sư muội đáng thương này.
Hai người liếc nhau, trong mắt tuy rằng có nghi hoặc kinh ngạc, cũng có chút vui mừng.
“Sư phụ, nghe nói Liêu sư muội đã trở lại?” Tô Hoành Lâm làm nhị sư huynh lớn tuổi hơn, một thân áo dài xanh xám phá lệ đoan trang ôn hòa, khuôn mặt so với Quý Vô Đoan là sư phụ còn thành thục hơn. hắn mới vừa mang theo sư đệ đi đến Trúc Lâm U Phố, liếc mắt một cái thấy hai người nằm ở ghế trúc.
một nam một nữ, nữ tử khuôn mặt có chút quen thuộc, đương nhiên là Liêu sư muội, còn nam nhân……!
Liêu Đình Nhạn nghe thấy tiếng động, mở bịt mắt, liền nhìn thấy hai nam tử bùm bùm quỳ xuống. Tư Mã Tiêu liếc mắt nhìn hai người một cái, lười biếng mà trở mình.
Liêu Đình Nhạn cảm thấy, khả năng trên người đại lão có loại kỹ năng BUFF ‘ người khác nhìn thấy hắn liền phải quỳ xuống ’.
“Hai vị…… sư huynh? Đứng lên nói chuyện đi.” Liêu Đình Nhạn quay đầu gọi vào trong phòng: “Sư phụ, lại có hai sư huynh trở về.”
“Đây.” Quý Vô Đoan từ trong phòng đi ra, nhìn thấy hai đệ tử, lại bất đắc dĩ, lại muốn cười, đành phải tiến lên mang hai người vào phòng, từ từ giải thích một chút.
Từ Tàng Đạo Quân ở Cốc Vũ ổ hai ngày, không có bất kì ý tứ muốn động thủ gì, giống như chỉ ngồi hoặc nằm, đối với mọi người tuy rằng mặt vô biểu tình, cũng không thích phản ứng, nhưng từ ổ chủ đến toàn bộ trưởng lão biết được thân phận của hắn, tất cả đều mang ơn đội nghĩa. Thái độ hiền lành cỡ nào a, so với Canh Thần Tiên Phủ bị hắn phá đổ, bọn họ quả thực may mắn đến không được! Thậm chí bọn họ còn hoài nghi Từ Tàng Đạo Quân hiện giờ có phải buông bỏ đồ đao, lập địa thành phật hay không.
Bảy đệ tử của Quý Vô Đoan, năm người trước đều nhận lúc ở Thanh Cốc Thiên, Liêu Đình Nhạn là đệ tử thứ sáu, hai đệ tử thứ bảy và thứ tám còn lại thu vào môn hạ sau khi đến Cốc Vũ ổ.
Lúc trước có ba đệ tử đã trở về, bọn họ cũng từng gặp chân diện Từ Tàng Đạo Quân vào ngày tai nạn, mới vừa trở lại Cốc Vũ ổ nhìn thấy Từ Tàng Đạo Quân hủy thiên diệt địa lúc trước thế nhưng đang nằm ở trong nhà ngủ, bọn họ cũng sợ đến không được. Bởi vậy hiện tại Quý Vô Đoan trấn an đồ đệ thật ra đã quen cửa quen nẻo.
hắn trấn an hai đệ tử, lại dò hỏi hai người bọn họ: “Lần này đi ra ngoài, các con có thể tìm ra linh nguyên?”
Hai đệ tử đều lộ ra hổ thẹn, “Hai người chúng con cũng không tìm được.” Linh nguyên khó được, bọn họ ở bên ngoài hai năm cũng không thể tìm được tin tức.
Quý Vô Đoan thầm than một hơi, cũng không hỏi thêm cái gì nữa, chỉ nói: “một khi đã như vậy, cũng không cần cưỡng cầu, trước mắt các con một đường bôn ba mệt nhọc, vẫn đi về trước nghỉ ngơi đi. Còn nữa, nếu các con đều đã trở lại, ngày mai phải làm một lần yến hội cho Liêu sư muội các con, chớ có quên mất.”
