Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 114: Sinh nhật của kha tử thích
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
22


Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá


Chương 114: Sinh nhật của kha tử thích


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi về thành phố A, thỉnh thoảng Kha Tử Thích có đưa Thiên Nhi và Tiểu Bảo đến đây để vui chơi hoặc nghỉ cuối tuần

Anh còn từng kể với cô khoảng thời gian vui vẻ là lúc nhỏ được sống ở đây với ông bà nội, khi đó ông Kha và bà Kha đã đến thành phố B để khởi nghiệp, tuy ông của anh là một người làm kinh doanh, nhưng lại mang phong thái tri thức không thể thấy ở một thương nhân, còn bà anh xuất thân từ gia đình tri thức văn hóa, vô cùng thương yêu cưng chiều anh.

Thời điểm đó bà Kha đi đi về về giữa hai thành phố A và B, lần nào về cũng mang thật nhiều món ngon và đồ chơi thú vị cho Kha Tử Thích.

Kha Tử2Thích có một tuổi thơ hạnh phúc, trái ngược với Lạc Thần Hi.

“Thiên Nhã, em đang nghĩ gì vậy?” Trên chiếc cầu nhỏ của sân vườn, Thiên Nhã dựa trên lan can lặng lẽ ngắm cá chép bơi lội giữa nước hồ trong vắt bên dưới

Cô cầm một ly cocktail, trầm tư đến ngẩn ra

Mạch suy nghĩ bị giọng nói của Kha Tử Thích cắt ngang, cô cười tươi: “Em đang nghĩ về tuổi thơ của anh.” Ngạc nhiên ở chỗ, cô không hiểu vì sao ngay cả nghĩ đến tuổi thơ của một người mà mình cũng liên tưởng đến Lạc Thần Hi, cô thầm lè lưỡi, tên ấy cứ như cái bóng vậy, không ngừng tác oai tác quái trong tâm trí cô, theo cô như hình với bóng

Kha Tử Thích nhìn cô từ trên xuống dưới, hỏi:9“Em không thích chiếc váy kia sao?” Hôm nay anh đã đặc biệt giúp cô chọn một chiếc váy kiểu dáng mới theo phong cách châu u, nhưng cô lại mặc một chiếc không đẹp mắt cho lắm trong tủ áo của mình, thật ra là Thiên Nhã cố tình làm vậy, cô không muốn cướp ánh hào quang của Karen

“À, chiếc váy đó em mặc không quen.” Thiên Nhã viện tạm một cái cớ để giải thích

Nhưng Kha Tử Thích không quá lưu tâm, trước nay anh luôn tùy theo Thiên Nhã, chuyện cô không thích, anh cũng chưa từng ép cô, từ những chuyện quan trọng liên quan đến cuộc sống, quyết định trong công việc, cho tới những chuyện nhỏ nhặt như quần áo, ăn uống

Anh cười dịu dàng: “Chiếc này cũng rất đẹp.” Thiên Nhã hơi6áy náy, những món mà anh tặng cô chắc chắn đều là anh đích thân chọn, vậy mà cô…

“Em có tâm sự hả?” Thấy Thiên Nhã hơi hụt hẫng, Kha Tử Thích hơi nhíu mày hỏi cô

Thiên Nhã phủ nhận: “Đâu có, hôm nay là sinh nhật của anh, em đang lo quà mình chọn anh không thích.” Kha Tử Thích tỏ ra yên tâm: “Không, chỉ cần là em tặng anh đều thích.” Thiên Nhã càng thấy áy náy hơn, nếu anh biết món quà mà cô tặng anh là sự ngạc nhiên vui mừng do Karen mang đến, liệu anh sẽ phản ứng thế nào? “Anh họ!” Từ xa vang lên tiếng gọi của Karen

Sau khi trang điểm, vẻ đẹp của Karen khiến ai nhìn vào cũng phải mở to mắt, phụ nữ đẹp lên khi yêu”, câu0nói này quả thật không sai

Ánh mắt của Kha Tử Thích không hề ngỡ ngàng, trái lại còn có đôi nét mừng vui thanh thản khi nhìn em gái thân yêu đã trưởng thành nên người, cùng với vẻ xa cách khó mà diễn đạt

