Phản Diện Siêu Cấp
Chương 54: Vẫn còn cơ hội sống
Tổng bộ đầu trầm ngâm một lát, cũng gật gật đầu nói: “Cứ làm như thế đi.”
“Truyền lệnh xuống, đặt danh tự của Trần Khuynh Địch —— Đạo Tử Thuần Dương Cung tại vị trí thứ sáu trên Chân Nhân Bảng. Chiến tích thì viết quá trình chiến đấu của hắn tại di tích Đại Lôi Âm Tự ở Thanh Châu Đạo vào.”
“Ngoài ra thông tri cho quân đội, bảo bọn hắn đóng dấu một mệnh lệnh trấn cương Nam Cương.”
“Về phần chín toà thành ở Nam Cương. Ta nhớ hình như Thành Thanh Đế không có người trấn thủ? Vừa vặn hãy để cho Trần Khuynh Địch đi đến đó đi.”
“Vâng, đại nhân “
Tứ đại thần bộ nhao nhao đứng dậy, sau khi thi lễ với tổng bộ đầu ở phía trên, đều rời khỏi đại sảnh đen kịt.
Sau ít ngày, một phong thư mệnh lệnh phát ra từ Thành Thượng Kinh Đại Càn, do linh hạc mà quân đội nuôi mang đi, đưa vào Phi Tiên Nhai của Thuần Dương Cung.
“Truyền lệnh: Đạo Tử Thuần Dương —— Trần Khuynh Địch, thiên tư dị bẩm, một lòng vì công, đánh bại dư nghiệt tiền triều ở Thanh Châu Đạo, giương cao thần uy của Đại Càn ta. Cho nên gia phong làm trấn cương sứ Thành Thanh Đế Nam Cương, trong vòng ba ngày đến nhận chức, không được sai sót!”
Tại Thuần Dương Cung, ở bên trên Phi Tiên Nhai.
“Khuynh Địch, đoạn đường này khó dự liệu sinh tử, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi vẫn muốn đi hay sao?”
“Nghĩa phụ, không cần nói nữa, ta đã quyết định là sẽ đi, tuyệt đối sẽ không nuốt lời!”
“Tốt! Không hổ là nghĩa tử của ta! Chờ đến ngày ngươi chiến thắng trở về, bản tông sẽ tự mình xuất cung, mở đường cho ngươi!”
“Tạ ơn nghĩa phụ! Vậy thì ta đi đây?”
“Đi thôi!”
“Ta đi thật nhé?”
“Yên tâm đi, không cần phải lo lắng đến sự tình trong tông.”
“Moá! Ta chẳng phải là muốn khách sáo một lần hay sao, cũng không biết giữ ta lại, thật là…!” Ngồi ở phía trên chiến hạm của Thuần Dương Cung, Trần Khuynh Địch hồi tưởng lại mẩu đối thoại trước khi đi, không khỏi oán thầm ở trong lòng.
Mặc dù nói như vậy là có một chút mất mặt…nhưng Trần Khuynh Địch sợ.
Ban đầu Trần Khuynh Địch còn tưởng rằng chỉ là xuất cung lịch luyện một chút mà thôi, cho dù có nguy hiểm, lấy trình độ của hắn hẳn là cũng có thể ứng phó được, nhưng xuất phát từ sự ổn thỏa, hắn vẫn đã đi điều tra tin tức có quan hệ đến Trấn Cương Nam Cương…đây quả thật là không tra không biết, tra một cái liền giật mình.
Trong một ngàn năm Đại Càn kiến quốc, Nam Cương Đạo có 9 tòa thành Trấn Cương, 9 vị Trấn Cương Sứ, bình quân hàng năm sẽ có 7 vị Trấn Cương Sứ chết!
Có ý tứ chính là chỉ cần làm Trấn Cương Sứ, thì sẽ có 7/9 khả năng chiến tử sa trường, ngay cả nội bộ của hoàng triều Đại Càn cũng đều coi Nam Cương Đạo như một địa phương để cho tù phạm sung quân, nhất là những vị quan lớn kia, thích làm nhất chính là vỗ vào bả vai của những người mà mình không thích, mỉm cười nói:
“Tiểu tử, ta thấy ngươi có thiên phú dị bẩm, cốt cách kinh kỳ, xem xét chính là một tài liệu tốt để bảo vệ quốc gia, vừa vặn ta đây có đội cảm tử Nam Cương…à không, là công việc béo bở ở Trấn Cương Nam Cương, liền giao cho ngươi!”
Sau đó liền dùng một cước đá đối phương đến Nam Cương Đạo, tám chín phần mười chính là một lần đi tìm đường chết.
Cha mẹ ơi! Đây là địa phương mà người có thể đi sao!
Đáng tiếc, chờ đến khi Trần Khuynh Địch hiểu được điểm này, quân đội đã truyền lệnh tới, hắn cũng không còn cách nào cự tuyệt.