Hai người lúc này mới nhớ tới Liêu Đình Nhạn. Liêu Đình Nhạn nhập môn hơn ba tháng đã gặp chuyện sư tổ xuất quan mà rời Thanh Cốc Thiên, ở chung với nhau không nhiều lắm, bọn họ nói đến cảm tình xác thật là có, nhưng cũng không thâm hậu, hiện giờ hai đệ tử trong lòng khó tránh khỏi thấp thỏm.
“Liêu sư muội và…… vị kia, đến tột cùng là?”
Quý Vô Đoan nói: “Từ Tàng Đạo Quân tự xưng là đạo lữ của Đình Nhạn đồ nhi.”
Hai người lần thứ hai khiếp sợ, đạo lữ, cái danh phận này không phải đơn giản là có thể định ra, huống chi lấy thân phận tính tình của sư tổ, dù thế nào cũng không thể tưởng được hắn sẽ nguyện ý cho một ai đó thân phận đạo lữ.
“không cần nghi ngờ quá nhiều.” Quý Vô Đoan điều chỉnh tốt tâm tình, dạy dỗ các đồ đệ, “Các con hai người phải chiếu cố thân hậu Đình Nhạn đồ nhi, cung kính Từ Tàng Đạo Quân, bình thường không cần đến trước mặt ngài là được.”
Mắt thấy hai sư huynh khiếp sợ lại hoảng hốt chào hỏi rồi rời đi, Liêu Đình Nhạn chọc chọc bả vai Tư Mã Tiêu, nhỏ giọng nói: “Bọn họ đều rất sợ chàng a.”
Tư Mã Tiêu: “đã biết được tên ta, ai mà không sợ ta.”
Hình như vậy, lúc trước nàng cho rằng mình là Sư Nhạn, nhiều người Ma Vực nhắc tới đại ma vương Đông thành này, đa số cũng là sợ hãi, hiện tại tới Tu Chân giới, càng là như thế.
Hình như cũng chỉ có một mình nàng không sợ?
Lúc nàng vẫn là Sư Nhạn, nghe nhiều sự tích khủng bố của đại ma vương như vậy, nhưng tâm lý cũng không phải rất sợ, nghe cái tên Tư Mã Tiêu này, liền cảm thấy không đáng sợ. Có lẽ là cảm giác tiềm thức?
Nàng kéo ghế trúc của mình nằm lại gần Tư Mã Tiêu, chui đầu vào trong cổ hắn.
Tư Mã Tiêu nhắm mắt lại, một tay đè đầu nàng, sờ đến gáy nàng day day, “Thế nào, có sợ không.”
Liêu Đình Nhạn: “Xuy xuy xuy xuy xuy xuy!”
đi ra chuẩn bị dò hỏi đồ nhi có phải muốn ăn cơm trưa hay không, sư phụ yên lặng lại lui về. Nhìn thấy đồ nhi và sư tổ thân thân mật mật dựa vào nhau, giống một đôi tiểu nhi nữ có tình nói nhỏ, hắn ngượng ngùng, cũng không dám thò lại gần.
Nhưng hắn thật sự có chút bội phục đồ nhi từ trước vô thanh vô tức này, nàng dám trộm hôn Từ Tàng Đạo Quân, dám ôm eo Từ Tàng Đạo Quân, còn dám tết tóc Từ Tàng Đạo Quân thành bím tóc, đây là kiểu dũng khí gì!
