Văn Phòng Phấn Hồng
Chương 15: Cô gái ngây thơ năm ấy đã chết từ lâu rồi (1)
Toàn thân tôi bây giờ toàn mồ hôi thế này, không đi tắm rửa gội đầu hiển nhiên là không được
Hơn nữa, tôi có thể thành công nắm được Tô Thường Thụy trong tay hay không còn phải trông chờ vào kết quả ngày hôm nay! Khi tôi từ phòng tắm bước ra thì bên ngoài đã mát mẻ hơn, lấy máy sấy sấy khô tóc, sau đó tôi lấy ra chiếc váy dài màu xanh bạc hà mua ở Quốc tế Kim Ưng
Nhìn thấy nó, tôi lại không khỏi cảm thán, ánh mắt của Hứa Mạch tốt thật
Tôi mặc chiếc váy đó lên ngồi trước gương bắt đầu thực hiện bước quan trọng nhất – trang điểm.
Người ta đều nói người đẹp vì lụa không sai tí nào, nhưng quần áo không thể đại biểu cho3toàn bộ mà còn cần có một gương mặt có thể làm tăng thêm sức hút của bộ trang phục nữa
Đương nhiên khi Nữ Oa nương nương tạo ra loài người cũng không ban cho mỗi người phụ nữ một gương mặt hoàn mỹ không tì vết giống nhau, dù vậy cũng không ngăn cản được nhân loại theo đuổi con đường làm đẹp cũng vì thế mà các loại mỹ phẩm đa dạng phong phú từ đó mà ra đời.
Tục ngữ nói rất đúng, không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ lười, chỉ cần không phải trời sinh tàn tật thì luôn có cách khiến mình trở nên xinh đẹp, tỏa sáng động lòng người
Để phối hợp với chiếc váy dài màu xanh bạc hà này, tôi cần trang điểm theo kiểu0thanh xuân trong sáng tươi đẹp, phải đơn thuần nhưng vẫn tỏa sáng, vừa tinh tế lại vừa duyên dáng xinh đẹp.
Bốn mươi lăm phút sau, tôi xuất hiện trong gương trong bộ váy dài, tóc dài tung bay, đúng chuẩn nữ sinh ngây thơ mới ra trường, còn không biết thế sự hiểm ác, tràn đầy hy vọng và ảo tưởng đối với tương lai
Sau khi xác định mọi chi tiết đều không thể bắt bẻ được, không lộ ra dáng vẻ cổ sức thể hiện hay làm bộ làm tịch, nếu tự chấm điểm tối liền cho mình điểm tuyệt đối
Một sự khởi đầu tốt cũng có nghĩa là đã thành công một nửa, ngược lại nếu có một khởi đầu không tốt, trừ khi kỳ tích xuất hiện, nếu không chờ đợi bạn chỉ5có thể là thất bại.
Tôi tắt điều hòa, với lấy chìa khóa xe, cầm theo chiếc túi xách nhỏ hiện đang rất được ưa chuộng đi xuống lầu.
Hiện tại đang là tám giờ, đợi đến khi tôi lái xe đến hầm đỗ xe của Giang Hải, thời gian vừa vặn là tám giờ hai mươi phút
Tôi lật gương trang điểm ra xem một chút, xác nhận lớp trang điểm vẫn hoàn hảo không tì vết mới xuống xe
Hôm nay không cần phải đợi Tô Thường Thụy, tối trực tiếp đi lên tầng cao nhất, bởi vì hôm qua tôi có đi làm, cho dù chỉ là một ngày thì hôm nay cũng cần chuẩn bị đơn giản một chút, diễn kịch phải diễn toàn bộ, chi tiết nhỏ cũng có thể phân định thắng thua, cho dù4là làm việc gì đi chăng nữa cũng cần phải cẩn thận, nghiêm túc, những người tỉ mỉ tinh tế sẽ luôn có được hào quang của may mắn xung quang minh.
Cửa thang máy mở ra, tôi vừa bước ra khỏi thang máy thì mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía tôi, tôi ung dung nhìn lại, những ánh mắt chạm vào ánh mắt tôi thì liền tránh đi
Tôi đi thẳng tới phòng làm việc của mình, sắp xếp đồ đạc một chút, không bao lâu thì Tô Thường Thụy cũng đến
Tôi chỉnh trang lại một chút đầu tóc trang phục của mình, bưng một ly cà phê vào phòng Tổng giám đốc
Lúc Tô Thường Thụy ngẩng đầu lên nhìn thấy tôi rõ ràng là giật mình, dù chỉ trong nháy mắt nhưng tôi cũng nhìn9ra trong
mắt anh ta ánh lên một tia tán thưởng, có vẻ như phong cách của tôi hôm nay tương đối thành công
“Chào buổi sáng, Tô Tổng.” Tôi đặt ly cà phê trước mặt anh ta, ung dung lùi về sau một bước.