“Anh họ, sao anh lại tới đây? Cha mẹ em cũng đến rồi, em đặc biệt mời họ đến để chúc mừng sinh nhật anh đó.” Vừa đến Karen đã khoác tay của Kha Tử Thích, nói một cách thân mật

Kha Tử Thích ngạc nhiên, nhưng cũng không nói gì

Karen nháy mắt với Thiên Nhã, có trời biết Karen đã đặc biệt mời cha mẹ của mình về đây, là vì để họ chứng kiến thời khắc quan trọng của đêm nay

“Thiên Nhã, cùng qua đó chào hỏi nhé?” Kha Tử Thích bị Karen kéo đi,7nhưng vẫn không quên đưa Thiên Nhã theo

Nhận được tín hiệu thông qua ánh mắt của Karen, Thiên Nhã từ chối: “Thôi, em muốn qua bên kia ngồi một lát.” Cô thoáng nhìn La Tiểu Bảo đang chơi đùa vui vẻ với vài cô bé ở phía trước

Kha Tử Thích không miễn cưỡng cổ: “Vậy được, em đợi chút nhé, lát nữa anh trở lại bên em.” Thiên Nhã ngượng ngùng cười: “Nói gì vậy, hôm nay là sinh nhật của anh, là mọi người nên bên anh mới phải.” Kha Tử Thích xoa đầu của cô: “Cô ngốc.” Karen ở bên cạnh nhìn, chu mối, rõ ràng đã ghen: “Anh họ! Cha mẹ em đều đang đợi anh qua đó.” Nói xong cô liền kéo tay Kha Tử Thích rời đi

Thiên Nhã nhìn bóng lưng của cặp đẹp đối ấy, khẽ thở dài một hơi, đi đến mái đình nhỏ mà La Tiểu Bảo đang vui chơi, lặng lẽ nhìn dáng vẻ chơi đùa cực kỳ hào hứng của con trai

“Ma mi, mẹ có tâm sự sao?” Sau khi chơi thỏa thích, La Tiểu Bảo được “lòng hân hoan của nhiều cô em nhỏ đáng yêu, khó khăn lắm mới bảo họ rời đi, cậu sà vào lòng Thiên Nhã, hỏi

Nghe thấy câu nói quen thuộc này, Thiên Nhã cười đáp: “Mẹ đâu có tâm sự gì, mẹ chỉ suy nghĩ, sau này con trai mẹ lớn lên chắc chắn sẽ khiến hàng vạn hàng nghìn cô gái trẻ mê như điếu đổ, lấy mất không ít trái tim của các cô gái.” La Tiểu Bảo tỏ ra tự hào: “Dĩ nhiên rồi ạ, hiện tại thì người ta đã lấy mất trái tim của hàng vạn hàng nghìn cô gái rồi.” Thiên Nhã véo nhẹ cái mũi nhỏ của con trai: “Nhóc con tinh ranh.” La Tiểu Bảo cũng làm mặt quỷ với Thiên Nhã: “Đâu có đầu, người ta nói sự thật mà.”

“Thiên Nhã!” Hai mẹ con đang trêu nhau thì thấy Karen từ bên kia bước tới, vui vẻ khoác tay Thiên Nhã đi đến trước mặt cha mẹ mình, bên cạnh là bạn bè thân thích của nhà họ Kha, Kha Tử Thích cũng ở đó.

“Cha mẹ, đây là bạn thân của anh họ, cũng là bạn thân của con, cậu ấy tên là Thiên Nhã, còn đây là con trai của cậu ấy, Tiểu Bảo.” Karen nhiệt tình giới thiệu.

Cha mẹ của Karen và những người họ hàng khác đều nhìn Thiên Nhã, dường như đã sớm nghe kể về cô.

“Cháu chào hai bác.” Thiên Nhã bị kéo vào nhóm những người thân thích của nhà họ Kha, thấy mặt mình hơi nóng lên

“Thiên Nhã rất tốt bụng, cậu ấy rất nhiệt tình với con, cũng rất lương thiện, chả trách nhiều năm qua anh họ chăm sóc cho hai mẹ con cậu ấy như thế, con muốn cùng Thiên Nhã trở thành đôi bạn vô cùng thân thiết.” Cô khoác tay Thiên Nhã, vừa cười vừa nói