Cốc Vũ ổ có không ít đệ tử đã trở lại, bọn họ không thể so với mấy sư huynh đã gặp Từ Tàng Đạo Quân, phần lớn không rõ lắm thân phận Tư Mã Tiêu. Các trưởng lão biết được nội tình, bề ngoài là cho bọn họ tới gặp đồ đệ của Quý trưởng lão tìm trở về, thuận tiện mọi người cùng ăn tiệc liên lạc cảm tình. Nhưng những đệ tử đó ngầm bị sư phụ trưởng bối nhà mình ân cần dạy bảo, ngàn vạn phải biểu hiện ra phong phạm không kiêu ngạo không siểm nịnh, lại ôn hoà hiền hậu đáng tin cậy, phải có tình đồng môn, còn lại cũng không nói gì.
Yến hội ở Cốc Vũ ổ, lúc trước vốn dĩ rất tùy ý, nhưng lần này suy xét đến Tư Mã Tiêu, các trưởng lão liền quyết định làm cẩn thận, phải làm ra phong phạm, theo quy cách Canh Thần Tiên Phủ từ trước.
Vẫn là Quý Vô Đoan cảm thấy không quá thỏa đáng, riêng đi hỏi Liêu Đình Nhạn.
Liêu Đình Nhạn vừa nghe, liền nói: “Nếu như vậy, cũng không cần lăn lộn, mọi người cùng nhau nướng BBQ đi, nơi này của con còn có rất nhiều giá nướng BBQ, nghe nói sư huynh sư đệ, các sư thúc sư bá, từng người đều am hiểu gieo trồng rau quả và nuôi súc vật, mọi người cũng không cần mang lễ gặp mặt, chỉ mang đồ ăn chính mình trồng ra, nuôi ra là được.”
Liêu Đình Nhạn cũng sợ đám đồng môn, lúc trước một đám trưởng lão nói đến đưa lễ gặp mặt, nhìn mấy thứ kia, thiếu chút nữa nàng cho rằng Tư Mã đại lão có ác danh rõ ràng là đầu lĩnh cường đạo, khiến cho những người này không thể không đưa lên đồ vật quý giá nhất, bỏ tiền tiêu tai, thật là làm người ta dở khóc dở cười.
Nếu không suy xét thân phận Từ Tàng Đạo Quân, Liêu Đình Nhạn nói phương thức yến hội để mọi người liên lạc cảm tình thê này càng phù hợp tình huống của Cốc Vũ ổ, Quý Vô Đoan suy xét mãi, nhìn thấy Từ Tàng Đạo Quân yêu quý nhân nhượng đồ nhi, cuối cùng quyết định theo lời Liêu Đình Nhạn.
Vì thế Cốc Vũ ổ mở một buổi tiệc tối nướng BBQ quy mô lớn nhất, cũng không phải tất cả mọi người đã từng thử loại phương thức ăn tiệc này, còn rất mới mẻ, sôi nổi hưởng ứng, chưa bắt đầu đã có không ít người tự mang nguyên liệu nấu ăn vào bàn.
“Liêu sư tỷ, tỷ cảm thấy dưa thanh linh của chúng ta, loại nào ngon hơn?” hai tu sĩ trẻ tuổi, khuôn mặt tương tự trăm miệng một lời hỏi.
Liêu Đình Nhạn mỗi tay cầm một miếng dưa, mỗi bên ăn một miếng, tinh tế phẩm vị, trầm ngâm không nói.
Hai sư đệ này đều là hệ gieo trồng thực vật, hai người cùng trồng dưa thanh linh, hai người này là huynh đệ song sinh, cảm tình thực tốt, nhưng bọn họ cũng thích trồng cùng một loại, sau đó so sánh với nhau. Trong Cốc Vũ ổ có không biết bao nhiêu người đã từng bị bắt làm trọng tài cho bọn họ.
Tối nay danh mục yến hội là cho Liêu Đình Nhạn, nàng đương nhiên cũng gánh việc này.
“Liêu sư tỷ, tỷ cảm thấy chúng ta ai trồng ra dưa thanh linh mới xứng được là dưa thanh linh!” Hai sư đệ lại trăm miệng một lời.