“Chào buổi sáng.” Anh ta âm thầm đánh giá tôi từ trên xuống dưới một phen rồi ân cần hỏi tôi, “Sao không ở nhà nghỉ ngơi thêm vài ngày, tôi đã nói với phòng Nhân sự rồi, em có nghỉ ngơi thêm vài ngày cũng không sao cả.”
“Không cần đầu Tổ Tổng.” Trong lòng tôi nhịn không được cười lạnh, xem ra tối qua Trương Diệp ở bên cạnh thổi gió bên tai Tô Thường Thụy không ít nên hôm nay anh ta không hề nhắc đến chuyện xin lỗi, muốn chuyện cứ như vậy mà cho qua sao? Nếu không phải thời gian gấp rút, tôi ngược lại còn muốn từ từ chơi đùa với bọn họ, nhưng chỉ còn có một tháng cho nên tôi nhất định phải nắm bắt tất cả mọi cơ hội, thậm chí cho dù không có một cơ hội nào ta cũng phải tự mình tạo ra cơ hội
Đằng này, ở trước mắt đã được đặt sẵn thang để trèo lên, nếu tôi không trèo vậy có phải ngu ngốc không cơ chứ.
“Em đến là để nói với anh, mặc dù trong thời gian rất ngắn nhưng có thể làm trợ lý của Tô Tổng, em cảm thấy rất vui
Vốn dĩ em cho là em có thể cùng Tô Tổng làm việc thật vui vẻ, cùng đồng nghiệp trở thành bạn bè…” Tôi hơi cúi đầu xuống, từ góc độ của Tô Thường Thụy nhìn tới tôi lúc này trông thật sự rất đáng thương
Tôi ngước lên nhìn Tô Thường Thụy lại nở một nụ cười đơn thuần xán lạn, cũng vì nụ cười này mà Tô Thường Thụy thất thần mất mấy giây, tôi lại nói tiếp: “Thật đáng tiếc, không thể tiếp tục làm việc ở đây.” “Hiểu Hiểu, em nghe tôi nói.” Giọng Tô Thường Thụy nghe có chút gấp gáp
“Em cũng không muốn làm Tổ Tổng khó xử, cho nên hôm nay em đến để chào tạm biệt Tổ Tổng, sau đó em sẽ đến bộ phận Nhân sự làm thủ tục xin nghỉ việc ngay bây giờ.” Nói rồi, tôi cúi đầu chào anh ta sau đó nhanh chóng mở cửa phòng làm việc chạy ra ngoài, sau lưng tôi truyền đến tiếng bước chân dồn dập, trong lòng tôi khoa tay múa chân làm một động tác tỏ vẻ thắng lợi, ngay sau đó, Tô Thường Thụy đuổi tới.
Tất cả mọi người đều nhìn tôi với ánh mắt kinh ngạc, tôi không quay đầu lại chạy thẳng một mạch đến thang máy, thang máy cũng vừa vặn lên đến nơi, tôi bước vào ấn thang máy xuống tầng hầm ở lầu hai, cửa thang máy chậm rãi đóng lại, nhưng Tô Thường Thụy vừa chạy tới nơi đã dùng tay ngắn thang máy đóng lại, tôi dùng ánh mắt kinh ngạc không thể tin được nhìn anh ta.
“Tô Tổng?” Tôi dè dặt gọi anh ta một tiếng.