Đừng nhìn Thuần Dương Cung là một trong thập đại thánh địa võ đạo của thiên hạ này, nhưng hoàng triều Đại Càn mới là chủ nhân của Trung Nguyên, cũng là đệ nhất thánh địa võ đạo, trên thực tế bất kể là Đạo Môn, Phật Tông, Kiếm Tông, hay là rất nhiều thế gia khác, cho dù là liên hợp với nhau cũng không có khả năng là đối thủ của hoàng triều Đại Càn.
Một ví dụ đơn giản đơn cử nhất, Võ Đạo Tông Sư.
Mọi người đều biết, Võ Đạo Tông Sư là chiến lực đỉnh tiêm ở đại thế giới Trung Thổ, cũng chỉ có được một vị Võ Đạo Tông Sư tọa trấn, mới chính thức được xem như là thế lực đỉnh tiêm có thể tọa trấn nhất phương, mà dạng thánh địa võ đạo giống như Thuần Dương Cung, trên cơ bản đều có Võ Đạo Tông Sư, nhưng vì không để cho người ta biết hư thực, những Võ Đạo Tông Sư này bình thường đều sẽ không xuất thế, mà lựa chọn bế quan ở bên trong cấm địa tông môn, xem như là nội tình của tông môn.
Nhưng hoàng triều Đại Càn lại khác biệt.
Hoàng triều Đại Càn, phân đất phong hầu cho 9 vị Võ Hầu tọa trấn chín Châu, 4 vị Đại Đô Hộ phân biệt tọa trấn Nam Cương, Bắc Nhung, Tây Vực, Đông Hải, chỉ bằng vào mười ba vị trọng thần quyền cao chức trọng này…thì tất cả đều đã là Võ Đạo Tông Sư!
Không tính Võ Hầu cùng với Đại Đô Hộ đã nghỉ hưu, còn có nội tình của bản thân hoàng thất, chỉ là lực lượng mà hoàng triều Đại Càn bày ra ở ngoài sáng, cũng đủ để khiến cho người ta cảm thấy sự cường đại của hoàng triều Đại Càn, mười ba vị Võ Đạo Tông Sư! Đủ để trấn áp bất kỳ một cái thế lực đỉnh tiêm nào ở Trung Nguyên, coi như là thánh địa võ đạo, cũng đều phải ứng phó cẩn thận.
Bởi vậy cho dù là Thuần Dương Cung, cũng không có khả năng bỏ mặc mệnh lệnh của quân đội, bởi vì cái mệnh lệnh này vốn là do bản thân Thuần Dương Cung yêu cầu, hiện tại mệnh lệnh đã được truyền đến, nếu cự tuyệt mệnh lệnh, chuyện này tỏ rõ là đang đánh mặt của triều đình, vô luận là Đại Càn, hay là Thuần Dương Cung, cũng đều khó có khả năng để cho loại chuyện này phát sinh.
Cho nên…
“Cái Nam Cương Đạo này, thật đúng là không đi không được…gặp quỷ rồi.” Thở dài bất đắc dĩ, Trần Khuynh Địch hướng ánh mắt nhìn về phía một bên boong thuyền khác, mà ở nơi đó, Dương Xuân đang cõng cái hộp kiếm to lớn của nàng, nghiêm trang tu luyện Long Tượng Bàn Nhược Công, sau khi nhìn thấy thân ảnh của nàng, Trần Khuynh Địch hít vào một hơi thật sâu, lập tức cảm thấy an tâm không ít.
“Không có chuyện gì, nhân vật chính cũng đã đi theo ta, còn có thể có nguy hiểm gì. Cũng không phải là 100% hẳn phải chết, vẫn có cơ hội…”
“Tích! Hệ thống nhắc nhở!” Đột nhiên, trong đầu truyền đến thanh âm khiến cho Trần Khuynh Địch nheo mắt.
“Lại có chuyện gì?!”
“Hệ thống nhắc nhở: tư liệu mới đã được phát hành! Mời kí chủ kiểm tra và tiếp nhận!”
Tư liệu mới! Vừa nghe đến ba chữ này, toàn thân của Trần Khuynh Địch rùng mình một cái, kém chút nữa không trực tiếp té xuống từ bên trên Chiến hạm, hắn còn có thể không biết đây là cái gì hay sao, lần trước bản thân thật vất vả mới giải quyết được một cái nhiệm vụ chính tuyến, chính là do cái tư liệu mới này đã đem Trần Tiêm Tiêm, làm ra thêm một vị nhân vật chính thứ hai!
“Ngươi chẳng lẽ lại muốn cho ta đối nghịch thêm với một vị nhân vật chính?!”
“Mời kí chủ tự mình xem xét.”
“M* nó!” Trần Khuynh Địch cấp tốc đưa ý thức chìm vào não hải, bắt đầu lật xem cái gọi là tư liệu mới trong hệ thống, mà ngoài dự liệu của hắn là…
“Ừm?” Tư liệu mới cũng không có viết cái gì là cuộc đời của nhân vật chính như trước đó, cũng không có nói thời gian hạn chế của hắn, càng không có nói hắn sẽ chết sau bao nhiêu năm…ở phía trên chỉ viết một câu đẫm máu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!