Liêu Đình Nhạn giơ miếng bên trái, “Dưa này ngọt.” Lại giơ bên phải, “Dưa này giòn.”
“Ta cảm thấy, phân biệt gọi là dưa lê thanh linh và dưa giòn thanh linh là được.”
Hai sư đệ hai mặt nhìn nhau, bỗng nhiên cười ha ha, hô tiếng cảm ơn sư tỷ liền chạy đi rồisau đó lại đưa tới không ít dưa đã cắt rồi.
“Liêu sư muội, còn cả đạo lữ của muội, tới, nếm thử thịt bò tiểu tiên mà sư huynh nuôi này, mới vừa rồi sư muội nhà ta dùng gia vị cẩn thận tẩm ướp để nướng, mùi vị ngon phi thường.” một vị sư huynh tới đưa thịt nướng cho bọn họ.
Phân lượng cũng đủ, mùi hương nồng đậm. Nâng một phần thịt bò khác, sư đệ thèm đến không được, “Liêu sư tỷ mau nếm thử, sư huynh ta không mấy khi chịu giết những bảo bối tiên ngưu đó để ăn, thịt bò này chính chúng ta cũng khó được ăn đó!”
nói xong đẩy phần trong tay đến trước mặt Tư Mã Tiêu, “Sư huynh ăn a!”
Các trưởng lão làm bộ uống rượu ở bên cạnh nhìn nhất cử động đó, mí mắt không ngừng run rẩy. Các trưởng lão lo lắng các đệ tử không biết nội tình mạo phạm Từ Tàng Đạo Quân, chỉ có thể ngồi ở gần đó liên tục chú ý, thấy một màn như vậy, thật hận không thể đi lên kéo tiểu đệ tử kia ra, nhanh chóng bưng thịt đi, bọn chúng đâu có biết Từ Tàng Đạo Quân không chạm vào đồ ăn a, chọc giận ngài thì làm sao bây giờ!
Liêu Đình Nhạn lúc này kéo phần thịt ở trước mặt Tư Mã Tiêu đến trước mặt mình, “Phần của hắn cũng là của ta.” Dù sao bạn trai đại lão trên cơ bản không ăn cái gì, hắn chính là tiểu nam tiên không nhiễm lửa hồng trần, ăn gió uống sương là có thể sống a.
Các trưởng lão ầm thầm thở ra một hơi.
Tiểu đệ tử oa một tiếng, hâm mộ nói: “thật tốt a, có đạo lữ là có thể ăn hai phần, ta cũng muốn có đạo lữ a, Liêu sư tỷ, đạo lữ rất khó tìm sao?”
Liêu Đình Nhạn nghĩ nghĩ, “Hẳn là không khó tìm đâu.” Nàng cũng chưa tìm, đạo lữ tự mình đã xuất hiện, quả thực chính là đưa đến cửa.
Tư Mã Tiêu cười một tiếng, tiếng cười ý vị không rõ này, chọc đến Liêu Đình Nhạn kỳ quái mà nhìn hắn một cái.
Tiểu đệ tử: “thật vậy chăng, vì sao rất nhiều sư huynh đều không tìm được đạo lữ đâu?”
Nơi sân nướng BBQ tức khắc vang lên một mảnh tiếng ho khan, các sư huynh cẩu độc thân kết bè kết đội trông giá nướng BBQ, từng người xử lý đồ ăn mang đến, nghe vậy đều có chua xót nhàn nhạt.
Nữ đệ tử Cốc Vũ ổ thật sự rất ít a. Nữ đệ tử môn phái bên ngoài càng thích những kiếm tu dùng kiếm và pháp tu linh tinh, cũng không ưu ái bọn họ chỉ trồng trọt,. Hơn nữa đông đảo đệ tử Cốc Vũ ổ trầm mê làm ruộng, không có thời gian quen biết nữ đệ tử.
“Liêu sư muội, tới nếm thử cốc rượu này, là ta cùng với sư muội tự mình ủ, linh cốc dùng để ủ rượu cũng khác với linh cốc bình thường bên ngoài, là ta trồng ra biến dị, rượu này thực ngon, uống nhiều cũng không say, cũng có chút chỗ tốt đối với thân thể.” một sư tỷ tư vị ôn nhu tới đưa đồ uống.
Sau đó bảy tám vị sư tỷ, sư muội tới, tặng rất nhiều mật hoa, hoa cao, đồ uống bổ dưỡng, dưỡng sinh, mỹ dung, dưỡng nhan linh tinh, còn có sư muội tặng nàng rất nhiều đồ trang điểm thủ công chế tác từ linh thảo thuần thiên nhiên, chia sẻ thật lâu về những tâm đắc khi sử dụng với nàng.
Đến lượt một vị trưởng lão ở bên cạnh thường thường nhìn lén bọn họ, cũng tới cho một vại mật ong to.
“Mật ong này nhưng thật khó được, đều là mật hoa kỷ linh thuần túy đó, lúc trước sư phụ ta xin thật lâu cũng chưa được mấy thìa, vẫn là Liêu sư muội được yêu thương, sư bá lúc này mới bỏ được.” một đệ tử không rõ nguyên do, chỉ coi sư bá nhà mình khó được hào phóng một lần, cười nói hai câu, bị trưởng lão kia trừng mắt bóp cổ kéo đi rồi.
Các sư huynh sư đệ tiếp đón bên giá nướng BBQ đặt bên cạnh: “Thức ăn chay cũng có một phen phong vị khác, sư muội muốn thử không?”
Liêu Đình Nhạn đi qua cầm không ít thức ăn chay trở về, một sư đệ hỏi nàng: “Sư tỷ, đây là dưa lê ta trồng, tỷ muốn thử nướng một lần ăn sao? Ăn rất ngon!”
Mấy sư huynh ấn hắn sang một bên, sôi nổi lộ ra tươi cười với Liêu Đình Nhạn, “Tiểu tử này khẩu vị khác chúng ta, đừng nghe hắn.”
“Sư điệt, tới, nếm thử vịt nướng này, trong ổ chúng ta nuôi rất nhiều vịt lục hoa, chất thịt tươi mới, là linh vịt tốt nhất, ngay cả Tương Hương kí đều tìm chúng ta cung cấp hàng hóa đó.” Lại có một vị sư thúc tới đưa vịt.
Liêu Đình Nhạn vừa nghe, kinh ngạc nói: “Tương vịt của Tương Hương Ký là trong ổ nuôi dưỡng? Ta thực thích ăn tương vịt đó!”
Đúng, nàng ở Hạc Tiên Thành Ma Vực, thường xuyên hỏi thăm tương vịt, chính là nhập khẩu từ Tu Chân giới, xuất phẩm của Tương Hương Ký, ở Ma Vực hắc ám, nàng dựa vào tương vịt lăn lộn qua lâu như vậy. không nghĩ tới, duyên phận của nàng và sư môn thâm hậu đến tận đây, đột nhiên bởi vì cái tương vịt này mà sinh ra rất nhiều hảo cảm và lòng trung thành đối với Cốc Vũ ổ.
Đó chính là tương vịt nàng ăn nhiều năm a! Thế nhưng là sư thúc nuôi!
Tư Mã Tiêu cảm giác được nội tâm nàng kích động, lông mày hơi hơi giật giật. Lòng trung thành của nàng có phải sinh ra quá dễ hay không?
Liêu Đình Nhạn: A, nơi này có nhiều đồ ăn ngon như vậy, rau dưa, trái cây, thịt thà thuần thiên nhiên nuôi trồng ra a, ta siêu thích.