“Hiểu Hiểu, chuyện hôm qua thật sự đã để em chịu thiệt thòi rồi, trước tiên em cứ ra đây đã được không? Tin tôi, tôi sẽ cho em một câu trả lời hợp lý
Trong mắt anh ta có ẩn chứa một tia lo âu cùng bất lực không biết phải làm sao, anh ta thực sự cũng hiểu được, nhân viên mới đi làm ngày đầu tiên đã bị vợ chưa cưới ép nghỉ việc, loại chuyện này truyền đi dù là trong hay ngoài công ty đều là chuyện không dễ nghe
Bất kể là bởi vì lý do gì, nếu hôm nay anh ta thật sự để cho tôi nghỉ việc thì đúng là vô cùng xui xẻo, đã thế, tôi còn là người Hứa Mạch giới thiệu qua đây nữa, mà quan trọng nhất chính là chuyện này hoàn toàn là do Trương Diệp tự mình gây ra
Tôi làm như đang suy nghĩ một chút, sau đó mới đi ra khỏi thang máy, những tinh anh của tầng cao nhất này vẫn đang lén nhìn về chỗ tôi, chắc hẳn họ rất tò mò không biết giữa tôi và Tô Thường Thụy đã xảy ra những gì
Tô Thường Thụy thấy tôi ra khỏi thang máy thì chậm rãi thở phào một hơi nhẹ nhõm, chân mày của anh ta vốn đang nhíu chặt cũng giãn ra một chút, sau đó, anh ta dẫn tôi đến phòng tiếp khách cấp cao, nơi này giống như dùng để tiếp đãi những nhân vật quan trọng
“Hiểu Hiểu, em thật sự không tin tôi sao? Mặc dù thời gian không lâu nhưng tôi cũng cảm thấy em rất thích hợp làm thư ký của tôi.” Anh ta ngồi đối diện tôi, thần sắc nghiêm túc vô cùng, có người từng nói lúc đàn ông nghiêm túc là đẹp trai nhất, tôi muốn tặng cho người đó một nút like, cho dù Tô Thường Thụy có là một thằng tồi đi nữa thì điều này cũng không ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của anh ta
Tô Thường Thụy đích thực là một người đàn ông hấp dẫn, tôi thuận theo nội tâm của bản thân, nhìn chăm chú gương mặt anh tuấn của anh ta.
Tô Thường Thụy vẫn nhìn chằm chằm vào ánh mắt của tôi, anh ta dường như cũng phát hiện ra tôi có chút khác thường, nhưng anh ta cũng không nói gì, cùng không rời tầm mắt đi ngược lại lại nhìn tôi bằng ánh mắt hoài niệm
Phòng tiếp khách vô cùng yên tĩnh, nơi này hiệu quả cách âm rất tốt, hầu như không nghe được âm thanh bên ngoài
Bầu không khí nhất thời mập mờ đến cực điểm, tôi nhìn trong ánh mắt Tô Thường Thụy có chút biến hóa, mang một chút háo hức cùng ưu tư mà trong lòng tôi vui muốn nở hoa rồi, người ta đều nói trong phòng kín rất dễ dàng nảy sinh cảm xúc mạnh mẽ, đây cũng không phải nói điều.
Con người ta ở trong một không gian khép kín đặc biệt dễ dàng sinh ra cảm tình đối với người khác phái.
Lúc trước, tôi có xem qua một đoạn bản tin phân tích rằng hiện tượng này có thể dùng khoa học để giải thích, chính là khi người ta ở trong không gian khép kín, con sẽ tương đối dễ dàng bị lo lắng, lúc này tuyến trên của thận sẽ hoạt động khác với bình thường, khiến cho người ta dễ dàng sinh cảm giác lệ thuộc vào người bên cạnh
Trong thời điểm đại nạn, hai người trai gái kết bạn với nhau sẽ dễ dàng nảy sinh tình cảm đến với nhau, cũng giống như hiệu quả từ hiệu ứng phòng kín, chỉ có điều nó có một tên gọi khác là hiệu ứng cầu treo.
Thời gian trôi qua từng chút một, phảng phất như hạt cát trong sa mạc, lặng yên không một tiếng động trôi đi, Tô Thường Thụy có chút xuất thần, lúc này chúng tôi đang ngồi cách nhau một cái bàn dài, anh ta ngồi đổi điện tôi bỗng như vô ý giơ tay lên dường như muốn sờ mặt tôi vậy
Tôi cười lạnh một tiếng, trong lòng đang vô cùng khinh bỉ anh ta, quả nhiên anh ta có thể vì Trương Diệp mà vứt bỏ Hà Vũ Phi thì đương nhiên cũng có thể vì người khác mà vứt bỏ Trương Diệp, nói chuyện đạo đức cùng trách nhiệm với loại người như Tô Thường Thụy cũng chả có tác dụng gì.
Tôi thở chậm lại, dùng một loại ánh mắt như mê ly nhìn Tô Thường Thụy, khi tay anh ta sắp chạm vào mặt tôi thì “rầm” một tiếng thật lớn, cánh cửa bị một lực mạnh đẩy ra đập vào vách tường, tiếng vang này khiến Tô Thường Thụy đang thất thần làm cho tỉnh lại, anh ta thu tay về nhanh như tia chớp.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!