Kha Tử Thích nhìn chằm chằm Karen, sau đó đến cạnh Thiên Nhã, bể La Tiểu Bảo lên, trêu cậu với vẻ mặt tinh nghịch: “Bảo bối nhỏ, chuẩn bị quà gì cho chú Tử Thích nào?” Đôi mắt to đảo vài cái, La Tiểu Bảo tỏ ra thần bí: “Chú đoán xem.” Điệu bộ đáng yêu của cậu bé khiến nét mặt mọi người đều trở nên hài hòa vui vẻ

Bầu không khí của buổi tiệc nhờ có La Tiểu Bảo mà náo nhiệt hẳn lên, người lớn ai cũng thích cậu, đều mang biểu cảm: chả trách Kha Tử Thích luôn chăm sóc hai mẹ con như vậy

Kha Tử Thích ngồi cạnh Thiên Nhã, cười híp mắt nhìn La Tiểu Bảo phát huy sở trường của mình: làm người khác yêu thích

Còn Karen thì ngồi cạnh Kha Tử Thích, chốc chốc lại sáp lại gần anh thì thầm, khiến cả hai trông cực giống một đôi tình nhân

Thì ra Karen và Kha Tử Thích cũng không tính là có quan hệ họ hàng, chỉ vì đời trước rất thân thiết, cho nên lập giao ước với nhau, để sau này hai gia tộc luôn chung sống với quan hệ thân thích

Cha mẹ của Karen rõ ràng rất thích Kha Tử Thích, ánh mắt họ nhìn anh giống như đang nhìn chàng rể hiền, chắc là họ đã biết tin tức về tiệc tối kỷ niệm ấy, nên đầy niềm tin rằng Karen và Kha Tử Thích đều có tình ý với nhau.

Ban đầu Thiên Nhã lúng túng, nhưng sau đó đã thả lỏng, rồi lại hơi thấp thỏm bất an.

Dường như Kha Tử Thích nhận ra sự mất tự nhiên của cô, nắm tay cô dưới gầm bàn, đôi mắt chan chứa tình cảm dịu dàng.

Nhưng Thiên Nhã lại thấy hoang mang trong lòng, Karen đang ở cạnh, còn có nhiều người đang nhìn như thế, cô chợt chột dạ, thu tay về, hướng mắt chăm chú nhìn sang nơi khác,

Ánh mắt của Kha Tử Thích tối sầm, nhưng chỉ thoáng qua, mặt vẫn không đổi sắc

Anh cúi đầu, sau đó trò chuyện với cha mẹ của Karen về dự án dầu mỏ mà gần đây Tập đoàn Kha Thị đang nỗ lực để tham gia

Trong lúc họ trò chuyện, Thiên Nhã nghe được tên của Lạc Thần Hi, thấy như bọt nước dập dờn trong lòng từ đợt này đến đợt khá

Cô cố không nghe, nhưng dường như những người nói về Tập đoàn Lạc Thần và Lạc Thần Hi ở đó đều hào hứng

“Nghe nói gần đây Lạc Thần Hi rất thân với con gái Chủ tịch Trình của Tập đoàn MG, liệu có phải anh ta định tiếp cận con gái của ông ta để tạo mối quan hệ không?” Dì của Kha Tử Thích hỏi trong hứng thú, tin đồn về Lạc Thần Hi tại thành phố A chưa bao giờ ít, nhưng gần đây, những tin nổi bật về anh ta trái lại trở nên thưa dần, song chẳng kẽ hở nào không có gió, một nhân vật lớn như anh ta qua lại với Jenny Trình, bị người khác nhận ra là chuyện rất bình thường

Nghe đến đây, Thiên Nhã cố tình cúi đầu nghịch điện thoại, kiểm chỉ để mình không nghe chuyện về anh.

“Sao lại không, kiểu đàn ông như thế, trong nhà có cô vợ xinh như hoa, lại ra ngoài trái ôm phải ấp, sau cùng còn lấy danh nghĩa tốt đẹp vì việc chung, đây chẳng phải cái cớ hay nhất sao?” Vẻ mặt cha của Karen như đang suy nghĩ, nói với Kha Tử Thích: “Vậy dự án dầu mỏ ấy cháu nắm bao nhiêu phần thắng?” Đàn ông chính là đàn ông, đặc biệt là đàn ông trên thương trường, không bàn đến yêu đương nam nữ, mà chỉ quan tâm chuyện làm ăn, trái lại nhờ vậy mà Thiên Nhã cảm ơn bác ấy, bởi vì cô thật sự không muốn nghe chuyện trăng hoa của Lạc Thần Hi thêm nữa.