Sư thúc nghe nàng nói như vậy, tức khắc vui vẻ cười to, “Nếu thích ăn, ta bắt nhiều cho con một ít, lần tới nếu muốn ăn, tự mình đến Vân Hồ sau núi bắt là được.”
nói tới đây, tươi cười trên mặt hắn hơi hơi thu liễm, “Chỉ đáng tiếc, mấy năm gần đây linh khí sau núi không nồng đậm như trước, tư vị lục hoa vịt so ra kém trước đây.”
Động tác Liêu Đình Nhạn gặm vịt dừng lại, “Sư thúc, đây là có chuyện gì?”
Sư thúc này cũng không biết thân phận Tư Mã Tiêu, nghe sư điệt mới hỏi liền giải thích: “Linh khí biến mất đều là hiện tượng bình thường, có lẽ là bị địa mạch ảnh hưởng, có lẽ chỉ là linh khí khô kiệt, cũng không biết Vân hồ còn có thể nuôi vịt lục hoa bao lâu, nếu linh khí giảm bớt lần thứ hai, ta phải tìm chỗ khác cho những con vịt đó, chính là chỗ tốt như vậy đâu có dễ tìm, nói không chừng vịt lục hoa chỉ còn ăn được mấy năm, cũng không còn nữa.”
Các trưởng lão dùng sức đưa mắt ra hiệu cho hắn, muốn cho hắn câm miệng nhanh cuốn xéo, nhưng mà vị sư thúc này căn bản không chú ý tới sư phụ của mình và một đám các trưởng lão ở phía sau khóe mắt run rẩy, hắn gần đây vì việc này rầu thúi ruột, bị hỏi thì khó tránh khỏi nói nhiều vài câu.
“Bất quá ổ chủ và các trưởng lão đều suy nghĩ biện pháp, đợi khi tìm được linh nguyên, vùi vào chỗ sau núi kia, ngày tháng lâu rồi, có lẽ có thể sinh ra linh mạch mới, là có thể tạm hoãn linh khí tiêu giảm. Đáng tiếc linh nguyên trân quý, nào dễ dàng có được như vậy, một đám đệ tử và các trưởng lão thay phiên ra ngoài tìm kiếm hỏi thăm cũng chưa thể tìm được.”
Liêu Đình Nhạn biểu tình nghiêm túc, đây không phải việc nhỏ a, nếu tương vịt ăn nhiều năm bị ngừng sản xuất, ngẫm lại liền cảm thấy khó chịu.
Tư Mã Tiêu: “……”
hắn đỡ đỡ trán.
Sư thúc lại vẫy vẫy tay, “Bất quá việc này, không quan hệ với đám tiểu bối các con, nếu đã trở lại, phải vui vẻ ăn ăn uống uống! Tới, ăn nhiều một chút!”
Hôm nay buổi tối, Liêu Đình Nhạn ăn rất nhiều, linh khí từ những đồ ăn đó tích góp xuống, cũng làm nàng cảm thấy có vẻ no rồi.
No ấm nghĩ…… tự hỏi nhân sinh.
Liêu Đình Nhạn bắt lấy tay Tư Mã Tiêu, “Đại lão, chàng cảm thấy, những con vịt ngon lành đó…… à linh khí sau núi có thể cứu chữa sao?”
Tư Mã Tiêu: “Có.”
Liêu Đình Nhạn: “thật a! Bất quá giải quyết việc này có phải thực khó khăn không?”
Tư Mã Tiêu bảo nàng lấy hộp trang sức ra, tùy tay mở một cái ngăn kéo, từ bên trong lấy ra một cái vòng cổ hạt châu màu trắng. Ở trong ánh mắt nghi hoặc của Liêu Đình Nhạn, hắn chỉ vào 88 hạt châu xâu thành vòng cổ, “Đây là linh nguyên bọn họ tìm đã nhiều năm, cũng không tìm được một viên.”
“Lấy hai viên cũng đủ dùng.”
Liêu Đình Nhạn: “???”
Lúc trước nàng còn ghét bỏ cái vòng cổ này xấu xí.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!