“Con vẫn đang cố, Lạc Thần Hi là một đối thủ cạnh tranh rất mạnh, sức ảnh hưởng trong nước cũng rất lớn, cho nên không thể lơ là.” Kha Tử Thích đáp.

Lần này đến lượt Karen xen vào: “Thiên Nhã, nghe nói trước đây cậu làm ở Tập đoàn Lạc Thần, hơn nữa còn là trợ lý riêng của anh ta, cậu có nghe qua những tin đồn về anh ta không? Tại tiệc tôi kỷ niệm lần trước tớ thấy cậu cũng rất thân với anh ta.”

Karen vừa nói xong câu này, mọi người đều nhìn sang Thiên Nhã bằng những ánh mắt khác nhau

Mặt Thiên Nhã bỗng chốc nóng lên, tim đập lệch nửa nhịp, cô thật sự không muốn cùng người khác bàn về Lạc Thần Hi

Kha Tử Thích và La Tiểu Bảo ngồi cạnh cô cùng hướng mắt về Karen, đều mang ý sâu xa

Karen nhìn ánh mắt của một lớn một nhỏ này, chớp mắt với nét mặt vô tội

Kha Tử Thích và La Tiểu Bảo đều đang định mở lời giải vây thì Thiên Nhã khẽ thở ra một hơi, đáp: “Tớ cũng không rõ lắm, nhưng con người anh ta lạnh lùng đến đáng sợ, lại kỳ quái, thủ đoạn thuần thục, là lãnh đạo giỏi của tập đoàn.” Karen “ổ” một tiếng, bị Kha Tử Thích và cậu bé nhìn chằm chằm đến nỗi không dám hỏi tiếp, nhưng họ càng làm thế, càng khiến cô cảm thấy quan hệ giữa Thiên Nhã và Lạc Thần Hi không hề đơn giản

Mọi người lại xoay quanh chủ đề về Lạc Thần Hi một lúc lâu, trong lúc đó Thiên Nhã viện cớ vào nhà vệ sinh, đợi đến khi dọn món ra, mọi người mới không nói nữa, Thiên Nhã thở phào, ngồi xuống chuẩn bị ăn một bữa thật ngon, để bù đắp cho sự chột dạ trong lòng.

Kha Tử Thích vẫn như trước đây, dịu dàng ân cần gắp đồ ăn cho Thiên Nhã và La Tiểu Bảo

Karen ở một bên nổi ghen, ra hiệu rằng mình cũng muốn

Kha Tử Thích đành chịu, cũng gắp cho cô

Mọi người tại buổi tiệc trao đổi ánh mắt với nhau, tựa hồ đều nhận ra manh mối nào đó, còn Karen thì vẫn luôn giả vờ như mình và Kha Tử Thích rất thân mật

Ngày thường sự chăm sóc của Kha Tử Thích không hề khiển Thiên Nhã cảm thấy mất tự nhiên hay là không quen, nhưng tại nơi này, trước mặt Karen, cha mẹ của cậu ấy và các họ hàng thân thích, cô thấy mình giống như người ngoài, xâm phạm vào gia đình yên ấm của người khác

Thiên Nhã thậm chí đã nói nhỏ với anh: “Không cần khách sáo đâu, em tự gắp là được.” Cố ra sức giữ khoảng cách với anh

Sau bữa tối thịnh soạn, trong sân tiếp tục tiệc sinh nhật sôi nổi, mọi người ca hát nhảy múa, vô cùng hòa thuận.

Karen hóa thân thành nữ hoàng khiêu vũ, vui vẻ nhảy điệu Cha Cha trên sân khấu xây tạm, còn một mực kéo Kha Tử Thích lên đó nhảy cùng

Ban đầu Kha Tử Thích không tình nguyện, nhưng vẫn miễn cưỡng phối hợp với bước nhảy của cô, ánh mắt lại không ngừng tìm kiếm hình bóng của Thiên Nhã, La Tiểu Bảo cũng bị kéo lên, lắc lắc cái mông bắt đầu nhún nhảy, mọi người bị chọc đến bật cười

Thiên Nhã trốn vào một góc, lặng lẽ thưởng thức màn khiêu vũ vui vẻ trên sân khấu,

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN